Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Vẻ mặt Tô Loan Loan kỳ lạ, cô nghiêm mặt, lườm Trần Xuân Độ, rồi đi vào phòng anh cùng Lê Kim Huyên.

Lê Kim Huyên vừa đi vào phòng Trần Xuân Độ, đã nhíu mày.

Phòng Trần Xuân Độ rất bừa bộn bẩn thỉu, có thể nói là cực kỳ khó coi.

Lê Kim Huyên liếc nhìn phòng Trần Xuân Độ, vội ném mấy chiếc áo dơ đi, rồi tìm một chỗ khá sạch sẽ ngồi xuống, cười khẩy: “Anh mới tới đây được bao lâu mà tôi đã nhìn thấy ổ chó rồi? Tôi sợ tôi mà ở thêm một khoảng thời gian nữa, sẽ biến thành ổ chuột mất.”

Trần Xuân Độ chỉ cười hì hì trước lời mỉa mai chế giễu của Lê Kim Huyên, Tô Loan Loan đứng bên cạnh cũng vội phụ họa: “Trần Xuân Độ, sao anh không gọi phục vụ lên quét dọn?”

Trần Xuân Độ lườm Tô Loan Loan...

nhất thời hơi lúng túng...

mẹ kiếp, cô còn chê dơ? Không biết nửa đêm hôm qua ai đã ngồi trong phòng tôi vui vẻ trò chuyện với tôi nữa? Lần đầu tiên cú lườm của Trần Xuân Độ đã làm Tô Loan Loan chột dạ dời tầm mắt, quay đầu nói với Lê Kim Huyên: “Tổng giám đốc Lê, chỗ anh ta quá bừa bộn, chúng ta đổi phòng khác đi.”

“Không, chúng ta phải nói chuyện ở ổ chó này.”

So với ổ chó cực kỳ bừa bộn này, thì việc Lê Kim Huyên mặc một chiếc váy dài đã làm nổi bật vóc dáng hoàn hảo của cô, váy trắng như tuyết, không nhiễm một chút bụi trần, tạo nên sự tương phản so với nơi này.

Như một nàng tiên không nhiễm bụi trần, từ trên trời giáng xuống trại tị nạn vô cùng dơ bẩn, nồng nặc mùi hôi, tạo nên sự chênh lệch như mây và bùn.

Lê Kim Huyên lườm Trần Xuân Độ, rồi chất vấn: “Anh cảm thấy anh quét dọn sạch hơn phục vụ?”

Lê Kim Huyên hơi chế giễu hỏi, đến kẻ ngốc cũng nghe ra, đây là sự mỉa mai trá hình.

Nhưng Trần Xuân Độ không hề để tâm, mà phủi nếp nhăn trên áo, rồi nở nụ cười nịnh bợ nói: “Tổng giám đốc Lê, chẳng phải anh đang muốn ngoài em ra, thì không còn người phụ nữ xa lạ nào có thể bước vào phòng anh à?”

Giọng điệu Trần Xuân Độ hơi mờ ám, nhìn Lê Kim Huyên bằng ánh mắt nóng rực, làm cô hơi ngẩn người, mặt nhất thời lạnh băng.

Cô hừ lạnh: “Anh đừng tự luyến nữa, vì anh không xứng.”

“Đúng đúng đúng, Kim Huyên nói gì cũng đúng.”

Trần Xuân Độ cười nói, bắt đầu chuyển qua gọi Kim Huyên.

Sao Lê Kim Huyên lại không nghe ra sự mờ ám ở trong đó, cô lườm Trần Xuân Độ, không truy cứu chuyện nhỏ nhặt này nữa.

Tất nhiên cô không biết, trên người Trần Xuân Độ có bao nhiêu bí mật, dù Tô Loan Loan tốn nhiều công sức như vậy cũng không biết được bao nhiêu, nên anh đâu thể để cho phục vụ bước vào phòng mình, nếu nhìn trộm được bí mật...

sẽ rắc rối.

Căn phòng vô cùng bừa bộn bẩn thỉu là để che giấu bí mật của Trần Xuân Độ.

“Anh biết mai là ngày gì không?”

Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ ngẫm nghĩ một lúc, rồi nở nụ cười sâu xa: “Anh biết rồi, là ngày kỷ niệm tròn một năm ngày cưới của chúng ta.”

“Cút!”

Trên trán trắng nõn của Lê Kim Huyên nổi gân xanh, tên này chẳng bao giờ đứng đắn được.

“Mai sẽ bắt đầu đại hội đổ thạch.”

Tô Loan Loan đứng bên cạnh nói.

“Ồ?”

Trần Xuân Độ nhướng mày, ánh mắt trở nên sâu thẳm.

“Tôi vốn không định cho anh đi, vì đã chọn được người rồi, nhưng ba tôi bảo anh nhất định phải tới...”

Lê Kim Huyên ngừng một lúc, rồi hỏi: “Anh nói đi, anh nắm chắc bao nhiêu?”

Trần Xuân Độ nhìn Lê Kim Huyên, rồi lấy ra một điếu thuốc, sau khi rít một hơi, thì từ tốn phả ra một làn khói, nghiêm túc nói: “Kim Huyên, em tin anh không?”

Lê Kim Huyển sửng sốt, thấy Trần Xuân Độ nghiêm túc như vậy thì gật đầu.

“Vậy thì tốt, anh chắc chắn 100%.”

Trần Xuân Độ nói.

“Phì!”

Tô Loan Loan đứng bên cạnh Lê Kim Huyên bỗng bật cười thành tiếng, vì cô thật không nhịn được.

Còn Lê Kim Huyên thì nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, nghiến chặt răng hỏi: “Anh chắc chứ?”

“Tất nhiên rồi, chỉ là đại hội đổ thạch thôi mà, nên nắm chắc 100% là không thành vấn đề.”

Trần Xuân Độ vung tay với dáng vẻ rất ung dung, đến người bình thường cũng không nghe lọt giọng điệu cũng hống hách đó.

Vì bộ dạng này của anh thật sự rất muốn ăn đòn.

“Được, đến lúc đó nếu anh là người đầu tiên bị đá ra ngoài, thì sau này phải cút khỏi nhà tôi mãi mãi.”

Cuối cùng, Lê Kim Huyên không thể nhịn nổi sự khoác lác của Trần Xuân Độ nữa, nên đứng phắt dậy, nhìn anh, rồi lạnh lùng nói.

Mấy chuyên gia thẩm định am hiểu đổ thạch những năm trước, đều do Lê Kim Huyên đích thân mời tới, bọn họ từng chính miệng nói với cô rằng, đại hội đổ thạch không chỉ đơn giản là đổ thạch, mà còn hội tụ đủ loại kỳ tài, dù là bọn họ cũng không có bao nhiêu lòng tin khi tham gia đại hội đổ thạch.

Lê Kim Huyên vốn chỉ muốn thăm dò Trần Xuân Độ, xem thử anh có bao nhiêu sức lực, để chuẩn bị tâm lý.

Ai ngờ tên này lúc nghiêm túc vẫn mạnh miệng như thế...

Rốt cuộc anh có biết gì về đổ thạch không? 70% dựa vào kinh nghiệm, còn 30% là dựa vào may mắn, mới gọi là đổ thạch, vận may chiếm tới 30% đấy.

Dù là bậc thầy đổ thạch cũng thường xuyên gặp tình huống thất bại, nên 30% này đã không còn là số nhỏ, mà là con số cực kỳ đáng sợ.

Không ngờ Trần Xuân Độ lại nắm chắc 100%, giờ chỉ cần là người đều biết, tên này hoàn toàn không biết gì về đổ thạch.

Đừng nói là biết, có lẽ anh còn chưa học được chữ nào.

Mặc dù Lê Kim Huyên không biết đổ thạch, nhưng lại quen biết rất nhiều bậc thầy đổ thạch, nên cũng biết chút kinh nghiệm trong nghề, giờ giọng điệu tên này đâu giống một bậc thầy đổ thạch nên nói? Trên đời này, không một bậc thầy đổ thạch nào dám bảo đảm mình cược thắng 100%.

Huống chi đó là nơi kỳ tài hội tụ, vốn xuất hiện những suy nghĩ kỳ lạ hiếm thấy, khiến những người lão làng giàu kinh nghiệm cũng không thể nhìn thấu.

Cuối cùng Lê Kim Huyên không thể nhịn được nữa, đôi mắt xinh đẹp lườm Trần Xuân Độ, rồi xoay người, giẫm giày cao gót hùng hổ ra khỏi phòng anh, đi vào phòng mình.

Vừa quay về phòng, Lê Kim Huyên đã ngồi xuống, Tô Loan Loan ân cần rót một ly nước cho cô: “Tổng giám đốc Lê bớt giận.”

Lê Kim Huyên là người lạnh lùng, nhưng lần này hiếm khi cũng bị chọc giận, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp tràn đầy tức giận, nghiến răng lẩm bẩm: “Ban đầu tôi đã cố gắng phản đối việc anh ta tới đây rồi, quả nhiên tôi đoán không sai, anh ta không biết một chữ nào cũng tới tham dự đại hội đổ thạch, chẳng phải đang làm mất mặt toàn bộ tập đoàn Lê thị à?”

Lê Kim Huyên nghiến răng nghiến lợi, càng nghĩ càng tức, cuối cùng dứt khoát lấy điện thoại ra, gọi cho Lê Duy Dương.

Nhưng rất nhanh, Lê Kim Huyên đã tức giận đặt điện thoại xuống, Tô Loan Loan thấy thế thì hiểu rõ, Lê Duy Dương đã bác bỏ toàn bộ lời khiếu nại của Lê Kim Huyên.

Tô Loan Loan không khỏi an ủi: “Tổng giám đốc Lê, chắc chắn chủ tịch Lê làm thế là có nguyên do, không bằng chúng ta hãy hiểu cho ông ấy.”

Nhưng Lê Kim Huyên lại hừ lạnh: “Chẳng phải là vì tên kia biết nịnh bót, đi theo lấy lòng ba tôi à?”

*** Trong tứ hợp viện ở Yên Kinh.

Lê Thần Vũ ngồi trong đình, tay vuốt ve hai quân cờ trắng đen, nhìn chằm chằm vào bàn cờ, rơi vào trầm tư.

Một lúc sau, anh mới khó khăn đặt quân đen xuống, hai nữ giúp việc bên cạnh không hề cảm thấy bất ngờ...

Thói quen thích chơi cờ một mình của cậu chủ nhà họ Lê đã kéo dài từ rất lâu rồi.

Hình như trong lòng Lê Thần Vũ bỗng có dự cảm, nên đặt một quân cờ xuống, rồi lẩm bẩm: “Chắc cũng gần tới rồi.”

“Ha ha ha...”

Đúng lúc này, một tiếng cười sảng khoái bỗng truyền tới, quấy rầy sự yên tĩnh của nơi này.

Lê Hồng với mái tóc hoa râm, nhưng tinh thần cực kỳ phấn chấn, từ bên ngoài đi vào, dẫn theo hai ông lão đi tới chỗ Lê Thần Vũ.

“Thần Vũ, cháu chơi cờ một mình không chán à? Sao không tìm ai đó chơi cùng cháu?”

Lê Hồng thấy ghế đá trống rỗng đối diện Lê Thần Vũ thì cười nói.

Lê Thần Vũ đặt quân cờ xuống, rồi ngẩng đầu nhìn Lê Hồng, cười nhạt: “Kỹ thuật chơi cờ trong viện này quá kém, không ai đánh thắng cháu cả.”

Mắt Lê Hồng thoáng qua tia khen ngợi, gật đầu nói: “Hôm khác ông sẽ tìm một số thầy chơi cờ tới để cháu học hỏi, gần đây tâm trạng cháu thế nào?”

Lê Thần Vũ cười đáp: “Cháu đang không ngừng rèn luyện, có lẽ sắp hoàn thành rồi.”

Lê Hồng gật đầu, ông luôn bảo Lê Thần Vũ rèn luyện tâm tính, quên đi ân oán quá khứ, như vậy mới có thể kế thừa y bát của ông.

Bằng không, với tính cách của Lê Thần Vũ lúc trước, hoàn toàn không đủ tư cách trở thành người thừa kế của ông, giờ Lê Thần Yên chết rồi, ông đành phải trông mong vào người có hy vọng duy nhất trong nhà họ Lê.

Nhà họ Lê có rất nhiều con cháu, nhưng chỉ có Lê Thần Vũ là có hy vọng trở thành người thừa kế, nếu đổi thành con cháu dòng thứ khác, chắc chắn sẽ bị hào quang của Lê Hồng nhấn chìm.

Giờ xem ra, Lê Thần Vũ đã rèn luyện tâm tính rất tốt, làm ông rất hài lòng.

“Cuộc thử nghiệm của cháu sắp bắt đầu rồi.”

Lê Hồng nói.

“Hai vị này là chuyên gia thẩm định hàng đầu nước C, càng là kỳ tài trong giới đổ thạch, có hai vị này, chắc chắn cháu có thể một lần thành danh trong đại hội đổ thạch, lấy lại thanh danh thuộc về mình.”

Lê Hồng vừa dứt lời, Lê Thần Vũ đã liếc nhìn hai ông lão đứng sau ông ta, dù là ngoại hình hay khí chất thì hai người này cũng cực kỳ giống, đợi Lê Hồng dẫn hai ông lão này tới rồi, mới nói cho anh biết.

Hai người này là anh em sinh đôi, nếu hai người cùng hợp sức, thì độ chính xác khi thẩm định là rất lớn, gần như không có đối thủ trong giới đổ thạch.

“Hai vị này đã sớm ở ẩn rồi, dù là ông, cũng phải tốn rất nhiều công sức mới mời được họ.”

Lê Hồng nói thẳng, mặc dù đại hội đổ thạch lần này trông giống như buổi hội họp của giới đổ thạch, nhưng sau lưng lại kéo theo thế lực bộ ngành khắp nơi, cũng có rất nhiều người nổi tiếng đích thân tới dự.

“Cháu phải làm sao để lọt vào tầm mắt những người nổi tiếng, để nhận được thiện cảm từ họ, như vậy thì tương lai cháu sẽ nắm chắc hơn, khi ông dẫn dắt cháu ngồi lên cao.”

Lê Hồng nói, ông đã bắt đầu tính toán sâu xa cho Lê Thần Vũ.

“Đây chỉ là đại hội đổ thạch, cộng thêm sự giúp đỡ của hai vị chuyên gia, chắc sẽ không khó đâu.”

Lê Thần Vũ cười nói.

“Không.”

Lê Hồng bỗng trở nên nghiêm túc: “Lần này nước rất sâu, ngay cả mấy nhân vật tai to mặt lớn ở phương Tây cũng nhúng tay vào...”

“Nhân vật tai to mặt lớn ở phương Tây?”

Lê Thần Vũ ngạc nhiên, không ngờ phương Tây cũng nhúng tay vào đại hội đổ thạch ở nước C? Lê Hồng lắc đầu nói: “Nên lần này, cháu nhất định phải thắng, nhân vật tai to mặt lớn ở phương Tây đó rất khó giải quyết.”



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement