Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Khi Trương Khải Luân vừa dứt lời thì một số người lập tức lao về phía Trương Hồng Lương!

“Không, tôi là trưởng lão của nhà họ Trương, đã cống hiến cho gia tộc này nhiều như vậy, các người không có tư cách để bắt tôi!” Trương Hồng Lương hét lên, vẻ mặt vô cùng hung dữ. Một người nọ lao tới bị ông ta đẩy mạnh ra!

“Trương Hồng Lương, chính một tay ông đã gây ra tất cả mọi thứ. Lúc đầu ông đã nói như thế nào chẳng lẽ đã quên rồi sao!” Trương Khải Luân hét toáng lên.

Sắc mặt của Trương Hồng Lương vô cùng hung dữ, liếc nhìn mấy người nhà họ Trương đang xông tới, nhếch mép cười nham nhở và nói: “Tôi đã hết lòng hết dạ để bày mưu tính kế cho nhà họ Trương, bây giờ các người còn đổ oan cho tôi. Gia tộc này có ngày hôm nay không thể không nhắc đến mưu kế và hành động của tôi được, Trương Khải Luân, anh muốn đá văng người đã giúp sức cho mình thì đừng trách tôi nhẫn tâm! ” Trương Hồng Lương hừ lạnh một tiếng rồi bước ra ngoài, trong mắt tràn ngập sát khí lạnh lẽo!

Trong lòng Trương Khải Luân cảm thấy kinh hoàng, Trương Hồng Lương mặc một bộ đồ đen, phi đao tinh xảo tuột khỏi tay áo, tay phải của ông ta bất ngờ vung lên và bắn về phía Trương Khải Luân!

Sắc mặt của Trương Khải Luân rõ ràng đã thay đổi, đây chính là điều mà Trương Hồng Lương gọi là sự trả thù đẫm máu cho việc đá văng người đã từng giúp đỡ mình của anh ta!

Ngay khi phi đao trong tay Trương Hồng Lương chuẩn bị đâm vào ngực anh ta thì đột nhiên, một vầng sáng đen xẹt qua mắt Trương Khải Luân!

“Leng keng!”

Một tiếng vang giòn giã phát ra, chiếc phi đao tinh xảo của Trương Hồng Lương đột nhiên ngừng lại trong không trung, hai mắt anh ta co rút lại và đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn anh!

Chỉ thấy con dao găm Long Nha đen tuyền kia đã chặn được phi đao bay tinh xảo của Trương Hồng Lương!

Con ngươi của Trương Hồng Lương đột nhiên co rúm lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con dao găm đó!

“Cạch!” Phi đao tinh xảo đột nhiên dừng lại, sau đó, nó bắt đầu nứt ra, vết nứt tiếp tục lan rộng, toàn bộ lưỡi dao đột nhiên tách ra làm hai!

Mà Long Nha xuyên thẳng qua một nửa của phi đao tinh xảo và lao thẳng về phía Trương Hồng Lương!

Rất nhiều người nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng này đều cảm thán! Không ai nghĩ rằng nó lại chặn được phi đao kia, không hề giảm tốc độ mà ngược lại tốc độ càng ngày càng nhanh!

“Không!” Trương Hồng Liệt trợn to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được, từ trong tay áo của ông ta có rất nhiều phi đao vụt ra nhằm cố gắng ngăn cản Long Nha!

“Leng keng leng keng leng keng...”

Hàng loạt tiếng va chạm giòn giã vang lên, tia lửa bắn ra khắp nơi, tiếng leng keng không dứt!

Trương Hồng Lương không ngừng lùi lại phía sau, số lượng phi đao từ tay anh ta vụt ra càng ngày càng nhiều, dần dần nhiều đến mức không thể tưởng tượng nổi!

Nhưng không hề có ích lợi gì cả! Trương Hồng Lương nhìn chằm chằm vào phi dao, con dao găm Long Nha đó có sức mạnh khủng khiếp đáng sợ, những con dao bay đó khó có thể ngăn cản được!

Hễ là những con phi đao chặn Long Nha không ngừng nứt toác và rơi xuống đất!

Trương Hồng Lương nhìn chằm chằm vào nó, trong nháy mắt đã chặt đứt vô số phi đao, lao tới vèo vèo!

Trương Hồng Lương muốn ngăn lại, nhưng trong lòng biết rất rõ là... Luồng khí đen lướt qua nhanh chóng trong không trung này... sắc lẹm... Không có gì không thể cắt đứt được... Hầu như chẳng có gì có thể ngăn cản nó!

“Phụt!” Một dòng máu tuôn ra từ lồng ngực của Trương Hồng Lương! Luồng khí đen bất ngờ tấn công và xuyên qua ngực của anh ta!

Thân thể Trương Hồng Lương run lên lẩy bẩy... Anh ta bị Long Nha đâm xuyên qua tim đau nhói!

“Tôi đã nói người mà tôi muốn giết thì dù có lên trời hay chui xuống đất cũng không thoát được!” Trần Xuân Độ từ từ bước đến trước mặt Trương Hồng Lương, tất cả mọi người im thin thít và ánh mắt vô cùng phức tạp hỗn độn.

Nếu Trương Khải Luân sớm biết rằng Trần Xuân Độ có sức mạnh như vậy, làm sao anh ta có thể bao che Trương Hồng Lương!

Lúc này anh ta hối hận vô cùng, vì thể diện nhất thời mà… khiến hàng trăm người nhà họ Trương phải bỏ mạng, thậm chí ngay cả bản thân anh ta cũng bị bắn trọng thương!

Trương Khải Luân rơi vào trầm tư, anh ta càng nghĩ càng hối hận... sắc mặt mày rất khó coi.

Thân thể Trương Hồng Lương run lên, mở to hai mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, trong ánh mắt hiện lên vẻ khó tin và không cam lòng!

“Bịch!”

Ông ta rơi xuống vũng máu, máu tươi văng ra tung tóe!

Trương Hồng Lương thân là trưởng lão của nhà họ Trương trong gia tộc hoàng kim... trong khu vườn dinh thự nhà họ Trương... trước sự chứng kiến của nhiều người... đã bị giết bằng một đao!

Bầu không khí im lặng bao trùm khắp mọi nơi, không một ai phát ra tiếng động nào, sự im ắng đến đáng sợ.

Rất nhiều thành viên trong gia tộc run rẩy, ánh mắt kinh sợ nhìn Trần Xuân Độ.

Bọn họ không bao giờ nghĩ rằng hàng trăm người sẽ bị tàn sát, hơn nữa lại tận mắt chứng kiến trưởng lão của mình bị giết chết!

Đây là một sự trớ trêu bẽ bàng đến mức họ không thể chấp nhận được.

Những ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí tàn ác, hận không thể nghiền nát anh thành trăm nghìn mảnh!

Nếu có thể, cơn tức giận của những người họ Trương này có thể dễ dàng xé nát Trần Xuân Độ!

Nhưng họ không dám manh động, ngay cả gia chủ cũng chịu thua Trần Xuân Độ... thì bọn họ có tức giận đến đâu chăng nữa thì có ích gì?

Còn Trần Xuân Độ không hề bị chịu ảnh hưởng bởi những người nhà họ Trương này, anh cúi đầu liếc nhìn thi thể lạnh lẽo của Trương Hồng Lương, sau đó chậm rãi xoay người đi về phía Trương Khải Luân.

Bước tới trước mặt anh ta, Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn một cái rồi chậm rãi hỏi: “Còn ai nữa không?”

“Chuyện này là bí mật của nhà họ Trương, chỉ có một mình ông ta hành động.” Cố kiềm chế lại sự run rẩy và nói.

Anh ta đứng trước mặt Trần Xuân Độ và không ngừng run rẩy! Sau đó liếc nhìn xác chết chất thành đống và biển máu lênh láng sau lưng anh... trái tim như bị bóp nghẹt!

Tất cả những điều này đều là do người đàn ông trước mặt anh ta gây ra... hàng trăm người trong dòng tộc bị giết chết mà anh ta thì không hề hấn gì, điều này hoàn toàn trái với lẽ thường và là điều không thể!

Tuy nhiên sau khi Trương Khải Luân biết được thân phận của anh thì chợt bừng tỉnh ngộ... quả thật đối với người bình thường là điều không thể, nhưng anh ta nào có phải là người thường?

Trần Xuân Độ đứng trước mặt Trương Khải Luân khiến anh ta thậm chí còn không dám thở mạnh, như thể đứng trước mặt anh ta không phải là con người, mà là một con thú đáng sợ!

Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trương Khải Luân hồi lâu, nói từng câu từng chữ: “Nếu luật pháp của nước C không thể khống chế được các người thì tôi sẽ làm điều đó. Hàng trăm con người mất nhân tính của nhà họ Đỗ không bằng loài cầm thú. Nếu nhà họ Trương cũng như vậy thì cũng sẽ có kết cục tương tự. ”

Giọng nói của Trần Xuân Độ không lớn, nhưng lại truyền vào tai của tất cả những người nhà họ Trương có mặt ở đây, khoảng không ù ù rung chuyển, bầu trời lại trở nên u ám và trầm mặc lúc nào không hay, sấm chớp cũng đang cuồn cuộn như thể trời cao cũng đang đáp trả lời cảnh báo của anh!

Sắc mặt của Trương Khải Luân tái nhợt, anh ta quá hiểu ý từ trong câu nói này của Trần Xuân Độ... Đây là lời cảnh báo của Long Vương trong truyền thuyết!

Trương Khải Luân cắn răng gật đầu một cách khó nhọc, lúc này Trần Xuân Độ mới từ từ quay người bước đi về phía xa xa dưới ánh nhìn của mọi người, bóng dáng người mặc áo dài đỏ dần dần biến mất...

“Gia chủ, anh ta đi rồi.”

Mãi thật lâu sau, một người từ phía xa xa chạy lại, cung kính nói.

Trương Khải Luân được hai người dìu đỡ đột nhiên cảm thấy như đã mất hết điểm tựa ngã lăn ra mặt đất, sắc mặt thẫn thờ vô cùng khó coi.

“Gia chủ!” Trong phút chốc rất nhiều người lao tới! Ai cũng đều vô cùng lo lắng cho tình hình của anh vì bị trúng mấy phát đạn!

“Tôi không sao.” Trương Khải Luân lắc đầu, nhìn chằm chằm vào hướng Trần Xuân Độ biến mất và lẩm bẩm một mình bằng một giọng mà chỉ mình anh ta có thể nghe thấy: “Long Vương, lời cảnh cáo của Long Vương... Nhà họ Trương sao lại may mắn như vậy... không ngờ lại có thể khiến ngài đích chân tới! Mình đúng là có mắt như mù!”

Trương Khải Luân thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng nhếch lên nụ cười chua xót... Có nằm mơ cũng không nghĩ rằng bóng dáng mặc áo dài đỏ đó thực sự là một tồn tại trong truyền thuyết!

Trước đây mình còn khinh thường anh ta! Mẹ kiếp đúng là tự tìm chỗ chết mà!



Mà sau khi bước ra khỏi khuôn viên nhà họ Trương, bước chân của Trần Xuân Độ đột nhiên dừng lại, anh loạng choạng suýt ngã xuống đất.

Trần Xuân Độ khịt mũi, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ đột nhiên trắng bệch ra!

Đúng lúc này, một chiếc ô tô đang đậu bên đường chậm rãi tiến lại gần và dừng lại trước mặt Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ kéo cửa ra rồi ngồi vào.

“Mọi chuyện thế nào?” Một người ngồi ở hàng ghế trước hỏi, người đó không phải ai khác mà chính là một trong những đặc công dưới quyền của Trạm trưởng Lý.

Khuôn mặt dưới lớp mặt nạ của Trần Xuân Độ đã trở lại bình tĩnh và thờ ơ như trước, chỉ có điều khóe miệng khẽ co giật mới để lộ việc anh chưa thể bình thản được.

“Không sao, trở về chỗ an toàn đi.” Anh nói.

“Chỉ một mình mà xông vào giết người, nhuộm đỏ cả toàn thân thế này là hành động thất bại rồi đúng không?” Một người đặc công khác hừ lạnh, giọng điệu không mấy thân thiện.

Ai mà tin được trạm trưởng Lý dẫn theo biết bao nhiêu người giỏi giang đều thất bại, bị phục kích và tóm gọn, còn Trần Xuân Độ chỉ có một mình... lại có thể thành công?

Người đàn ông đó lại nói, giọng điệu có chút mỉa mai: “Không thể so sánh nhà họ Trương với nhà họ Đỗ được... Nhà họ Đỗ không có một vị trưởng lão nào ở thành phố T, còn nhà họ trương thế lực vô cùng hùng hậu... nhưng mà thoát ra được cũng coi như anh có bản lĩnh rồi.”

Khi người đó vừa dứt lời thì không gian bên trong xe đột nhiên lạnh như băng, thậm chí nhiệt độ dường như đang giảm mạnh!

“Không nói chẳng ai bảo anh bị câm đâu.” Trần Xuân Độ lạnh lùng nói.

Người đàn ông cười khểnh một cái, chiếc xe lại tiếp tục yên lặng.

Nhưng sắc mặt của anh ở dưới lớp mặt nạ càng ngày càng trở nên nhợt nhạt hơn.

…………

Cục Cảnh sát thành phố T, Văn phòng điều tra hình sự.

Diệp Thái Linh ngồi trước máy tính, nhìn chằm chằm vào một bức ảnh trên màn hình và nhíu chặt hàng lông mày.

“Đôị trưởng Diệp, người này có lai lịch không hề tầm thường. Anh ta đã vào đồn cảnh sát mấy lần mà lại có thể ung dung bước ra ngoài không có vấn đề gì, nghe nói có mấy lần còn kinh động đến cục trưởng nữa cơ.” Bên cạnh một người đồng nghiệp của Diệp Thái Linh nói.

Cô ta gật đầu hỏi: “Đã hỏi bên phía Yên Kinh chưa, dạo gần đây anh ta hoạt động ở đâu?”

Người đồng nghiệp lắc đầu, “Nghe nói anh ta xuất hiện mấy lần ở đại hội đổ thạch, nhưng không có trích xuất camera giám sát... Hôm nay đột nhiên mất dấu... đội trưởng Diệp, rốt cuộc anh ta có gì đặc biệt mà cô đã điều tra mấy tháng trời rồi.”

Cô ta hơi sửng sốt một chút, khuôn mặt xinh xắn lộ ra vẻ nghiêm túc nói: “Anh ta có chuyện liên quan đến nhiều vụ án giết người... nhưng vẫn không có chứng cứ xác thực.”

“Người này có gì đặc biệt mà khiến đội trưởng Diệp cứ day dứt mãi không muốn buông bỏ vậy?” Đồng nghiệp nửa đùa nửa thật nói.

Diệp Thái linh hơi ngạc nhiên, trong đầu chợt hiện lên cảnh tượng anh chàng đó trêu đùa mình... khiến khuôn mặt thanh tú và xinh xắn của cô ta như phủ một làn sương mỏng.

Đúng lúc này, chiếc điện thoại cố định màu đen ở trên bàn làm việc trước mặt cô ta đột nhiên vang lên gấp gáp, vang vọng trong căn phòng này!

Sắc mặt của Diệp Thái linh thay đổi... chỉ có thể là một vụ án nghiêm trọng... chiếc điện thoại cố định màu đen này đã lâu không vang lên tiếng chuông rồi!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement