Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Hòn đảo nhỏ bốn bề là biển cả, đặc biệt yên tĩnh dưới màn đêm thăm thẳm, chỉ còn lại dấu vết của những đợt sóng vỗ.

Cũng ngay lúc này, ở giữa hòn đảo nhỏ bỗng nhiên có ánh sáng chói mắt nổi lên.

Ngay sau đó, từng làn ánh sáng chói mắt không ngừng nổi lên, xé tan màn đêm yên tĩnh và sâu thẳm. Làn ánh sáng nóng như thiêu đốt gần như chiếu sáng nửa bầu trời!

"Ầm ầm ầm ầm..."

Khoảng không khẽ rung động, không khí trở nên xao động không ngừng. Ngay sau đó không lâu, cả đảo nhỏ đều rung động, không biết còn tưởng là động đất.

Không lâu sau, một dãy núi trên đảo nhỏ tách ra, từng chiếc máy bay vận tải cỡ lớn ầm ầm bay ra từ căn cứ dưới lòng đất, dần dần bay ra khỏi đảo nhỏ về phía xa!

Phía trên đảo nhỏ có vô số máy bay vận tải, dường như ùn ùn kéo về phía xa, lao đi với khí thế hung hăng!

Trong căn cứ Long Hồn, một người phụ nữ với thân hình nóng bỏng, ăn mặc gợi cảm, thở hồng hộc xông ra khỏi căn cứ. Mang nhan sắc mê hoặc hoàn hảo như thiên thần, vô cùng tuyệt đẹp cùng với thân hình bốc lửa, quả thực là một kỳ quan trong căn cứ Long Hồn.

“John chết tiệt, có nhiệm vụ lại không gọi tôi. Tôi ở trong căn cứ ngột ngạt lâu lắm rồi!” Cô gái ngoại quốc có khuôn mặt đẹp mang nét châu Âu, nói tiếng nước C chính thống. Lúc này, cô ta mặc một bộ đồ thiếu vải đến đáng thương, dường như mới vừa lao ra khỏi giường. Không biết vớ được con dao làm bếp từ đâu, cô gái ngoại quốc lúc này đang cầm con dao làm bếp với khí thế hùng hổ, khuôn mặt đẹp như sương lạnh, vô cùng lạnh lùng.

Cô ta vừa vung vẩy con dao làm bếp trên tay, vừa hét lên với John, sau khi đánh thức cô ta, lại lần nữa một mình đi thong dong mà không đưa mình theo.

Cô gái ngoại quốc oán thán rất nhiều trong căn cứ, qua một lúc sau thì mệt mỏi ngáp một cái, mới quay người đi trở về.



Những máy bay vận tải đó vẫn chưa gây nên náo động ở hải ngoại. Mà vào lúc này, ở Yên Kinh ở nước C, trong một căn phòng của một khách sạn cao cấp nào đó, Trần Xuân Độ đang đứng trước mặt Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan, nét mặt dè chừng đầy vẻ lấy lòng.

Lê Kim Huyên ngồi trên ghế sô pha, hai tay khoanh trước ngực. Cô không bị tổn thương nhiều, nhưng đã chịu sự hoảng sợ không nhỏ. Dù đã qua một lúc lâu, nhưng khi nghĩ đến những ký ức kinh hoàng vừa xảy ra, đáy lòng Lê Kim Huyên vẫn run lên dữ dội.

Khi nghĩ đến những ký ức đáng sợ đó, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ của Lê Kim Huyên chợt trở nên lạnh lẽo và dữ tợn hơn.

Lê Kim Huyên trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ ác liệt, giọng nói lạnh lẽo đầy từ tính: "Vừa rồi anh ở trong phòng làm gì? Vừa rồi không báo cảnh sát, bây giờ đã không sao còn tỏ vẻ ân cần làm gì?"

Trước sự vặn hỏi của Lê Kim Huyên, Trần Xuân Độ hơi sững sờ, sau đó cười ngượng ngập, giải thích: "Kim Huyên, hiệu quả cách âm của khách sạn này quá tốt, trước đó anh hoàn toàn không biết đã xảy ra những chuyện này. Nếu anh biết, anh sẽ lập tức chạy tới trước triên."

Trần Xuân Độ vỗ ngực thề thốt, Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, không thèm so đo chuyện này.

Lê Kim Huyên quay đầu nhìn Tô Loan Loan bên cạnh, hỏi: "Đã báo cảnh sát chưa?"

“Báo rồi, chắc không bao lâu nữa cảnh sát sẽ tới thu xác.” Tô Loan Loan gật đầu, nói thật.

Lê Kim Huyên đứng dậy đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ cười ngượng ngập, vội vàng nói: "tổng giám đốc Lê, chỉ cần em căn dặn, anh nhất định đi làm dù máu chảy đầu rơi!"

Đối mặt với hành động không biết xấu hổ như vậy của Trần Xuân Độ, Lê Kim Huyên dường như lười để ý, chỉ quay đầu liếc mắt nhìn xung quanh, khắp nơi đều là hư hỏng do cuộc giao tranh ác liệt giữa Tô Loan Loan và Dracula gây nên. Lê Kim Huyên cau mày, đột nhiên nói với giọng đầy từ tính: "Nếu vậy thì khôi phục căn phòng này nguyên vẹn đi... Tôi cho anh một đêm, nếu như sáng mai không thấy căn phòng được khôi phục lại dáng vẻ như trước, hậu quả khó mà tưởng tượng được.”

Lê Kim Huyên khẽ nhếch môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp trong nháy mắt nhanh chóng lộ ra vẻ xảo quyệt. Truyện Teen Hay

Còn Trần Xuân Độ thì trợn to hai mắt, nhìn Lê Kim Huyên với vẻ mặt khó tin!

Trần Xuân Độ sắp phát ói khi nghe yêu cầu này của Lê Kim Huyên. Điều này vốn không thực tế! Nếu căn phòng này có chút bẩn, kêu Trần Xuân Độ lau sạch thì cũng thôi, nhưng Lê Kim Huyên lại muốn Trần Xuân Độ khôi phục lại căn phòng nguyên vẹn! Tàn dư của cuộc giao tranh ác liệt phải được xóa sạch toàn bộ chỉ trong một đêm!

Đây là một nhiệm vụ vốn không thể hoàn thành!

Trần Xuân Độ trợn to hai mắt, Lê Kim Huyên rõ ràng đang làm khó anh!

Mẹ nó! Cho dù tìm cả một đội đến sửa sang cũng chưa chắc có thể làm được!

Tô Loan Loan đang ngồi trên ghế sô pha phía sau Lê Kim Huyên, cũng trợn to hai mắt khi nghe thấy quyết định của Lê Kim Huyên, sau đó nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt mang vẻ cảm thông.

Trần Xuân Độ quả thực quá thảm, chỉ có Tô Loan Loan biết sự thật mới biết, rõ ràng trước đó là anh đã cứu Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan, nhưng bây giờ, lại còn bị Lê Kim Huyên trừng phạt nghiêm khắc! Là một người đàn ông, Trần Xuân Độ không có chút tôn nghiêm, điều này cũng quá thảm!

Đây quả thực người câm ngậm hoàng liên, có nỗi khổ mà không thể nói ra!

Trần Xuân Độ đặt mông ngồi xuống ghế sô pha mệt mỏi, thở ra một hơi thật sâu, vô cùng buồn bực mà nhìn Lê Kim Huyên rời đi với bóng lưng đầy gợi cảm, không khỏi thì thào: "Đệch! Sẽ có một ngày, anh bắt em phải ngoan ngoãn xin lỗi, quỳ xuống thuyết phục!"

Trần Xuân Độ mắng thầm. Mặc dù rất bất mãn với việc làm này của Lê Kim Huyên, nhưng cũng chỉ giận mà không dám nói gì. Anh có thể thấy được Lê Kim Huyên rõ ràng đang tức giận và chỉ trút giận lên anh mà thôi.

Anh có thể làm gì? Trước đó cứu Lê Kim Huyên thoát khỏi nguy hiểm, bây giờ lại bị Lê Kim Huyên đem ra trút giận. Ai kêu anh là chồng của Lê Kim Huyên? Thân ở rể nhà họ Lê, anh cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trần Xuân Độ đảo mắt nhìn, khi thấy cảnh tàn phá trước mặt, anh chỉ có thể chậm rãi thở ra một hơi, trong đôi mắt sâu thẳm chợt lóe lên một tia sáng.

Ngay sau đó, khóe miệng Trần Xuân Độ khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười thần bí có vẻ nghiền ngẫm.

Tất cả chuyện này rõ ràng là do Lê Kim Huyên không muốn anh hoàn thành, cố tình nhặt xương trong trứng, đặt cho Trần Xuân Độ một thời hạn gần như không thể nào hoàn thành được.

Nếu đổi lại là một đội sửa sang bình thường, đoán chừng vốn sẽ không nhận nhiệm vụ dường như không thể hoàn thành này!

Nhưng Trần Xuân Độ là ai? Đường đường là Long Vương danh tiếng lẫy lừng ở hải ngoại, nếu đến chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, thì anh lấy đâu ra bản lĩnh vang danh ở hải ngoại?

Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan đi xuống lầu đến sảnh trước, chào hỏi một tiếng với quản lý trực ban rồi thuê một căn phòng mới và dọn vào ở.

Trong phòng, Lê Kim Huyên ngồi trên giường, nhìn Tô Loan Loan sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, chân mày nhíu chặt, lo lắng hỏi: "Tô Loan Loan, rốt cuộc cô có sao không? Cô phải nói thật, như vậy tôi mới có thể giúp được cô."

Cơ thể Tô Loan Loan khẽ run lên, sắc mặt cô ấy rất nhợt nhạt không tốt chút nào. Sau khi cảm thấy được Lê Kim Huyên quan tâm đến mình, mặt nặn ra nụ cười: "Không sao đâu, tổng giám đốc Lê. Tôi chỉ bị thương nhẹ, sẽ sớm khỏi thôi."

Lê Kim Huyên dùng đôi mắt đẹp nhìn chắm chú vào Tô Loan Loan, thấy Tô Loan Loan không giống như đang nói dối, cũng không biết nói gì thêm, chỉ đành gật đầu dặn dò: “Nếu thấy khó chịu chỗ nào, phải lập tức nói cho tôi biết. Lần này may mà có cô, không có cô giúp tôi chặn hắn xuống tay, có thể tôi đã chết từ lâu rồi.” Lê Kim Huyên khẽ thở dài, dáng vẻ đầy thương xót.

“tổng giám đốc Lê, tôi chỉ bị chút thương ngoài da, không có gì đáng ngại.” Sau khi nhận được sự bảo đảm nhiều lần từ Tô Loan Loan, Lê Kim Huyên cuối cùng cũng yên lòng, từ tốn nói: “Thời gian không còn sớm, đã là đêm hôm khuya khoắt, mau nghỉ ngơi đi."

Lê Kim Huyên không nói gì thêm với Tô Loan Loan, sau khi nói lời chúc ngủ ngon với cô ấy thì xoay người đi vào phòng ngủ của mình.

Sau khi nhìn thấy Lê Kim Huyên bước vào phòng ngủ, cuối cùng Tô Loan Loan không tiếp tục che giấu nữa, kêu lên một tiếng rồi từ từ rút bàn tay dính máu từ vùng bụng ra!

Tay Tô Loan Loan dính đầy máu tươi, khi cắn răng cởi áo ra và nhìn thấy vết thương trên người mình, hai mắt Tô Loan Loan co rút kịch liệt!

Vết thương của cô không có chút dấu vết lành lại, ngược lại máu tươi không ngừng chảy ra!

Hai tròng mắt Tô Loan Loan chợt co rút lại, cô hoàn toàn không ngờ sức hồi phục của cơ thể mình chẳng chút tác dụng đối với vết thương này!

Tô Loan Loan ôm chặt vết thương, cố gắng chịu đựng cơn đau nhức đứng dậy, mang giày vào, không làm phiền đến Lê Kim Huyên mà đi thẳng ra khỏi phòng đến căn phòng bị hư hỏng ở đối diện.

Cửa phòng khép hờ, Tô Loan Loan đi tới trước cửa phòng mới thấy cửa phòng này vốn không có đóng.

Cô rón rén lặng lẽ đẩy cửa phòng ra, bước vào trong.

Vào lúc này là đêm khuya, vốn nên là thời gian nghỉ ngơi, nhưng vào lúc này, trong căn phòng này thỉnh thoảng lại vang lên nhiều tiếng đùng đùng ồn ào, rất giống với tiếng động phát ra trong quá trình sửa chữa của nhiều ngôi nhà.

Đáy lòng Tô Loan Loan khẽ động, dứt khoát đẩy cửa bước vào. Vừa bước vào, cô nhìn thấy một bóng người đang quỳ trên mặt đất rất không có hình tượng, tay cầm giẻ lau cẩn thận lau chùi sàn nhà.

Tô Loan Loan liếc nhìn, sàn nhà sau lưng Trần Xuân Độ sáng như gương, mùi sáp sàn nhàn nhạt tràn ngập trong không khí.

Tô Loan Loan nhướng mày, kinh ngạc hỏi: "Anh thực sự định sửa sang chỗ này?"

Trần Xuân Độ ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Loan Loan đi tới, cười ngượng ngập, nói: "Đó là nhiệm vụ vợ tôi giao, tôi không thể không hoàn thành."

Tô Loan Loan gần như không nói nên lời khi nghe những lời này của Trần Xuân Độ, cô hỏi: "Anh thực sự cho rằng mình có thể khôi phục lại nơi này như trước trong một đêm sao?"

Sức của Dracula rất mạnh, Tô Loan Loan cũng không hề yếu so với người thường, ảnh hưởng của cuộc giao tranh ác liệt giữa hai người đủ để phá hủy căn phòng này ở mức độ cực kỳ nghiêm trọng, đây chắc chắn không phải chuyện có thể làm trong mấy ngày mấy đêm. Vì vậy, theo như Tô Loan Loan, Trần Xuân Độ có thể tùy tiện làm qua loa, đến lúc đó dụ dỗ Lê Kim Huyên một chút là được rồi.

Kết quả, nào ngờ Trần Xuân Độ lại thực sự muốn khôi phục như cũ. Quả thực là chuyện khó tin!

“Cô Tô, chuyện cô không làm được không có nghĩa là người khác không làm được.” Trần Xuân Độ cong môi, trong giọng điệu có vẻ khinh thường.

Tô Loan Loan hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu ôm bụng đi vào phòng khách của Trần Xuân Độ, ngồi xuống ghế sô pha.

“Thuốc ở ngăn thứ trong tủ bên cạnh.” Giọng nói của Trần Xuân Độ truyền đến tai Tô Loan Loan khiến Tô Loan Loan sững sờ, càng kinh ngạc hơn.

Nghĩ đến đây, Tô Loan Loan kinh ngạc hỏi: "Tại sao anh lại chuẩn bị thuốc trước cho tôi? Anh biết cơ thể tôi?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement