Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
“Uống vào cô sẽ biết.” Trần Xuân Độ cầm giẻ lau, đứng dậy nói.

Tô Loan Loan liếc nhìn Trần Xuân Độ một cái thật sâu, lựa chọn tin tưởng Trần Xuân Độ, sau đó mở tủ tìm kiếm, lấy ra một ống thuốc màu đỏ tươi.

Tô Loan Loan nhìn lướt qua, thuốc trong ống thủy tinh có màu đỏ như máu, nói chính xác nó giống như một ống máu hơn là thuốc.

Tô Loan Loan do dự một lúc, cuối cùng vẫn mở nắp thuốc ra uống một hơi cạn sạch.

Sau khi uống vào, sắc mặt của Tô Loan Loan liền thay đổi, cô bóp vỡ ống thủy tinh trong suốt, nhìn Trần Xuân Độ lạnh lùng vặn hỏi: "Rốt cuộc là anh cho tôi uống thứ gì vậy? Đây không phải là thuốc mà là máu!"

“Đúng vậy, đó là máu.” Giọng nói của Trần Xuân Độ truyền vào tai Tô Loan Loan, khiến sắc mặt Tô Loan Loan lập tức thay đổi. Chỉ thấy Trần Xuân Độ bình tĩnh đi tới, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, nhìn chằm chằm vào Tô Loan Loan, đột nhiên sáp đến, đưa hai tay về phía người Tô Loan Loan.

“Anh muốn làm gì?” Ánh mắt Tô Loan Loan lóe lên vẻ cảnh giác, hai tay nhanh chóng, bất chợt nắm lấy tay của Trần Xuân Độ, lạnh lùng hỏi.

“Giúp cô xem vết thương, cô nghĩ sao?” Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên độ cong vẻ nghiền ngẫm: “Nếu tôi có ý đồ gì với cô, vừa rồi sẽ không cho cô uống thuốc giải, mà là thuốc gây ảo giác.”

Tô Loan Loan hừ lạnh, trong giọng nói có thêm vẻ châm chọc: "Thứ anh cho tôi uống rõ ràng là máu. Từ lúc nào đến miệng anh lại trở thành thuốc rồi?"

Tô Loan Loan rất quả quyết, thứ Trần Xuân Độ vừa kêu cô uống chắc chắn là máu, không thể là thuốc gì được.

“Vậy cô có biết, đây là máu gì không?” Trần Xuân Độ cũng không nhìn lên, chỉ cười khẩy.

Nét mặt Tô Loan Loan đông cứng, khi cô lấy lại tinh thần, Trần Xuân Độ đã vén áo cô lên.

Trên bụng Tô Loan Loan có một vết thương dài bằng ngón trỏ, bị móng vuốt của Dracula cắt trúng, theo thời gian trôi qua, Tô Loan Loan mất máu càng nhiều, sắc mặt cô cũng càng trở nên nhợt nhạt.

Khi Trần Xuân Độ nhìn thấy vết thương này, hai mắt chợt hiện lên vẻ chăm chú. Tô Loan Loan vốn không để ý thấy, mép nứt trên vết thương loang lổ đầy máu của cô lúc này đã biến thành màu đen, rõ ràng vết thương đang trở nên nặng hơn.

“Tôi biết ngay mà.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, tay anh lướt nhẹ nhàng trên bụng Tô Loan Loan. Vết thương của Tô Loan Loan nhìn mà đáng kinh ngạc, nhưng bụng cô vô cùng trơn bóng. Tô Loan Loan xuất thân từ đội đặc chủng, sự rèn luyện quanh năm làm cơ thể cô không chút mỡ thừa, da thịt mỏng manh nhẵn nhụi, thậm chí khiến Trần Xuân Độ có chút yêu thích không muốn rời tay.

Mới đầu, sau khi bị Trần Xuân Độ vén áo lên, mặt Tô Loan Loan tuy đỏ, nhưng cũng chỉ có thể nuốt bất mãn chưa rời khỏi môi xuống, khi nhìn thấy Trần Xuân Độ nghiêm túc chăm chú quan sát vết thương. Nhưng sau đó, Tô Loan Loan càng lúc càng cảm thấy có gì đó không ổn, bàn tay của Trần Xuân Độ khiến cả người cô cảm thấy khó chịu, nổi hết da gà, gương mặt bất giác trở nên đỏ bừng mê người.

“Đủ chưa?” Càng về sau, Tô Loan Loan không thể nhịn được nữa, khuôn mặt đẹp đỏ bừng, nóng bỏng như thiêu như đốt. Cô xấu hổ nhìn Trần Xuân Độ, trong ánh mắt tràn đầy sát khí lạnh lẽo.

Lúc này Trần Xuân Độ mới thu tay lại, thản nhiên nói: "Máu vừa rồi tôi đưa cho cô chính là thuốc giải độc."

“Rốt cuộc ý của anh là gì?” Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ nói: "Cô đã trúng độc của Huyết tộc, nếu trễ thêm vài tiếng nữa, cô sẽ không còn sức để đi tới phòng tôi, thậm chí còn không xuống nổi giường."

Trần Xuân Độ nhìn Tô Loan Loan, ánh mắt bình tĩnh.

Tô Loan Loan nghe Trần Xuân Độ nói vậy, cơ thể nhất thời lạnh toát, da đầu tê dại, nghĩ kỹ lại mới thấy vô cùng đáng sợ!

Nhưng Tô Loan Loan vẫn giữ thái độ nửa tin nửa ngờ, nhìn Trần Xuân Độ nghi ngờ: "Huyết tộc đó có độc? Tôi không tin."

Tô Loan Loan và Huyết tộc đã giao đấu, cho nên cũng có hiểu biết nhất định về Huyết tộc. Mới đầu khi bị Huyết tộc làm bị thương nặng, cũng không có vẻ gì là trúng độc.

"Tin hay không tùy cô. Sức mạnh của Huyết tộc đạt đến trình độ nhất định thì móng vuốt của họ sẽ tiết ra dịch tiết, có độc tính cao đối với người thường. Hiện giờ thi thể của Huyết tộc vẫn còn ở bên ngoài khách sạn, nếu cô không tin, bây giờ đến, vẫn kịp xác minh lại trước khi cảnh sát đến, xem những gì tôi đang nói có phải là nói dối hay không.” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp.

Tô Loan Loan yên lặng, nhưng cô ấy vẫn không chịu tin và tiếp tục hỏi: "Ống máu kia thật sự có thể trị được độc tôi trúng sao?"

"Đó là thuốc giải tôi điều chế dựa trên chất độc của Huyết tộc. Tất nhiên có thể. Tiếp tục uống nó, ngày mai là có thể bình phục lại như thường." Trần Xuân Độ lật cổ tay, lại đặt một ống thuốc tím lên bàn cà phê.

Tô Loan Loan nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ với vẻ mặt vô cùng phức tạp. Cô rất hổ thẹn, là cựu thành viên lực lượng đặc biệt, khi đối mặt với Huyết tộc mới hiểu rõ sự nhỏ yếu mình. Và bây giờ, sau khi trúng độc, còn cần Trần Xuân Độ giải độc giúp. Không có Trần Xuân Độ, có lẽ cô sẽ không khác gì sắp chết!

Bản thân khi trước tốn sức và suy nghĩ trù tính điều tra Trần Xuân Độ, nhưng sau khi biết được thân phận thực sự của Trần Xuân Độ, Tô Loan Loan cảm thấy thất bại sâu sắc!

Người đàn ông trước mặt, thân phận của anh là một tồn tại mà bản thân cần ngưỡng vọng, cũng chỉ có anh mới có thể điều chế ra thuốc giải loại độc kỳ lạ này!

“Cảm ơn.” Sự nóng bỏng trên gương mặt Tô Loan Loan đã giảm đi phần nào, trong lòng cô lúc này vô cùng hổ thẹn.

Nhưng khi Tô Loan Loan cầm lọ thuốc màu tím nhìn lướt qua, nhất thời sửng sốt, nhìn về phía Trần Xuân Độ.

“Sao anh cũng có thứ này?” Ống thuốc màu tím trong tay Tô Loan Loan phát ra ánh sáng màu tím, một loại ánh sáng rạo rực hấp dẫn mê người, tràn đầy sức hấp dẫn thần bí khiến người ta gần như có thể mê muội.

Màu tím tượng trưng cho sự cao quý và thần bí. Tô Loan Loan làm sao cũng không ngờ, ống thuốc kỳ diệu từng khiến cô vô cùng xao động lại xuất hiện trong tay Trần Xuân Độ.

Tô Loan Loan hết sức ngạc nhiên, đối với việc Trần Xuân Độ đột nhiên đem ống thuốc tím ra, có thể nói cô không có chút ngờ trước.

Cả người Tô Loan Loan đều ngây dại, Trần Xuân Độ có thể tiện tay lấy ra ống thuốc màu tím, Trần Xuân Độ và ông chủ bí ẩn của cô rốt cuộc có quan hệ thế nào?

“Chỉ là một ống thuốc thôi, có gì đáng phải kinh ngạc.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, vẻ mặt dửng dưng.

Nhưng anh không nói cho Tô Loan Loan biết giá trị của ống thuốc này. Cùng với hai ống thuốc mà cô dùng lần trước, nhất định ngoài sức tưởng tượng của cô. Đó là một con số thiên văn!

Mười tập đoàn dược phẩm sinh học hàng đầu ở hải ngoại, từng chỉ vì một ống thuốc như vậy cũng đã sắp đánh nhau khi đó! Điều này cho thấy tầm quan trọng của hai loại thuốc này.

Mà bây giờ, Trần Xuân Độ hầu như không do dự cho Tô Loan Loan dùng ống thuốc này để chữa lành vết thương.

Nếu Thanh Niên có ở đây, nhất định sẽ trố mắt nghẹn họng, rất có thể sẽ đấm ngực giậm chân, mắng chửi Trần Xuân Độ đang phung phí của trời.

Tô Loan Loan cũng không biết giá trị thực sự của ống thuốc này, nhưng cô biết ống thuốc này rất hữu ích trong việc chữa trị vết thương.

Đây là loại thuốc chữa trị vết thương kỳ diệu nhất mà Tô Loan Loan từng thấy. Sau lần đầu khi Thanh Niên đưa cô uống, hôm sau tỉnh dậy đã khỏe như voi, đã khiến cô hết sức ngạc nhiên.

Thuốc mà Thanh Niên đau lòng không nỡ như vậy, Trần Xuân Độ lại lấy ra một ống khác, Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ nói: "Tôi biết một người, anh ta cũng từng cho tôi loại thuốc này. Anh và anh ta là quan hệ như thế nào?"

“Tôi không biết cô đang nói tới ai.” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp lại.

Trần Xuân Độ nói xong thì thở ra một hơi, chậm rãi xoay người, cầm cọ lên, chuẩn bị sơn tường.

"Anh, sao lại phải giúp tôi như vậy? Chẳng lẽ anh không ghi hận tôi trước đây luôn muốn tra ra thân phận của anh sao?" Tô Loan Loan nắm chặt ống thuốc màu tím, đứng dậy, nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt đầy vẻ phức tạp.

Tay cầm cây quét sơn của Trần Xuân Độ chợt ngừng lại một lát, trong mắt anh lóe lên vẻ trầm tĩnh sâu sắc, giọng điệu hờ hững: "Nể tình cô hết lòng hết dạ vì Kim Huyên, tôi trước giờ chưa từng để bụng, cũng không có ý định truy cứu... Huyết tộc cô gặp phải hôm nay, hiện giờ còn lâu cô mới có thể động tới được, trừ phi cô có thể hấp thụ hoàn toàn hiệu lực của ống thuốc này."

"Thời gian không còn sớm nữa, cô còn không quay lại, hũ giấm Kim Huyên chắc chắn sẽ nghĩ rằng hai chúng ta đang làm chuyện mờ ám."

Giọng nói của Trần Xuân Độ truyền vào tai Tô Loan Loan, Tô Loan Loan nắm chặt ống thuốc, mỗi lời nói của Trần Xuân Độ đều in sâu vào tâm trí cô.

Hơi thở của cô ấy khó mà bình tĩnh lại, dù sao đang đứng trước mặt mình là Long Vương, dáng vẻ cà lơ phất phơ ngày thường của Trần Xuân Độ không tốt mấy, nhưng bây giờ giọng điệu của Trần Xuân Độ so với ngày thường thật tưởng chừng như hai người!

"Cảm ơn."

Tô Loan Loan mở miệng nói tiếng cảm ơn nhẹ nhàng với giọng điệu phức tạp, rồi cầm ống thuốc đi ra khỏi phòng.

Sau khi trở về phòng, Tô Loan Loan ngồi trên ghế sô pha nhìn chằm chằm vào ống thuốc màu tím. Bên trong ống thủy tinh, chất lỏng màu tím trong suốt thuần khiết như đá quý, như ẩn chứa ma lực vô hạn. Tô Loan Loan cầm nó trong tay cũng nổi lên cơn thèm khát không khống chế được, sự kích thích khó mà áp chế, nóng lòng muốn uống ngay. Đọc truyện hay tại * TRUM tгuyen. me *

Tô Loan Loan quan sát hồi lâu, thấy vẻ ngoài của ống thuốc này và ống lần trước gần như không có gì khác biệt mới yên tâm hơn một chút. Mở nắp ống thuốc ra, một mùi thơm kỳ lạ tràn ngập trong lọ thuốc bốc ra và chui vào mũi Tô Loan Loan, hai tròng mắt cô nhất thời lộ ra vẻ si mê, nhưng dường như đã tỉnh táo lại chỉ trong chớp mắt.

Tô Loan Loan đưa ngang ống thuốc, đổ nước thuốc màu tím vào miệng.

Vị ngọt dịu nhẹ lan tỏa trong miệng Tô Loan Loan. Lần trước vì có Thanh Niên nên Tô Loan Loan không có lòng dạ nào nếm thử, lần này cô mới cẩn thận nếm thử mùi vị của thuốc.

Một mùi hương trái cây thoang thoảng khiến Tô Loan Loan gần như mê muội trong đó.

Đột nhiên, sắc mặt Tô Loan Loan chợt thay đổi, dòng điện ấm đột nhiên di chuyển tới vết thương của cô, không chỉ có vậy, vùng bụng của Tô Loan Loan dường như có từng ngọn lửa hừng hừng đang bùng cháy, luồng nhiệt lượng mang theo sức lực dồi dào tan ra tứ chi và khắp cơ thể Tô Loan Loan, ý thức của cô chợt trở nên mơ hồ, cả người mơ màng buồn ngủ, hai mắt trở nên đen kịt, dần dần mất đi ý thức...

Tô Loan Loan trong hôn mê sẽ không biết, ống thuốc thứ hai mà cô uống đang phát huy tác dụng mà cô không thể tưởng tượng được. Có thể nói công hiệu đi ngược lại tự nhiên. Lúc này, những vết thương ngầm do các loại nhiệm vụ huấn luyện trong trong nhiều năm qua để lại trên cơ thể cô đang được hồi phục nhanh chóng, và tố chất cơ thể cô lần nữa được tăng cao.



Bên trong phòng, Trần Xuân Độ đang làm việc chăm chỉ đột nhiên dừng lại, nhìn về phía phòng của Tô Loan Loan và Lê Kim Huyên, khóe miệng nhếch lên nụ cười bí ẩn.

Anh đương nhiên sẽ không để cho Tô Loan Loan biết rằng thực lực của cô sau này sẽ tăng lên rất nhiều, bởi vì loại thuốc này có nguồn gốc từ những vật cấm kỵ... vật cấm kỵ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, mà lúc này có vô số thế lực ở hải ngoại đang điên cuồng tìm kiếm.... Nếu để quân phiệt hàng đầu và tập đoàn tài chính cao cấp ở hải ngoại biết được việc Trần Xuân Độ cho Tô Loan Loan dùng loại thuốc quý hiếm để chữa trị vết thương, bọn họ nhất định sẽ phát điên lên!

Mẹ kiếp, quá phá của. Đúng là phung phí của trời!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement