Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
“Tên đó đi đâu rồi?” Lê Kim Huyên ngồi trên khán đài nhanh chóng mất bình tĩnh, khẽ nhíu mày, khoanh tay trước ngực.

“Tổng giám đốc Lê, hay là để tôi đi tìm anh ta một lát?” Tô Loan Loan đứng bên cạnh gần như nhìn thấu suy nghĩ của cô, nên vội hỏi.

Lê Kim Huyên sửng sốt, nhất thời nhận ra mình đã bị Tô Loan Loan nhìn thấu suy nghĩ, nên đỏ mặt ngay, nhưng vẫn cứng miệng hừ lạnh: “Không cần đâu, cứ để anh ta đi, dù sao anh ta cũng không chết tại đây.”

Tô Loan Loan ở bên cạnh Lê Kim Huyên hơi lúng túng, sao cô lại không biết trong lòng cô ấy đang nghĩ gì chứ?

“Hả, sao lại có người tới nữa?” Lê Kim Huyên bỗng nhìn chằm chằm về một phía.

Tô Loan Loan cũng nhìn theo tầm mắt của Lê Kim Huyên, nhất thời nhìn thấy một bóng người mặc đồ đen đang từ tốn đi tới.

Trong đại hội đổ thạch cả biển người, một môi trường náo nhiệt như vậy, mà người đó lại mặc cả cây đen, rõ ràng rất nổi bật, như khác loài.

Sân thi đấu gần một nghìn mét vuông, người áo đen vừa bước vào sân, đã nhanh chóng thu hút vô số sự chú ý, khán giả trên khán đài đồng loạt nhìn xuống, bắt đầu xoi mói bình phẩm người áo đen giả thần giả quỷ này.

“Mẹ kiếp, sao lại có người ăn mặc khác người như vậy xuất hiện ở đây?”

“Tôi không nhìn lầm đấy chứ, anh ta tới đây làm gì, định trộm đá thô dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người à?”

“Anh ta còn che mặt nữa, chắc chắn anh ta đang làm chuyện mờ ám.”

Dưới những lời bàn tán của vô số khán giả, Trần Xuân Độ từ tốn đi vào sân thi đấu.

Đúng lúc này, một nhân viên công tác ngăn cản Trần Xuân Độ: “Xin lỗi, đây là khu vực thi đấu, người không dự thi không được phép tiến vào.”

Trần Xuân Độ quay đầu, nhìn nhân viên công tác đó, đôi mắt bình tĩnh thâm thúy nhìn chằm chằm anh ta, không ngờ lại khiến anh ta hơi run rẩy.

“Cậu tránh ra, tôi là giám khảo đặc biệt do Tất Viễn mời tới.” Trần Xuân Độ lạnh nhạt đáp.

“Giám khảo đặc biệt?” Nhân viên công tác đó nhíu mày, rõ ràng chưa nhận được thông tin về giám khảo mặc đồ đen lén la lén lút này.

“Tất Viễn là tên cậu có thể tùy ý gọi à?” Đúng lúc này, lại có người từ xa sải bước đi tới.

Nhân viên công tác nhìn thấy người đi tới thì sắc mặt nhất thời trở nên cung kính.

“Tổ trưởng Trương.” Nhân viên công tác đó gọi.

Tổ trưởng Trương gật đầu, rồi nhìn Trần Xuân Độ, kiêu ngạo hỏi: “Anh là ai?”

Trần Xuân Độ liếc nhìn anh ta rồi lặp lại câu trả lời: “Tôi là giám khảo đặc biệt được bổ sung tạm thời.”

“Giám khảo đặc biệt?” Tổ trưởng Trương nghiêm mặt, rồi giọng nói mang theo sự chế giễu: “Tôi đã tham gia đại hội đổ thạch bốn lần rồi, lần nào cũng đảm nhiệm chức tổ trưởng bảo vệ và duy trì trật tự tại hiện trường, nhưng đây là lần đầu tiên nghe thấy từ giám khảo đặc biệt này...”

Tổ trưởng nhìn Trần Xuân Độ, lạnh nhạt nói: “Tên lừa đảo, anh nói đi, anh tới từ đâu?”

“Tôi không phải tên lừa đảo.” Đối mặt với lời chất vấn của tổ trưởng, Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh lạ thường.

“Anh còn dám ngụy biện, thời đại này lừa đảo cũng dám lừa gạt trước mặt tôi.” Tổ trưởng Trương hừ lạnh, lạnh lùng ra lệnh: “Các cậu dẫn anh ta đi cho tôi!”

“Đi thôi.” Mấy nhân viên công tác bên cạnh đồng loạt xông lên, đè bả vai Trần Xuân Độ xuống, định khống chế, cưỡng ép dẫn đi.

“Mấy người đòi dẫn tôi đi?” Mắt Trần Xuân Độ bình tĩnh dửng dưng, không hề dao động, chỉ thoáng qua một tia khinh bỉ nhàn nhạt.

“Sao các cậu vẫn chưa ra tay?” Tổ trưởng nhìn mấy nhân viên công tác khác, mất kiên nhẫn quát.

“Tổ trưởng, chúng tôi... cũng hết cách rồi.” Mấy nhân viên đó đỏ mặt, bọn họ đều dùng hai tay đè Trần Xuân Độ xuống, ai cũng dốc hết sức lực, nhưng hai chân anh như mọc rễ dưới đất, không hề nhúc nhích.

Trần Xuân Độ đứng đó, hoàn toàn không nhìn ra điều khác thường, ngược lại trong lòng mấy nhân viên công tác kia lại bắt đầu run rẩy... Bọn họ sợ hãi nhận ra, dù bọn họ dùng bao nhiêu sức cũng không thể di chuyển Trần Xuân Độ nửa cm.

“Một lũ vô tích sự!” Tổ trưởng Trương giận dữ, rồi sải bước đi tới, bỗng vươn tay túm cổ áo Trần Xuân Độ.

Tổ trưởng Trương vốn cho rằng Trần Xuân Độ sẽ bị kéo đi, ai dè một giây sau, anh ta nhất thời biến sắc.

Trần Xuân Độ cứ đứng đó, không hề nhúc nhích, dù tổ trưởng Trương dùng sức thế nào, cũng chẳng thể làm gì được.

Mắt tổ trưởng Trương thu nhỏ lại, anh ta chưa từng gặp phải tình huống kỳ lạ như này.

Mấy người cùng dùng sức cũng không thể làm Trần Xuân Độ nhúc nhích, rốt cuộc tên này nặng đến cỡ nào, có còn là người nữa không?

Tổ trưởng Trương giận dữ lườm Trần Xuân Độ, lạnh lùng quát: “Anh không nhúc nhích thì tôi sẽ có cách khiến anh nhúc nhích.”

Rồi tổ trưởng Trương quay đầu quát người phía sau: “Cậu đi gọi mấy người khác ở trong sân tới đây, anh ta quấy rối trật tự thi đấu, chúng ta phải giao anh ta cho cục cảnh sát.”

Tổ trưởng Trương vừa dứt lời, Trần Xuân Độ bỗng di chuyển.

Không ai nhìn thấy hành động của Trần Xuân Độ, mọi người chỉ nhìn thấy cả người anh vút qua, rồi tổ trưởng Trương bay ngược ra ngoài.

“Rầm!” Cả người tổ trưởng Trương rơi xuống cách đó mười mấy mét, lúc anh ta bò dậy, sắc mặt tái mét, nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt giận dữ không hề giấu diếm.

“Các cậu mau đè anh ta xuống!” Tổ trưởng Trương chỉ tay vào Trần Xuân Độ quát.

Mấy nhân viên công tác ở bên cạnh xông lên, Trần Xuân Độ khẽ cười, bỗng giậm mạnh xuống đất.

“Rầm!”

Mấy người đang nhào tới đó đều bị Trần Xuân Độ lần lượt đánh bay.

“Anh muốn chết!”

Tổ trưởng Trương vừa mắng xong, thì bộ đàm vang lên một giọng nói, làm anh ta ngừng bước.

“Cậu mau ngừng tay lại, hội trưởng Tất đích thân ra lệnh, để thanh niên này làm giám khảo, cũng nhận được sự đồng ý của mấy vị phó hội trưởng chúng tôi rồi, thế mà cậu còn đuổi cậu ta đi?”

Hả?

Không khí nhất thời tĩnh lặng, tổ trưởng Trương bỗng biến sắc, cúi đầu nhìn bộ đàm, giọng nói đó lại vang lên: “Tôi đang ở phòng giám sát, cậu mau xin lỗi thanh niên đó, rồi cút tới đây gặp tôi ngay!”

Sắc mặt tổ trưởng Trương nhất thời trở nên vô cùng tái nhợt, anh ta ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt vẫn còn vẻ không dám tin, không ngờ người áo đen trước mặt lại là giám khảo.

Tim anh ta đập mạnh, như tấm gương sáng, biết rõ mình sắp xong đời rồi.

Không ngờ mình lại đắc tội với giám khảo, mà giám khảo Chung Cực Tam Đao đều là nhân vật vừa có quyền vừa có thế.

Mấy nhân viên công tác bên cạnh càng trốn xa được bao nhiêu hay bấy nhiêu, bọn họ đều nghe thấy giọng nói mới vang lên trong bộ đàm, giờ ai cũng nhìn tổ trưởng Trương bằng ánh mắt ngơ ngác.

Trần Xuân Độ vẫn đứng đó, tổ trưởng Trương từ tốn đi tới chỗ anh, trong lòng đau khổ, rồi đứng trước mặt Trần Xuân Độ cung kính khẽ nói: “Xin lỗi anh, đây là sai sót của tôi, thành thật xin lỗi anh, mong anh tha thứ cho hành động lỗ mãng của tôi.”

Tổ trưởng Trương đứng trước mặt Trần Xuân Độ, cúi thấp đầu, Trần Xuân Độ bỗng di chuyển, nhưng lại phớt lờ anh ta, đi thẳng vào sân thi đấu.

Tổ trưởng Trương tức giận, đây hoàn toàn là hành động mỉa mai, Trần Xuân Độ dứt khoát phớt lờ anh, xem anh thành không khí, hàm ý quá rõ ràng, anh hoàn toàn không lọt vào mắt anh ta, cũng không có tư cách chọc anh ta giận.

***

Sau khi Trần Xuân Độ tiến vào sân thi đấu, tiếng bàn tán mang theo nỗi nghi ngờ trên khán đài mới nhỏ lại.

“Thật thú vị...” Trên khán đài, Lê Thần Vũ lặng lẽ quan sát mọi chuyện bỗng nhếch miệng, nở nụ cười sâu xa.

“Cậu có biết người áo đen đó là ai không? Bản lĩnh anh ta mới thể hiện hơi đáng gờm đấy.” Trong một góc trên khán đài, Hộ bỗng quay đầu nói với thuộc hạ ở bên cạnh.

“Tôi cũng không biết rõ, hình như là tuyển thủ dự thi được bổ sung tạm thời, trước đây trong đại hội đổ thạch cũng xuất hiện một số tuyển thủ đặc biệt, nhưng không có ai ăn mặc giống anh ta.” Thuộc hạ đáp.

“Người giả thần giả quỷ như anh ta luôn có khả năng đi tiếp.” Hộ lạnh nhạt nói, rồi nhìn Trần Xuân Độ, rõ ràng đã nảy sinh hứng thú với anh.

Sau khi tiến vào sân thi đấu, Trần Xuân Độ tới trước bàn ban giám khảo, rồi ngồi xuống ngay.

Bốn vị giám khảo ngồi bên cạnh liếc nhìn, rồi quan sát áo choàng đen trên người Trần Xuân Độ, ánh mắt nhất thời hơi khinh bỉ.

“Các cậu bắt đầu đi.” Trần Xuân Độ nói với nhân viên công tác ở bên cạnh.

“Ranh con, cậu nói bắt đầu là bắt đầu à?” Một ông lão khá lớn tuổi ở trong đó bất mãn nói.

Trần Xuân Độ liếc nhìn mấy người đó: “Giờ cuộc thi vẫn chưa bắt đầu, chẳng phải là đang đợi tôi à?”

Một ông lão khác hừ lạnh: “Quả thật đang đợi cậu, nhưng cậu vừa ngồi xuống đã hô bắt đầu, chẳng phải quá tự cho mình là đúng à, mấy người chúng tôi còn chưa nói gì, cậu đã dứt khoát ra lệnh?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement