Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
“Rốt cuộc mấy người muốn làm gì?” Lê Kim Huyên lạnh lùng hỏi.

“Không làm gì cả, chỉ là muốn nhắc nhở hai người, quán quân của Chung Cực Tam Đao buộc sẽ thuộc về tôi, mong hai người đừng cản đường tôi, tốt nhất là chủ động rút lui, tránh để gây ảnh hưởng đến hòa khí giữa chúng ta.” Lê Thần Vũ ung dung nói, sắc mặt của Lê Kim Huyên lại trầm xuống.

Bây giờ Lê Kim Huyên mới biết được mục đích của Lê Thần Vũ, hóa ra Lê Thần Vũ muốn giành được quán quân Chung Cực Tam Đao.

Lê Kim Huyên nhướng mày, lạnh lùng đáp: “Muốn giành được quán quân thì phải dựa vào thực lực, anh muốn chúng tôi chủ động rút lui, người khác chưa chắc sẽ làm vậy.”

Ý cười tự tin bình tĩnh trên gương mặt Lê Thần Vũ không hề giảm bớt, dường như đã liệu được Lê Kim Huyên sẽ đưa ra vấn đề này, anh ta liền đáp: “Tôi chỉ nể tình trong người cô chảy dòng máu của nhà họ Lê nên mới nhắc nhở cô một tiếng, đương nhiên, nếu cô cố chấp không chịu, vậy hai vị tiền bối Song Tử đương nhiên cũng không nương tay đâu, danh tiếng của hội trưởng Trương e là không thể giữ nổi rồi.”

Lê Thần Vũ quay lại nhìn Song Tử Thần, Song Tử Thần đứng sau Lê Thần Vũ liếc nhìn Trương Bảo Thành, ánh mắt đó rơi trên người Trương Bảo Thành lập tức khiến ông ta run rẩy.

Trương Bảo Thành tuy là hội trưởng hiệp hội đổ thạch, nhưng người tài trên thế giới không ít, người có truyền kì bất bại như Song Tử Thần đứng ở trước mắt, cho dù có là Trương Bảo Thành đối diện cũng sẽ cảm thấy run rẩy!

Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn Lê Thần Vũ, lời này của Lê Thần Vũ quá đỗi giả tạo, trong những lời nói đó, ý mà anh ta muốn bày tỏ rõ ràng chính là muốn Lê Kim Huyên biết khó mà lui! Đây là một lời cảnh cáo dành cho Lê Kim Huyên!

“Thời gian nghỉ ngơi đã sắp hết, chúng ta trở về trước đi, nếu cô có thời gian rảnh, khi đại hội đổ thạch kết thúc có thể đến nhà họ Lê ngồi chơi, cửa lớn nhà họ Lê luôn luôn đón tiếp cô và ba cô.” Lê Thần Vũ nhìn Lê Kim Huyên với một ánh mắt thâm sâu đầy ý tứ.

Anh ta nhếch miệng tạo thành một độ cong kì lạ, rồi quay người rời đi cùng với Song Tử Thần dưới sự bao bọc của vệ sĩ xung quanh.

“Hahaha…”

Ánh mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lê Thần Vũ, một chuỗi âm thanh giòn tan vang lên.

Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn Lê Thần Vũ, cơ thể đẹp đẽ yêu kiều không ngừng run rẩy.

Trong ánh mắt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần tràn đầy sự giận dữ và lạnh lẽo! Thậm chí cô còn nắm chặt hai tay lại, cái đốt ngón tay bị cô siết đến trắng bệch, móng tay đâm sâu vào da thịt.

“Tổng giám đốc Lê.” Tô Loan Loan đứng sau Lê Kim Huyên, nhìn thấy cảnh này, không khỏi lo lắng gọi một tiếng.

“Tôi không sao.” Lê Kim Huyên chậm rãi thả lỏng bàn tay ra, sau khi Lê Thần Vũ đã đi xa, sắc mặt cô mới dễ nhìn hơn đôi chút.

“Tổng giám đóc Lê, rốt cuộc là có chuyện gì, cô cũng là người nhà họ Lê sao?” Trương Bảo Thành vẫn còn sợ hãi, quay sang nhìn Lê Kim Huyên hỏi.

Lê Kim Huyên lại lắc đầu: “Tôi và nhà họ Lê không có quan hệ gì cả.”

Đương nhiên cô sẽ không nói ra, sở dĩ ban nãy cô giận dữ và kích động như vậy là vì Lê Thần Vũ hết lần này đến lần khác rắc muối vào vết thương của cô!

Ban đầu là nhà họ Lê đuổi cô và ba cô ra khỏi nhà, bây giờ Lê Thần Vũ lại nhắc lại chuyện cũ, không phải đang cố ý kích thích cô sao, nhà họ Lê đã bỏ mặc cô, anh ta lại cố ý nhắc tới nhà họ Lê, khiến cô nghĩ đến chuyện mà cô không muốn nghĩ đến nhất.

Lòng dạ Lê Thần Vũ hiểm ác, chắc chắn là anh ta cố ý.

Tuy Lê Kim Huyên không thừa nhận, nhưng Trương Bảo Thành vẫn có chút nghi hoặc, nhưng khi ông ta thấy sắc mặt Lê Kim Huyên kém như vậy thì cũng không truy hỏi tiếp nữa.

“Thời gian nghỉ ngơi đã sắp hết rồi nhỉ, ông nên trở lại rồi.” Lê Kim Huyên nhìn Trương Bảo Thành.

Trương Bảo Thành gật đầu, Lê Kim Huyên cổ vũ Trương Bảo Thành vài câu, rồi Trương Bảo Thành quay người, đi về phía sân thi đấu bên ngoài khán đài.

Lê Kim Huyên chỉnh lại mái tóc rối, hô hấp dần bình tĩnh lại.

Mà Lê Kim Huyên, Tô Loan Loan, thậm chí là Trương Bảo Thành cũng không ai chú ý đến, cả một quá trình từ đầu đến cuối, ở phía ban giám khảo luôn có một đôi mắt lặng lẽ quan sát bọn họ.

Trần Xuân Độ đang ngồi ở ghế giám khảo, ngẩng đầu lên nhìn khán đài, thấy rõ mọi thứ đã xảy ra ban nãy trên khán đài.

Mà từ đầu đến cuối, ánh mắt của Trần Xuân Độ gần như không thay đổi quá nhiều, chỉ khi nhìn thấy Song Tử Thần xuất hiện phía sau Lê Thần Vũ, ánh mắt của Trần Xuân Độ mới khẽ híp lại.

Rất nhanh, ánh mắt Trần Xuân Độ sáng lên, như đã hiểu ra điều gì đó, ánh mắt nhìn Song Tử Thần hiện lên một chút lạnh lẽo.

Ba phút sau, MC lại bước lên sân khấu một lần nữa, toàn hội trường lập tức yên tĩnh lại, những khán giả trên khán đài huyên náo trước đó nhìn thấy MC xuất hiện thì cũng lần lượt ngồi xuống.

Vòng thứ hai, tám người loại bốn, chính thức bắt đầu.

MC mỉm cười cầm micro, rồi ngay sau đó tuyên bố quy tắc vòng loại của cuộc thi.

Độ khó của vòng loại cao hơn so với vòng một, mỗi một người sẽ có được bốn khối nguyên thạch được ban giám khảo chính thức phân phát một cách ngẫu nhiên, ở vòng loại, trong một thời gian nhất định, tuyển thủ có thể tùy ý lợi dụng nguyên thạch trong tay mình thay đổi với người khác, cuối cùng sẽ xếp hạng theo giá trị của nguyên thạch.

“Vòng loại này cũng được thiết kế mới lại toàn bộ rồi sao?” Trần Xuân Độ đột nhiên hỏi giám khảo Chu ngồi ở chính giữa ban giám khảo.

Giám khảo Chu khinh thường nhìn qua, đắc ý cười khẩy nói: “Đương nhiên, chỉ có thiết kế mới mới có càng nhiều cái hay để xem.”

“Chỉ một nguyên nhân này e là không đủ để ông dốc lòng thiết kế mới từng vòng đâu nhỉ?” Trần Xuân Độ nhìn thẳng vào giám khảo Chu, như là chỉ cần một ánh mắt đã có thể nhìn thấu mọi thứ, anh chợt hỏi: “Là ai, là ai bảo ông làm như vậy?”

Sắc mặt giám khảo Chu trầm xuống, “hừ” một tiếng, nói: “Nhóc con, cậu có tư cách gì để hỏi tôi? Tôi làm cái gì chẳng lẽ còn cần nói với cậu sao?”

Giám khảo Chu nhìn Trần Xuân Độ, rồi chuyển lời, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường và huênh hoang: “Lí do rất đơn giản, tôi và Trương Bảo Thành từng có mâu thuẫn với nhau, lúc tranh ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, người được chọn vốn là tôi, nếu không phải Trương Bảo Thành đã dùng những thủ đoạn dơ bẩn đó, hội trưởng bây giờ nên là tôi mới phải.”

“Lí do này, đủ rồi chứ?” Giám khảo Chu lạnh lùng đáp, giọng nói vô cùng ngông cuồng.

“Vòng đầu đã để Trương Bảo Thành ăn may vào được vòng trong, vòng thứ hai này, cậu tưởng rằng ông ta còn sự may mắn đó, mở ra được bảo thạch hai màu nữa sao?” Giọng điệu của giám khảo Chu đầy vẻ chế nhạo, những giám khảo khác cũng không ngừng gật đầu, như là bọn họ có cùng quan điểm với giám khảo Chu.

“Giám khảo Chu, đừng để ý đến cậu ta, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, chúng ta nên đi phân phát nguyên thạch thôi.” Một giám khảo khác lấy lòng giám khảo Chu, nói.

Giám khảo Chu gật đầu, đứng dậy nhàn nhạt nói: “Đi thôi.”

Trên hàng ghế giám khảo, các giám khảo lần lượt đứng dậy, lúc này trong hội trường thi rộng rãi chỉ còn lại tám chiếc bàn, trông càng trống trải hơn.

Tám tuyển thủ còn lại đứng ở bàn, nhìn từng vị giám khảo bước qua bàn mình.

Lần này không phải do tuyển thủ tự mình chọn nguyên thạch mà là do các giám khảo khác nhau phát cho mỗi người một khối, mỗi một giám khảo chỉ phát một khối nguyên thạch cho tuyển thủ để đảm bảo tính công bằng.

Khi Trần Xuân Độ đi đến trước mặt Trương Bảo Thành, sắc mặt Trương Bảo Thành vô cùng khó coi, vì ông ta có quá nhiều kẻ địch.

Ngoại trừ ông ta ra, bảy người còn lại, ông ta đã đắc tội với Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng, năm người còn lại cũng có mối quan hệ đối thủ với ông ta, mà quan trọng nhất là, trong những giám khảo, ông ta đã nhìn thấy giám khảo Chu và những giám khảo từng có mâu thuẫn với ông ta, đây dường như là một trò cười mà thượng đế ban tặng cho ông ta.

Trong lòng Trương Bảo Thành đầy khổ sở, tuy nói sẽ do những vị giám khảo khác nhau phân phát nguyên thạch, nhưng trên thế giới này nào có sự công bằng tuyệt đối, huống chi, có biết bao nhiêu người ở đây chỉ mong ông ta lập tức bị loại, nguy cơ ẩn nấp mọi nơi, vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm ông ta như hổ rình mồi.

Trước đó ông ta may mắn mở được bảo thạch hai màu, tiến vào vào trong, nhưng điều này có thể chứng tỏ điều gì chứ? Quy tắc vòng thứ hai, ông ta buộc phải trao đổi nguyên thạch với người khác, có Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng ở đây, với sức ảnh hưởng của hai người bọn họ, ai dám đổi với ông ta chứ?

Trương Bảo Thành có thể ngồi trên ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, đương nhiên là nhìn thấu được hết nhân tình thế sự, e là Lê Thần Vũ đã tính toán xong hết mọi thứ rồi, ông ta đã tiến vào cái bẫy được thiết kế sẵn của Lê Thần Vũ!

Rất nhanh, Trương Bảo Thành nhìn bốn khối nguyên thạch trên bàn, trong lòng thầm thở dài một tiếng, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn vị giám khảo Chu kia, giám khảo Chu liếc nhìn Trương Bảo Thành một cái, nói một câu với ý tứ sâu xa: “Hội trưởng Trương, chúc ông may mắn.”

Giám khảo Chu nói xong, nở một nụ cười kì lạ, rồi lập tức quay người, rời đi cùng những giám khảo khác.

“Cuộc thi bắt đầu.” MC dứt lời, các tuyển thủ liền cúi đầu nghiên cứu nguyên thạch của mình.

Trương Bảo Thành cúi đầu xuống chưa được bao lâu, chợt có một giọng nói đột nhiên vang lên khiến Trương Bảo Thành thấy run rẩy sợ hãi.

“Ai dám giao dịch với Trương Bảo Thành, tôi sẽ cho người đó bị loại ngay ở vòng này.”

Trương Bảo Thành ngẩng đầu lên, thấy Song Tử Thần đang nhìn ông ta chằm chằm như hổ rình mồi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement