Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Bang!

Trần Xuân Độ vừa dứt lời, toàn trường lập tức im lặng, các giám khảo xung quanh giám khảo Chu trong nháy mắt liền nổi da gà, ớn lạnh.

Vẻ mặt của vô số giám khảo đang nhìn Trần Xuân Độ đột nhiên thay đổi, ánh mắt của họ lộ rõ sự kinh ngạc!

Bầu không khí đột nhiên lặng ngắt như tờ, những giám khảo đứng bên cạnh giám khảo Chu đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm mạnh!

Trong khoảng không như đang có một luồng sát khí lạnh băng chậm rãi bao trùm… Các giám khảo khẽ run, trong lòng bọn họ chợt dâng lên một dự cảm xấu.

Giám khảo Chu lườm Trần Xuân Độ, mọi người đều nghe rất rõ câu nói vừa rồi của Trần Xuân Độ và điều đó khiến giám khảo Chu gần như mất hết mặt mũi!

Là một nhân vật thuộc thế hệ lão làng trong giới đổ thạch và còn là người giữ vị trí giám khảo của Chung Cực Tam Đao nhiều năm nên giám khảo Chu đã tích lũy được không ít uy tín và tiếng tăm trong giới đổ thạch.

Trong mắt nhiều người, giám khảo Chu có thể nói là nắm giữ quyền uy có một không hai, bằng không Chung Cực Tam Đao sẽ không mời giám khảo Chu nhiều lần như vậy, đó rõ ràng là một sự công nhận dành cho ông ta.

Vậy mà lúc này, một vị giám khảo bí ẩn lại chất vấn giám khảo Chu trước mặt mọi người và công kích ông ta bằng những lời lẽ không chút kiêng nể, và tuyên bố giám khảo Chu đang xúc phạm viên ngọc này!

Trong mắt nhiều người, Trần Xuân Độ không phải đang khiêu chiến giám khảo Chu, mà là đang khiêu chiến quyền uy! Cho nên mới gây ra sự biến động lớn như vậy!

Bang!

Sắc mặt của giám khảo Chu liền thay đổi, trở nên u ám, cực kỳ khó coi, trán không ngừng nổi gân xanh!

Ông ta sao có thể chịu đựng được sự sỉ nhục trần trụi không chút che đậy của Trần Xuân Độ chứ?

Ánh mắt của mọi người đều đang chĩa về phía giám khảo Chu, giám khảo Chu cười khẩy một tiếng, trong ánh mắt mang theo sát khí lạnh như băng nhìn Trần Xuân Độ, chậm rãi nói: "Tôi không biết chẳng lẽ anh biết?”

Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn thoáng qua sao lửa mặt trời trong lòng bàn tay rồi đột nhiên thổi một hơi làm bay sạch đá bụi mịn màu xanh.

Đây đều là những hạt bụi hình thành sau khi khối ngọc chất lượng kém bị vỡ ra, giờ phút này trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ chỉ còn lại những viên sao lửa mặt trời và ánh vàng trong lòng bàn tay Trần Xuân Độ thật chói mắt.

Ngón tay của Trần Xuân Độ liên tục miết những hạt vàng này, nếu không nhờ những tia sáng chói mắt như mặt trời ấy thì những vụn vàng này đã bị lầm tưởng thành những hạt cát bình thường.

"Nếu ông biết thì tại sao ngay từ đầu ông lại không nhận ra nó là sao lửa mặt trời? Hoặc là, ngay từ đầu ông cũng có động cơ sâu xa nên không có ý định nói ra, cố ý khiến người nào đó bị loại?” Trần Xuân Độ thản nhiên nói lập tức khiến mặt giám khảo Chu méo xệch.

Những giám khảo lúc trước đã ủng hộ giám khảo Chu liền nhướng mày, lớn tiếng quát: "Câm miệng, không được nói xằng nói bậy.”

"Tôi nói xằng nói bậy?" Trần Xuân Độ liếc đám giám khảo: "Các người cũng giống nhau, đều là giám khảo do hiệp hội đổ thạch mời đến, tôi có đủ lý do để nghi ngờ rằng các người đã thông đồng với giám khảo Chu và cố tình sử dụng mánh khoé để nhắm vào một người nào đó

Bang!

Câu này Trần Xuân Độ ngay lập tức xúc phạm vô số giám khảo, tất cả họ đều tức giận mà đứng lên, bắt đầu chỉ trích Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ không hề biến sắc khi nghe những lời buộc tội đó của họ, coi như không nghe thấy và tiếp tục cúi đầu thưởng thức những viên sao lửa mặt trời.

Cũng đúng lúc này, đột nhiên, một giọng nói chợt vang lên: "Tôi đã sống hơn nửa đời người nhưng chưa từng nghe đến cái tên sao lửa mặt trời."

Mọi người lần theo giọng nói và phát hiện giám khảo Chu bước ra, đi đến trước mặt Trần Xuân Độ, nói: "Tôi chưa bao giờ nghe đến sao lửa mặt trời."

"Đúng vậy, tôi cũng chưa từng nghe qua loại ngọc này.”

"E rằng thứ này chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết, làm sao có thể thực sự tồn tại chứ."

Lúc này, không chỉ ghế giám khảo xôn xao mà toàn bộ khán phòng đều bàn luận sôi nổi, rất nhiều khán giả đều tỏ ra rất kỳ lạ, bởi vì cái tên sao lửa mặt trời này quá huyễn hoặc, khiến họ khó mà tin được.

"Các người chưa từng nghe là do các người cổ lổ sĩ và ngu dốt, dựa vào cái gì mà những kẻ cổ lỗ, ngu dốt như các người lại được quyết định rằng nó không tồn tại chứ?" Trần Xuân Độ thản nhiên trả lời.

Mà giờ phút này, ngay lúc Trần Xuân Độ đang tranh luận với đám giám khảo thì trong văn phòng hội trưởng của khu vực cao cấp, một bóng người đột nhiên xông vào văn phòng và lo lắng hét lên: " hội trưởng, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện rồi."

"Không cần phải nói, tôi biết rồi.”

Cấp dưới còn chưa nói gì đã thấy hội trưởng đang dán mắt vào màn hình máy tính, sắc mặt tái mét, tay xua xua.

"Đi ra ngoài đi." Hội trưởng nói.

Và khi cấp dưới vừa đi ra ngoài, hội trưởng đã gục xuống ghế, yếu ớt nhìn hết thảy những điều đang diễn ra trước mắt, hai chân đều đang run rẩy kịch liệt!

"Xong rồi, xong rồi, lần này thật sự xong rồi." Hội trưởng lẩm bẩm một mình, nhìn Trần Xuân Độ, trên mặt lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Mẹ kiếp, biết ngay mà, làm giám khảo cái quần què gì, nhất định không phải là chuyện tốt đẹp mà, Trương Bảo Thành tham gia Chung Cực Tam Đao thì cũng kệ đi, lại còn bị nhằm vào! Bây giờ còn gây ra chuyện chắc chắn sẽ đánh đổ bát cơm của mình!"

Ông ta nhìn chằm chằm màn hình giám sát, tuyệt vọng thở dài, ông ta biết rõ lần này trên danh nghĩa ông ta là người đứng sau Chung Cực Tam Đao nên nhất định sẽ bị điều tra tạm thời cách chức!

Lúc này sóng gió lớn rồi, bây giờ ông ta cũng không dám ra mặt giải quyết vì một khi ông ta ra mặt rất có thể sẽ khiến cho mọi chuyện bung bét hơn nữa.

"Nó thật sự là sao lửa mặt trời sao?" Ông ta tự lẩm bẩm, hai mắt chăm chú theo dõi màn hình giám sát, chính ông ta còn chưa bao giờ nghe tới loại ngọc sao lửa mặt trời trông chẳng khác nào mặt trời nhỏ chói mắt trong lòng bàn tay Trần Xuân Độ đó.

Nhưng dường như ông ta sẽ không hoài nghi liệu đây có thật sự là sao lửa mặt trời hay không.

Bởi vì, chính một huyền thoại bất bại đã nói ra danh tính của khối ngọc này!

"sao lửa mặt trời ư, sao có thể!" Đúng lúc này, thân hình Ngọc Thành Vọng bỗng nhiên run lên, ông ta nhìn trân trân Trần Xuân Độ, trong lòng ông ta cuồn cuộn sóng trào!

Cũng chính tại khoảnh khắc này, sâu thẳm trong trí nhớ của Ngọc Thành Vọng bỗng nhiên lóe lên một tia ký ức để lại trong ánh mắt của Ngọc Thành Vọng sự kinh hãi và khó tin vô hạn!

Ngọc Thành Vọng đột nhiên hét lên và ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều giám khảo trên hàng ghế giám khảo. Không hiểu sao tim giám khảo Chu chợt nhảy dựng và thắt lại.

Giám khảo Chu đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Ngọc Thành Vọng.

Ngọc Thành Vọng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, điềm đạm nhưng ẩn chứa một vẻ bí ẩn khó tả.

Điều này làm cho Ngọc Thành Vọng có cảm giác nhìn không thấu Trần Xuân Độ, như thể có một lớp sương mù đang bao phủ Trần Xuân Độ.

"Anh có biết mình đang nói gì không?" Giám khảo Chu lạnh lùng liếc Ngọc Thành Vọng, trong giọng nói lộ ra một tia uy hiếp.

Toàn thân Ngọc Thành Vọng run lên, nhưng lúc này đây ánh mắt của Ngọc Thành Vọng lộ ra vẻ kiên định không gì sánh được và nó đang nhìn chăm chú vào những viên sao lửa mặt trời trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ rồi bỗng nhiên mở miệng nói: "Đương nhiên, sao lửa mặt trời thực sự tồn tại!”

Ngọc Thành Vọng không biết dũng khí đến từ đâu mà ngay cả áp lực của giám khảo Chu, ông ta cũng mặc kệ!

Trần Xuân Độ khẽ nhếch mép, gật gù một cách hài lòng như thể anh ta đã nắm chắc mọi hành động của Ngọc Thành Vọng vậy.

"Câm miệng, anh có biết mình đang nói gì không hả!”

"Trên đời này chưa từng và sẽ không bao giờ có chất ngọc sao lửa mặt trời, lời anh nói là vô căn cứ!"

"Ngọc Thành Vọng, anh là người đứng đầu một gia tộc chuyên về ngọc, từng lời nói hành động đều chịu sự giám sát của công chúng, bây giờ anh ăn nói xằng bậy thì sẽ phải trả giá!" Các vị giám khảo đều luống cuống khi nhìn thấy các máy quay đều di chuyển về phía Ngọc Thành Vọng, bọn họ có một loại dự cảm không mấy tốt đẹp, nếu đây thực sự là sao lửa mặt trời trong truyền thuyết, thì giá trị của nó thật không thể tưởng tượng được!

Các giám khảo trước đó vẫn còn ôm một bụng hoài nghi, nhưng khi Ngọc Thành Vọng lên tiếng xác nhận, bọn họ lập tức phản ứng lại, ngay cả Ngọc Thành Vọng cũng thừa nhận rằng rất có thể đó là sao lửa mặt trời, nên sợ là dù họ có tin hay không thì cũng không thành vấn đề!

Các vị giám khảo trở nên căng thẳng, còn Ngọc Thành Vọng thì đang phớt lờ lời cảnh báo của họ, ông ta chỉ chăm chăm nhìn sao lửa mặt trời trong tay Trần Xuân Độ và không sao khiến mình bình tĩnh được!

"Không nghĩ nó thật sự tồn tại!" Rất lâu sau, Ngọc Thành Vọng mới thốt ra được câu này.

Câu nói này khiến nhiều người ồ lên và đứng dậy.

"Ngọc Thành Vọng là người đứng đầu một gia tộc về ngọc, cũng có quyền uy nhất định, các người sợ hãi, không cho ông ta lên tiếng, chẳng lẽ là sợ ông ta nói ra những điều mà các người không muốn cho người khác biết đến sao?" Trần Xuân Độ nhìn lướt qua những vị giám khảo còn lại.

Sắc mặt của các vị giám khảo đều khó coi, tất cả đều nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt mang theo sát khí lạnh lùng, đúng lúc này, giám khảo Chu rốt cục cũng lên tiếng: "Cứ để cho ông ta nói."

Lời cả giám khảo Chu có sức ảnh hưởng rất lớn, ông ta vừa lên tiếng, các giám khảo lại ngoan ngoãn ngậm miệng, giận mà không dám nói gì nên cả đám căm tức nhìn Ngọc Thành Vọng cùng Trần Xuân Độ.

Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ với một biểu hiện phức tạp, và ánh mắt của ông ta dán chặt vào sao lửa mặt trời vài giây trước khi nói: "Tôi cho rằng nó chỉ là truyền thuyết nên suýt chút nữa đã quên nhưng không ngờ nó lại thật sự tồn tại...

"Sao lửa mặt trời rất hiếm có, ngay cả trong lịch sử của nước C thì nó cũng chỉ xuất hiện chớp nhoáng, nó chỉ xuất hiện trong tình huống trùng hợp một cách ngẫu nhiên, trong sử sách chỉ lưu lại một vài dòng ghi chép, nhưng tất cả đều được các thế hệ sau coi là suy đoán..." Ngọc Thành Vọng chậm rãi kể câu chuyện về sao lửa mặt trời: "Nhưng nhà họ Ngọc tôi thân là một gia tộc có danh tiếng trong giới đổ thạch nên không chỉ kế thừa văn hóa đổ thạch từ đời này sang đời khác, mà còn có một trọng trách quan trọng, đó là ghi chép lại những loại ngọc quý hiếm được sinh ra từ đá thô từng xuất hiện trong dòng lịch sử..."

Ánh mắt của Ngọc Thành Vọng lộ ra một tia kỳ quái khi nhìn Trần Xuân Độ: "Cho dù có người biết đến sao lửa mặt trời đi nữa thì cũng phải là người của nhà họ Ngọc chúng tôi, còn anh, tại sao anh lại biết?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement