Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Vù!

Giám khảo Cảnh vừa dứt lời, lập tức dẫn tới bàn tán xôn xao.

Các giám khảo bên cạnh cũng thi nhau nhìn về phía giám khảo Cảnh, vẻ mặt khó hiểu, bọn họ cũng không hiểu tại sao giám khảo Cam đột ngột quyết định như vậy.

Mà Trương Bảo Thành biến sắc, nhíu mày nhìn về phía giám khảo Cảnh lạnh giọng chất vấn: "Chu Cảnh, tại sao chứ? Tôi không phục."

Chu Cảnh ngạo nghễ nhìn Trương Bảo Thành, vẻ mặt không đổi, chỉ hờ hững đáp lại nói: "Không có tại sao, tôi nói không còn giá trị, chính là không còn giá trị."

Chu Cảnh vừa dứt lời, lập tức kéo theo loạt tiếng ồ lớn, trên khán đài, rất nhiều khán giả bắt đầu bàn tán ầm ĩ, không ai biết, rốt cuộc trong lòng Chu Cảnh nghĩ thế nào, trong mắt những người khác, Chu Cảnh đang nhằm vào Trương Bảo Thành một cách lộ liễu.

"Giám khảo Cảnh, như vậy không tốt lắm đâu." Trên ghế giám khảo, một giám khảo chưa từng liên hệ với Trương Bảo Thành mở miệng nói, tình huống này, khiến ông ta cũng không nhịn được đứng ra, đòi hỏi lời giải thích cho Trương Bảo Thành.

Giám khảo Cảnh quay đầu, lừ mắt với giám khảo một chút, cười lạnh nói: "Không tốt? Hay là ông đến đánh giá một chút?"

Ánh mắt giám khảo kia dừng trên khối nguyên thạch, trong mắt ánh lên vẻ đã hiểu, ông ta há hốc miệng, cuối cùng không nói gì mà lập tức rơi vào trầm mặc.

"Tại sao? Không có một giải thích hợp lý, tôi không phục." Đúng lúc này, Trương Bảo Thành cau mày bước ra, nói.

Chu Cảnh ngạo nghễ nhìn Trương Bảo Thành, hờ hững mở miệng nói: "Không có giải thích hợp lý, tôi là giám khảo, tôi quyết định."

Trương Bảo Thành đối mặt với Chu Cảnh, hai ánh mắt vô hình va chạm trên không trung, nhiệt độ không khí dường như hạ xuống mấy độ.

Không khí đột nhiên yên tĩnh, lúc lâu sau, một âm thanh vang lên, phá vỡ yên tĩnh tạm thời này: "Rất đơn giản, bởi vì ông ta cũng không nhìn thấu khối nguyên thạch này."

Ầm!

Từng ánh mắt lập tức đổ dồn về nơi âm thanh truyền tới, chỉ thấy góc ban giám khảo, có một bóng dáng chậm rãi đứng lên, khi các khán giả chú ý tới anh, ánh mắt trầm xuống.

Người này, không phải ai khác, chính là Trần Xuân Độ, trong mắt hầu hết những người ở đây thì đây là giám khảo áo đen giả thần giả quỷ.

Chẳng ai ngờ rằng, lúc này, lại là giám khảo áo đen này đứng ra.

Chu Cảnh nhìn về phía Trần Xuân Độ, không khỏi thầm giật mình, trong lòng có một loại dự cảm bất an đang không ngừng tràn ngập, sinh sôi.

"Nơi này không liên quan đến cậu." Chu Cảnh lừ Trần Xuân Độ một chút, không nhịn được lạnh lùng nói.

"Tôi là giám khảo mà hiệp hội đổ thạch thuê mời riêng, tôi cũng có quyền ngang ông, ông không có tư cách ra lệnh cho tôi." Trần Xuân Độ lạnh nhạt nói.

Ngay sau đó, dưới cái nhìn mọi người, Trần Xuân Độ đi về phía khối nguyên thạch đó, một tay cầm khối nguyên thạch lên, lắc lắc trong tay, dường như hoàn toàn không để mắt đến đây là một khối nguyên thạch giá trị liên thành lấy ra từ bảo khố của hiệp hội đổ thạch.

"Cậu muốn làm gì?" Chu Cảnh nhìn Trần Xuân Độ, không khỏi có dự cảm không tốt, khiến tim ông ta đập thình thịch cuồng loạn, lo lắng bất an.

Ông ta không biết Trần Xuân Độ này có gì đáng sợ, nhưng không biết tại sao, ông ta mơ hồ có cảm giác kiêng dè với anh.

Trần Xuân Độ không để ý đến ông ta, anh vẫn luôn cúi đầu, chăm chú quan sát khối nguyên thạch kia.

Trần Xuân Độ khẽ vuốt ve đường vân phía trên nguyên thạch, không giống với nguyên thạch khác, đường vân phía trên khối nguyên thạch này đậm và chằng chịt, còn có vẻ cổ kính khó tả, tất cả đều hình thành tự nhiên, dường như là tay nghề điêu luyện tự nhiên, tác phẩm nghệ thuật này được sáng tạo ra mà không cần trải qua rèn luyện.

Hai mắt Trần Xuân Độ híp lại, nhìn về phía khối nguyên thạch này, rốt cuộc bình tĩnh luôn duy trì nơi đáy mắt từ khi cuộc thi bắt đầu đã thu lại, thay vào đó là vẻ sâu thẳm và nghiêm nghị.

Nếu Trương Bảo Thành có thể phát giác được sự thay đổi của Trần Xuân Độ thời điểm này, ông ta chắc chắn sẽ không thể hiểu được, dù đây là một khối ngọc cực phẩm, nhưng cũng không cần khiến Trần Xuân Độ đối xử trịnh trọng như vậy, phải biết, kể cả viên sao lửa mặt trời trước đó cũng không khiến Trần Xuân Độ như lâm đại địch như thế.

"Rốt cuộc cậu muốn làm gì?" Cuối cùng, Chu Cảnh bên cạnh không nhịn được nữa nghiêm nghị quát: "Cậu còn quấy rối trật tự trận đấu nữa, tôi có thể cho người đuổi cậu khỏi nơi này ngay lập tức."

"Ông có tư cách này sao? Người có tư cách này, hiện vẫn ngồi ở trong văn phòng đấy." Trần Xuân Độ liếc nhìn Chu Cảnh, lạnh giọng đáp lại.

"Cậu..." Sắc mặt Chu Cảnh cứng lại, một câu của Trần Xuân Độ đã khiến ông ta á khẩu, đúng là ông ta không có tư cách, chỉ có hội trưởng hiệp hội đổ thạch mới có tư cách, nhưng sao tên này biết được?

Mà dưới ghế giám khảo, nghe hai người tranh chấp, sắc mặt Trương Bảo Thành trầm xuống, ông ta nhìn về phía Trần Xuân Độ, vẻ mặt càng trở nên nghi hoặc, ông ta càng ngày càng tò mò về thân phận của Trần Xuân Độ.

Giám khảo mặc áo đen được mời riêng này đúng là quá thần bí, Trương Bảo Thành thấy hình như không có gì mà anh không biết, ngay cả quy tắc mà giám khảo còn không biết anh cũng biết.

Rốt cuộc anh ta là ai? Trương Bảo Thành thầm quyết tâm, sau khi cuộc thi kết thúc, mình nhất định phải đi hỏi thăm rõ ràng, dù có phải tra, cũng phải tra ra một manh mối.

Chu Cảnh nhìn Trần Xuân Độ, giận quá hóa cười, ông ta lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, giọng điệu mang theo vẻ châm chọc: "Cậu cầm khối nguyên thạch này lâu như vậy, chắc là cậu có thể đánh giá được giá trị của nó?"

"Tại sao không thể?" Trần Xuân Độ hỏi lại, vẻ mặt Chu Cảnh lạnh lùng: "Vậy cậu hãy nói thử xem, cuối cùng nó là cái gì?"

Trần Xuân Độ cúi đầu, nhếch miệng cười một cách quỷ dị... rồi anh đột ngột động một cái.

Một mũi nhọn màu đen xuất hiện ở trong tay anh, mũi nhọn đen đó lập tức bắt đầu bổ chém, khối nguyên thạch cứng rắn, bị mũi nhọn đen gọt như gọt vỏ táo, da đá rớt xuống tạo thành âm thanh lộp bộp.

Thủ pháp này của Trần Xuân Độ khiến ban giám khảo và hai vị lão giả Song Tử Thần nhìn thấy đều vẻ mặt càng thêm nghiêm lại.

Hai vị này lão giả cũng không tỏ vẻ quá bất ngờ, chẳng qua khi trông thấy Trần Xuân Độ thành thạo như thế, trong mắt bọn họ ánh lên ánh sáng kỳ lạ.

"Mọi người nhìn xem!"

Trên khán đài, khi Lê Kim Huyên đang toát mồ hôi vì Trương Bảo Thành, chợt có khán giả ánh mắt sắc bén chỉ màn hình lớn.

Nhất thời, sự chú ý của mọi người đều bị chuyển đến tay Trần Xuân Độ, chỉ thấy trong tay anh có một vệt sáng mơ hồ xuyên từ khe hở mà ra, mà tốc độ mũi nhọn đen trong tay Trần Xuân Độ càng lúc càng nhanh, sau đó, thậm chí hóa thành từng tàn ảnh.

"Trời ạ!"

Trên khán đài, nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này, vô số khán giả ngạc nhiên hô lên kinh ngạc, trong lòng không khỏi run rẩy, bọn họ có một loại dự cảm, trước đó xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ này còn là sao lửa mặt trời.

Tốc độ tay của Trần Xuân Độ càng lúc càng nhanh, Chu Cảnh và giám khảo khác không nhìn rõ dao găm Long Nha trong tay Trần Xuân Độ, chỉ có thể nhìn thấy từng vệt tàn ảnh, điều này đã vượt quá giới hạn cao nhất của nhân loại.

"Sao có thể như vậy?" Chu Cảnh trừng mắt nhìn tốc độ tay của Trần Xuân Độ, trong lòng rung động, ông ta không thể nào tiếp thu được. Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy người có tốc độ tay nhanh như thế.

"Rốt cuộc anh ta là ai?" Trong khu khách VIP, Lê Thần Vũ bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, tự mở miệng nói, không ai có thể thông qua vẻ mặt u ám của anh ta mà nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng anh ta.

Góc khu VIP nào đó, Kinh đang chơi đồng hồ Rolex trị giá ngàn vạn trong tay, động tác của anh ta đột ngột dừng lại, nhìn về phía màn hình lớn, nhếch miệng nở nụ cười đầy hàm ý...

Mà lúc này, màn biểu diễn của Trần Xuân Độ đã khiến khán đài trở nên nhốn nháo

Tốc độ tay của Trần Xuân Độ khiến người bình thường không thể hình dung được.

Mà ánh sáng phát ra từ tay Trần Xuân Độ càng ngày càng chói lọi, thậm chí nơi ánh sáng xuyên tới cũng trở nên cực kì chói mắt.

Không biết đã qua bao lâu, Trần Xuân Độ chợt buông dao găm Long Nha trong tay xuống, sau khi cất dao đi, anh cẩn thận ngắm nghía khối ngọc trước mặt.

Sau khi được Trần Xuân Độ gọt đi da đá, khối ngọc này đã hoàn hiện ra ánh sáng màu sắc vốn có của nó.

Đây là một khối kim loại màu bạc, không giống với chất ngọc giấu trong nguyên thạch khác, khối kim loại này nhìn hoàn toàn khác các khối kim loại bình thường.

Khi ánh mặt trời chiếu vào phía trên, khối kim loại màu bạc này chiết xạ ra ánh sáng màu bạc sáng lóa vô tận, giống như một ngôi sao màu bạc, hình thành tự nhiên, đây gần như là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

"Trời ạ!" Từng giám khảo đã hoàn toàn bị thu hút, bọn họ nhìn chằm chằm ngôi sao màu bạc này, trong lòng không khỏi rung động.

Không chỉ như thế, ánh nắng mãnh liệt hơn, ánh sáng khúc xạ từ ngôi sao màu bạc này càng vô cùng lóa mắt, thậm chí trên khán đài, rất nhiều khán giả bị chói mắt, không khỏi che mắt.

"Cuối cùng là cái gì?" Từng giám khảo thì thào mở miệng, sau khi nhìn thấy ngôi sao màu bạc trong tay Trần Xuân Độ, hô hấp Chu Cảnh cũng trở nên dồn dập.

Sắc mặt Trương Bảo Thành đờ ra, ông ta đã hoàn toàn choáng váng, Chung Cực Tam Đao lần này, mang đến cho ông ta quá nhiều rung động, bản thân ông ta cũng không nghĩ đến, mình lại có thể mở ra kim loại màu bạc thần bí này, ngay cả mình cũng không biết lai lịch của nó.

Cách Trương Bảo Thành không xa, Hoàng Kim Đồng và Song Tử Thần cũng nhìn chằm chằm khối kim loại màu bạc, đôi mắt đỏ bừng cực nóng.

Nhất là Song Tử Thần, sau khi trông thấy khối kim loại màu bạc này, vẻ mặt hai vị lão giả đại biến, tràn ngập kinh hãi.

"Giám khảo Cảnh, không phải ông là người có quyền ở nơi này sao, vậy hỏi ông một chút, đây là cái gì?" Trần Xuân Độ ngẩng đầu, nhìn về phía Chu Cảnh, vẻ mặt đầy châm chọc, anh chợt một tay cầm khối kim loại màu bạc vứt cho Chu Cảnh.

Chu Cảnh một tay đón được, ông ta cẩn thận dè bưng lấy khối kim loại màu bạc này, cả người không khỏi run rẩy.

Tất nhiên, ông ta không biết đây là cái gì, trước đó khi khối kim loại màu bạc này còn bị phủ bởi da đá thật dày, chỉ có một vết cắt, ông ta đã không đoán được giá trị của nguyên thạch.

Chu Cảnh ngẩng đầu, dữ tợn nhìn chằm chằm vị giám khảo áo đen thần bí được mời riêng này, ông ta âm thầm nghiến răng, gần như rất hận anh.

Sự chú ý của những người ở đây lập tức được chuyển dời lên người anh, mặt Chu Cảnh đỏ lên, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, hận không thể chém tên khốn giả thần giả quỷ này thành muôn mảnh.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement