Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Lê Kim Huyên giận dữ bất bình đứng ở đó nhìn Trần Xuân Độ, trong ánh mắt xinh đẹp không có chút thiện ý.

Thái độ của Lê Kim Huyên với Trần Xuân Độ tốt đẹp không được mấy giờ, đừng nói trước kia Trần Xuân Độ còn lừa dối Lê Kim Huyên lâu đến vậy, chuyện này sao có thể bảo không giận cho được.

Mà bây giờ, cô lại bị Trần Xuân Độ gọi lại, cô dường như đã sắp ở bên bờ vực chuẩn bị bùng nổ.

Trần Xuân Độ nhìn cửa phòng bao, ánh mắt sâu xa khó lường không thể nói rõ, anh chậm rãi nói: “Tô Loan Loan là vệ sĩ của em, loại chuyện này nên để cô ấy làm.”

Lê Kim Huyên nhìn Tô Loan Loan, chỉ thấy lúc này Tô Loan Loan cũng đứng lên, gật đầu với Lê Kim Huyên.

Lúc này sắc mặt của tổng giám đốc nữ thần mới dịu đi không ít, cô “hừ” một tiếng, quay đầu sang một bên, không nhìn Trần Xuân Độ nữa.

Tô Loan Loan chậm rãi đi đến cửa phòng bao, sau khi cô ta mở cửa phòng ra, thấy người đứng bên ngoài phòng, sắc mặt có chút ngơ ra.

Sau đó, Tô Loan Loan quay đầu lại nhìn Trần Xuân Độ, nói: “Đến tìm anh đó.”

“Tìm tôi?”

Trần Xuân Độ đứng dậy cất bước đi ra, đến chỗ cách không xa với cửa phòng bao, anh đã nhìn thấy người đứng ngoài cửa.

“Là ông à.” Trần Xuân Độ thấy người tới không phải ai khác mà chính là Ngọc Thành Vọng.

Ánh mắt Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ đã hoàn toàn thay đổi, thật ra ở Chung Cực Tam Đao Ngọc Thành Vọng chủ động rút lui là bị Trần Xuân Độ uy hiếp, ông ta cũng hết cách, sau khi biết được thân phận của Trần Xuân Độ, thái độ của Ngọc Thành Vọng đối với Trần Xuân Độ thay đổi một trăm tám mươi độ.

“Tôi có thể đi vào nói chuyện không?” Ngọc Thành Vọng cẩn thận dè dặt nhìn vào trong, hỏi.

“Đương nhiên có thể.”

Lê Kim Huyên biết là Ngọc Thành Vọng, sắc mặt liền trở nên vui mừng, vội qua chào hỏi.

Suy nghĩ của Lê Kim Huyên rất đơn giản, nếu như có thể kết giao với Ngọc Thành Vọng, tập đoàn Lê thị sở hữu hai vị đại tướng là Trương Bảo Thành và Ngọc Thành Vọng, rất có thể sẽ có thể chân chính bước chân vào ngành đổ thạch, tập đoàn Lê thị cũng sẽ phát triển thuận lợi hơn ở Yên Kinh.

“Cô Lê.” Ngọc Thành Vọng tuy đang tuổi trung niên, nhưng vẫn còn một sức quyến rũ kì lạ không thể diễn tả bằng lời, tạo hình râu quai nón có thể mê hoặc được hàng triệu thiếu nữ.

Chỉ là bây giờ nhìn Ngọc Thành Vọng có vẻ tiều tụy, âu sầu, như đang lo lắng chuyện gì đó.

Sau khi Ngọc Thành Vọng đi vào thì ngồi trên một chiếc ghế sofa trong căn phòng bao rộng lớn.

“Rót nước cho ông Ngọc đi.” Lê Kim Huyên ra lệnh cho Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ ngơ ra, sau đó nhìn thấy ánh mắt đầy uy nghiêm của Lê Kim Huyên, đành thầm thở dài một câu, miễn cưỡng nặn ra nụ cười, trong lòng thầm nói, nếu không phải là Lê Kim Huyên, Ngọc Thành Vọng sẽ nhận nổi cốc trà do đích thân anh rót sao?

Chỉ riêng việc Ngọc Thành Vọng biết anh là Long của giới đổ thạch thôi đã suýt chút nữa sợ hãi đến mất mật rồi, nếu biết được thân phận cao hơn nữa của anh, e rằng ông ta sẽ sợ hãi đến mức ngốc đi luôn mất.

Trần Xuân Độ rót cho Ngọc Thành Vọng cốc trà nóng, nở một nụ cười tươi rói: “Ông Ngọc, mời.”

Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ, vội sợ hãi đứng dậy, lắc đầu nói: “Không, tôi không nhận nổi, xin cậu đừng nói vậy, sẽ phá hoại quy tắc của giới đổ thạch mất.”

“Quy tắc của giới đổ thạch quan trọng như vậy sao?”

“Nếu như là một số người chơi đổ thạch bình thường thì đương nhiên không quan trọng đến vậy, nhưng với địa vị như của Ngọc Thành Vọng, hơn nữa còn là người của gia tộc lớn, một người mà cả địa vị lẫn thực lực đều vượt xa ông ta cung kính như vậy thì sẽ trở thành trò cười của rất nhiều người trong giới đổ thạch.” Trương Bảo Thành ngồi bên cạnh giải thích, khiến Lê Kim Huyên có chút không biết phải làm sao.

“Hay là ông Ngọc cùng chúng tôi tham gia tiệc chúc mừng đi.” Lê Kim Huyên nhìn Ngọc Thành Vọng, dịu dàng nói, cô nở nụ cười nhạt, giọng nói vô cùng quyến rũ.

Ông Ngọc nhìn Lê Kim Huyên, trên người tổng giám đốc nữ thần tỏa ra sức quyến rũ vô tận, khiến một người tự nhận đã thưởng thức qua hết vô số người đẹp cũng không kiềm lòng được mà phải nói rằng sức quyến rũ của Lê Kim Huyên quá lớn, cho dù là ông ta thì cũng không khỏi rung động.

“Không cần đâu…” Ngọc Thành Vọng bình tĩnh lại, lắc đầu nói với Lê Kim Huyên: “Lần này tôi đến đây quấy rầy mọi người, mục đích là để tìm cậu Trần.”

Một người đức cao vọng trọng như Ngọc Thành Vọng mà giờ đây lại cung kính gọi một tiếng cậu Trần, sắc mặt Lê Kim Huyên khẽ cứng đờ lại, không khỏi nhìn Trần Xuân Độ một cái, cái tên này ở trong lòng những nhân vật lớn như Trương Bảo Thành và Ngọc Thành Vọng rốt cuộc chiếm địa vị quan trọng đến mức nào?

“Mấy người tìm anh ấy có chuyện gì?” Lê Kim Huyên cười hỏi.

Ngọc Thành Vọng quay sang nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp, ngay sau đó thì khách sáo nói: “Cậu Trần, tôi đã thực hiện thỏa thuận ban đầu rút lui khỏi Chung Cực Tam Đao, bây giờ có phải cậu cũng nên thực hiện thỏa thuận của mình rồi không?”

Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành nghe lời này của Trương Ngọc Vọng thì đều ngơ ra nhìn Trần Xuân Độ, sắc mặt nghi hoặc, bọn họ không hiểu nổi rốt cuộc là thỏa thuận như thế nào mà Trần Xuân Độ lại có thể khiến Ngọc Thành Vọng chủ động rút lui?

Trần Xuân Độ nhìn Ngọc Thành Vọng gật đầu: “Đồng ý với ông rồi thì đương nhiên tôi sẽ không quên.”

Ngay sau đó, Trần Xuân Độ quay người, đi về một gian phòng nhỏ trong phòng bao, nói với Ngọc Thành Vọng: “Theo tôi vào đây đi.”

Sau khi Trần Xuân Độ và Ngọc Thành Vọng vào gian phòng nhỏ đó, còn lại Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành nhìn nhau với vẻ mặt nghi hoặc, một lúc sau, Lê Kim Huyên mới lên tiếng hỏi Trương Bảo Thành: “Ông biết hai người họ có thỏa thuận gì không?”

Trương Bảo Thành lắc đầu, Lê Kim Huyên nhìn cửa gian phòng nhỏ kia như có điều suy tư.

Bên cạnh phòng bao có một gian phòng nhỏ, bên trong có sofa, TV và một vài bàn mạt chược, để cung cấp dịch vụ giải trí cho khách hàng khi ăn no cần tiêu hóa.

Sau khi Trần Xuân Độ bước vào gian phòng, anh không chút khách khí ngồi xuống sofa, lấy ra một điếu thuốc rồi ngậm trong miệng, dùng chiếc bật lửa Zippo thuần vàng 24K châm lửa, hít sâu một hơi rồi nhả khói ra.

Sau khi Ngọc Thành Vọng bước vào, Trần Xuân Độ ngồi vắt chân, nhìn Ngọc Thành Vọng, vẫy tay nói: “Ngồi đi.”

Sau khi Ngọc Thành Vọng ngồi xuống, ông ta liền nhìn thấy cái bật lửa kia được đặt trên bàn thủy tinh, hai mắt ông ta ngưng đọng lại, lập tức cầm nó lên, nắm trong lòng bàn tay nghịch một chút, ánh mắt ông ta sáng lên: “Đồ tốt!”

“Ông cũng biết xem hàng phết nhỉ.” Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, nhìn Ngọc Thành Vọng với vẻ mặt như lưu manh nói.

Ngọc Thành Vọng cười: “Nhà họ Ngọc tuy là có truyền thống đổ thạch lâu đời, nhưng đổ thạch và giám định ngọc lại có cái hay khác nhau của chúng, nhất là người của nhà họ Ngọc còn biết rõ lịch sử hơn so với những người khác trong giới đổ thạch, năng lực trên việc giám định ngọc cũng mạnh hơn đôi chút.”

“Vậy ông có thể nhìn ra được lai lịch của chiếc bật lửa này không?” Trần Xuân Độ nhàn nhạt hỏi.

Ngọc Thành Vọng trầm ngâm chốc lát, xoay ngang dọc chiếc bật lửa trong tay, một lúc sau, ánh mắt Ngọc Thành Vọng tập trung vào phần đáy của chiếc bật lửa, vừa nhìn đã thấy được một hàng chữ nhỏ được khắc trên đó.

Đó là một chuỗi kí tự tiếng Anh, Ngọc Thành Vọng học sâu hiểu rộng không chút do dự phiên dịch nó rồi đọc ra: “Tặng cho người đàn ông em yêu nhất, Daisy Irving.”

“Đây không phải là đồ của nữ tổng giám đốc khu vực toàn cầu của công ty Zippo sao… Không ngờ lại là quà của cô ấy!” Sắc mặt Ngọc Thành Vọng khẽ thay đổi, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ kinh ngạc, ở xã hội thượng lưu, rất nhiều người đều biết đến công ty Zippo, người nắm giữ khu vực toàn cầu chính là tổng giám đốc của công ty, Daisy!

Công ty Zippo trước nay chỉ làm những đồ dùng cao cấp cho các những người quý tộc, rất có danh tiếng trong giới thượng lưu, Trần Xuân Độ ở trước mặt ông ta lại sở hữu món quà của nữ tổng giám đốc Zippo tặng! Sao có thể chứ!

Nếu là trước kia, có nghĩ Ngọc Thành Vọng cũng không dám nghĩ, nhưng bây giờ, trong lòng Ngọc Thành Vọng nổi lên một cơn sóng lớn!

Chẳng lẽ cái này là giả sao?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu Ngọc Thành Vọng đã ngay lập tức bị xóa bỏ, giả sao? Đây là chất liệu 24K, công nghệ tinh tế như vậy, cùng với hàng chữ vô cùng đẹp đẽ kia, hàng giả sao có thể làm được đến mức này chứ, đây chắc chắn là hàng thật!

Ánh mắt Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ không ngừng thay đổi, người đàn ông trước mặt này rốt cuộc có thân phận như thế nào mà lại có thể khiến Daisy Irving đích thân tặng quà, đây mới là lần đầu tiên Ngọc Thành Vọng nghe thấy chuyện như thế này.

Hai tay Ngọc Thành Vọng run rẩy đưa chiếc bật lửa cho Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ tùy tiện nhận lại, sắc mặt thản nhiên không hề để ý đến, như là không coi đây là một món đồ xa xỉ quý trọng.

“Nói đi, rốt cuộc ông muốn biết những gì?” Trần Xuân Độ chậm rãi nhả khói ra, nói.

“Toàn bộ…” Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ, giọng nói mang theo cả sự run rẩy, sốt sắng hỏi: “Tại sao? sao lửa mặt trời, bạc chìm ngàn năm cậu đều biết hết, thứ này chỉ có chủ nhà mỗi đời của nhà họ Ngọc mới biết được thôi!”

“Ba tôi, chủ nhà đời trước bây giờ đang ở đâu?”

“Cậu biết ông ấy không? Cậu có quan hệ gì với ông ấy…”

Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ, người trước nay luôn thận trọng như ông ta lúc hỏi những câu này sắc mặt cũng không giấu được vẻ kích động.

Trần Xuân Độ thản nhiên nhìn Ngọc Thành Vọng đang vô cùng kích động, sắc mặt bình tĩnh, không có chút dao động.

Một lúc sau, đột nhiên Trần Xuân Độ nhả một hơi khói về phía Ngọc Thành Vọng, chậm rãi nói: “Bao nhiêu câu hỏi như vậy, ông muốn tôi trả lời cái nào?”

“Cậu mau nói đi, ba tôi vẫn còn sống chứ?” Ngọc Thành Vọng nhìn Trần Xuân Độ, sắc mặt dần hiện vẻ mất kiên nhẫn.

“Ông ấy còn sống hay chết thì tôi không biết…” Trần Xuân Độ nhếch miệng, nói: “Chỉ là năm đó, là tôi sắp xếp cho ông ấy, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

“Cậu sắp xếp cho ông ấy?” Trái tim Ngọc Thành Vọng như chậm mất một nhịp đập, ông ta nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt tỏa ra ánh sáng vô cùng mạnh mẽ.

Trần Xuân Độ thở dài một hơi: “Tôi cũng không chắc chắn ông ấy có muốn gặp ông hay không, nên tôi đề nghị tốt nhất là ông đừng đi tìm ông ấy.”

Ngọc Thành Vọng nhíu mày: “Tại sao, ba tôi lưu lạc bên ngoài, mất tích bao nhiêu năm như vậy, nhất định là đã chịu không ít khổ sở, cậu nói cho tôi biết ông ấy đang ở đâu, tôi sẽ lập tức đón ông ấy về nhà họ Ngọc, bù đắp thật tốt cho ông ấy.”

“Ba ông tự nguyện ra đi.” Trần Xuân Độ thốt ra một câu khiến Ngọc Thành Vọng run rẩy toàn thân, đứng đờ tại chỗ.

Ngọc Thành Vọng trừng lớn mắt, ông ta khó mà tin nổi với những gì mà Trần Xuân Độ vừa nói!

Ba của ông ta lại tự lựa chọn việc mất tích?! Không thể nào! Tại sao lại như vậy được!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement