Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
"Được, chờ lệnh của tôi." Lê Thần Vũ cúp điện thoại, đôi mắt chợt trở lạnh, anh ta đã chuẩn bị đủ cho yến hội riêng lần này, đối mặt với Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên, anh ta đã thiết kế vô số phương án để đề phòng bất trắc.

Về phần Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên, chỉ cần họ bước vào Nhà họ Lê, cho dù Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên có làm ra bao nhiêu thiêu thân, anh ta cũng có dư dả biện pháp ứng phó!

Có thể nói, vì để đẩy Lê Kim Huyên vào chỗ chết, anh ta đã vắt hết cả đầu óc!

Lúc này đây, anh ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho một mạch này của Lê Kim Huyên, cho dù Trần Xuân Độ là Long Vương cũng vô ích, chỉ có thể trơ mắt nhìn, thừa nhận đau đớn vô cùng!

Nghĩ đến đây, khóe miệng Lê Thần Vũ gợn lên nụ cười lạnh băng quỷ dị.

Bên ngoài nhà họ Lê lúc này, Trần Xuân Độ lái xe có rèm che, chậm rãi dừng ở cửa nhà họ Lê.

Một cấp dưới nhà họ Lê ân cần tiến lên, mở cửa cho Lê Kim Huyên, lại dùng tay bảo vệ đoàn xe.

Sau khi nhìn thấy dung nhan tuyệt đẹp của Lê Kim Huyên, tên cấp dưới của nhà họ Lê ngây ra vài giây, sau đó càng ân cần hơn.

"Này, đừng động tay động chân với vợ của tôi." Trần Xuân Độ thấy gã cấp dưới này ân cần nắm tay Lê Kim Huyên xuống xe thì lập tức không vui hét lên.

Gã cấp dưới kia liếc nhìn Trần Xuân Độ một cái, thấy Trần Xuân Độ ngồi ở ghế lái thì nở nụ cười châm chọc khinh thường.

"Câm mồm, có chút tố chất nào hay không!" Lê Kim Huyên quát khẽ.

Trần Xuân Độ sửng sốt, rồi chỉ có thể phẫn nộ liếc nhìn gã cấp dưới kia, chính mình lại nghẹn hết những lời muốn nói vào bụng.

"Đi thôi." Lê Kim Huyên nói, gã cấp dưới kia cúi đầu khom lưng đồng ý, đưa Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan đi vào Nhà họ Lê.

Khi Trần Xuân Độ đỗ xe xong, chuẩn bị đi vào thì gã cấp dưới đứng ở cửa bỗng nhiên nâng tay ngăn Trần Xuân Độ lại, quét ánh mắt đánh giá Trần Xuân Độ, gã nhận ra anh: "Là mày à."

"Để tôi đi vào." Trần Xuân Độ nói.

Gã cấp dưới kia vẫn giơ tay ngăn Trần Xuân Độ: "Mày có thiếp mời không?"

Trần Xuân Độ chỉ vào nhà họ Lê, nói: "Cô gái mới đi vào là vợ tôi."

Gã cấp dưới kia ngó vào bên trong, nói: "Đó là vợ mày? Thằng như mày cũng xứng à?"

Ánh mắt Trần Xuân Độ hơi cứng lại, anh nhìn gã cấp dưới, Trần Xuân Độ bỗng híp mắt: "Nếu anh không tin, bây giờ tôi có thể gọi cô ấy ra đây."

"Không cần." Gã cấp dưới nhìn xuống Trần Xuân Độ từ trên cao, lạnh lùng nói: "Nhà họ Lê có quy định, chỉ nhận thiếp mời không nhận người."

"Vì sao cô gái bên cạnh cô ấy có thể đi vào?" Trần Xuân Độ chỉ Tô Loan Loan.

"Đó là vệ sĩ của cô ấy, đương nhiên có thể đi vào." Cấp dưới liếc ánh nhìn đáng giá Trần Xuân Độ, cười lạnh một tiếng, nhìn xuống Trần Xuân Độ từ trên cao: "Mày chỉ là một gã lái xe thì có tư cách gì?"

"Ai nói cho anh tôi là tài xế của cô ấy, tôi là vệ sĩ của cô ấy." Trần Xuân Độ nhướn mày, thản nhiên đáp lại.

"Vệ sĩ?" Gã cấp dưới hơi sửng sốt, tiếp đó lập tức mở to hai mắt nhìn Trần Xuân Độ, sau đó gã ta cười ha ha, nói với giọng điệu vô cùng châm chọc: "Với tay chân gầy tong teo của mày mà đòi làm vệ sĩ à?"

Ánh mắt của gã vệ sĩ kia dừng trên cánh tay được âu phục che lại của Trần Xuân Độ, quả thật không nhìn ra dấu vết cơ bắp nào.

Gã cấp dưới kia tiếp tục cười lớn châm chọc, Trần Xuân Độ nhìn gã cấp dưới, rốt cuộc anh không kiên nhẫn liếc nhìn một cái.

Ngay khi gã cấp dưới há mồm cười to, đột nhiên, Trần Xuân Độ thình lình tung một nắm đấm sang!

"Rầm!" Trần Xuân Độ tung một quyền ra, tốc độ nhanh như tia chớp! Đó chính là một quyền móc câu!

Gã cấp dưới gác cửa kia đang châm chọc cười to thì bị một quyền của Trần Xuân Độ đánh bay!

Gã cấp dưới kia lập tức bị một quyền của Trần Xuân Độ hất tung, cuối cùng nặng nề rơi xuống đất, máu tươi chảy ra ồ ạt!

Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng tại chỗ, anh vừa mới chuẩn bị bước vào thì đám cấp dưới nhà họ Lê đồng loạt xúm lại đây!

"Đứng lại, không được đi vào!" Những tên cấp dưới này nghiêm nghị quá to.

Trần Xuân Độ chậm rãi quay đầu, lạnh lùng quét mắt qua bọn họ, ánh mắt lạnh như băng như sương, khi ánh mắt này đảo qua đám cấp dưới này, lập tức làm cho bọn họ vô thức run lên! Bởi vì họ chưa bao giờ nhìn thấy huyết tinh như mũi nhọn lạnh lẽo của dã thú như vậy! Ở trong trí nhớ của bọn họ, người bình thường sao có thể có được loại ánh mắt này... Chỉ có dã thú mới có được ánh mắt tàn nhẫn dữ tợn như vậy!

"Tôi không hy vọng mình phải nói lần thứ hai... Cút." Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng, đám cấp dưới nhà họ lê đều bị chấn động bởi khí thế Trần Xuân Độ phát ra!

Đây tuyệt đối không phải kẻ dễ xử... Trong lòng đám cấp dưới nhà họ Lê chấn động không thôi, chờ khi bóng dáng Trần Xuân Độ biến mất trong Nhà họ Lê, đám cấp dưới nhà họ Lê mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, mồ hôi lạnh ứa ra.

"Đi thông báo cho anh Lê ngay!"

Khoảnh khắc Trần Xuân Độ bước vào Nhà họ Lê, anh lập tức bị mùi hương kỳ lạ bao vây, yến hội riêng lần này được Lê Thần Vũ chăm chút trang hoàng vô cùng xa hoa, gần như tất cả khách khứa ở đây đều là người nhà họ Lê, phần lớn là chi dưới, dòng chính đều đi tiếp đãi khách khứa.

Giây phút Trần Xuân Độ bước vào Nhà họ Lê, khí chất cả người đột nhiên thay đổi, cơ thể như thay da đổi thịt, khí chất trở nên cực kỳ phóng khoáng, anh tùy tay cầm một ly rượu trên khay của gã phục vụ khi anh ta đi ngang qua, cầm trong tay, anh nhấp một ngụm nhỏ, đi lại trong đám người, nghe nhạc khúc đang được diễn tấu trên sân khấu, sắc mặt lạnh nhạt.

Anh của giờ phút này hoàn toàn xứng với bộ âu phục giá trên trời mà anh đang mặc, càng xứng với vinh dự mà bậc thầy kia tự tay thiết kế!

Trần Xuân Độ liên tục đi trong đám người, ánh mắt anh đảo qua từng người khác, hoàn toàn không có vẻ lưu manh như trước, trái lại từng hành vi cử chỉ đều mang theo cảm giác tao nhã, hóa thân thành một thân sĩ nho nhã lễ độ.

Nếu giờ phút này Lê Kim Huyên ở đây, cô chắc chắn không thể tưởng được Trần Xuân Độ lại thay đổi nhanh như vậy!

Lê Kim Huyên nhất định sẽ nghi ngờ rốt cuộc Trần Xuân Độ có bao nhiêu gương mặt không muốn người biết!

Khi Trần Xuân Độ đi đến bàn ăn, ánh mắt anh đột nhiên nhìn về một phương hướng.

Cuối cùng Trần Xuân Độ cũng tìm được Lê Kim Huyên, lúc này có một người đàn ông đang đứng trước mặt Lê Kim Huyên, cực kỳ nhiệt tình chủ động đến gần Lê Kim Huyên.

"Chào cô, cô thật sự xinh đẹp tuyệt sắc, vì sao cho tới giờ tôi cũng chưa từng gặp cô nhỉ?" Người đàn ông kia ngờ vực hỏi.

Nụ cười trên môi Lê Kim Huyên hơi cứng đờ, cô lập tức giải thích: "Tôi vẫn luôn ở nước ngoài."

"Chẳng trách chẳng trách." Người đàn ông bừng tỉn hiểu ra, sau đó móc một tấm danh thiếp ở trước ngực ra đưa cho Lê Kim Huyên, ngượng ngùng cười: "Có thể quen biết cô thật là vinh hạnh của tôi. Tôi họ Trương, là chi thứ của nhà họ Lê, cháu Lê Thái Bách, có thể may mắn quen biết cô, vận may của tôi thật sự quá tốt."

Lê Kim Huyên xấu hổ cười, còn chưa kịp trả lời, người đàn ông kia đã tiếp tục cười hỏi Lê Kim Huyên: "Còn không biết cô Lê ở dòng nào nhỉ?"

"Tôi..." Bàn tay ngọc đang cầm danh thiếp của Lê Kim Huyên chợt dừng giữa không trung, câu hỏi của người đàn ông kia tức khắc làm cho vẻ mặt Lê Kim Huyên cứng lại, lập tức không biết trả lời làm sao, trên mặt cũng hiện lên vẻ lúng túng.

"Làm sao vậy, cô Lê, tôi chỉ muốn hỏi cô ở dòng nào thôi... Đã mạo phạm đến cô rồi sao?" Người đàn ông kia nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của Lê Kim Huyên thì cẩn thận hỏi.

Đang lúc Lê Kim Huyên không biết đáp lại như thế nào, một giọng nói chợt truyền vào tai cô: "Kim Huyên, sao em lại ở đây, anh tìm em nãy giờ đó."

Cơ thể mềm mại của Lê Kim Huyên run lên theo bản năng, cô nhìn về phía giọng nói kia truyền tới, đôi mắt đẹp lập tức co rụt lại.

Trần Xuân Độ mặc một thân âu phục, anh bước tới, cầm ly rượu trong tay, đi đến bên người Lê Kim Huyên, nắm lấy bàn tay ngọc nhỏ dài của Lê Kim Huyên vô cùng thân thiết, sau khi bàn tay nhỏ bé mềm mịn của Tổng giám đốc nữ thần bị Trần Xuân Độ cầm trong tay, trong lòng Trần Xuân Độ khó nén rung động.

"Anh đến làm gì..." Lê Kim Huyên híp mắt, thấp giọng hỏi với giọng điệu không vui.

"Anh đến cứu em, không có anh, em không ở trong này nổi ba phút đâu." Trần Xuân Độ nói.

"Ai muốn anh cứu!" Lê Kim Huyên không phục, nũng nịu hừ một tiếng.

Đột nhiên, mặt Lê Kim Huyên cứng lại, cơ thể mềm mại của cô chợt cảm nhận được một cảm giác khác thường.

Lê Kim Huyên cúi đầu, liếc nhìn bàn tay to của Trần Xuân Độ đang ôm cả eo nhỏ của cô không chút kiêng nể, anh cũng đang trắng trợn cười nói với người đàn ông kia: "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, Lê Thái Bách như sấm bên tai..."

Trần Xuân Độ tươi cười làm cho người đàn ông không quen biết Trần Xuân Độ mờ mịt không hiểu ra sao, nhưng thấy Trần Xuân Độ nhiệt tình như vậy, anh ta cũng chỉ có thể hòa nhã nặn ra một nụ cười.

"Bà xã, anh tìm em nửa ngày, em đến đây cũng không nói với anh một tiếng. Ở nhà tùy tiện làm mình làm mẩy sao cũng được, nhưng ở bên ngoài dù thế nào em cũng phải cho chồng em chút thể diện chứ." Trần Xuân Độ đột nhiên quay đầu nói với Lê Kim Huyên.

Tiếng nói của Trần Xuân Độ rất lớn, giống như cái loa phóng thanh, lập tức hấp dẫn sự chú ý của không ít người xung quanh, khí chất thân sĩ vốn có của anh bị phá sạch sành sanh.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đột nhiên sững sờ! Người đàn ông kia quét mắt đánh giá Trần Xuân Độ, vẻ mặt đầy ngạc nhiên, rõ ràng anh ta không ngờ rằng Lê Kim Huyên xinh đẹp tuyệt sắc như vậy lại có một người chồng không chút tố chất như thế!

"Anh..." Khuôn mặt xinh đẹp và tinh tế của Lê Kim Huyên đột nhiên cứng lại, không nói nên lời!

Giờ phút này, có thể nói Tổng giám đốc nữ thần xấu hổ và tức giận muốn chết!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement