Truyện Chàng rể phế vật (full) - Trần Xuân Độ - Lê Kim Huyên

Advertisement
Lê Hồng nháy mắt thay đổi sắc mặt, nhìn ông lão chằm chằm, trong đôi mắt chỉ còn lại khiếp sợ và nghi ngờ.

Lê Thần Vũ vẻ mặt lạnh như băng, anh ta cúi đầu, bên trong đôi mắt lóe lên sự lo sợ, sắc mặt từ trước đến nay luôn thờ ơ, lập tức liền thay đổi... trở nên lúng túng!

Mà cô cả và cô hai thì đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt tái nhợt ngạc nhiên, các bà như thế nào cũng không dám tin, người kia trong miệng ông cụ, vậy mà chính là người đang ở rể của nhà họ Lê!

Điều này sao có thể! Đồ vô dụng đó rõ ràng là nói nhảm, sao có thể thật sự hiểu biết về y thuật!

Một vài họ hàng của nhà họ Lê nháy mắt há hốc mồm! Mẹ nó, Trần Xuân Độ vừa rồi bị mình khi dễ, vậy mà nháy mắt liền trở thành ân nhân cứu mạng trong miệng ông cụ! Sự thay đổi này tới quá nhanh quá mạnh mẽ, làm cho bọn họ bất ngờ không kịp đè phòng!

Bọn họ phút trước còn đang châm biếm đứa con rể tầm thường đó của nhà họ Lê, phút sau, đứa con rể này lại nhanh chóng thay đổi, vậy mà trở thành ân nhân cứu mạng của Đường Đức!!

Tất cả những chuyện này đều rất đột nhiên, rất chấn động, làm cho bọn họ không thể tin được, bừng tỉnh như giấc mộng!

"Sao có thể..." Lê Thần Vũ sắc mặt dữ tợn ác độc, đáng sợ như hàn băng, hai cánh tay của anh ta khẽ run rẩy, trong lòng không cách nào tin được!

"Người mà ông nói, có phải là người có làn da ngăm đen, đi bên cạnh là người phụ nữ cực kì xinh đẹp... ông chắc chắn đó là Lê Kim Huyên?" Con trai của Đường Đức nắm lấy hai cánh tay của ông lão, run giọng nói.

Ông lão gật gật đầu: “Lê Kim Huyên là người đẹp nổi tiếng trong thương giới của thành phố T, có mấy ai không biết? Tôi sẽ không nhận lầm, phương thuốc này, chính là anh ta đưa cho tôi."

Nói xong, ông ta bùi ngùi nói: “Không ngờ rằng, ở thành phố T này, cũng có nhân tài thần y của thành phố lớn ẩn nấp, chứng bệnh mà ba tôi cả đời cũng không trị khỏi, anh ta chỉ cần tiện tay liền viết ra phương thuốc..."

Vẻ mặt Đường Đức chăm chú cung kính, bỗng nhiên quỳ xuống!

"Ân nhân, xin hãy nhận của tôi một lạy, sau này có gì cần cứ việc tìm tôi, Đường Đức tôi, nhất định cố hết sức giúp ngài!" Đường Đức nói, làm cho mấy ánh mắt trong phòng ngủ đều trở nên kinh ngạc, nhìn ông cụ, người quyền thế cực lớn, tràn ngập sự hâm mộ!

Bởi vì, người hứa hẹn, có thân phận không tầm thường!

Đường Đức... Đến từ triều đình Yến Kinh... trung tâm của Nước C... Nơi có nền kinh tế phát triển nhất!

Mà Đường Đức, ở trong triều đình, quyền cao chức trọng... Cho dù Lê Hồng, cũng cần nhờ cậy!

Trong phòng ngủ này, biết bao người đều muốn xây dựng quan hệ với Đường Đức, chỉ cần có quan hệ với Đường Đức, chẳng sợ chỉ có một chút quan hệ, sau này ở thành phố T, đều có thể hoành hành không bị ngăn trở!

Cho nên, trong khoảng thời gian Đường Đức bị bệnh nan y này, khu nhà cao cấp xuất hiện đủ loại kiểu người, không thiếu những nhân vật máu mặt ngàn dặm xa xôi từ Yến Kinh đến đây.

Rất nhiều người mời tới đủ các bác sĩ chuyên gia, cả giới y học của thành phố T, đều bởi vì Đường Đức mà bị náo động đến long trời lỡ đất.

Kết quả, bây giờ Đường Đức lại được một ông cụ mà bọn họ chẳng là ai biết cứu, Đường Đức còn khách sáo như vậy, họ đã biết chuyện này, sao có thể không tức giận?

Đây là đời trước đã làm chuyện tốt gì, vậy mà có thể trị khỏi bệnh nan y của Đường Đức, cứu sống Đường Đức khỏi bàn tay của tử thần.

Mấy người chuyên gia bác sĩ ở bên cạnh nhìn ông cụ, trong lòng không phục lắm, cho rằng ông cụ là chỉ là do may mắn.

Đối mặt với sự nhiệt tình của Đường Đức, ông lão khoát áo, nói: “Tôi chỉ là muốn hoàn thành nguyện vọng của ba tôi mà thôi... Dựa theo phương thuốc này, mỗi ngày uống ba lần, chỉ có thể ăn chay, ba ngày sau tôi lại đến xem bệnh."

"Vâng, mau đi tiễn ngài ấy." Đường Đức cung kính nói, nhìn đứa con trai Đường Hạo của mình.

Đường Hạo lúc này mới phản ứng lại, vội vàng ngượng ngùng cười: “Để tôi đưa ngài về."

Chờ sau khi ông lão đi ra khỏi khu nhà cao cấp, Đường Đức mới ngồi ở trên giường, thở phào một cái, nhìn Lê Hồng: “Lê Hồng, người mà vừa rồi ân nhân nói, anh quen không?"

"Nếu không sai, cậu ta hẳn là của cháu rể của tôi." Lê Hồng sửng sốt, chần chờ nói.

"Cháu rể của anh?" Ánh mắt của Đường Đức lóe lên, cười ha ha: “Vậy mau chóng mời cậu ta đến đây, tôi muốn tự mình cám ơn ân cứu mạng của cậu ta."

"Anh à, chén thuốc đó tuy rằng cứu mạng của anh, nhưng bây giờ cơ thể của anh rất yếu rồi, căn bản không thể xuống giường, anh vẫn nên dưỡng bệnh trước đi, tôi sẽ kêu cậu ta đến." Lê Hồng trong lòng hổ thẹn hối hận, sớm biết ông ta sẽ không đuổi Trần Xuân Độ đi, xem ra Trần Xuân Độ rõ ràng là biết y thuật, là mình trách lầm anh.

Lê Hồng quay đầu lại, nhìn Lê Thần Vũ, nói: “Thần Vũ, con đi kiếm cậu ta trở về."

"Con?" Sắc mặt Lê Thần Vũ lạnh lẽo như băng, nghe thấy Lê Hồng nói như vậy, sắc mặt chợt thay đổi!

Lê Hồng, kêu anh ta đi kiếm Trần Xuân Độ về.

Anh ta đã trở mặt với Trần Xuân Độ, Lê Hồng kêu anh ta đi kiếm, không nghi ngờ gì chính là kêu anh ta chủ động xuống nước trước Trần Xuân Độ.

"Ông nội, con không biết anh ta đã đi đâu, hơn nữa anh ta cũng đã đi lâu như vậy, đoán chừng kiếm cũng không kiếm về được.” Lê Thần Vũ chuyển hướng câu chuyện: “Không bằng chúng ta đến tập đoàn Lê thị xem thử đi?"

"Cũng được." Lê Hồng gật đầu, nhìn Đường Đức: “Anh à, chúng tôi cảm ơn anh trước, chờ cơ thể anh khỏe một chút, anh lại đi tìm cậu ta."

Sau khi Đường Đức đồng ý, Lê Hồng xoay người rời đi, Đường Đức gọi lại, dặn dò nói: “Nhất định phải nói với cậu ta, chờ sức khỏe Đường Đức tôi khỏe lại, nhất định tự mình đến nhà cảm ơn!"

Trong lòng của mọi người trong phòng ngủ run rẩy, trong lời nói của Đường Đức, không nghi ngờ gì đang nói rõ mức độ coi trọng của ông ấy với Trần Xuân Độ!

Đợi sau khi Lê Hồng và đám người nhà họ Lê đi ra khỏi khu nhà cao cấp, Lê Hồng nhìn về nơi xa, nhẹ giọng nói: “Kim Huyên thật sự là đã cho ông chuyện vui không nhỏ, vốn tưởng rằng đứa cháu rể này chỉ là một người bình thường, không ngờ rằng lại còn hiểu biết về y thuật..."

"Ông nội, cũng không thể nói như vậy..." Đột nhiên, Lê Thần Vũ thình lình nói.

Lê Hồng liếc xéo, Lê Thần Vũ giọng điệu sâu xa, chậm rãi nói: “Trần Xuân Độ hiểu biết về y thuật, lúc ấy ở trong nhà nói ra, ngay cả Lê Kim Huyên cũng rất ngạc nhiên, đã chứng minh việc này Lê Kim Huyên hẳn là cũng không biết. Nếu như cậu ta thật sự là một cao thủ có tài chữa bệnh, cần gì phải gạt người phụ nữ của mình là Lê Kim Huyên chứ?"

Lê Thần Vũ hơi ngừng lại, kéo dài giọng nói: “Ông nội, còn có một loại khả năng..."

"Loại nào?" Lê Hồng vẻ mặt chăm chú, ánh mắt chợt trở nên thâm thúy.

"Anh ta có thể chỉ là vừa khéo biết được phương thuốc trị bệnh, thật ra anh ta căn bản không biết y thuật!" Lê Thần Vũ lạnh lùng nói: “Anh ta chẳng qua chỉ là muốn mượn lần này làm cho chúng ta và Đường Đức có thiện cảm với anh ta, tương lai có cơ hội, có thể leo lên vị trí cao hơn.” Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm Lê Hồng, nói: “Ông nội chẳng lẽ ông đã quên rồi sao, Đường Đức còn có một đứa con gái nhỏ, Đường Đức vẫn luôn xem cô ta như là một viên ngọc quý nâng niu trong lòng bàn tay..."

"Ý của con là, tất cả những chuyện này đều là Trần Xuân Độ đã mưu đồ từ lâu?" Lê Hồng rất thông minh, lập tức liền đoán được ý của Lê Thần Vũ.

"Không thể không đề phòng người khác, ông nội... Anh ta cho dù là ở rể nhà họ Lê, nhưng trong người không chảy dòng máu của nhà họ Lê, không ai biết, nguyên nhân anh ta đồng ý ở rể." Lê Thần Vũ chậm rãi nói, giọng nói sâu xa lành lạnh.

"Đúng vậy, ba, tên Trần Xuân Độ đó lấm la lấm lét, vừa nhìn liền biết không phải thứ tốt lành gì, cậu ta khẳng định muốn mượn ba để trèo cao hơn, ngay sau đó làm quen Đường Nhu, sau đó làm rể hiền." Cô cả vội vàng phụ họa nói.

"Được rồi, ba biết rồi, chúng ta trước đến tập đoàn Lê thị công ty nhìn thử xem.” Lê Hồng xua tay, bảo mọi người yên lặng, nói: “Nghe nói tập đoàn Lê thị ở thành phố T phát triển rất tốt, đi, chúng ta đi mở mang tầm mắt một chút..."

......

Tập đoàn Lê thị, trong văn phòng tổng giám đốc, Lê Kim Huyên đang cúi đầu làm việc, mà Trần Xuân Độ, đang ngồi trên sô pha, không kiêng nể gì ngồi bắt chéo chân ăn trái cây.

Lê Kim Huyên ngước đôi mắt xinh đẹp lên, thấy Trần Xuân Độ như vậy, hung hăng trừng mắt liếc một cái, lạnh lùng nói: “Nè, tôi cho anh ăn trái cây này sao?"

Trần Xuân Độ ngớ ra, trong tay còn cầm một xâu nho, hỏi: “Trái cây, không phải để ăn sao..."

Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, sắc mặt lạnh như băng: “Ăn cứ ăn, vỏ nho anh đã phun đi đâu rồi?"

Trần Xuân Độ cười một cách nịnh nọt, cầm nho đi tới trước mặt Lê Kim Huyên, ngắt một trái, nói: “Lê tổng, anh đút em ăn."

"Không cần anh đút." Lê Kim Huyên lạnh như băng từ chối.

"Đừng mà, Lê tổng em công tác bận rộn như vậy, nào có thời gian rảnh ăn trái cây này, trái cây không ăn sẽ thối rữa, không bằng để anh đút em." Trần Xuân Độ cười nói.

Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ hồi lâu, khẽ chớp, lập tức gật gật đầu.

Trần Xuân Độ trong lòng kích động, vội vàng ngắt một trái nho tròn trịa màu đỏ tía, thật cẩn thận đưa tới bên đôi môi tinh xảo đỏ mọng của Lê Kim Huyên.

Đôi môi đỏ mọng của Lê Kim Huyên khẽ nhếch, nhẹ nhàng cắn trái nho.

Lớp vỏ mỏng của trái nho bị cắn vỡ, chất lỏng thơm ngọt tràn ngập trong khoang miệng của nữ tổng giám đốc xinh đẹp, thịt quả tươi mới, làm cho mắt đẹp của Lê Kim Huyên khẽ chớp, vẻ mặt lập tức trở nên sáng ngời.

Mà Trần Xuân Độ nhìn thấy nữ tổng giám đốc xinh đẹp chớp mắt với mình, vẫn chưa phản ứng được là ý gì.

"Lê tổng, em nhìn anh như vậy làm gì..." Trần Xuân Độ có chút chột dạ.

Lê Kim Huyên chau mày lại: “Nho đâu?"

"À à à.” Trần Xuân Độ lúc này mới hiểu được, vội vàng ngắt một trái nho, lấy lòng mà đưa đến.

Lê Kim Huyên mở môi môi đỏ mọng ra, lại cắn vỡ một trái nho... Lê Kim Huyên vừa phun vỏ nho ra, Trần Xuân Độ lại lập tức đưa tới một trái...

Cứ như vậy, Trần Xuân Độ thật cẩn thận khom lưng đứng ở bên cạnh, mà Lê Kim Huyên, khuôn mặt tinh xảo đẹp như tranh vẽ tràn ngập sự hưởng thụ, ăn hết trái này đến trái khác.

Đột nhiên, Lê Kim Huyên nhắm mắt lại, trong lúc lơ đãng không ăn nho, mà ngược lại, cô không cẩn thận, môi đỏ mọng thoáng cái cắn phải ngón tay của Trần Xuân Độ, không ngừng mút vào ~

Mà Trần Xuân Độ nháy mắt liền sững sờ, anh rõ ràng cảm nhận được đầu ngón tay bị một không gian cực kì thoải mái ấm áp bao lấy!

Này! Trần Xuân Độ cảm thấy ngơ ngác, không ngờ rằng Lê Kim Huyên đột nhiên sẽ có hành động này!!

Đường đường là nữ tổng giám đốc xinh đẹp tiếng tăm lẫy lừng, vậy mà ở trong văn phòng, làm loại chuyện này!

Đột nhiên, vẻ mặt của Trần Xuân Độ như bị ứ đọng, bởi vì, đầu ngón tay của anh, nhạy cảm mà cảm nhận được một cảm xúc mềm mại!

Cơ thể của Trần Xuân Độ khẽ run, đó là sự run rẩy do hưng phấn và kích động! Mấy tháng nay, đây là chuyện thân mật nhất mà Lê Kim Huyên làm với anh!

Trên mặt Trần Xuân Độ lộ ra sự kích động, hưng phấn cực kì! Này sao mà sung sướng quá! Lê Kim Huyên luôn lạnh lùng, vậy mà lại mút ngón tay của anh!!

Nếu chuyện này truyền ra ngoài, nhất định sẽ bị lan truyền đến điên luôn!

Nữ tổng giám đốc xinh đẹp, tóc dài phủ trên vai, môi anh đào hồng nhuận đầy mê người, ngậm ngón tay của Trần Xuân Độ ở trong miệng, cái lưỡi nhỏ thơm tho lơ đãng đảo qua, thậm chí còn có thể nếm được nước quả ngọt ngào còn sót lại trên tay ~

Trần Xuân Độ giờ phút này sắp phát điên! Thoải mái kích động đến điên luôn!

Ai cũng không ngờ rằng, khuôn mặt Trần Xuân Độ dù núi Thái Sơn có sập trước mặt cũng không thay đổi, vậy mà có thể bởi vì một chuyện nhỏ này, kích động thành như vậy, nếu như bị nguyên thủ của các nước nhìn thấy bộ dạng này của Trần Xuân Độ, tuyệt đối sẽ nghi ngờ có phải là hít thuốc phiện rồi hay không!

"Shhhh" Trần Xuân Độ hít một ngụm khí lạnh, giờ phút này Lê Kim Huyên rốt cục tỉnh táo lại, mặt đỏ bừng, nhịn không được làm cho người ta suy nghĩ miên man, nếu cái mà cô ngậm, không phải ngón tay của Trần Xuân Độ, mà là cái khác thì sao...

Một màn này, thực sự làm cho người ta suy nghĩ bậy bạ, không khỏi nghĩ đến phương diện khác.

"Ầm!" Đột nhiên, một bóng hình xinh đẹp đẩy cửa văn phòng ra, xinh đẹp mê người đứng ở cửa.

Trần Xuân Độ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy một khuôn mặt giống như là thiên sứ, lúc nhìn thấy Lê Kim Huyên ngậm ngón tay của mình, vẻ mặt sửng sốt!

"Lâm Trinh Tuyết..." Trần Xuân Độ la lên, bầu không khí nháy mắt cứng lại, xấu hổ cực kì!

Trần Xuân Độ gãi gãi đầu, trong lòng vô cùng buồn bực... Mẹ nó, mình thật vất vả mới có được chút lợi, kết quả Lâm Trinh Tuyết, sớm không đến muộn không đến, cố tình lúc này đến...

Đột nhiên! Lê Kim Huyên vươn hai tay ra, bất thình lình đẩy mạnh Trần Xuân Độ ra, mặt đỏ bừng như máu, trừng mắt liếc Trần Xuân Độ, tràn ngập sát khí!

"Lê tổng, anh..." Trần Xuân Độ xấu hổ cười cười, lại không ngờ rằng Lê Kim Huyên bỗng lấy một cây dao rọc giấy ra, ném Trần Xuân Độ!

"Cút!"

Trần Xuân Độ lảo đảo chạy ra khỏi văn phòng, vô cùng chật vật, nào có dáng vẻ uy danh lẫm liệt ở nước ngoài.

Chỉ là, không ai có thể nhận ra được... Khóe miệng anh hiện lên một nụ cười thâm thúy...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement