Chương 1722:
Người phụ nữ trang điểm tinh tế và những đệ tử Long Môn bên cạnh đều liếc mắt lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh.
Tất nhiên bọn họ biết là muốn gia nhập Long Môn khó đến mức nào, nên hành vi lúc này của Bùi Nguyên Minh trong mắt bọn họ chính là không biết sống chết.
“Nói xấu và làm nhục cũng không là gì cả”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt: “Nhưng mà đã đến mức này rồi, có một sỗ việc xem như tôi nể mặt của Linh Đan nên sẽ giải thích rõ ràng.”
“Thứ nhất đúng là tôi đã dẫn dắt Chung Thanh Tùng ba chiêu, để anh ta đánh thắng Hùng Minh Triết, nhưng đao cuối cùng mà anh ta chém chết Hùng Minh Triết kia lại không phải do tôi dân dắt, vê chuyện này chỉ cân ông hỏi rõ các đệ tử Long Môn có mặt ở đó thì sẽ biết được sự thật, vậy nên ông không cần phải dùng chuyện này để uy hiếp tôi. Như vậy sẽ chỉ khiến tôi cảm thấy xem thường ông hơn mà thôi.”
“Thứ hai, mặc dù tôi không rõ giữa ông và Tần Ý Hàm, Sở Tuấn Hiên có giao ước gì, nhưng mà tôi vẫn khuyên ông một câu, bỏ được thì bỏ đi, dù là ông may mắn thắng Tần Ý Hàm thì ông cũng không thể ngồi được vị trí phân hội trưởng này, bởi vì trong lòng ông chỉ có hơn thua và quyên lợi, lại không có phẩm đức mà một phân hội trưởng của Long Môn cần có.”
“Thứ ba, nếu như bây giờ ông từ giã khi sự nghiệp đang ở đỉnh vinh quang thì vẫn có thể làm một phú ông giàu có, còn nếu như ông vẫn muốn cạnh tranh vị trí phân hội trưởng này thì có lẽ tôi cần phải khuyên ông một câu, tìm trước mồ chôn cho mình đi”
Nói đến đây Bùi Nguyên Minh xoay người thản nhiên nói: “Nể tình quen biết, lời đã nói hết, mong là phó hội trưởng Uông tự giải quyết cho tốt đi”
Nếu như không phải nể mặt Uông Linh Đan, Bùi Nguyên Minh sẽ không nói nhiêu như vậy.
Nhìn bóng lưng của Bùi Nguyên Minh, Uông Vĩ Thành tức giận đến mức cả người run lên, ông ta không nhịn được chỉ vào Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Họ Bùi kia, cậu đang dạy tôi làm việc sao?”
“Là tôi cho ông cơ hội.” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói.
“Cậu cho tôi cơ hội ư? Cậu dựa vào đâu mà cho tôi cơ hội, cậu có tư cách gì cho tôi cơ hội chứ?” Uông Vĩ Thành cười lạnh.
“Chỉ dựa vào Bùi Nguyên Minh tôi là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô…” Bùi Nguyên Minh từ từ xoay người, lạnh lùng thản nhiên đáp.
“Cậu nói cậu là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô?”
Uông Vĩ Thành sững sờ, sau đó nở một nụ cười thú vị.
“Chàng trai trẻ, đồ có thể ăn bậy nhưng mà lời không thể nói bậy đâu”
“Cậu nói cậu là hội trưởng của Long Môn thủ đô, cậu đang nói đùa sao?”
“Cậu biết nếu những lời này mà truyên ra thì một trăm ngàn đệ tử của Long Môn thủ đô chỉ cần nửa phút là có thể xé cậu thành nhiều mảnh nhỏ!”
Mà lúc này, tất cả những đệ tử Long Môn ở đây cũng đang âm ngoan nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.
Ba chữ phân hội trưởng này đại diện cho quyền uy vô lượng ở Long Môn thủ đô.
Mà lúc này tên nhóc lông còn chưa mọc đủ kia lại dám nói mình là phân hội trưởng?
Đúng là muốn chết mà!
Bùi Nguyên Minh làm như không thấy ánh mắt của mấy đệ tử này, thản nhiên nói: “Tôi chỉ nói sự thật”
“Sự thật sao?”
Uông Vĩ Thành thở dài một hơi, vẻ mặt tiếc hận, sau đó ông ta đi về phía trước võ nhẹ lên bả vai của Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói: “Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng, tôi có thể hiểu được”
“Chỉ là những lời này của cậu đã vượt quá giới hạn của tôi”
“Tuy là Uông Vĩ Thành tôi luôn không chấp chuyện nhỏ nhặt này, nhưng mà có người làm nhục Long Môn của tôi như vậy, dù thế nào thì tôi cũng cần đối phương cho một lời giải thích.”
“Tôi sẽ cho cậu biết, lời nào có thể nói, lời nào cả đời cũng không thể nói”
Lúc này gương mặt nhã nhặn của Uông Vĩ Thành hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một gương mặt già nua uy nghiêm và tàn nhẫn.
Bùi Nguyên Minh cười nhạt nói: “Phó hội trưởng Uông định đụng đến tôi ư?”
“Không phải là đụng đến cậu, là cho cậu một bài học”
Trong lúc nói, Uông Vĩ Thành đi ra khỏi phòng liếc mắt nhìn người phụ nữ trang điểm tinh tế kia: “Lữ Nhược Yên, để cậu ta biết hai chữ Long Môn đại diện cho cái gì”
“Còn nữa, cậu ta nên biết tôi rất ghét người khác gọi tôi là phó hội trưởng Uông, những người đã từng gọi tôi như vậy đều đã chết.”
Sau khi nói xong thì Uông Vĩ Thành chắp hai tay sau lưng đi mất.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |