Chương 707
Ngay sau đó, khi có Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên đi cùng, Đường Nhân Đồ đi đến nơi đặc biệt còn lưu lại chính giữa.
Bùi Nguyên Giáp cười cười nói: “Đường thống lĩnh! Đây là chỗ ngồi đặc biệt dành cho ông, ngoại trừ ông ra, không có bất kỳ ai dám ngồi lên đó.” “Mời Đường thống lĩnh!” Đà Nẵng nhị bá thủ Khổng Văn Khưu cũng bắt tay làm thành động tác mời, âm thầm mỉm cười.
Đối với ông ta mà nói, duy trì mối quan hệ qua lại tốt đẹp với Đường Nhân Đồ, cũng là điều cần thiết.
Nhưng mà Đường Nhân Đồ vừa nghe thấy lời này, lại không có trả lời, chỉ hơi khe khẽ nhíu mày. Ông ta lúc này vẫn chưa có ngồi xuống, cũng không có động tác gì khác, chỉ là đứng im nhìn chằm chằm chỗ ngồi trước mặt, ánh mắt biến hóa khó lường.
Lúc này, mọi người đều có chút hoảng hốt.
Đặc biệt là người gia tộc nhà họ Bùi, đều có phần khó hiểu không biết chuyện gì đang diễn ra.
Nhân vật lớn như thế này, ngay cả người nhà gia tộc nhà họ Bùi cũng phải đối đãi thận trọng.
Vì vậy nên dù chỉ là một cái nhíu mày, cũng đủ làm họ suy đoán cả nửa ngày trời.
Giờ phút này, trong lòng một vài người của gia tộc nhà họ Bùi lại có chút cảm thán.
Nếu như là ba năm trước, khi người đó còn nắm quyền thế, gia tộc Bùi Thị hưng thịnh như mặt trời ban trưa, làm gì có chuyện phải cong lưng cúi người như vậy?
Cho dù là những nhân vật lớn tới từ Yến Kinh, Kim Lăng, Tô Hàng, Thủ Đô , Cảng Thành, Đổ Thành, cũng không đến mức phải như vậy?
Nhưng mà, những suy nghĩ này rất mau chóng liền biến mất khỏi tâm trí mấy người nhà gia tộc nhà họ Bùi.
Ngày hôm nay rất quan trọng, bởi vì gia tộc nhà họ Bùi có thể trở lại vị trí như ba năm trước được hay không, trở thành trần nhà thật sự tại Đà Nẵng, để không một ai dám thèm khát vị trí này nữa.
Cái này gọi là quan tâm quá ắt sẽ lo lắng.
Bùi Văn Kiên chau mày liếc nhìn Bùi Nguyên Giáp một cái, Bùi Nguyên Giáp hút sâu vào một hơi, sau đó mặt đầy tươi không có đáp lời. cười nói tiếp: “Đường thống lĩnh? Không biết ông còn điều gì thắc mắc không? Có lẽ tôi có thể trả lời giúp ông?” “Vừa rồi ông nói, chỗ ngồi này là vị trí tôn quý nhất, cũng là vị trí quan trọng nhất?”
Đường Nhân Đồ chau mày nói.
Mặc dù Bùi Nguyên Giáp có chút nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu nói: “Đúng vậy, vị trí này là vị trí quan trọng nhất trong hàng ghế khách mời, là chúng tôi đặc biệt giữ lại cho ông.”
Đường Nhân Đồ nghe vậy, trên mặt đột nhiên hiện ra ý cười, nói: “Nếu là như vậy, vị trí này tôi không có tư cách ngồi, tôi chỉ xứng ngồi bên cạnh mà thôi.”
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, há hốc mồm kinh hãi. “Cái gì? Đường thống lĩnh không có tư cách ngồi vào đây? Vậy ai có tư cách? Đà Nẵng nhất bá thủ sao?” “Nhưng nếu Đà Nẵng nhất bá thủ đến đây, cùng lắm cũng chỉ ngang hàng bảng vai phải lứa với Đường thống lĩnh?” “Chẳng lẽ là tư lệnh trung quân Đà Nẵng?” “Không, cho dù là ông ta, địa vị cũng không thể nào cao hơn Đường thống lĩnh?” “Vậy chẳng lẽ là tổ sư gia đạo thượng của Đà Nẵng? Là ông lão trong truyền thuyết đó sao?” “Nói đùa gì vậy, từ khi nào mà Lao Thiên Môn lại dám ngang hàng ngang vế với người trong quân đội quan chức vậy?” Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên lập tức nhìn nhau một cái.
Trong đầu nhanh chóng lướt qua toàn bộ quan khách một lần, sau đó vẻ mặt Bùi Nguyên Giáp đầy bất lực nói: “Trong mắt của chúng tôi, ông chính là người tôn quý nhất ở đây, chỉ có một mình ông là có tư cách ngồi lên vị trí này..”
Thế nhưng Đường Nhân Đồ vẫn lắc đầu nói: “Không, tôi thật sự không có tư cách ngồi ở vị trí này!” “Hả? Vậy Đường thống lĩnh, ông nói cho tôi biết, rốt cuộc còn có ai có đủ tư cách? Tôi không hiểu!”
Bùi Nguyên Giáp thật sự không lý giải nổi, trong lòng ông ta chợt nghĩ đến Bùi Nguyên Minh, nhưng mà lại nhanh chóng phủ nhận.
Bùi Nguyên Minh của ba năm trước, có lẽ vẫn có khả năng ngồi lên vị trí này.
Nhưng mà Bùi Nguyên Minh bây giờ, chỉ là một con chó nhà có tang mà thôi.
Cho dù là thoát xác quay về, người gia tộc họ Bùi cũng chỉ cảnh giác mà thôi, không có thực sự để anh vào trong mắt.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |