Chương 536:
“Không có chuyện gì cả, tôi không cần thận giẫm lên chân bọn họ.” Lâm Dương buông tay ra đáp lại một câu.
Tên tóc vàng đó ôm cổ tay mình, dựa vào tường không ngừng hít hơi lạnh, dưới sự trợ giúp của ánh đèn mờ ảo, mọi người có thể nhìn thấy một vết đỏ tươi trên cổ tay của anh ta.
“Đồ chó, đánh anh ta!”
Mấy người không thể nhìn tiếp được nữa, liền muốn ra tay.
“Đừng lộn xộn nữa, mẹ tôi đang ở đây!”
Lương Bình Triều thấp giọng nói một câu.
Mọi người mới đành bỏ qua.
“Không nhìn ra được, tên nhóc như anh cũng có chút sức lực.” Lương Bình Triều liếc nhìn cổ tay của người kia, vô cùng ngạc nhiên nói.
“Anh Triều, anh không phải đang phí lời sao? Một tên phế vật bị gia tộc trục xuất như vậy, còn làm ăn được gì? Chắc chắn là mỗi ngày phải chuyển gạch vác xi măng trên công trường. Sức lực này là tự nhiên mà phát triển ra thôi!” Một người phụ nữ trang điểm đậm chế nhạo nói.
“Có lý, có lý, có lý!”
“Vẫn là chị Như thông minh.”
Người bên cạnh bật cười.
Lương Bình Triều liếc nhìn căn phòng, hừ lạnh một tiếng: “Mẹ tôi hiện tại bệnh nặng ở trong, ông đây tạm thời sẽ không chấp nhặt với người kém hiểu biết như anh, nhưng mà Lâm Dương, anh nghe rõ cho tôi. Tôi sẽ ghi nhớ món nợ này. Ngày khác tôi nhất định sẽ khiến anh quỳ trên mặt đất mà gọi anh trail Anh cứ chờ đó! “
Nói xong, cũng không thèm để ý tới Lâm Dương, liền muốn đi vào nhà.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương đột nhiên giơ tay lên, trực tiếp đè lên vai Lương Bình Triều.
“Anh đang làm cái gì vậy?”
Những người xung quanh nhát thời trở nên căng thẳng, lập tức vây lầy Lâm Dương.
Sắc mặt của Lương Bình Triều cũng trở nên lạnh lùng vô cùng, đột ngột quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào anh.
Nhưng Lâm Dương mặt không biểu cảm nói: “Anh vẫn còn chưa trả lời câu hỏi của tôi, mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy!”
Động thái này của Lâm Dương lập tức khiên bầu không khí ở lối vào hành lang giảm xuống mức đóng băng.
Sự nhẫn nhịn của Lương Bình Triều dường như cũng đã đến giới hạn.
Anh ta là ai?
Anh ta là cậu chủ nhà họ Lương, là hậu duệ của nhà họ Lương, anh ta họ Lương.
Ở Yến Kinh, bất luận là ai, cho dù không cho anh ta mặt mũi, cũng phải cho cái họ này của anh ta mặt mũi.
Nhưng bây giờ, một tên phế vật bị trục xuất lại dám dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với anh ta, làm sao anh ta có thể chịu đựng được?
Nếu như anh ta không phô trương sức mạnh của mình, những người anh em này làm sao còn có thể coi trọng anh ta?
Lương Bình Triều siết chặt nắm đắm, đột ngột quay người lại, đôi mắt băng giá nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, trong đôi mắt đó tràn đầy vẻ lạnh lùng âm u.
Lâm Dương cau mày, nhưng vẻ mặt lại không có chút thay đổi nào, nhìn Lương Bình Triều giống như đang chờ câu trả lời của anh ta.
“Đây chính là giọng điệu anh dùng để nói chuyện với tôi sao?” Lương Bình Triều lạnh lùng nói.
Lời nói này của anh ta vừa rơi xuống, nam nữ xung quanh cũng vây lại, ai nấy đều xắn tay áo lên, với vẻ giễu cợt nhìn chằm chằm vào Lâm Dương.
Chỉ cần Lương Bình Triều ra lệnh một tiếng, những người này nhất định sẽ giơ cao nắm đắm, hạ gục gã kiêu căng ngạo mạn này.
Rốt cuộc, bọn họ không quan tâm bà cụ bên trong có chết hay không.
“Anh cảm thấy giọng điệu của tôi có vấn đề sao?” Lâm Dương hỏi ngược lại một câu.
“Không vấn đề? Ha ha, đúng vậy, không vấn đẻ!”
Lương Bình Triều lại gật đầu lia lịa, đã quá tức giận đến phát cười. Anh ta siết chặt nắm đắm, nụ cười nơi khóe miệng mang theo vẻ hung tợn, dường như đã không có ý định kiêng nể quá nhiều nữa, liền muốn đập quả đắm vào mặt Lâm Dương.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng gọi truyền đến.
“Bình Triều? Các cậu đang làm cái gì vậy?”
Khi âm thanh này phát ra, Lương Bình Triều và những người khác đều giật mình, đồng loạt nhìn về phía nguồn phát ra âm thanh.
Lại nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy đen thời trang đang bước lại gần.
Người phụ nữ trang điểm nhẹ nhàng, trên vai mang một chiếc túi nhỏ màu đen, đi giày cao gót bước nhanh về phía hành lang này, khi bước đi thì một làn gió thơm ngát thoảng qua, thực sự làm tan đi mùi khói bay thoảng trong hành lang này.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |