Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)

Advertisement

"Em..." Cao Thúy Ngân không dám nhìn thẳng vào Dương Kiển Nghiêm, cô cúi đầu và nói ấp

úng.

"Được rồi, anh hiểu rồi."

Trong lòng Dương Kiến Nghiêm cảm thấy lạnh lẽo, anh đã biết rõ câu trả lời từ thái độ của Cao Thúy Ngân.

"Anh rể, em muốn về nhà"

"Được, chúng ta về nhà trước."

Dương Kiến Nghiêm đỡ Cao Thúy Ngân đứng lên và chuẩn bị quay trở về.

Nhưng có một cái đầu màu vàng trực tiếp đứng chặn ở trước mặt Dương Kiến Nghiêm.

"Thúy Ngân, cô đừng đi mà. Tôi vẫn còn chưa cảm thấy vui vẻ."

"Xin lỗi, tôi thật sự cảm thấy mệt mỏi và muốn về nhà. Chúng ta hẹn nhau vào hôm khác đi.” Cao Thúy Ngân giải thích.

Người tóc vàng có chút khó xử, rõ ràng anh ta chỉ là một tên sai vặt nhỏ bé. Anh ta không kìm được mà đưa ánh mắt nhìn về phía người thanh niên ngồi ở giữa sân khấu và giống như là đang hỏi ý kiến của người đó.

Người thanh niên này mặc một bộ vest của hãng Versace, nhìn khá đẹp trai, giữa hai đầu lông mày toát ra một loại khí chất quý tộc khó mà miêu tả được.

Sau khi người tóc vàng nhìn về phía anh ta thì người này lập tức đứng lên, sau đó nói: "Cao Thúy Ngân, tôi còn chưa chơi chán đầu, vậy mà cô đã muốn rời đi sao?"

"Thật xin lỗi cậu Trịnh, tôi thật sự không thể làm được nữa."

“Tôi không quan tâm” Người được gọi là cậu Trịnh này không chịu buông tha.

“Đương nhiên không cần cậu quan tâm, nhưng mà tôi để ý, hôm nay đã muộn rồi, tôi muốn đưa Thúy Ngân về nhà” Dương Kiến Nghiêm lên tiếng nói.

“Anh ư?” Trịnh Tuấn không nể nang gì mà nhìn Dương Kiến Nghiêm với ánh mắt khinh thường. Một lúc sau, trên mặt anh ta lộ ra nụ cười chế nhạo: “Anh muốn xen vào chuyện này sao? Anh là cái thá gì chứ?

“Tôi là anh rể của cô ấy”Dương Kiển Nghiêm lạnh nhạt nói.

"Ồ, anh rể thì làm sao?"

Trịnh Tuấn đặt chiếc micro trên tay xuống, sắc mặt trở nên nghiêm túc, anh ta mắng chửi Dương Kiến Nghiêm: "Tôi không quan tâm anh là anh rể hay là cái thứ rác rưởi gì đó. Ngay bây giờ, anh lập tức cút khỏi đây cho tôi!"

Dương Kiến Nghiêm híp mắt lại.

Nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm không động đậy, Trịnh Tuấn đứng lên rồi đi đến trước mặt Cao Thúy Ngân với bộ dạng say rượu. Anh ta không thèm nhìn Dương Kiến Nghiêm mà trực tiếp vươn tay và nắm lấy bàn tay còn lại của Cao Thúy Ngân.

"Cao Thúy Ngân, cô nghĩ rằng cô chạy từ Nam Hòa trở về Hải Kinh là sẽ thoát được ư? Hôm nay ông đây đã chạy từ Nam Hòa đến Hải Kinh để tìm cô. Nếu cứ để cho cô trở về như vậy thì không phải tôi sẽ rất mất mặt sao?"

Thật xin lỗi cậu Trinh, hôm nay tôi cảm thấy rất mệt"

"Cô thấy mệt mỏi sao? Cô đang giả vờ ngây thơ với tôi có đúng không? Tưởng tôi không biết cô đang nghĩ gì trong lòng sao? Ông đây cũng lười khách sáo với cô. Nếu hôm nay cô dám bước ra khỏi cánh cửa này thì cô sẽ bị đuổi khỏi Hải Kinh và bao gồm cả gia đình của cô nữa"

Dương Kiến Nghiêm nghe ra được manh mối tiếc trong lời nói này, có vẻ như việc mẹ vợ và Cao Thúy Ngân đột nhiên từ Nam Hòa trở về Hải Kinh là có lý do gì đó.

“Bỏ tay của cậu ra” Dương Kiến Nghiêm nói với Trịnh Tuấn.

"Liên quan gì đến mày chứ, mau cút đi cho ông đây” Trịnh Tuấn mắng.

"Mở miệng ra là ông đây ông kia, mẹ của cậu và giáo viên của cậu không dạy cho cậu những phép lịch sự cơ bản sao?"

Khi vừa dứt lời, Dương Kiến Nghiêm bắt lấy cái tay đang nắm lấy tay Cao Thủy Ngân của Trịnh Tuấn, sau đó dùng sức kéo ra và đột nhiên vang lên âm thanh gãy xương răng rắc.

Một tiếng hét thảm thiết lập tức vang lên trong căn phòng.

"Mẹ kiếp, các người mau giết nó cho ông đây!"

Trịnh Tuấn tức giận gào lên.

Mấy người thanh niên lập tức đứng dậy, cầm lấy chai rượu và lao về phía Dương Kiến Nghiêm.

Nhưng những người như bọn họ hoàn toàn không phải là những tên côn đồ chân chính. Tất cả đều không có võ nên chỉ trong vài giây đã có sáu, bảy người bị đánh cho ngã xuống.

Nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm mạnh mẽ như vậy, tất cả mọi người đều bị sững sờ.

Trịnh Tuấn cũng cảm thấy choáng váng.

Dương Kiến Nghiêm đi về phía anh ta.

Anh ta ôm lấy tay của mình và lùi lại vài bước với vẻ sợ hãi.

"Anh đến từ Nam Hoà à?"

"Sao vậy? Sợ ư?"

Nghe vậy, Dương Kiến Nghiêm nở nụ cười: "Cậu có biết Hà Hình Lương ở Nam Hòa, cháu trai của Hà Chí Hùng không?"

"Ông Hà thì ai mà không biết chứ."

"Mấy ngày trước, tôi đã cắt bỏ một cái chân của Hà Hình Lương"

Trịnh Tuấn nở nụ cười, anh ta cắn răng chịu đựng cơn đau, và trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.

Anh ta ngẩng đầu nhìn Dương Kiến Nghiêm với ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ bị thiểu. năng trí tuệ.

Hà Hình Lương là ai?

Đó chính là thái Tử của Nam Hòa.

Anh đã chặt đứt một chân của anh ta ư?

Anh tưởng bản thân là Na tra à.

"Thật ra tôi không có ý gì khi nói điều này cho cậu, tôi chỉ muốn nói rằng tôi có thể giết cậu."

Nghe thấy lời đe dọa của Dương Kiến Nghiêm, Trịnh Tuấn nuốt nước bọt và cảm thấy hơi sợ hãi.

"Mẹ kiếp, có giỏi thì anh cứ chờ đấy cho tôi."

"Được thôi"

Ai ngờ Dương Kiến Nghiêm đã lập tức đồng ý.

Và thật sự kéo Cao Thúy Ngân ngồi xuống.

“Anh rể, chúng ta không đi sao?” Cao Thúy Ngân nhỏ giọng nói.

“Em câm miệng!"Dương Kiển Nghiêm quay đầu và trừng mắt nhìn cô.

Cao Thúy Ngân sợ đến mức run lên, hai tay đan chéo vào với nhau và cúi đầu ngoan ngoãn. ngồi bên cạnh Dương Kiến Nghiêm giống như một cô bé mắc lỗi.

“Được, anh giỏi lắm!” Nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm thật sự ngồi chờ, Trịnh Tuấn cũng trở nên nghiêm túc và bắt đầu gọi điện thoại.

Gọi xong, anh ta thở phào nhẹ nhõm, rồi cắn răng và khẽ nói: "Tôi sẽ làm cho anh chết một cách thê thảm."

“Tôi đang chờ đây” Dương Kiển Nghiêm nhắm mắt lại và không thèm nói nữa.

Hiện trường lập tức trở nên rất khó xử, và bầu không khí có chút áp lực.

Một cô gái thận trọng đi đến và thì thầm với Dương Kiển Nghiêm: "Anh rể của Cao Thúy Ngân à, nếu không thì anh mau đi đi. Anh không thể đấu lại Trịnh Tuấn đầu. Anh ta là người nhà họ Trịnh ở Nam Hòa đấy."

Nói vậy có nghĩa là có thể đánh nhau cũng vô dụng, dù sao nhà của các người không có địa vị gì nên nếu đối đầu với những người giàu có và quyền lực như anh ta thì không phải là đang muốn chết sao?

Dương Kiển Nghiêm mở mắt ra và nhìn thoáng qua cô gái này. Anh thấy rằng trong mắt cô ta. thật sự có vẻ lo lắng, sau đó anh nhìn về phía Cao Thúy Ngân.

“Anh rể, đây là bạn cùng phòng thân nhất của em khi còn học ở Hải Kinh” Cao Thúy Ngân giải thích.

“Anh Dương, anh đi nhanh đi. Nếu giờ không rời đi thì sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu” Cô gái tiếp tục khuyên nhủ.

"Anh đã không còn cơ hội nữa"

Trên mặt của Trịnh Tuấn đột nhiên lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.

Vừa dứt lời thì cánh cửa của căn phòng bị đẩy ra.

Mười mấy người đàn ông cường tráng mặc bộ vest màu đen phá cửa mà xông vào.

Một người thanh niên mặc bộ đồ kẻ ca rô bước ra từ nhóm người đó.

“Anh Quý Trịnh Tuấn chịu đựng cơn đau dữ dội mà đứng dậy và kêu lên.

"Anh Quý."

Những người khác trong phòng cũng kêu lên với vẻ cung kính.

Mà khuôn mặt của cô gái vừa nãy lập tức trắng bệch: "Cao Thúy Ngân, chuyện này xong rồi."

"Triệu Quý là người giàu nổi tiếng trong xã hội. Quán karaoke này chính là do anh ta mở, nhà của anh ta làm trong ngành giải trí và rất có quyền lực ở Hải Kinh. Vừa rồi bảo anh rể của cậu đi nhưng anh ta lại không đi. Bây giờ thì thật sự không thể đi được rồi. "

“Cậu Trịnh, có chuyện gì sao?” Triệu Quý vội vàng hỏi với vẻ ân cần sau khi thấy Trịnh Tuấn bị thương.

Trịnh Tuấn là một vị khách quý đến từ Nam Hòa, nếu xảy ra chuyện ở chỗ này mà anh ta không chăm sóc cẩn thận thì sẽ rất không hay.

"Tôi muốn giết chết một người nên anh giúp tôi làm đi. Tôi sẽ bảo bố tôi xem xét dự án mà chúng ta đã thương lượng trước đây"

"Cậu Trịnh yên tâm đi, cậu nói cho tôi biết đó là ai vậy?"

Nghe thấy những lời này, Triệu Quý cảm thấy rất vui vẻ.

Nhà bọn họ muốn tiến vào thị trường ở Nam Hòa, nhưng chuyện này cũng không dễ dàng gì, nên nếu có thể hợp tác với nhà họ Trịnh thì đây chính là một chuyện rất tốt.

Đừng nói đến việc giúp anh ta giết một người, cho dù là một nhóm người và chỉ cần không phải nhân vật lớn gì thì đều không thành vấn đề.

“Là anh ta!” Trịnh Tuấn nhìn về phía Dương Kiến Nghiêm.

Khi Triệu Quý đưa ánh mắt của mình nhìn sang Dương Kiến Nghiêm.

Một giây sau,

Sắc mặt anh ta cứng đờ.

"Triệu Quý ư? Tôi đã từng gặp cậu"

Dương Kiến Nghiêm quan sát Triệu Quý, sau khi suy nghĩ một chút thì mới lên tiếng.

"Anh... Dương?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement