Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 1036: Không có biện pháp đối phó


Sau khi Dương Thanh rời khỏi nhà họ Lâm thì đến nhà họ Khương.

Anh mới vừa đến nhà họ Khương là một bóng người quen thuộc chủ động bước đến.

"Bụp!"

Trong lúc mọi người đang giật mình sợ hãi, bóng người trung niên kia quỳ xuống đất.

"Cậu Thanh, lúc trước tôi đã làm nhiều chuyện có lỗi với cậu, xin cậu tha thứ cho!"

Người đàn ông trung niên xin lỗi chân thành.

"Cậu Thanh, xin lỗi, chúng tôi đã đến chậm!"

Lúc này, lại một người quen thuộc bước đến, Khương Hùng đi theo sau. Người kia bước về phía Dương Thanh, vừa đi vừa nói: "Hôm nay tôi dẫn thằng con trời đánh nhà tôi đến xin lỗi, mong cậu Thanh hãy tha thứ”.

"Quan Vương!"

Có thể khiến Khương Hùng đích thân đi theo, ngoài Quan Vương ra thì là ai được nữa?

Mà giờ phút này người đàn ông trung niên đang quỳ gối dưới chân Dương Thanh chính là con trai của Quan Vương, Quan Hồng Nghị.

Lúc này, người nhà họ Khương tròn mắt nhìn Quan Hồng Nghị quỳ dưới chân Dương Thanh như thể được thấy một chuyện gì đó không thể tin nổi.

Quan Hồng Nghị là Đại vương tử của Vương tộc họ Quan, trong tương lai rất có khả năng sẽ kế thừa vị trí chủ Vương tộc. Một Vương tử địa vị cao quý như vậy mà lại quỳ dưới chân Dương Thanh.

"Quan Vương, ý ông là sao?"

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Quan Vương nói: "Nếu tôi không nhớ nhầm thì ba ngày trước, Đại vương tử còn đến thôn Ngô Gia tìm tôi đúng không?"

Ba ngày trước, Quan Hồng Nghị quỳ trước cửa nhà thần y Phùng, xin Dương Thanh tha thứ.

Chỉ có điều Dương Thanh chẳng thèm quan tâm, đến khi Quan Vương tới, Dương Thanh mới ám chỉ có thể để Quan Hồng Nghị đi nối hai cánh tay đã bị anh ra lệnh phế bỏ.

Hôm nay, Quan Vương lại đích thân đưa Quan Hồng Nghị đến đây, hiển nhiên Quan Hồng Nghị đã nối tay, tay đang quấn thạch cao.

Giờ phút này ông ta quỳ hai chân dưới đất, trông rất thảm thiết.

Có điều chuyện làm Dương Thanh khó hiểu là từ ánh mắt của Quan Hồng Nghị, anh không hề thấy sự oán trách nào mà ngược lại chỉ thấy được sự sợ hãi và kính trọng mình.

Quan Vương cười nói: "Ba ngày trước, mặc dù thằng con trời đánh này đã đến xin lỗi cậu Thanh, nhưng lúc đó, sau khi được cậu Thanh cho phép chữa trị thì lập tức rời đi, thật ra vẫn chưa được cậu Thanh tha thứ”.

"Vì được chữa trị kịp thời nên bác sĩ nói hai cánh tay của thằng trời đánh này vẫn giữ được, đợi sau khi hồi phục, chỉ cần chăm sóc kĩ càng thì sau này vẫn có hy vọng được bình phục hoàn toàn”.

"Ba ngày nay, thằng bất hiếu này cực kỳ hối hận về những hành động trong quá khứ, chỉ nghĩ chính tai nghe cậu Thanh tha thứ thì mới yên tâm”.

Quan Vương cười nói, cứ thằng trời đánh rồi thằng bất hiếu, không hề phẫn nộ khi con trai mình phải quỳ dưới chân Dương Thanh xin tha.

Dương Thanh rất bất ngờ, không ngờ Quan Vương lại quyết đoán như vậy.

Lúc trước anh hơi tiết lộ thân phận, sợ là Quan Vương đã đoán được anh chính là Tướng quân biên giới phía Bắc.

Nghĩ đến mối đe doạ tiềm tàng như Quỷ Môn ở Miêu Thành, Dương Thanh chợt cười thoải mái, bước lên đích thân đỡ Quan Hồng Nghị đứng dậy: "Mọi chuyện đã qua rồi, Đại vương tử đâu cần phải làm vậy? Ba ngày trước nếu tôi đã cho phép Đại vương tử chữa trị hai tay, tất nhiên là đã tha thứ cho Đại vương tử rồi”.

Tự dưng Dương Thanh hoà nhã quá nên Quan Hồng Nghị hơi ngơ ngác.

"Thằng trời đánh, chưa chịu cảm ơn đại ơn đại đức của cậu Thanh à!"

Quan Vương bực mình mắng, Quan Hồng Nghị sực tỉnh, vội vàng nói: "Cảm ơn cậu Thanh, cảm ơn cậu Thanh!"

Sắc mặt của người nhà họ Khương rất phức tạp, đặc biệt là những người ở nhánh chính, họ cảm thấy mình cực kỳ may mắn.

Họ biết Dương Thanh rất mạnh nhưng không ngờ ngay cả Quan Vương cũng phải nể mặt Dương Thanh đến vậy, thậm chí còn bảo con trai mình quỳ xuống xin Dương Thanh tha thứ.

Nghĩ đến những hành động lúc trước của họ, tự dưng vài chủ nhánh của nhà họ Khương lại thấy thật buồn cười.

Có người như Dương Thanh ở đây, hơn nữa anh và Khương Hùng còn thân nhau đến vậy. Đừng nói là các nhánh bắt tay với nhau, chỉ sợ dù có sự giúp đỡ của Quan Vương thì cũng không thể làm lung lay vị trí của Khương Hùng ở nhà họ Khương này nhỉ?

"Cậu Thanh, Quan Vương, mời vào!"

Khương Hùng nói.

Thoáng chốc mọi người vào phòng tiếp khách.

Trong phòng tiếp khách chỉ có ba người Dương Thanh, Quan Vương và Khương Hùng là ngồi. Người thừa kế nhà họ Khương là Khương Long Phi đứng bên cạnh bưng trà rót nước.

"Ông Khương, ông thân với người tài năng giỏi giang như cậu Thanh, đúng là làm người ta phải hâm mộ!"

Quan Vương cười nói.

Khương Hùng sợ hãi: "Nhà họ Khương được lọt vào mắt xanh của cậu Thanh là vinh hạnh của nhà chúng tôi!"

Quan Vương có thể cảm nhận được lúc nhà họ Khương đối diện với Dương Thanh, họ đã thể hiện sự kính trọng và sợ hãi từ tận đáy lòng.

Còn lúc đối diện với lão ta, Khương Hùng chưa bao giờ sợ hãi chút nào, giống như đang đối diện với một người bình thường.

Nhưng sau khi nghĩ đến thân phận của Dương Thanh, Quan Vương lại có thể chấp nhận thái độ của Khương Hùng.

"Cậu Thanh, bây giờ người anh em tên Mã Siêu của cậu đã qua cơn nguy kịch rồi đúng không?"

Bỗng nhiên Quan Vương lại hỏi.

Dương Thanh gật đầu: "Cảm ơn sự quan tâm của Quan Vương, hẳn là không bao lâu sau cậu ấy sẽ quay lại trạng thái đỉnh phong”.

"Hôm nào đó tôi sẽ tự đi gặp cậu ấy, tiện thể xin lỗi cậu ấy. Dù sao cậu ấy bị thương nặng cũng là do người trong Vương tộc họ Quan chúng tôi gây ra, thân là Quan Vương, tôi phải đích thân xin lỗi”.

Quan Vương nghiêm túc nói.

Dương Thanh lắc đầu: "Anh em của tôi thích yên tĩnh, không phiền Quan Vương. Tôi sẽ đích thân chuyển lời xin lỗi của Quan Vương”.

Dứt lời Dương Thanh chuyển sang hỏi: "Quan Vương đến nhà họ Khương, chắc không hẳn chỉ vì muốn tôi tha thứ cho Đại vương tử đúng không?"

Quan Vương cười chua xót: "Quả nhiên cậu Thanh như hoả nhãn kim tinh, không thể lừa cậu được gì cả!"

"Nếu Quan Vương có chuyện gì cần tôi hỗ trợ thì cứ việc nói. Nếu tôi có thể làm được, chắc chắn sẽ không từ chối”.

Dương Thanh cười nói, trước đây thái độ của anh cực kỳ lạnh nhạt với Vương tộc họ Quan, bây giờ anh như trở thành một người khác.

Sắc mặt Quan Vương dần nghiêm túc hẳn lên, trầm giọng nói: "Ban nãy cậu Thanh đến nhà họ Lâm đúng không?"

Dương Thanh cũng không giấu giếm, gật đầu nói: "Tiện tay giúp nhà họ Lâm một phen, bàn chút chuyện với chủ gia tộc họ Lâm”.

"Nếu tôi không đoán nhầm, cậu Thanh đến nhà họ Lâm cũng vì chuyện Quỷ Môn Miêu Thành đúng không?"

Quan Vương nói: "Nghe nói, chủ gia tộc họ Lâm, Lâm Thiên Tường là người duy nhất của Vương thành Quan sống sót trở về từ Quỷ Môn Miêu Thành”.

"Tôi còn nghe nói năm đó sau khi ông Lâm trở về từ Miêu Thành, bỗng dưng sở hữu võ thuật mạnh mẽ. Cũng chính vì điều này, ông ấy mới nổi bật hơn các con cháu nhà họ Lâm, kế thừa vị trí chủ gia tộc”.

"Không biết vừa nãy tiếng nổ mạnh phát ra từ nhà họ Lâm có phải do Quỷ Môn ở Miêu Thành làm không?"

Dương Thanh lắc đầu: "Ở nhà họ Lâm, tôi không phát hiện tung tích của người Miêu Thành. Còn về tiếng nổ, là do nhà họ Lâm tranh chấp quyền thế, cũng may tên đầu sỏ đã đền tội. Nhà họ Lâm chưa hề suy suyển gì”.

Dăm ba câu của Dương Thanh đã làm Quan Vương đoán được đại khái, cười nói: "Lần này cậu Thanh đến Vương thành Quan, đúng là phúc của Vương thành Quan!"

Quan Vương nịnh nọt Dương Thanh một câu, rồi tiếp tục nói: “Vừa nãy tôi nghe ông chủ Khương kể một vài chuyện, cũng biết chuyện Quỷ Môn ở Miêu Thành. Tôi tìm cậu Thanh là muốn hỏi, cậu đã có đối sách gì với Quỷ Môn Miêu Thành chưa?”

Dương Thanh nhìn Khương Hùng, không ngờ Khương Hùng lại nói cả chuyện này với Quan Vương.

Khương Hùng thấy Dương Thanh nhìn mình thì lên tiếng giải thích: “Vương phủ họ Vương cũng tìm ra được vài người của Quỷ Môn Miêu Thành, hôm nay Quan Vương cũng vì chuyện này mới tới nhà họ Khương”.

Dương Thanh chưa trả lời Quan Vương bản thân mình có biện pháp giải quyết Quỷ Môn Miêu Thành hay chưa, anh hỏi ngược lại: "Quan Vương hiểu gì về Quỷ Môn Miêu Thành?"



Quan Vương gật đầu: "Từ trước đến nay Miêu Thành luôn ẩn mình, giống như Đế Thôn trong truyền thuyết vậy. Cao thủ của họ nhiều như mây nhưng lại sống ẩn không chịu xuất hiện”.

"Nghe nói Miêu thành có mười mấy cao thủ Thần Cảnh, hơn nữa còn là số liệu vài chục năm trước. Còn về bây giờ có bao nhiêu cao thủ Thần Cảnh thì tôi không biết”.

"Bây giờ năm Vương tộc lớn liên tục phát hiện người của Quỷ Môn Miêu Thành, hơn nữa đều là người ở Vương tộc rất lâu. Năm Vương tộc lớn chúng ta thống nhất cho rằng Quỷ Môn Miêu Thành đang ấp ủ một kế hoạch, một kế hoạch rất lớn”.

Nghe Quan Vương nói xong, vẻ mặt Dương Thanh cũng trở nên nghiêm túc: "Hai người cho rằng họ đang ấp ủ kế hoạch gì?"

"Bành trướng!"

Quan Vương trầm giọng nói: "Nếu tôi không đoán nhầm, không những là năm Vương tộc lớn mà còn cả các gia tộc hàng đầu khác ở Chiêu Châu, thậm chí là trong bốn Hoàng tộc lớn, e là đều có người của Quỷ Môn ở Miêu Thành trà trộn vào”.

"Bây giờ xem ra, chỉ phát hiện được tay sai trong năm Vương tộc lớn, và cả các gia tộc hàng đầu ở năm Vương thành lớn cũng có cao thủ của Quỷ Môn Miêu Thành”.

"Một khi Quỷ Môn Miêu Thành hoàn toàn xâm nhập hết cả Chiêu Châu, e là Chiêu Châu sẽ gặp nguy hiểm”.

"Cậu Thanh, tôi nghĩ chắc cậu có biện pháp giải quyết đúng không?"

Dương Thanh lắc đầu: "Chưa hẳn là biện pháp, chỉ mới có một vài suy nghĩ mà thôi, không biết Vương tộc có sẵn sàng phối hợp không”.

 

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement