Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement


 
             Mới sáng sớm thì Long Tấn đã gọi cho Dương Thanh.  

             "Cậu Thanh, vừa rồi Đoàn Hoàng có gọi cho tôi, nói rằng rất cảm ơn vì cậu đã nhắc nhở", lão ta nói.  

             "Ồ?"  

             Dương Thanh hơi kinh ngạc, đương nhiên biết Đoàn Hoàng nói câu này với Long Tấn là có ý gì.  

             "Ngoài ra, Đoàn Hoàng còn bảo rằng trước đây có chút mâu thuẫn với cậu, hy vọng cậu rộng lòng bỏ qua, sau chuyện ở Yến Đô sẽ đến thăm cậu".  

             Long Tấn lại nói tiếp: "Tuy Đoàn Hoàng chỉ nói sơ vậy nhưng nghe giọng điệu thì rất kính trọng cậu".  

             Dương Thanh khẽ mỉm cười, trong đôi mắt hiện lên sự lạnh lẽo: "Không phải kính trọng tôi đâu, ông ta muốn vẹn cả đôi đường đấy".  

             Long Tấn vốn còn chưa hiểu lắm, nghe anh nói xong thì chợt tỉnh ngộ.  

             "Tôi hiểu rồi ạ, nếu Đoàn Hoàng thật sự muốn thăm cậu thì đã đi ngay bây giờ thay vì chờ đến tận khi tiệc mừng thọ của Diệp Lâm kết thúc. Bởi vì lúc này mà đến gặp cậu thì sẽ bị truyền đến tai bọn Hoàng tộc họ Diệp", lão ta phân tích.  

             Dương Thanh nói: "Bởi vậy mới nói Đoàn Hoàng rất ranh ma. Nếu Hoàng tộc họ Diệp bị tôi hạ bệ thì ông ta sẽ đến hỏi thăm tôi. Nếu tôi bị Hoàng tộc họ Diệp tiêu diệt thì ông ta sẽ tránh tôi thật xa để không phải chịu lửa giận của những người đó".  

             "Chẳng qua ông ta mưu kế sai người rồi".  

             Nét mặt của Dương Thanh cực kỳ lạnh lùng.  

             Anh không thích những kẻ lắm mưu nhiều kế, vậy mà Đoàn Hoàng lại làm ra hành động như vậy. Dương Thanh vốn đã có mâu thuẫn với Hoàng tộc họ Đoàn vì chuyện của Đoàn Vô Nhai, lần này lại thêm thái độ của Đoàn Hoàng, anh vô cùng thất vọng.  

             "Đúng là gió chiều nào theo chiều nấy", Long Tấn lạnh giọng nói.  

             Dương Thanh giơ tay xem đồng hồ, híp mắt nói: "Còn một tiếng nữa là tiệc mừng thọ của Diệp Lâm bắt đầu".  

             Cúp máy, anh đứng trước cửa sổ sát đất, tia lạnh lẽo thoáng qua trong mắt.  

             Hôm nay chính là ngày giải quyết ân oán với Hoàng tộc họ Diệp, chỉ cần xong chuyện này thôi là có thể đón người thân của anh về rồi.  

             Nhìn bức ảnh gia đình được đặt trên tủ đầu giường, vẻ tàn khốc trong mắt Dương Thanh biến mất, thay vào đó là nhớ nhung và dịu dàng. Anh lẩm bẩm: "Thanh Tâm, Tiêu Tiêu, hai mẹ con chờ anh nhé!"  

             Giữa lúc đó, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng động cơ rồ rồ.  

             Vẻ nhu hòa trên gương mặt của Dương Thanh chợt tắt, thoáng qua tia lạnh lẽo.  

             Dinh thự Vân Phong là khu vực chỉ thuộc về anh, không được anh cho phép, không một ai được phép đi vào. Nhưng bây giờ lại có một chiếc xe xa lạ đi thẳng vào trong.  

             Quan trọng hơn, những người vừa xuống xe đều là những khuôn mặt xa lạ.  

             Khi Dương Thanh xuống phòng khách ở tầng một, nhóm ba người đã tiến vào phòng khách.  

             Người trung niên cầm đầu đang ngồi trên sofa, sau lưng là hai ông lão mặc đồ vải.  

             Trên người của hai ông lão kia thấp thoáng có hơi thở của Siêu Phàm Cảnh.  

             Người trung niên trông khoảng bốn mươi lăm tuổi, nhưng làm Dương Thanh bất ngờ là ở ông ta cũng có uy thế của Siêu Phàm Cảnh.  

             Tại Chiêu Châu này, đây là lần đầu tiên anh gặp được người có thể đột phá vào Siêu Phàm Cảnh khi chỉ mới bốn mươi lăm tuổi.  

             Mà điều then chốt là có hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác đi theo người trung niên này, như vậy có thể thấy ông ta có thân thế rất lớn.  

             Trong lúc Dương Thanh quan sát người trung niên thì ông ta cũng đang quan sát anh.  

             Đối với người trung niên, số tuổi nhỏ đến khó tin của Dương Thanh hoàn toàn vượt ngoài dự đoán. Mà điều làm ông ta ngỡ ngàng hơn hết là hơi thở Siêu Phàm Cảnh phát ra từ trên người anh.  

             Với thân phận và địa vị của mình, ông ta có thể bước vào Siêu Phàm Cảnh khi chỉ mới bốn mươi lăm tuổi đã là có thiên phú vô cùng xuất sắc rồi, nhưng so với Dương Thanh thì quả là chẳng ra gì.  

             "Cậu là Dương Thanh?"  

             Người trung niên đột nhiên lên tiếng.  

             Nơi này là nhà của Dương Thanh nhưng người này lại tỏ ra mình mới là chủ nhân của căn nhà này.  

             Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng hỏi: "Ông là ai?"  

             Có người dám kiêu ngạo ở ngay địa bàn của mình, anh cực kỳ không vui.  

             Mà sự chất vấn của Dương Thanh cũng làm cho người trung niên khó chịu, một tia sáng sắc lạnh lóe lên trong mắt, giọng ông ta lạnh ngắt: "Trả lời câu hỏi của tôi!"  

             Dương Thanh không đáp lời, chỉ nhìn chằm chằm người trung niên.  

             "Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"  

             Ông ta cười khẩy, ra lệnh: "Dạy cho cậu ta một bài học đi!"  

             Người trung niên nói xong thì một cao thủ Siêu Phàm Cảnh ở đằng sau di chuyển, trong nháy mắt xông về phía Dương Thanh.  

             Nhưng anh vẫn chỉ đứng tại chỗ, không động đậy chút nào, vẫn nhìn người trung niên với đôi mắt lạnh đến tận cùng.  

             Thấy Dương Thanh dám thờ ơ như thế, ông ta cười nhạo: "Không biết tự lượng sức!"  

             "Chán sống!"  

             Ông lão có thực lực Siêu Phàm Cảnh kia giận dữ quát, đột nhiên tung một cú đấm ra.  

             Nắm đấm sắp sửa trúng vào mặt Dương Thanh.  

             "Bộp!"  

             Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, anh đột nhiên giơ tay chộp lấy cổ tay của ông lão.  

             Giờ phút này, bầu không khí im lặng như tờ!  

             Người trung niên và ông lão Siêu Phàm Cảnh khác đều trợn tròn hai mắt, trên mặt đầy vẻ khó tin.  

             Người đang bị Dương Thanh tóm lấy cổ tay thì con ngươi co rút, nghiêm nghị nhìn anh, cảm giác được sát ý cực kỳ khủng bố.  

             Lão ta là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh, thế mà vẫn nhận thấy được luồng áp lực như đào núi lấp biển từ Dương Thanh đang đứng trước mặt.  

             Tay của anh cứng như kềm làm cho lão ta không có cách nào vùng ra được.  

             "Thả ra!"  

             Ông lão tức đến đỏ cả mặt, nghiến răng quát.  

             "Nhóc con, cậu cũng khá đấy. Thả người của tôi ra, tôi sẽ không chấp nhặt với cậu".  

             Mặc dù người đàn ông trung niên rất đỗi kinh ngạc nhưng ngay sau đó đã lấy lại bình tĩnh, kiêu ngạo nhìn Dương Thanh.  

             Ông lão Siêu Phàm Cảnh khác cũng cảnh giác, sẵn sàng xông lên bất cứ lúc nào.  

             "Nếu còn lần sau thì đừng trách tôi không khách sáo!"  

             Dương Thanh lạnh lùng đáp rồi thả tay ra, sau đó ngồi xuống đối diện với người trung niên.  

             Sở dĩ anh không giết ông lão kia là vì chưa rõ mục đích của đối phương. Chưa rõ đối phương có ý đồ gì mà tùy ý gây thù chuốc oán thì không phải một hành động sáng suốt.  

             Còn một tiếng nữa là tiệc mừng thọ trăm tuổi của Diệp Lâm sẽ bắt đầu, áp lực mà Dương Thanh sắp phải đối mặt là rất lớn, bớt được rắc rối chừng nào hay chừng đó.  

             Lần này, người trung niên không tỏ ra khinh thường anh nữa, trong mắt hiện lên sự trầm trọng.  

             "Tôi họ Vũ, tên Dương, cô của tôi bảo tôi đến tìm cậu. Phải rồi, cô của tôi tên là Vũ Vũ Lan".  

             Vũ Dương mở miệng nói, nhưng giọng điệu vẫn mang sự cao ngạo như cũ.  

             Nghe thấy cái tên Vũ Vũ Lan, nét mặt của Dương Thanh trở nên kỳ lạ.  

             Lúc ở đỉnh Ninh Sơn tại Ninh Châu, anh đã dốc hết sức và thành công đánh bại Vũ Vũ Lan, thậm chí còn suýt giết chết bà ta.  

             Bây giờ bà ta lại bảo cháu trai đến gặp mình.  

             Rõ ràng đối phương không tới đây để giết anh, nếu không thì vừa gặp đã nhào lên đánh rồi chứ chẳng phải nói nhiều lời như thế này.  

             Điều đó làm cho Dương Thanh khá tò mò về mục đích của Vũ Dương.  

             "Tìm tôi có chuyện gì vậy?", anh hờ hững hỏi.  

Ủng hộ Team Truyện Tâm Linh_247 nha cả nhà

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement