Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 661: Không có lựa chọn

Tiếng bàn tán xung quanh như từng cây gai đâm vào người Tống Hoa Vỹ.

Hắn đành phải lăn ra trước mắt mọi người nếu không sẽ thật sự nộp mạng lại đây.

Dù sao Tống Hoa Đông cũng bị Dương Thanh giết rồi. Đúng như anh đã nói, giết một người hay hai người chẳng có gì khác nhau. Nhưng nếu không làm theo lời của Dương Thanh, e là hắn sẽ mất mạng thật.

Mỗi khi lăn một vòng, sát khí trong lòng Tống Hoa Vỹ lại tăng thêm một chút, đợi khi hắn lăn đến cửa thang máy mới bò dậy, nhưng sát khí trong lòng đã lên đến đỉnh điểm.

Hắn cũng không dám lộ liễu, không quay đầu lại, đi thẳng vào thang máy rời khỏi chỗ này.

Tống Hoa Nghĩa lo lắng nói: "Cậu Thanh, tôi đã rất cố gắng không để nhà họ Tống xem anh như kẻ thù, nhưng kết quả nhà họ Tống lại thật sự muốn đối phó cậu. Tôi xin cậu tha cho nhà họ Tống một con đường sống được không?"

Lời của Tống Hoa Nghĩa khiến Dương Thanh hơi ngạc nhiên.

Anh nhìn người đàn ông chỉ lớn hơn mình vài tuổi này trong lòng không khỏi than thở.

Người đàn ông này bất kể là tính cách hay tầm nhìn đều không tầm thường. Nhà họ Tống có được anh ta đúng là may mắn.

"Nếu người nhà họ Tống muốn giết tôi, chẳng lẽ tôi phải khoanh tay ngồi chờ chết sao?", Dương Thanh lạnh nhạt nói.

Tống Hoa Nghĩa im lặng một hồi, lát sau trong mắt ngập tràn kiên định nói với Dương Thanh: "Nếu thật sự có người muốn chết, là tại bọn họ gieo gió gặt bão! Tôi chỉ cầu xin cậu Thanh đến lúc đó có thể tha cho nhà họ Tống một con đường sống là được rồi".

"Được, tôi đồng ý với anh!", Dương Thanh gật đầu.

Tống Hoa Nghĩa sững sờ, hắn ta vốn tưởng Dương Thanh sẽ không đồng ý nhưng hắn ta vẫn muốn dốc hết sức. Nếu Dương Thanh thật sự muốn tiêu diệt nhà họ Tống, hắn ta sẽ không có gánh nặng tâm lý.

Nhưng điều khiến hắn ta bất ngờ là Dương Thanh lại đồng ý dễ dàng như vậy.

"Cảm ơn cậu Thanh! Cảm ơn cậu Thanh!", Tống Hoa Nghĩa liên tục nói cảm ơn.

Dương Thanh khẽ cười nói: "Chúng ta cũng đi thôi!"

Tống Hoa Nghĩa lại kinh ngạc lần nữa, với thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện, anh rất dễ dàng đoạt được chức quán quân hôm nay.

Tiền thưởng của giải quán quân hơn vài trăm triệu vậy mà Dương Thanh lại không cần.

Nhưng nghĩ tới mối quan hệ của Dương Thanh với vị Tướng quân biên giới phía Bắc kia, hắn ta ta lại cảm thấy thoải mái.

Chỉ là ba người vừa muốn rời đi thì có mấy gã đô con đột nhiên chặn đường đi của bọn họ.

Khi thấy cách ăn mặc của đám người này, con ngươi của Tống Hoa Nghĩa co rút lại, bởi vì người mặc quần áo này chính là thành viên của club Hoàng Kim.

"Cậu Thanh, cuộc thi vẫn chưa kết thúc mà cậu đã muốn bỏ đi, làm vậy hình như không thích hợp lắm thì phải?"

Một giọng nói trêu ngươi bỗng vang lên.

Dương Thanh khẽ nhếch mày, nhìn người thanh nhiên đang đi tới cười mỉa mai nói: "Cuộc thi chưa kết thúc thì có liên quan gì đến tôi?"

Dương Thanh đã gặp người thanh niên trước mặt này rồi. Anh ta tên Tào Huy, chính là người cố mua bằng được khu đất ngoại ô phía Nam từ tay Dương Thanh, và là con cháu nhà họ Tào, một trong bốn Vương tộc lớn.

Lúc này sau lưng anh ta có hai lão già mặc sườn xám nam. Khí thế của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ.

Ngay cả khí thế của ông lão bên cạnh Vũ Văn Bân cũng chưa chắc mạnh bằng bọn họ.

"Cậu là ứng cử viên đoạt giải quán quân đêm nay. Có gần một nửa số khán giả đã đặt cược cậu. Nếu bây giờ cậu rời đi thì tôi phải ăn nói làm sao với khản giả đây?", Tào Huy cười nói.

Mà lời này của anh ta cũng đã nói rõ mối quan hệ của anh ta với club Hoàng Kim.

Thì ra club Hoàng Kim là sản nghiệp của nhà họ Tào. Chả trách bọn họ có thể kiếm tiền ngay dưới mi mắt của tám nhà quyền thế của Yến Đô.

Lúc này Tống Hoa Nghĩa bên cạnh Dương Thanh cũng vô cùng lo sợ.

Lời của Tào Huy đã nói rõ anh ta có quan hệ với club Hoàng Kim, hơn nữa Tống Hoa Nghĩa còn biết sau lưng club này là nhà họ Tào một trong bốn Vương tộc lớn chống lưng.

Điều này có nghĩa là người thanh niên trạc tuổi mình đang đứng trước mặt này là con cháu của nhà họ Tào.

Nhưng câu nói tiếp theo của Dương Thanh suýt chút nữa đã khiến Tống Hoa Nghĩa hồn vía lên mây: "Tôi muốn đi, anh có thể ngăn cản được sao?"

Tào Huy cười mỉa mai: "Thằng nhóc, sáng nay mày đã đụng đến người của tao, tao có thể không so đo. Nhưng nếu mày ra tay tại đây thì tao dám cam đoan bạn mày không một ai có thể rời khỏi chỗ này!"

Dứt lời, mấy gã đô con bao vây đám người Dương Thanh, đồn loạt rút súng ra chĩa họng súng đen ngòm vào nhóm người Dương Thanh.

Tống Hoa Nghĩa và Tống Hoa Nhã đều sững sờ. Tống Hoa Nhã sợ đến nỗi nắm chặt góc áo của Dương Thanh, như thể lúc này chỉ có Dương Thanh mới khiến cô ta an tâm.

Tuy Tống Hoa Nghĩa muốn khuyên Dương Thanh thi đấu tiếp, nhưng Dương Thanh đã giúp hắn ta thi đấu rồi, thậm chí còn vì vậy mà đắc tội Tống Hoa Vỹ, hơn nữa anh còn đồng ý bỏ qua cho nhà họ Tống, nên hắn ta thật sự không dám yêu cầu thêm điều gì nữa.

Bây giờ dù bị giết hắn ta cũng đành chịu.

Cách đó không xa, Vũ Văn Bân đang đứng cạnh ông lão mặc sườn xám nam.

Vũ Văn Bân thấy Dương Thanh bị bao vây, hơi ngạc nhiên: "Ông Đường, mấy người kia chính là người đứng sau club Hoàng Kim?"

Ông lão mặc sườn xám nam cười hờ hững: "Người trẻ tuổi dẫn đầu kia chính là dòng bên của nhà họ Tào, tên là Tào Huy. Cách đây mấy hôm cậu ta vừa được điều tới đây cuộc thi tranh giải quán quân hàng năm của club Hoàng Kim".

Trong mắt Vũ Văn Bân ngập tràn sợ hãi, không ngờ nhanh như vậy đã gặp phải người nhà họ Tào rồi.

Nhưng lúc sau khi hết sợ chính là cảm giác mừng như điên.

Bởi vì rõ ràng Dương Thanh và Tào Huy đang đối chọi nhau, theo hiểu biết của anh ta về Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ không chịu thua.

Tào Huy là con cháu của nhà họ Tào, tuy chỉ là dòng bên nhưng cũng mang dòng máu của Vương tộc, càng không đời nào thỏa hiệp.

Nếu vậy giữa hai người chắc chắn sẽ có một kẻ bị thương.

"Ông Đường, tôi hiểu rồi, chả trách ông nói Dương Thanh không giết tôi được. Club Hoàng Kim là sản nghiệp của nhà họ Tào. Dù Dương Thanh có mọc cánh cũng khó thoát khỏi nơi này", Vũ Văn Bân cười nói.

Ông lão mặc sườn xám nói: "Tôi thừa nhận thực lực của Dương Thanh rất mạnh, thiên phú võ thuật cũng cực cao, nhưng nếu đấu với Vương tộc, cậu ta chỉ còn đường chết".

"Cậu có để ý hai ông lão đứng sau lưng Tào Huy không? Bọn họ là cao thủ hàng đầu của nhà họ Tào. Thực lực mạnh hơn tôi, dù Dương Thanh rất mạnh nhưng cũng không phải là đối thủ của bọn họ".



Ánh mắt Vũ Văn Bân sáng rực, trong mắt ngập tràn chờ mong: "Tao rất muốn nhìn thử xem lần này mày sẽ hóa nguy thành an bằng cách nào?"

Lúc này trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí đáng sợ, híp mắt nhìn Tào Huy.

"Nếu tôi không muốn dự thi thì sao?", Dương Thanh hỏi.

"Ha ha, mày cho rằng lúc này mày còn lựa chọn khác sao?", Tào Huy cười nói.

Dương Thanh liếc nhìn hai ông lão đứng sau lưng Tào Huy, gật đầu: "Đương nhiên là có!"

"Mày nói thử xem, nếu tao bắt mày làm con tin, dù người của mày mạnh hơn thì có thể làm gì tao?", Dương Thanh bỗng hỏi.

Tào Huy nghe Dương Thanh nói xong chẳng những không giận mà còn cười: "Thằng nhóc, phải công nhận mày rất can đảm..."

Nhưng anh ta chưa nói xong, cổ họng đã bị bóp nghẹt không nói nên lời.

"Thằng nhóc, thả cậu Huy ra!"

Dù sao hai cao thủ sau lưng Tào Huy cũng không ngờ Dương Thanh lại xuất hiện trước mặt Tào Huy, bóp cổ họng anh ta, nhất thời cả hai đều giận dữ không thôi.

 

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement