Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 722: Ai phải xin lỗi?

Nghe Dương Thanh nói vậy, đám người sửng sốt một lúc mới hiểu ra.

“Ha ha ha ha…”

Dương Tùng bật cười khanh khách: “Buồn cười chết mất!”

“Ý anh là giám đốc Vương mời chúng tôi đến phòng Đế Vương, còn tặng hai chai Lafite 1982 đều vì nể mặt anh sao?”

“Cậu Dương ông ấy gọi, cả vị khách tôn quý nhất ở đây đều là đồ nghèo mạt rệp nhà anh sao?”

Dương Tùng cười lớn hỏi.

Dương Thanh lạnh lùng đáp: “Đương nhiên là tôi!”

“Vãi chưởng, anh còn dám nhận vơ à?”

Dương Tùng không ngờ Dương Thanh thực sự thừa nhận, bật cười hỏi: “Đừng nói với tôi người ép nhà họ Thái rời khỏi Yến Đô, dùng giá thấp mua lại toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Thái là anh đấy nhé? Chẳng lẽ anh là người chống lưng cho nhà họ Trần kia sao?”

“Coi như cậu thông minh!”

Dương Thanh cười lạnh nói.

“Con mẹ nó! Anh dám thừa nhận à, cười chết tôi rồi!”

Dương Tùng cười ngặt nghẽo: “Đông Húc, cậu nghe thấy chưa? Anh ta nghiện khoác lác quá rồi, còn dám tự nhận là ông chủ đứng sau Dạ Thượng Hoàng Triều”.

“Mọi người mau tới quỳ lạy đi! Anh ta chính là ông lớn đấy!”

Đám bạn của Mạc Đông Húc đều khinh thường nói: “Dương Thanh, anh không cần mặt mũi nữa rồi à, dám giả mạo người đứng sau Dạ Thượng Hoàng Triều, không sợ người ta nghe thấy sẽ tính sổ với anh sao?”

Rõ ràng, không một ai tin lời Dương Thanh.

Tống Hoa Nhã lại vô cùng kinh hãi. Người khác không tin, nhưng cô ta tin!

Dương Thanh chiếm được nhà họ Thái rồi. Đây là gia tộc chỉ thua kém tám nhà đứng đầu Yến Đô!

Đến cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không dám tùy tiện động vào nhà họ Thái. Bây giờ nhà họ Thái bị đuổi đi chỉ trong một đêm, sản nghiệp đều rơi vào tay Dương Thanh.

“Hoa Nhã, cậu mau khuyên Dương Thanh đi! Đừng nói nhảm nữa. Nếu truyền đến tai ông lớn kia, cả cậu cũng bị liên lụy đấy”, Trần Hân Như hoảng sợ vội khuyên.

Thấy Trần Hân Như vì nói giúp mình nên cũng bị đám người kia mắng chửi, Tống Hoa Nhã vô cùng cảm động.

Cô ta nắm chặt tay Trần Hân Như, cười nói: “Cậu yên tâm, anh Thanh đã nói vậy thì anh ấy chính là ông lớn đứng sau Dạ Thượng Hoàng Triều!”

“Hôm nay có người gặp đen đủi rồi, nhưng không phải chúng ta đâu. Nếu bọn họ còn không chịu hối cải, kẻ xui xẻo sẽ là bọn họ”.

Tống Hoa Nhã mỉm cười nói.

Trong lòng Tống Hoa Nhã vốn có khúc mắc, nhưng sau khi biết được bộ mặt thật của Mạc Đông Húc, cô ta đột nhiên phát hiện khúc mắc ấy đã không còn.

Hiện giờ cô ta không hề cảm thấy buồn bã, thậm chí còn thấy nhẹ nhõm như được giải thoát.

Sau này cô ta không cần thấy áy náy gì vì Mạc Đông Húc nữa.

“Điên rồi! Cậu điên thật rồi!”

Trần Hân Như không tin, hơi giận nói: “Cậu còn không mau khuyên anh ấy, không cứu vãn nổi nữa đâu”.

Đúng lúc này, cửa phòng bị mở ra, một người đàn ông trung niên mặc vest đi vào, sau lưng còn có một người trẻ tuổi cũng mặc vest.

Sau lưng bọn họ chính là giám đốc Vương vừa đến tặng rượu.

Thế nhưng hiện giờ, vẻ mặt giám đốc Vương tràn đầy hoảng sợ.

“Ha ha, giám đốc Vương tới rồi. Kịch hay bắt đầu rồi!”, Dương Tùng cười nói.

“Ông mau nói cho thằng nhà nghèo ngu ngốc này biết cậu Dương mà ông nói là ai đi!”

Dương Tùng chủ động đi tới trước mặt giám đốc Vương.

“Bốp!”

Giám đốc Vương tát mạnh vào mặt anh ta, giận dữ quát: “Con mẹ nó cậu là ai mà dám mắng cậu Dương nhà nghèo ngu ngốc?”

“Giám đốc Vương, ông đánh sai người rồi. Tôi là người nhà họ Dương, con trai Dương Vỹ, Dương Tùng đây. Trong mấy người chúng tôi chỉ có tôi họ Dương thôi mà!”

Dương Tùng bị đánh ngơ ngác ôm mặt, chỉ vào Dương Thanh nói: “Thằng nghèo kiết xác này vừa nói mình là cậu Dương, còn nói mình là ông lớn sau lưng Dạ Thượng Hoàng Triều”.

“Cút ra!”

Giám đốc Vương đạp Dương Tùng, vội vàng chạy tới trước mặt Dương Thanh quỳ rạp xuống, sợ hãi nói: “Xin lỗi cậu Dương, tôi không nên làm lộ thân phận của cậu. Tôi sai rồi, xin cậu tha cho tôi. Tôi biết lỗi rồi”.

Cả căn phòng lặng ngắt như tờ, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm Dương Thanh.

Giám đốc của Dạ Thượng Hoàng Triều quỳ xuống cầu xin Dương Thanh tha thứ sao?

Còn nói là làm lộ thân phận của Dương Thanh?

Chẳng lẽ lúc trước giám đốc Vương mời bọn họ tới phòng Đế Vương, còn tặng hai chai rượu vang cao cấp đều là vì Dương Thanh?

Nếu đây là sự thật, vậy thì Dương Thanh chính là chủ nhân thật sự của Dạ Thương Hoàng Triều sao?

“Bịch!”

Ngay sau đó, Trần Hạo và Trần Anh Hào cũng cuống cuồng quỳ xuống, bất an nói: “Xin lỗi cậu Thanh, tại chúng tôi quản lý không nghiêm nên mới để lộ thân phận của cậu. Xin cậu trách phạt!”

“Cậu muốn giết tôi cũng được, chỉ cần tha cho nhà họ Trần một đường sống!”, Trần Hạo nói.

Trần Anh Hào cũng vội vàng cầu xin: “Cậu Thanh, muốn giết thì giết tôi đi. Tất cả đều là lỗi của tôi!”

Bấy giờ đám người trong phòng mới chú ý tới hai người này.

Nhớ lại lúc nãy giám đốc Vương đi theo sau hai người họ, Trần Hạo còn nhắc tới nhà họ Trần, mà gia tộc tiếp quản sản nghiệp của nhà họ Thái cũng họ Trần.

Lúc này, đám bạn học của Tống Hoa Nhã đều hóa đá.

Nhất là nhớ lại vừa rồi bọn họ thi nhau mắng chửi Dương Thanh và Tống Hoa Nhã, không khỏi thấy sống lưng lạnh toát, hai chân run rẩy.

Dương Thanh thản nhiên nói: “Các người không làm sai gì cả, mau đứng dậy đi!”

Nghe thấy thế, mấy người Trần Hạo đều cảm thấy như đang nằm mơ. Cứ tưởng Dương Thanh sẽ nổi giận vì chuyện này, thậm chí còn không cho nhà họ Trần thế chỗ nhà họ Thái, nào ngờ anh không hề trách phạt họ.

“Cảm ơn cậu Thanh! Cảm ơn cậu Thanh!”

 

Nếu đây là sự thật, vậy thì Dương Thanh chính là chủ nhân thật sự của Dạ Thương Hoàng Triều sao?

“Bịch!”

Ngay sau đó, Trần Hạo và Trần Anh Hào cũng cuống cuồng quỳ xuống, bất an nói: “Xin lỗi cậu Thanh, tại chúng tôi quản lý không nghiêm nên mới để lộ thân phận của cậu. Xin cậu trách phạt!”

“Cậu muốn giết tôi cũng được, chỉ cần tha cho nhà họ Trần một đường sống!”, Trần Hạo nói.

Trần Anh Hào cũng vội vàng cầu xin: “Cậu Thanh, muốn giết thì giết tôi đi. Tất cả đều là lỗi của tôi!”

Bấy giờ đám người trong phòng mới chú ý tới hai người này.

Nhớ lại lúc nãy giám đốc Vương đi theo sau hai người họ, Trần Hạo còn nhắc tới nhà họ Trần, mà gia tộc tiếp quản sản nghiệp của nhà họ Thái cũng họ Trần.

Lúc này, đám bạn học của Tống Hoa Nhã đều hóa đá.

Nhất là nhớ lại vừa rồi bọn họ thi nhau mắng chửi Dương Thanh và Tống Hoa Nhã, không khỏi thấy sống lưng lạnh toát, hai chân run rẩy.

Dương Thanh thản nhiên nói: “Các người không làm sai gì cả, mau đứng dậy đi!”

Nghe thấy thế, mấy người Trần Hạo đều cảm thấy như đang nằm mơ. Cứ tưởng Dương Thanh sẽ nổi giận vì chuyện này, thậm chí còn không cho nhà họ Trần thế chỗ nhà họ Thái, nào ngờ anh không hề trách phạt họ.

“Cảm ơn cậu Thanh! Cảm ơn cậu Thanh!”

Trần Hạo vội vàng cảm ơn, đứng lên đầu tiên, Trần Anh Hào cũng đứng lên theo.

Giám đốc Vương đứng lên cuối cùng. Ông ta trốn sau lưng Trần Hạo và Trần Anh Hào, không dám thở mạnh.

“Này Hoa Nhã, Dương Thanh thực sự là ông lớn của Dạ Thượng Hoàng Triều sao?”



Trần Hân Như kinh ngạc hỏi.

Tuy Tống Hoa Nhã tin lời Dương Thanh nhưng lúc này mới dám chắc chắn tất cả đều là thật.

Cô ta khẽ gật đầu đáp: “Vừa nãy mình đã nói với cậu rồi. Anh Thanh đã nói mình là chủ nhân của Dạ Thượng Hoàng Triều thì chắc chắn là thật!”

Nghe Tống Hoa Nhã xác nhận, Trần Hân Như vẫn không dám tin tưởng, lúc nhìn Dương Thanh lại thấy trái tim rung động.

Vừa rồi thấy bình thường bây giờ lại lấy Dương Thanh đẹp trai chết đi được.

Những người còn lại đều chết sững, ai cũng nơm nớp lo sợ, chỉ dám hi vọng vào Mạc Đông Húc.

Thân phận của Dương Thanh đã được xác nhận. Bây giờ người có thể đối phó với anh chỉ còn Mạc Đông Húc và Tôn Mỹ Quyên.

“Không ngờ tôi lại nhìn nhầm anh!”

Rốt cuộc Mạc Đông Húc cũng chịu lên tiếng. Nhưng khi nhìn Dương Thanh, ánh mắt anh ta vẫn tràn ngạo nghễ xen lẫn sát khí.

Dương Thanh lạnh giọng hỏi: “Bây giờ còn muốn tôi xin lỗi cậu nữa không?”

 

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement