Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 779: Bắt đầu trả thù

Đúng là Lê Triết thật, ông ta bước xuống khỏi chiếc Rolls-Royce phiên bản dài kia.

“Không ngờ lại là Lê Triết - chủ gia tộc họ Lê thật kìa!”

“Xem ra cậu thanh niên này gây họa lớn rồi, giờ nhà họ Lê đang lên như diều gặp gió, sau khi nhà họ Thái bị nhà họ Trần thay thế, nhà họ Lê có xu hướng trở thành gia tộc mạnh nhất sau tám nhà quyền thế ở Yến Đô”.

“Nghe nói nhà họ Lê đã bắt tay với bốn gia tộc khác để lập nên liên minh năm gia tộc, còn Lê Triết chính là người đứng đầu liên minh này”.

Khi thấy Lê Triết, những người đứng xem đều có vẻ kinh ngạc, xì xào bàn tán.

Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân mừng rỡ như điên, mẹ Tiểu Quân vênh váo nói: “Chẳng phải mày vừa hống hách lắm à? Hống hách nữa đi!”

“Nó đã sợ tới mức tè ra quần rồi, làm sao dám nữa! Bây giờ nhà họ Lê chúng ta chỉ thua mỗi tám nhà quyền thế ở Yến Đô, bố anh là chủ gia tộc họ Lê, ai dám đắc tội với chúng ta nào?”

Lê Chí Khuê ngạo nghễ nói.

Dương Thanh nhìn Lê Chí Khuê, nói với vẻ dí dỏm: “Nhỡ bố anh đến đây để dạy dỗ anh thì sao?”

“Đã đến nước này rồi mà mày vẫn tinh tướng trước mặt tao à?”

Lê Chí Khuê tức giận nói: “Tao cho mày cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống cầu xin tao, có lẽ mày vẫn còn đường sống!”

Dương Thanh khinh thường liếc Lê Chí Khuê rồi nhìn về phía Lê Triết đang vội vàng đi đến.

Trông Lê Triết rất lo lắng, còn chạy bước nhỏ luôn.

“Bố! Rốt cuộc bố cũng đến rồi, chính là thằng nhãi này, nó vừa đòi giết con, còn nói cho dù bố tới đây thì bố cũng không dám làm gì nó hết, nó còn gọi cả đống người nữa ạ”.

Lê Chí Khuê vội tiến lên đón.

Mẹ Tiểu Quân cũng nói: “Bố, thằng khốn này có một đứa con gái, chính con ranh đó đã đánh cháu bố đấy, bố phải làm chủ cho chúng con!”

“Bốp!”

Lê Triết tát mẹ Tiểu Quân một phát, khiến cô ta lảo đảo, ngồi bệt xuống đất luôn.

Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Sao Lê Triết lại tát con dâu vậy?

“Bố! Sao bố lại đánh con?”

Mẹ Tiểu Quân ngơ ngác hỏi.

“Ông đây đánh cô vì cô ăn nói xằng bậy đấy!”, Lê Triết giận dữ quát.

Lúc này, đừng nói là đánh mẹ Tiểu Quân, ông ta còn muốn giết người phụ nữ này luôn kia kìa.

“Bố! Rõ ràng con gái của thằng súc sinh này đã đánh cháu bố, sao bố lại đánh em Ngọc ạ?”

Lê Chí Khuê cũng ngơ ngác, ngờ vực hỏi.

“Bốp!”

Nào ngờ Lê Triết lại quay sang tát Lê Chí Khuê.

“Sao ông đây lại sinh ra thằng ngu như mày nhỉ?”

Trong mắt Lê Triết hừng hực lửa giận, sau khi tát Lê Chí Khuê xong thì xông tới đạp thêm mấy phát.

Lê Chí Khuê không dám đánh trả, chỉ có thể kêu đau: “Bố, bố đánh nhầm rồi! Đánh nhầm rồi! Con gái của thằng khốn kia đánh cháu bố, bố phải đánh nó mới đúng chứ”.

“Mày câm miệng lại cho tao!”

Lê Triết tức điên, tẩn Lê Chí Khuê tơi bời.

Hồi nãy ông ta đã dặn Lê Chí Khuê quỳ xuống đất, xin Dương Thanh tha thứ, nhưng giờ thì hay rồi, chẳng những Lê Chí Khuê không xin lỗi mà còn chửi người ta là đồ khốn nữa cơ.

Mẹ Tiểu Quân còn chửi con gái của Dương Thanh là con ranh, chẳng phải là đang chán sống à?

Dương Thanh khoanh tay, lạnh lùng nhìn mọi chuyện xảy ra, vẫn không nói gì.

Mã Siêu đứng cạnh anh như một tòa tháp sắt.

Một trăm người đàn ông vạm vỡ im lặng đứng xung quanh, chờ đợi mệnh lệnh từ Dương Thanh.

Còn đám đông đang đứng xem thì sững sờ.

Họ không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra, họ cứ tưởng sau khi Lê Triết tới đây, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải trả giá đắt, nào ngờ bây giờ Dương Thanh vẫn yên ổn đứng đó, còn Lê Chí Khuê thì bị Lê Triết tẩn cho một trận.

Lê Triết cũng rất mạnh tay, trên mặt Lê Chí Khuê nhanh chóng dính đầy máu.

“Cậu Thanh, rất xin lỗi cậu, đều do tôi không biết dạy con!”

Lúc này Lê Triết mới đi đến trước mặt Dương Thanh, hơi khom người, nói bằng giọng cầu khẩn: “Xin cậu Thanh cho con trai tôi một con đường sống!”

Rầm!

Nghe thấy thế, ai cũng kinh ngạc!

Lời Lê Triết nói như tiếng sấm, nổ vang trong đầu Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân.

Họ bỗng cảm thấy mình đang nằm mơ.

Lê Triết là chủ gia tộc họ Lê, bây giờ lại cúi đầu xin lỗi Dương Thanh, còn xin anh cho Lê Chí Khuê một con đường sống nữa.

Cho đến giờ phút này, Lê Chí Khuê mới hiểu được tại sao trong điện thoại, Lê Triết lại bảo gã quỳ xuống xin tha.

Vừa nãy ông ta đánh gã cũng là để tỏ thái độ với Dương Thanh.

Mẹ Tiểu Quân còn hoảng sợ hơn. Cô ta nghĩ đến việc mình đã tát con gái Dương Thanh, còn chửi cô bé nữa, chỉ muốn khâu miệng lại cho rồi.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông không có tư cách lên tiếng, cứ câm miệng rồi đứng sang bên đi, tôi sẽ đích thân xử lý!”

Nghe thấy thế, sắc mặt Lê Triết khó coi tới cực điểm, ông ta cắn răng: “Cậu Thanh, rốt cuộc phải làm thế nào thì cậu mới nguôi giận?”

“Bốp!”

Dương Thanh tát Lê Triết rồi quát: “Tôi bảo ông câm mồm!”

Lần này Lê Triết sợ hết hồn, khi ở nhà họ Trần, Dương Thanh cũng không tức giận đến thế, còn giờ anh tức giận thật rồi.

Cũng có nghĩa là hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.



Đám đông vây xem đều trợn tròn mắt, có người còn dụi mắt thật mạnh để xem mình có bị hoa mắt không.

Không ngờ chủ gia tộc họ Lê lại bị Dương Thanh tát cho, quan trọng nhất là Lê Triết thực sự không dám nói gì nữa.

Khi thấy Dương Thanh tát Lê Triết, Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân đều biết thân phận của anh khủng khiếp tới mức nào.

Không ngờ anh lại đánh cả chủ gia tộc họ Lê, hình như ngay cả chủ của tám nhà quyền thế ở Yến Đô cũng không dám làm thế.

“Tôi đã bồi thường một tỷ cho xe hai người rồi, tiếp đến, chúng ta sẽ tính sổ vụ hai người đánh bố vợ tôi, còn tát con gái tôi nhé”.

Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân.

Nhất là mẹ Tiểu Quân, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

Người phụ nữ này dám tát Tiêu Tiêu, chắc chắn cô ta sẽ phải trả giá nặng nề.

“Bịch!”

Rốt cuộc Lê Chí Khuê cũng hoàn hồn, vội quỳ trước mặt Dương Thanh, ra sức cầu khẩn: “Cậu Thanh, tôi sai rồi, tôi sẽ trả một tỷ cho cậu ngay, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi, giờ tôi sẽ trả tiền cho cậu”.

“Bốp!”

Thấy mẹ Tiểu Quân vẫn ngẩn người, Lê Chí Khuê tát cô ta một phát rồi giận dữ quát: “Con ả đê tiện này, đều do cô gây họa, còn không mau quỳ xuống xin cậu Thanh tha thứ đi?”

Lúc này mẹ Tiểu Quân mới sực tỉnh, vội quỳ bên cạnh Lê Chí Khuê, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi: “Cậu Thanh, tôi đúng là ngu ngốc, dám đánh con gái cậu, đúng là chán sống rồi”.

“Bốp bốp bốp…”

Mẹ Tiểu Quân bỗng giơ tay tự tát mình, vừa đánh vừa nói: “Tôi ăn nói xằng bậy, đáng đánh!”

“Cậu Thanh, tôi thật sự biết sai rồi, sau này tôi không dám nữa, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi”.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn hai người kia từ trên cao: “Trước giờ tôi rất dễ nói chuyện, cũng rất tốt tính, chỉ riêng người thân là chiếc vảy ngược trên người tôi, còn con gái tôi thì quan trọng hơn tất cả”.

“Cô tát con gái tôi bằng tay nào, tôi sẽ đánh gãy cánh tay đó, còn về chuyện cô chửi con gái tôi, cũng dễ tính thôi, sau này cô đừng nói chuyện nữa, xem như đó là sự trừng phạt”.

Lời Dương Thanh nói khiến mẹ Tiểu Quân kinh hãi, chẳng những Dương Thanh định đánh gãy một cánh tay của cô ta mà còn định biến cô ta thành người câm nữa kìa.

Lê Chí Khuê cũng choáng váng, ra sức dập đầu xin tha: “Cậu Thanh, chúng tôi biết sai, chúng tôi thực sự biết sai rồi mà”.

 

Khi thấy Dương Thanh tát Lê Triết, Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân đều biết thân phận của anh khủng khiếp tới mức nào.

Không ngờ anh lại đánh cả chủ gia tộc họ Lê, hình như ngay cả chủ của tám nhà quyền thế ở Yến Đô cũng không dám làm thế.

“Tôi đã bồi thường một tỷ cho xe hai người rồi, tiếp đến, chúng ta sẽ tính sổ vụ hai người đánh bố vợ tôi, còn tát con gái tôi nhé”.

Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân.

Nhất là mẹ Tiểu Quân, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

Người phụ nữ này dám tát Tiêu Tiêu, chắc chắn cô ta sẽ phải trả giá nặng nề.

“Bịch!”

Rốt cuộc Lê Chí Khuê cũng hoàn hồn, vội quỳ trước mặt Dương Thanh, ra sức cầu khẩn: “Cậu Thanh, tôi sai rồi, tôi sẽ trả một tỷ cho cậu ngay, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi, giờ tôi sẽ trả tiền cho cậu”.

“Bốp!”

Thấy mẹ Tiểu Quân vẫn ngẩn người, Lê Chí Khuê tát cô ta một phát rồi giận dữ quát: “Con ả đê tiện này, đều do cô gây họa, còn không mau quỳ xuống xin cậu Thanh tha thứ đi?”

Lúc này mẹ Tiểu Quân mới sực tỉnh, vội quỳ bên cạnh Lê Chí Khuê, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi: “Cậu Thanh, tôi đúng là ngu ngốc, dám đánh con gái cậu, đúng là chán sống rồi”.

“Bốp bốp bốp…”

Mẹ Tiểu Quân bỗng giơ tay tự tát mình, vừa đánh vừa nói: “Tôi ăn nói xằng bậy, đáng đánh!”

“Cậu Thanh, tôi thật sự biết sai rồi, sau này tôi không dám nữa, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi”.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn hai người kia từ trên cao: “Trước giờ tôi rất dễ nói chuyện, cũng rất tốt tính, chỉ riêng người thân là chiếc vảy ngược trên người tôi, còn con gái tôi thì quan trọng hơn tất cả”.

“Cô tát con gái tôi bằng tay nào, tôi sẽ đánh gãy cánh tay đó, còn về chuyện cô chửi con gái tôi, cũng dễ tính thôi, sau này cô đừng nói chuyện nữa, xem như đó là sự trừng phạt”.

Lời Dương Thanh nói khiến mẹ Tiểu Quân kinh hãi, chẳng những Dương Thanh định đánh gãy một cánh tay của cô ta mà còn định biến cô ta thành người câm nữa kìa.

Lê Chí Khuê cũng choáng váng, ra sức dập đầu xin tha: “Cậu Thanh, chúng tôi biết sai, chúng tôi thực sự biết sai rồi mà”.

“Vụ anh đánh bố vợ tôi cũng dễ tính lắm”.

Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lê Chí Khuê: “Ở đây tôi có một trăm anh em, mỗi người sẽ đá anh một phát, nếu anh vẫn sống sót thì xem như anh may!”

“Được rồi, bắt đầu đi!”

Dương Thanh ra lệnh, Mã Siêu lập tức đi về phía mẹ Tiểu Quân.

Còn một trăm người đàn ông vạm vỡ thì bao vây Lê Chí Khuê lại.

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement