Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 809: Vương của Yến Đô

Lâm Thiên Trạch ngẩn ra hồi lâu mới phản ứng lại. Nhà họ Điền đang tính cướp gia sản nhà họ Lâm từ trong liên minh của Dương Thanh đây mà.

Tuy không biết tại sao Điền Hoa lại dám làm chuyện này, nhưng ông ta lại như mở cờ trong bụng.

Trong hoàn cảnh như hôm nay, không thể giữ được nhà họ Lâm nữa rồi.

Không ngờ Điền Hoa chỉ mang theo hai tên vệ sĩ mà lại dám tới đây, còn muốn cướp đi tài sản của nhà họ Lâm, rõ ràng là có hậu thuẫn.

Cả hai đều là một trong tám gia tộc lớn ở Yến Đô, sau khoảng thời gian dài như vậy, họ đều rất hiểu nhau.

Với hành vi khiêm tốn của nhà họ Điền, nếu không phải có một nhân vật to lớn đứng sau nâng đỡ, nhà họ Điền nhất định sẽ không tỏ ra kiêu ngạo như vậy.

Đằng nào nhà họ Lâm cũng sắp bị cướp mất, nếu có thể tăng thêm mâu thuẫn giữa nhà họ Điền và liên minh của Dương Thanh, thì sao ông ta lại không bằng lòng cơ chứ?

Như vậy ngược lại có thể tăng thêm hi vọng sống sót rời khỏi đây của ông ta.

"Con trai của ông chủ Điền quả thực đã chết dưới âm mưu của nhà họ Lâm. Món nợ này tôi xin nhận. Nếu đã như vậy, từ nay về sau Yến Đô sẽ không còn nhà họ Lâm nào nữa. Và tất cả những gì vốn thuộc về nhà họ Lâm, tôi sẽ giao lại hết cho ông chủ Điền!”

Lâm Thiên Trạch không còn chút do dự nào nữa, ông ta cầm bút ký tên của mình vào bản hợp đồng của Điền Hoa.

Bây giờ chỉ cần sản nghiệp của nhà họ Lâm đổi chủ thì nó sẽ trở thành chuyện ân oán giữa Dương Thanh và nhà họ Điền rồi, ông ta cũng có thể lợi dụng tình hình để thoát thân.

"Bùm!"

Lâm Thiên Trạch vừa cầm lấy cây bút ký xong, cả người ông ta lập tức khựng lại tại chỗ, giữa hai hàng lông mày xuất hiện một cái lỗ đầy máu.

Không ai lường trước được cảnh tượng đột ngột này.

Ngay cả Dương Thanh cũng nhìn Tôn Húc với vẻ hơi bất ngờ.

Lúc này, Tôn Húc đang cầm một khẩu súng lục, họng súng hướng về phía đầu của Lâm Thiên Trạch, trong họng súng vẫn còn bốc ra vài tia khói.

Và bàn tay cầm súng của Tôn Húc không ngừng run rẩy.

Rõ ràng, đối với ông ta mà nói, rất khó để có thể bắn ra phát súng này.

Thân thể Lâm Thiên Trạch ngã xuống đất ‘rầm’ một tiếng, ông ta chết không nhắm mắt!

Lúc này, toàn bộ đều lặng thinh!

Vẻ mặt Điền Hoa chợt sững lại, ông ta đột nhiên quay phắt lại nhìn Tôn Húc, trong mắt lóe lên một tia sát ý: "Tôn Húc, ông dám giết chết ông chủ Lâm ư?”

Tống Thanh Sơn cũng choáng váng, không ngờ Tôn Húc lại bắn chết Lâm Thiên Trạch trong tình huống này.

Tôn Húc chợt nhìn Điền Hoa, đôi mắt đỏ rực đầy hung dữ: "Điền Hoa, tôi giết Lâm Thiên Trạch hay không thì liên quan gì đến ông?"

"Lâm Thiên Trạch đã hứa sẽ giao toàn bộ tài sản của nhà họ Lâm, coi như nhà họ Lâm trả nợ vì đã giết con trai tôi. Ông giết chết ông ta thì sản nghiệp nhà họ Lâm phải làm sao?”

Điền Hoa tức giận hỏi.

Tôn Húc cười chế nhạo: "Ông chủ Điền, người ngay không nói lời vòng vo, dựa vào tình thế trước mắt, ông cho rằng nhà họ Lâm còn có thể tồn tại được sao?”

"Vì không thể tồn tại được nữa nên mọi thứ của nhà họ Lâm chỉ có thể thuộc về cậu Thanh thôi!"

"Nếu đã là đồ của cậu Thanh, ông có tư cách gì mà nhúng tay vào?”

Điền Hoa vô cùng tức giận: "Ông lại tự tìm đường chết sao?”

Tôn Húc không để ý tới Điền Hoa nữa, ông ta nén lại nỗi sợ hãi trong lòng, đưa mắt nhìn về phía Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu Thanh, tôi biết mình sai rồi, xin cho tôi một cơ hội nữa, tôi sẽ không bao giờ để cậu thất vọng một lần nào nữa!"

Cho đến lúc này, mọi người mới chợt nhận ra rằng Tôn Húc đã bắn chết Lâm Thiên Trạch thì ra là để thể hiện lòng trung thành với Dương Thanh.

Tuy nhiên, Dương Thanh đã tha cho ông ta một lần rồi, lần này, sự xuất hiện của Tiết Nguyên Bá đã khiến ông ta rục rịch ngóc đầu dậy, ông ta lại dám liên kết với nhà họ Tống và họ nhà Lâm để tấn công liên minh của Dương Thanh.

Dương Thanh nhìn Tôn Húc không chút cảm xúc, anh hờ hững nói: "Đây là cơ hội cuối cùng của ông!"

Nghe vậy, Tôn Húc vui mừng khôn xiết, kích động nói không nên lời, vội gật đầu lia lịa: "Cậu Thanh, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ không khiến cậu phải thất vọng!”

Liên minh giữa nhà họ Tôn, nhà họ Lâm và nhà họ Tống, Lâm Thiên Trạch thì bị giết, Tôn Húc thì đầu quân cho Dương Thanh, hiện giờ chỉ còn lại nhà họ Tống nữa thôi.

Sắc mặt của Tống Thanh Sơn vô cùng ảm đạm, vốn dĩ lão ta còn mong muốn ba gia tộc lớn sẽ tập hợp những cao thủ mạnh nhất rồi giết xông ra ngoài. Chỉ cần có thể rời khỏi Yến Đô, dựa vào khối tài sản kếch xù do ba gia tộc họ kiểm soát, chẳng mất bao lâu sẽ có thể ngóc đầu trở lại.

Tuy nhiên, phát súng của Tôn Húc đã phá hỏng hoàn toàn kế hoạch của họ.

"Tôn Húc, cậu dám giết Lâm Thiên Trạch, cậu có biết mình đang làm gì không?"

Tống Thanh Sơn tức giận chất vấn.

Lúc này, lão ta chỉ hận một nỗi không thể giết chết Tôn Húc. Chỉ còn lại mỗi nhà họ Tống, lão ta hoàn toàn không thể chống lại liên minh của Dương Thanh.

Tôn Húc cười khẩy nói: "Tống Thanh Sơn, đương nhiên tôi biết mình đang làm cái gì".

"Tôi khuyên ông tốt nhất nên quy hàng cậu Thanh thì hơn. Sau này ở Yến Đô cũng chỉ có cậu Thanh mới là thủ lĩnh của chúng ta thôi!”

Sau đó, Tôn Húc xúc động nói: "Cậu Thanh, nhà họ Tôn bằng lòng tôn cậu làm Vương của Yến Đô!”

Ông ta biết sức mạnh của Dương Thanh, lúc này chính là lúc để ông ta thể hiện.

Từ xa xưa, Yến Đô chỉ có chín Hoàng tộc lớn, còn bốn Vương tộc xếp sau chẳng qua cũng chỉ là những Vương tộc đã bị loại khỏi danh sách Hoàng tộc sau khi suy tàn mà thôi.

Chưa bao giờ có cách nói gọi là Vương của Yến Đô, nhưng hôm nay Tôn Húc lại thể hiện trước đông người muốn tôn Dương Thanh lên làm Vương của Yến Đô.

Có thể thấy được rằng tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Mí mắt Hoàng Chính và Diệp Hoa cũng giật giật, nếu thực sự xuất hiện Vương của Yến Đô thì chẳng phải từ giờ trở đi Chiêu Châu lại thêm một vị Vương nữa hay sao?



Nhiều người thầm bức xúc trước sự trơ trẽn của Tôn Húc nhưng lại không thể làm gì được.

"Nhà họ Hoàng bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

Hoàng Chính đảo con ngươi rồi lập tức quỳ một bên gối xuống và hét lớn.

"Nhà họ Diệp bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

Ngay sau đó, Diệp Hoa cũng dẫn cả nhà họ Diệp quỳ một bên gối xuống tỏ lòng trung thành với Dương Thanh.

"Gia tộc Vũ Văn bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

"Nhà họ Trần bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

"Nhà họ Quan bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

"Nhà họ Hàn bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

...

"Rầm rầm rầm!”

Hàng nghìn người thuộc bốn gia tộc lớn trong tám gia tộc lớn của Yến Đô và các gia tộc dưới tám gia tộc lớn của Yến Đô lúc này đều lần lượt quỳ một gối, ai nấy đều cúi đầu ngạo nghễ hướng về phía Dương Thanh.

Cảnh tượng này đã làm chấn động một cách sâu sắc tâm can của Điền Hoa và Tống Thanh Sơn.

Yến Đô có tám gia tộc lớn, hiện tại bốn gia tộc đã đầu hàng Dương Thanh, nhà họ Lâm bị tiêu diệt, chỉ còn lại nhà họ Điền và nhà họ Tống, ngoài ra còn có gia tộc họ Long, một gia tộc còn kín tiếng hơn cả nhà họ Điền.

Họ Tống cũng đã là một tù nhân, có thể nói là tám gia tộc lớn ở Yến Đô giờ đây chỉ còn lại nhà họ Điền và nhà họ Long nữa thôi.

Nếu Dương Thanh xưng Vương, dựa vào hai nhà họ Điền và nhà họ Long, căn bản không thể ngăn cản được.

Dương Thanh không ngờ rằng Tôn Húc lại đi đầu trong việc tôn mình làm Vương của Yến Đô.

Và anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành Vương của một nơi.

Anh chỉ muốn cả nhà mình được bình an, đưa tập đoàn Nhạn Thanh phát triển trở thành doanh nghiệp hàng đầu thế giới, coi như giúp mẹ anh thực hiện tâm nguyện.

Nhưng sống ở trong giang hồ thì mọi chuyện không được như ý mình.

Anh muốn ổn định, nhưng một số người lại không muốn anh được ổn định.

"Cậu Thanh, cậu có uy danh lớn thật đấy, còn muốn xưng Vương. Cậu thực sự coi nhà họ Điền và nhà họ Long chỉ là đồ trang trí thôi hay sao?”

Hoàng Chính đảo con ngươi rồi lập tức quỳ một bên gối xuống và hét lớn.

"Nhà họ Diệp bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

Ngay sau đó, Diệp Hoa cũng dẫn cả nhà họ Diệp quỳ một bên gối xuống tỏ lòng trung thành với Dương Thanh.

"Gia tộc Vũ Văn bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

"Nhà họ Trần bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

"Nhà họ Quan bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

"Nhà họ Hàn bằng lòng tôn cậu Thanh làm Vương của Yến Đô”.

...

"Rầm rầm rầm!”

Hàng nghìn người thuộc bốn gia tộc lớn trong tám gia tộc lớn của Yến Đô và các gia tộc dưới tám gia tộc lớn của Yến Đô lúc này đều lần lượt quỳ một gối, ai nấy đều cúi đầu ngạo nghễ hướng về phía Dương Thanh.

Cảnh tượng này đã làm chấn động một cách sâu sắc tâm can của Điền Hoa và Tống Thanh Sơn.

Yến Đô có tám gia tộc lớn, hiện tại bốn gia tộc đã đầu hàng Dương Thanh, nhà họ Lâm bị tiêu diệt, chỉ còn lại nhà họ Điền và nhà họ Tống, ngoài ra còn có gia tộc họ Long, một gia tộc còn kín tiếng hơn cả nhà họ Điền.

Họ Tống cũng đã là một tù nhân, có thể nói là tám gia tộc lớn ở Yến Đô giờ đây chỉ còn lại nhà họ Điền và nhà họ Long nữa thôi.

Nếu Dương Thanh xưng Vương, dựa vào hai nhà họ Điền và nhà họ Long, căn bản không thể ngăn cản được.

Dương Thanh không ngờ rằng Tôn Húc lại đi đầu trong việc tôn mình làm Vương của Yến Đô.

Và anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành Vương của một nơi.

Anh chỉ muốn cả nhà mình được bình an, đưa tập đoàn Nhạn Thanh phát triển trở thành doanh nghiệp hàng đầu thế giới, coi như giúp mẹ anh thực hiện tâm nguyện.

Nhưng sống ở trong giang hồ thì mọi chuyện không được như ý mình.

Anh muốn ổn định, nhưng một số người lại không muốn anh được ổn định.

"Cậu Thanh, cậu có uy danh lớn thật đấy, còn muốn xưng Vương. Cậu thực sự coi nhà họ Điền và nhà họ Long chỉ là đồ trang trí thôi hay sao?”

Đúng lúc này, một giọng nói mỉa mai đột nhiên vang lên.

Dương Thanh nheo mắt nhìn về phía Điền Hoa, người chỉ mang theo hai tên vệ sĩ, lại dám cướp thức ăn từ chính miệng của anh.

Đúng lúc này, một chiếc Rolls Royce màu đen chậm rãi dừng lại ở một bên.

Một ông già với mái tóc bạc, xung quanh là mấy tên vệ sĩ sải bước đi tới.

 

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement