Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 850: Chờ vào tù

“Cảm ơn anh Thiên Hữu!”

Liễu Mi là người đầu tiên lên tiếng, trông vô cùng kích động.

Cô ta lập tức ngạo nghễ nhìn về phía những người khác, mỉa mai: “Anh Thiên Hữu đã nói đến mức này rồi, các người không định từ chối nữa chứ?”

“Làm gì có chuyện đó? Anh Thiên Hữu, em ủng hộ anh, mai em sẽ không đến đoàn làm phim, anh bảo lúc nào thì em đi lúc đó!”

Một nam diễn viên lập tức tỏ thái độ.

“Mai em cũng không đến đoàn làm phim, em sẽ nghe anh Thiên Hữu hết”.

“Em cũng nghe theo sự sắp xếp của anh Thiên Hữu ạ!”

Trong lúc nhất thời, mấy diễn viên hạng bét trong phòng thi nhau lên tiếng.

Ngô Thiên Hữu mỉm cười: “Thế mới là bạn tốt của tôi chứ, mọi người cứ yên tâm, Công ty giải trí Ngôi Sao là doanh nghiệp của nhà chị họ tôi, lần này chúng ta đình công, chắc chắn sẽ không sao hết”.

“Không những thế, tôi đang định trả giá tại chỗ, bảo họ tăng cát-xê cho chúng ta”.

“Cho dù thế nào, ít nhất cũng phải tăng 50% cát-xê cho chúng ta chứ?”

“Dù sao bộ phim này cũng hot nhờ chúng ta mà”.

Ngô Thiên Hữu trơ trẽn nói.

Liễu Mi vội hùa theo: “Cát-xê của bọn em tăng 50% thôi cũng được, nhưng anh Thiên Hữu là nam chính của phim, nói thế nào thì cát-xê cũng phải tăng gấp đôi chứ?”

“Đúng thế đúng thế, cát-xê của anh Thiên Hữu phải được tăng gấp đôi, bằng không chúng ta cứ đình công đấy!”

Những người khác vội nói, sợ nếu hùa theo chậm thì sẽ khiến Ngô Thiên Hữu mất vui.

Họ không hề nghĩ xem hậu quả của việc này sẽ nghiêm trọng tới mức nào.

Cùng lúc đó, trong phòng bệnh VIP ở Bệnh viện nhân dân Yến Đô.

Dương Thanh và Tần Thanh Tâm đều ở đây, trên giường bệnh có người đang nằm.

Người trông hết sức suy nhược này không phải ai khác, chính là Diệp Mạn.

Sáng sớm hôm nay, vừa tỉnh lại, bà ta đã được chuyển từ phòng hồi sức tích cực sang phòng bệnh VIP.

“Bà chủ Diệp, giờ bà thấy thế nào rồi?”

Ngải Lâm mặc áo blouse trắng kiểm tra cho Diệp Mạn rồi hỏi.

Diệp Mạn cười gượng: “Tôi thấy rất ổn, có lẽ ngày mai có thể ra viện rồi”.

Nghe thấy Diệp Mạn nói thế, Tần Thanh Tâm lập tức cuống lên, vội nói: “Sao thế được? Sáng nay bà vừa chuyển từ phòng hồi sức tích cực về đây, phải mười ngày nửa tháng nữa mới ra viện được chứ”.

Tần Thanh Tâm đang sốt ruột thật, sắc mặt cũng rất khó coi.

Diệp Mạn đã nằm ở phòng hồi sức tích cực mấy ngày nay, khiến cô rất lo lắng.

Nếu được vào phòng hồi sức tích cực, có lẽ cô đã đến bệnh viện để chăm sóc bà ta từ lâu rồi.

Mắt Diệp Mạn đỏ hoe, rơm rớm nước mắt, bà ta đang kích động.

Lần này, tuy bà ta bị thương nặng suýt chết, nhưng thấy Tần Thanh Tâm quan tâm mình như thế, bà ta cảm thấy chết cũng đáng.

“Được rồi, mẹ nghe theo con, con bảo mẹ ra viện lúc nào thì mẹ sẽ ra viện lúc đó”.

Diệp Mạn nắm lấy tay Tần Thanh Tâm, dịu dàng nói.

Bị Diệp Mạn nắm tay, tuy Tần Thanh Tâm hơi mất tự nhiên nhưng vẫn không rụt tay lại, chỉ trừng mắt nhìn Diệp Mạn, ngượng ngùng nói: “Gì mà nghe theo tôi chứ? Ở bệnh viện, mọi chuyện đều do bác sĩ quyết định”.

“Được, vậy bác sĩ bảo mẹ ra viện lúc nào thì mẹ sẽ ra viện lúc đó”.

Diệp Mạn mỉm cười, nhìn con gái bằng ánh mắt trìu mến.

“Dương Thanh, bây giờ nhà họ Diệp thế nào rồi?”



Tuy Diệp Mạn đang chìm đắm trong sự quan tâm của con gái, nhưng vẫn lo lắng cho nhà họ Diệp.

Dương Thanh mỉm cười: “Mẹ cứ yên tâm, có con ở đây, nhà họ Diệp sẽ không gặp vấn đề gì hết”.

“Nếu con đã nói thế thì chắc chắn nhà họ Diệp sẽ không sao, mẹ cũng có thể yên tâm rồi”.

Diệp Mạn rất tin tưởng Dương Thanh, bà ta chợt nói: “Nếu được, mẹ hy vọng Thanh Tâm có thể tạm thời đảm nhiệm chức tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, xem như giúp mẹ mấy ngày”.

Tập đoàn Mamba Đỏ là doanh nghiệp của Diệp Mạn, không liên quan đến nhà họ Diệp, cùng lắm chỉ liên quan vì Diệp Mạn là chủ gia tộc họ Diệp mà thôi.

Dương Thanh lập tức nhận ra, Diệp Mạn đang muốn chậm rãi giao tập đoàn Mamba Đỏ cho Tần Thanh Tâm.

Nhà họ Diệp là của mọi người trong gia tộc, bà ta chỉ có thể giao quyền thế của nhà họ Diệp cho Tần Thanh Tâm.

Nhưng tập đoàn Mamba Đỏ là của bà ta, bà ta có thể giao cho Tần Thanh Tâm hết.

Đương nhiên Tần Thanh Tâm không hiểu ý Diệp Mạn, cô nhìn về phía Dương Thanh.

Tần Thanh Tâm chưa lên tiếng, Dương Thanh đã biết cô nghĩ gì.

Tuy cô chưa gọi Diệp Mạn là mẹ, nhưng lần này Diệp Mạn suýt chết trong vụ ám sát, nên cô cũng buông bỏ thành kiến với bà ta.

Bây giờ Diệp Mạn đang nằm viện, cô vẫn bằng lòng san sẻ trách nhiệm với bà ta.

“Bây giờ tập đoàn Nhạn Thanh đã rất ổn định rồi, có Lạc Bân và Y Y ở đó, em không cần lo lắng đâu”.

Dương Thanh nhìn Tần Thanh Tâm: “Mai em cứ đến tập đoàn Mamba Đỏ đi, dẫn theo cả mấy trợ lý đắc lực của em nữa, như thế cũng tiện cho em khi làm việc ở Mamba Đỏ”.

Tần Thanh Tâm còn chưa kịp đáp lời, Diệp Mạn đã vui mừng nói: “Được thế thì tốt quá, tập đoàn Nhạn Thanh và Mamba Đỏ vốn là một nhà, sau khi mẹ ra viện, nếu Thanh Tâm muốn về tập đoàn Nhạn Thanh thì cũng không sao”.

Chẳng qua Diệp Mạn sợ Tần Thanh Tâm không đồng ý, bằng không bà ta đã chuyển nhượng cả tập đoàn Mamba Đỏ cho cô rồi.

“Được, vậy tôi sẽ đến tập đoàn Mamba Đỏ mấy ngày, sau khi bà ra viện, tôi sẽ rời đi”.

Thấy Dương Thanh và Diệp Mạn nói thế, Tần Thanh Tâm vui vẻ chấp nhận.

“Tốt lắm, mẹ đã tỉnh rồi, còn có cả cao thủ do Dương Thanh sắp xếp nữa, mẹ không sao đâu, các con mau về đi!”

Tuy Diệp Mạn rất muốn trò chuyện thêm với Tần Thanh Tâm, nhưng cũng không muốn khiến con gái lỡ việc.

Cứ để mọi chuyện từ từ đến.

“Thanh Tâm, bà chủ Diệp vừa tỉnh lại, chúng ta không nên quấy rầy bà ấy, cứ để bà ấy nghỉ ngơi cho thật tốt, sau khi tan tầm thì tới thăm bà ấy sau”.

Dương Thanh cũng nói.

“Được, vậy sau khi tan tầm, tôi sẽ đến thăm bà, nếu có việc gì thì bà nhớ gọi cho tôi nhé”.

Tần Thanh Tâm dặn dò rồi mới quay người rời đi theo Dương Thanh.

Vừa đến cửa phòng bệnh, cô bỗng ngừng lại, nhìn Diệp Mạn đang nằm trên giường bệnh với vẻ mặt phức tạp rồi nói: “Mai là thứ bảy, tôi sẽ đưa Tiêu Tiêu tới thăm bà”.

Nghe thấy thế, Diệp Mạn không kiểm soát nổi tâm trạng nữa, nước mắt đầm đìa, nghẹn ngào tới mức không nói nên lời, chỉ có thể gật đầu lia lịa.

Mắt Tần Thanh Tâm cũng đỏ hoe, vội vàng rời khỏi phòng bệnh.

Diệp Mạn vui phát khóc, tuy Tần Thanh Tâm vẫn chưa gọi bà ta là mẹ, nhưng cô muốn dẫn con gái tới thăm bà ta, tức là đã chấp nhận người mẹ như bà ta rồi.

“Dương Thanh?”

Dương Thanh đang định đuổi theo Tần Thanh Tâm, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên.

Dương Thanh quay người lại, nhìn thấy Liễu Mi vừa mới gặp tối qua, còn có cả Hạ Hà và mấy người trong đoàn làm phim nữa.

Nhưng lúc này ai cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt căm thù, chỉ muốn xông lên đánh anh tơi tả.

“Có chuyện gì thế?”

Dương Thanh lạnh nhạt hỏi.

“Nếu con đã nói thế thì chắc chắn nhà họ Diệp sẽ không sao, mẹ cũng có thể yên tâm rồi”.

Diệp Mạn rất tin tưởng Dương Thanh, bà ta chợt nói: “Nếu được, mẹ hy vọng Thanh Tâm có thể tạm thời đảm nhiệm chức tổng giám đốc của tập đoàn Mamba Đỏ, xem như giúp mẹ mấy ngày”.

Tập đoàn Mamba Đỏ là doanh nghiệp của Diệp Mạn, không liên quan đến nhà họ Diệp, cùng lắm chỉ liên quan vì Diệp Mạn là chủ gia tộc họ Diệp mà thôi.

Dương Thanh lập tức nhận ra, Diệp Mạn đang muốn chậm rãi giao tập đoàn Mamba Đỏ cho Tần Thanh Tâm.

Nhà họ Diệp là của mọi người trong gia tộc, bà ta chỉ có thể giao quyền thế của nhà họ Diệp cho Tần Thanh Tâm.

Nhưng tập đoàn Mamba Đỏ là của bà ta, bà ta có thể giao cho Tần Thanh Tâm hết.

Đương nhiên Tần Thanh Tâm không hiểu ý Diệp Mạn, cô nhìn về phía Dương Thanh.

Tần Thanh Tâm chưa lên tiếng, Dương Thanh đã biết cô nghĩ gì.

Tuy cô chưa gọi Diệp Mạn là mẹ, nhưng lần này Diệp Mạn suýt chết trong vụ ám sát, nên cô cũng buông bỏ thành kiến với bà ta.

Bây giờ Diệp Mạn đang nằm viện, cô vẫn bằng lòng san sẻ trách nhiệm với bà ta.

“Bây giờ tập đoàn Nhạn Thanh đã rất ổn định rồi, có Lạc Bân và Y Y ở đó, em không cần lo lắng đâu”.

Dương Thanh nhìn Tần Thanh Tâm: “Mai em cứ đến tập đoàn Mamba Đỏ đi, dẫn theo cả mấy trợ lý đắc lực của em nữa, như thế cũng tiện cho em khi làm việc ở Mamba Đỏ”.

Tần Thanh Tâm còn chưa kịp đáp lời, Diệp Mạn đã vui mừng nói: “Được thế thì tốt quá, tập đoàn Nhạn Thanh và Mamba Đỏ vốn là một nhà, sau khi mẹ ra viện, nếu Thanh Tâm muốn về tập đoàn Nhạn Thanh thì cũng không sao”.

Chẳng qua Diệp Mạn sợ Tần Thanh Tâm không đồng ý, bằng không bà ta đã chuyển nhượng cả tập đoàn Mamba Đỏ cho cô rồi.

“Được, vậy tôi sẽ đến tập đoàn Mamba Đỏ mấy ngày, sau khi bà ra viện, tôi sẽ rời đi”.

Thấy Dương Thanh và Diệp Mạn nói thế, Tần Thanh Tâm vui vẻ chấp nhận.

“Tốt lắm, mẹ đã tỉnh rồi, còn có cả cao thủ do Dương Thanh sắp xếp nữa, mẹ không sao đâu, các con mau về đi!”

Tuy Diệp Mạn rất muốn trò chuyện thêm với Tần Thanh Tâm, nhưng cũng không muốn khiến con gái lỡ việc.

Cứ để mọi chuyện từ từ đến.

“Thanh Tâm, bà chủ Diệp vừa tỉnh lại, chúng ta không nên quấy rầy bà ấy, cứ để bà ấy nghỉ ngơi cho thật tốt, sau khi tan tầm thì tới thăm bà ấy sau”.

Dương Thanh cũng nói.

“Được, vậy sau khi tan tầm, tôi sẽ đến thăm bà, nếu có việc gì thì bà nhớ gọi cho tôi nhé”.

Tần Thanh Tâm dặn dò rồi mới quay người rời đi theo Dương Thanh.

Vừa đến cửa phòng bệnh, cô bỗng ngừng lại, nhìn Diệp Mạn đang nằm trên giường bệnh với vẻ mặt phức tạp rồi nói: “Mai là thứ bảy, tôi sẽ đưa Tiêu Tiêu tới thăm bà”.

Nghe thấy thế, Diệp Mạn không kiểm soát nổi tâm trạng nữa, nước mắt đầm đìa, nghẹn ngào tới mức không nói nên lời, chỉ có thể gật đầu lia lịa.

Mắt Tần Thanh Tâm cũng đỏ hoe, vội vàng rời khỏi phòng bệnh.

Diệp Mạn vui phát khóc, tuy Tần Thanh Tâm vẫn chưa gọi bà ta là mẹ, nhưng cô muốn dẫn con gái tới thăm bà ta, tức là đã chấp nhận người mẹ như bà ta rồi.

“Dương Thanh?”

Dương Thanh đang định đuổi theo Tần Thanh Tâm, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên.

Dương Thanh quay người lại, nhìn thấy Liễu Mi vừa mới gặp tối qua, còn có cả Hạ Hà và mấy người trong đoàn làm phim nữa.

Nhưng lúc này ai cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt căm thù, chỉ muốn xông lên đánh anh tơi tả.

“Có chuyện gì thế?”

Dương Thanh lạnh nhạt hỏi.

Đương nhiên anh biết tại sao những người này lại có thái độ thù địch với anh.

Tối qua, một mình anh đã khiến cả ba người đàn ông bên phía Ngô Thiên Hữu say tới mức ngã lăn ra đất, nhất là Ngô Thiên Hữu còn bị chảy máu dạ dày, cuối cùng được xe cứu thương đưa đi.

Không những thế, khi rời đi, Dương Thanh còn gọi thêm mấy chai rượu từ tiệm ăn họ Trần với giá tiền lên đến cả triệu.

Những khoản này đều được tính cho Ngô Thiên Hữu.

“Dương Thanh, không ngờ anh vẫn dám xuất hiện, tôi nói cho anh biết, chúng tôi đã báo cảnh sát về việc anh lấy thêm mấy chai rượu từ tiệm ăn họ Trần rồi, anh cứ chờ vào tù đi!”

Liễu Mi căm hận nói.

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement