Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Advertisement

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, cả gương mặt đều là sự cưng chiều.

“Được rồi, em nói cái gì cũng đúng.”

Anh sờ lên tóc của Thẩm Hạ Lan theo thói quen.

Thẩm Hạ Lan nhìn đôi mắt dịu dàng như nước của Diệp Ân Tuấn, cô đột nhiên cảm thấy mình thật là ngu ngốc, ánh mắt của Diệp Ân Tuấn thật nhìn mình sẽ không giống như thế, tại sao cô lại không phát hiện ra ánh mắt của Diệp Phong không thích hợp?

“Em xin lỗi, hình như là em không yêu anh giống như trong tưởng tượng, nếu không thì tại sao em lại không nhìn ra được Diệp Phong không phải là anh?”

Thẩm Hạ Lan vô cùng phiền muộn.

Diệp Ân Tuấn cười nói: “Không có chuyện gì đâu, thỉnh thoảng mắt em mù cũng là bình thường mà, chỉ cần em đừng mù cả một đời là được rồi.”

“Diệp Ân Tuấn!"

Thẩm Hạ Lan lại gầm nhẹ một tiếng, lập tức bị Diệp Ân Tuấn ôm sát vào trong ngực, cười nhẹ nói: “Được rồi, nói đùa thôi, mắt nhìn của em vẫn luôn rất tốt, nếu không thì sao có thể tìm được một người chồng tốt như anh có đúng không nào?”

“Sao mà nghe thấy cứ khó chịu như vậy, anh nói tới nói lui cứ như là anh đang tự thổi phồng mình vậy đó.”

Thẩm Hạ Lan đẩy anh ra, nhưng mà không đẩy được, chỉ có thể để tùy ý anh.

Cái ôm của Diệp Ân Tuấn vẫn luôn ấm áp như thế, mạnh mẽ như thế, mang đến cho người ta một cảm giác an toàn.

Có thể ôm Thẩm Hạ Lan lần nữa, Diệp Ân Tuấn cũng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Anh đặt cằm mình trên đỉnh đầu của Thẩm Hạ Lan, thấp giọng hỏi: “Em dự định điều tra chuyện của Hoàng Phi từ nơi nào?”

“Em cũng không biết nữa, lúc đầu khi mà tới đó em đã biết anh ta là cổ đông của công ty du lịch, mối quan hệ với tiểu thi tương đối tốt, những cái khác thì không biết gì hết. Em cảm thấy lúc đó mình xử lý sự việc có hơi vội vàng xúc động, nếu như có thể điều tra một phen là tốt hơn rồi. Nhưng mà sau này Hoàng Phi bỏ chạy tới biên giới, Tử Thất và Lam Dũng cũng tới đó, thời gian dài như vậy mà không có tin tức, đột nhiên Lam Dũng lại bị gãy chân, nhà họ Lam lại xảy ra chuyện, nếu như anh nói hai chuyện này không có liên quan gì tới chuyện của Hoàng Phi, có làm như thế nào em cũng không dám tin.”

Hiện tại Thẩm Hạ Lan đang chậm rãi suy nghĩ lại những chuyện trước kia, cứ luôn cảm thấy có thể xâu chuỗi lại với nhau, nhưng mà nếu như muốn tìm nguồn gốc chân chính thì lại không tìm được.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy chân mày của cô nhăn chặt lại với nhau, vội vàng an ủi: “Chuyện này cứ giao cho anh đi, em cũng không cần phải quan tâm đâu, em nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi đi, cả một ngày một đêm nay anh ngủ không ngon, em về ngủ với anh một lát nha?”

“Lúc này rồi mà anh còn đi ngủ, anh không quan tâm tới chú hai hả?”

“Bỏ đó đi, có bọn người Triệu Ninh mà, tối ngày hôm qua em bận làm gì vậy?”

“Tìm bác sĩ phẫu thuật cho Lam Dũng, là do Tô Nam giới thiệu đó. Em không biết là ai, nghe nói là tay nghề rất tốt, em vẫn luôn chờ đến khi cuộc phẫu thuật hoàn thành rồi mới về nhà, cuối cùng chân của Lam Dũng đã được cứu chữa, nếu không thì cả đời này em cũng không thể đối mặt với Tử Thất.”

Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói, cảm xúc có hơi không tốt.

Diệp Ân Tuấn nắm chặt lấy tay của cô: “Sẽ ổn thôi mà, tất cả đều sẽ điều tra ra manh mối, Tử Thất cũng sẽ tha thứ cho chúng ta.”

“Chính miệng Diệp Phong đã nói cậu ta dẫn người đến hủy hoại nhà họ Lam, em đã để Minh Triết ghi âm lại, chúng ta có thể gửi đoạn ghi âm này qua cho Tử Thất nghe, không chừng là cậu ấy sẽ không hiểu lầm chúng ta nữa.”

Thẩm Hạ Lan nói xong liền muốn ngồi dậy, lại bị Diệp Ân Tuấn ngăn cản lại.

“Không cần đâu, cho dù không phải là anh thì cũng là do người nhà họ Diệp chúng ta đã làm. Mặc dù chú hai dẫn Diệp Phong sống ở bên ngoài, nhưng mà nói chung thì bọn họ vẫn là người của nhà họ Diệp, chuyện này anh không có cách nào thay đổi được. Huống hồ gì hiện tại cảm xúc của Tử Thất cũng không ổn định, có nói đi nữa cũng chưa chắc sẽ có tác dụng, vách ngăn của bọn em vẫn còn đang tồn tại, sau này cứ từ từ chữa trị thôi, em cũng nên thông cảm cho cô ấy, là một người con gái, đột nhiên gia đình gặp phải biến cố, người gây ra chuyện này còn là chồng của bạn thân mình, cô ấy cũng không dễ chịu. Anh nghe nói một mình cô ấy mang theo Lam Dũng bị người ta đuổi giết khắp nơi, ngay cả một chút cơm nóng cũng không kịp ăn, cho dù là lúc ở cô nhi viện chắc cũng không sống khó khăn như vậy đâu.”

Lúc Diệp Ân Tuấn nói tới những chuyện này, anh vẫn cố tránh nặng tìm nhẹ, nhưng mà mắt của Thẩm Hạ Lan vẫn đỏ lên.

“Em không biết, em thật sự không biết cậu ấy phải chịu nhiều khổ cực như vậy. Anh nói xem con người của em có chuyện gì vậy hả, cả ngày cứ bận cái này cái kia, ngay cả em cũng không biết là mình đang bận cái gì. Người bạn tốt nhất của em xảy ra chuyện như thế mà em lại không biết, em còn không biết xấu hổ mà nói mình là người bạn tốt nhất của cậu ấy, nếu như là em, nếu như là em xảy ra chuyện, Tử Thất sẽ lập tức quan tâm em, nhưng mà em thì lại..."

“Đừng nói như vậy mà, là do anh đã liên lụy em, là nhà họ Diệp bọn anh đã liên lụy em, nếu như không phải do những sự việc bê bối của gia đình anh, em chỉ là một cô gái vui vẻ. Em cũng có thể giống như Lam Tử Thất, có thời gian để quan tâm đến chuyện của bản thân, bây giờ bởi vì chuyện của nhà họ Diệp bọn anh làm cho em mệt mỏi vô cùng, là lỗi của anh.”

Diệp Ân Tuấn cảm thấy rất có lỗi.

“Không phải, là em, là chính em, không có liên quan gì tới anh hết.”

Thẩm Hạ Lan vội vàng che kín miệng của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn nhìn dáng vẻ sốt ruột của cô, anh cười nói: “Em đó nha, em chính là như vậy đó, sợ anh thấy áy náy cái gì, em nói xem em đối xử với anh tốt như thế, làm sao anh nỡ cãi nhau với em được chứ? Đời này anh thương em còn không kịp nữa là, em không cần phải lo lắng tới chuyện của Tử Thất nữa, không phải là có Tống Đình ở đó à. Em thật sự cho rằng Tống Đình sẽ phản bội anh, rời khỏi anh hả? Cậu ấy cũng chỉ muốn chăm sóc tốt hai chị em bọn họ mà thôi, mặc dù là người của chú hai, nhưng mà đối phương lại rất phách lối, đuổi giết hai chị em bọn họ sít sao, đừng nói là em, ngay cả Tống Đình có lẽ cũng không yên tâm. Nếu đã như vậy, thế thì để cậu ấy ở lại chăm sóc cho bọn họ đi, có Tống Đình ở đó, bọn họ thiếu cái gì, không có cái gì, Tống Đình cũng sẽ chuẩn bị, nếu như cần cái khác, Tống Đình sẽ nói với anh. Em cứ yên tâm đi, mối quan hệ của em với Tử Thất cứ từ từ chữa trị, đừng nóng vội trong lúc nhất thời.”

“Được rồi, đều nghe theo anh.”

Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn đã sắp xếp tất cả mọi chuyện xong xuôi, cô cũng không còn cố chấp nữa.

Diệp Ân Tuấn nói rất đúng, lần này Lam Tử Thất thật sự bị tổn thương, hơn nữa chuyện của nhà họ Lam mang đến đả kích cho cô ấy quá lớn, cô ấy cần có một đoạn thời gian để bình tĩnh, bước về phía trước một lần nữa, mà Thẩm Hạ Lan cũng cần phải chậm rãi khôi phục mối quan hệ của cô và cô ấy.

Nghĩ đến người bạn thân nhất của mình đi đến bước đường ngày hôm nay, trong lòng của Thẩm Hạ Lan rất khó chịu.

Cô dựa ở trong ngực của Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Ân Tuấn, em mệt quá, chúng ta về nhà nghỉ ngơi thôi.”

“Được rồi.”

Diệp Ân Tuấn trực tiếp ôm ngang Thẩm Hạ Lan lên.

Lúc bọn họ đi ra khỏi phòng làm việc, người ở bên ngoài vội vàng cúi đầu xuống, nên làm cái gì thì làm cái đó, nhưng mà khóe mắt vẫn liếc nhìn về phía hai người bọn họ.

Tình cảm của hai vợ chồng Diệp tổng thật là tốt.

Trong lòng của bọn họ đều suy nghĩ như thế, ai nấy đều không khỏi cảm thấy ghen tị.

Thẩm Hạ Lan không quan tâm đến người phụ nữ khác nhìn mình như thế nào, thật sự là cô có chút mệt mỏi, bắt đầu từ tối ngày hôm qua cô đã không được nghỉ ngơi tốt, bây giờ rốt cuộc cũng đã có thể dựa vào lồng ngực với khí tức quen thuộc, cô không tự chủ được mà nhắm mắt lại.

Lúc Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan đặt vào trong xe, Thẩm Hạ Lan đã ngủ rồi.

Nhìn quầng thâm mắt đậm màu dưới đôi mắt của cô, Diệp Ân Tuấn thở dài một hơi, ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó đặt Thẩm Hạ Lan nằm ở trên đùi của mình, đồng thời cởi áo khoác trên người ra khoác lên trên người của Thẩm Hạ Lan.

Phi không dám lên tiếng, chờ sau khi Diệp Ân Tuấn làm xong tất cả rồi mới khởi động xe.

Lúc xe chạy về nhà tổ nhà họ Diệp, Diệp Nghê Nghê và Diệp Tranh đang xem tivi trong phòng khách, lúc bọn nhỏ nhìn thấy Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan về nhà, Diệp Nghê Nghê tắt tivi theo bản năng, có chút sợ hãi mà nhìn Diệp Ân Tuấn, ánh mắt hoảng sợ đó làm Diệp Ân Tuấn đau lòng không thôi.

“Con cứ xem tivi đi, nói chuyện nhỏ một chút, mẹ con đang ngủ.”

Diệp Ân Tuấn cố gắng làm cho giọng nói của mình dịu dàng hết mức, nhưng mà trong lòng lại hận Diệp Phong muốn chết đi được.

Cậu ta cũng chỉ ở đây có một đêm, thế mà lại dọa con gái mình thành như thế này.

Cái thằng khốn nạn này!

Diệp Ân Tuấn tức giận mắng chửi trong lòng, nhưng mà anh vẫn mỉm cười nhìn Diệp Nghê Nghê, đáng tiếc là Diệp Nghê Nghê căn bản không chịu nể mặt, cô bé lôi kéo tay của Diệp Tranh đi vào trong phòng mình, đóng cửa phòng lại thật lớn tiếng.

Sau khi một chuỗi các hành động xảy ra, Diệp Ân Tuấn cảm thấy cảm xúc hoảng sợ mà lúc nãy mình nhìn thấy trong đáy mắt của Diệp Nghê Nghê chắc có lẽ là do mình đã nhìn lầm, nếu không thì cô bé nhỏ này lấy lá gan từ đâu mà lại dám đóng sập cửa?

Nhưng mà anh cũng chỉ cưng chiều lắc đầu, sau đó ôm Thẩm Hạ Lan đi lên trên lầu.

Diệp Nghê Nghê không nghe thấy tiếng gầm thét như trong dự liệu, không khỏi mở cửa ra một khe hở nhỏ, liền nhìn thấy Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan đi vào phòng ngủ.

Lông mày của cô bé nhíu chặt lại với nhau.

“Sao rồi, ba đi lên rồi hả?”

Diệp Tranh đứng ở sau lưng cô bé nên không nhìn thấy cái gì hết, chỉ có thể sốt ruột hỏi.

Diệp Nghê Nghê nhẹ gật đầu, sau đó mới xoay đầu lại, một tay đặt ở bên cằm: “Anh Tranh, anh nói xem có kỳ quái không chứ, em đều đã làm như vậy rồi, thế mà ba lại không mắng em, hồi sáng này chúng ta không làm gì hết ông ấy lại hung dữ như vậy, anh nói xem có phải là ba mắc chứng tâm thần phân liệt không thế?”

Mấy ngày nay Diệp Tranh vẫn luôn học y, Diệp Nghê Nghê cũng ở bên cạnh cậu bé, thỉnh thoảng cũng sẽ nhìn vài lần, chứng tâm thần phân liệt mà cô bé vừa học không bao lâu liền dùng hết ở trên người của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Tranh nghe thấy cô bé nói như vậy thì lại vội vàng lật quyển sách y ra, sau khi nhìn thấy thì lông mày lại nhíu chặt lại với nhau.

“Sao vậy anh?”

Diệp Nghê Nghê sốt ruột lên tiếng hỏi.

Diệp Tranh sờ cằm, phát sầu nói: “Hình như là thật đó.”

“Vậy phải làm sao đây?”

Lần này Diệp Nghê Nghê đã sốt ruột rồi.

“Nếu như ba bị bệnh, có khi nào sẽ đánh chúng ta không anh? Sáng hôm nay em thấy như là ba muốn đánh chúng ta vậy đó, nếu như không phải có mẹ ở đó, nói không chừng là chúng ta bị đánh hay không còn chưa biết đâu.”

Diệp Nghê Nghê càng nói càng sợ hãi, càng nói càng lo lắng.

Diệp Tranh nghe cô bé nói như vậy thì cũng hơi run rẩy.

“Không bằng để anh gọi điện thoại hỏi sư phụ anh một chút nha.”

“Đừng mà, sư phụ của anh với ba mẹ là bạn bè, chắc chắn là người lớn sẽ giúp đỡ người lớn.”

Nghe Diệp Nghê Nghê nói như vậy, Diệp Tranh tạm thời dừng tay.

“Vậy phải làm sao đây, cũng không thể cứ chờ xem như vậy?”

“Không phải anh là học trò của bác sĩ hả, anh không biết trị à?”

Diệp Nghê Nghê mong chờ nhìn Diệp Tranh.

Thật sự là Diệp Tranh rất hưởng thụ ánh mắt mong chờ của Diệp Nghê Nghê, nhưng mà cuối cùng cậu bé lại thở dài một hơi rồi nói: “Anh không biết, loại bệnh này thuộc về phương diện tinh thần, anh còn chưa có học. Anh vừa mới nhập môn thôi hà, anh sợ là sau khi anh học xong thì ba phân liệt rồi, phải làm sao bây giờ?”

“Không bằng chúng ta đi ra ngoài tìm bác sĩ cho ba đi. Cũng không được, tính tình xấu đó của ba chắc chắn sẽ không để người không quen chữa bệnh cho ông ấy, hơn nữa chắc chắn là ba cũng sẽ không thừa nhận mình mắc bệnh tâm thần phân liệt. Chúng ta đi tìm chú Tô đi anh, chắc có lẽ là sẽ tốt hơn?”

Diệp Nghê Nghê phân tích bệnh tình, Diệp Tranh vội vàng gật đầu.

“Đúng rồi đó, chúng ta có thể đi tìm chú Tô.”

“Đi thôi, bây giờ chúng ta đi luôn đi, thừa dịp ông ấy vẫn còn chưa phát hiện ra chúng ta, chúng ta gọi chú Tô tới đây để cho ông ấy trở tay không kịp.”

Diệp Nghê Nghê lôi kéo Diệp Tranh lặng lẽ mở cửa phòng ra, thấy không có người nào chú ý tới bọn nó, bọn nó nhanh chân chạy ra ngoài.

Diệp Ân Tuấn không biết bởi sự xuất hiện của Diệp Phong lại để hai đứa bé hiểu lầm thành cái dạng này, lại càng không biết hiện tại hai đứa bé đang chuẩn bị tìm cách làm như thế nào để chữa bệnh cho anh.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement