Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 336: Ăn bám

Edit: Luna Huang

Sở dĩ hắn hỏi vấn đề này, cũng không phải bởi vì có ý gì khác, mà bởi vì gần đây đây, hắn thật sự không nhận được tin tức gì về Ngưu Hữu Đạo cả.

Đại Thiền sơn không quan tâm ân oán cá nhân của hắn, chúng ta đã đảm bảo an toàn cá nhân ngươi rồi, ngươi còn muốn gì nữa?

Ý nghĩ của Đại Thiền sơn rất đơn giản, lần nháo sự kia khiến ngay cả người nhà mình ngươi cũng hạ độc thủ, kém chút nữa còn liên lụy đến Đại Thiền sơn, vẫn còn chưa náo đủ sao? Bọn ta không vọng ngươi tiếp tục dây dưa với Ngưu Hữu Đạo, không muốn lại thấy chuyện gì xảy ra nữa.

Cho nên, Đại Thiền sơn cơ bản sẽ không lại lộ ra bất cứ tin tức gì có liên quan đến Ngưu Hữu Đạo cho hắn nữa, thậm chí còn tiến hành phong tỏa nhất định, sợ hắn lại suy nghĩ lung tung, hi vọng hắn đem tất cả tinh lực đặt ở trên việc xây dựng Bắc Châu, hảo hảo giúp chúng ta quản lý Bắc Châu cho tốt vào.

Còn phía Tô Chiếu bên kia, bởi vì không nghe hắn phân phó, chẳng khác nào là giấu giếm hắn, ra tay với Ngưu Hữu Đạo, cho nên cũng không có gửi tin tức có liên quan tới Ngưu Hữu Đạo cho hắn.

Đối với Thiệu Bình Ba mà nói, mặc dù hắn bề bộn nhiều việc, lại như cũ vẫn nhớ thương Ngưu Hữu Đạo, nhưng từ khi Ngưu Hữu Đạo đến Tề quốc, hắn cơ bản liền không có tin tức tình báo gì liên quan đến Ngưu Hữu Đạo cả.

Mấy lần hắn truyền tin tức cho Tô Chiếu hỏi thăm chuyện chiến mã, rồi tiện thể hỏi thăm tình huống của Ngưu Hữu Đạo, Tô Chiếu bên kia hồi đáp, đều nói rằng vẫn đang chú ý.

Từ góc độ nào đó mà nói, Tô Chiếu vẫn là không cam lòng, vẫn còn đang tìm cơ hội ra tay.

Không biết được tin tức chuẩn xác gì của Ngưu Hữu Đạo, trong lòng Thiệu Bình Ba luôn có cảm giác bứt rứt, cảm giác là sắp có chuyện gì đó phát sinh, càng như vậy, hắn càng thêm chú ý cẩn thận, lần nữa thu tay lại, căn dặn Tô Chiếu trước khi chuyện chiến mã chắc chắn xong, thì đừng lại đi trêu chọc Ngưu Hữu Đạo.

Hắn thậm chí trực tiếp nói rõ, rằng tên kia không dễ chọc, tỷ không phải là đối thủ của hắn!

Lúc đầu, theo lý thuyết, ở trước mặt Đường Nghi nhắc tới Ngưu Hữu Đạo thì không quá phù hợp, nhưng trong lòng hắn từ đầu chí cuối vẫn âm thầm có cái lo lắng kia, luôn cảm thấy Ngưu Hữu Đạo quá an tĩnh, chạy tới Tề quốc xử lý chuyện chiến mã, lại an tĩnh như thế khiến cho hắn cảm giác không quá bình thường, rốt cuộc nhịn không được bèn mở miệng hỏi!

Đường Nghi hơi lặng yên một chút, rồi khẽ lắc đầu nói: “Không có quá chú ý đến tình huống của hắn, tạm thời không nghe nói có tin tức gì!”

Trên thực tế, nàng nơi này đã nhận được cảnh cáo của Đại Thiền sơn, Thượng Thanh tông bị cưỡng chế bắt im miệng!


Vị này mà cũng không biết sao? Trong lòng Thiệu Bình Ba càng thêm nghi ngờ trùng điệp, Ngưu Hữu Đạo kia đến tột cùng là đang làm gì?

Lần trước, sau khi chọc Băng Tuyết các về sau, hắn liền bị Đại Thiền sơn khống chế nghiêm mật, không cho hắn tiếp xúc thế lực tu hành giới khác, bởi vì Đại Thiền sơn sợ hắn phái thế lực khác đi gây sự, một chút tiểu môn phái ở trong địa bàn Bắc Châu đều bị cảnh cáo.

Hắn muốn phái Tống Thư với Trần Quy Thạc đi tìm hiểu một chút, thế nhưng hiện tại cũng cần hai người đi chú ý con đường thủy kia, do trước mắt đó mới là đại sự cần hơn!

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn là quyết định sẽ làm trái ý Đại Thiền sơn, chuẩn bị sai Thiệu Tam Tỉnh âm thầm nghĩ biện pháp tìm hiểu xem.

Sau khi có cái quyết đoán này rồi, hắn nghiêng đầu nhìn sang Đường Nghi, nữ nhân có khuôn mặt như vẽ này, nhìn mặt bên lại thêm cực xinh đẹp, khiến trong lòng hắn nổi lên một gợn sóng, bèn gọi, “Đường Nghi!”

Đường Nghi nghiêng đầu nhìn sang, hai người bốn mắt đối nhau.

Thiệu Bình Ba đưa tay ra định bắt lấy tay nàng, tuy nhiên ngón tay còn chưa kịp đụng tới, Đường Nghi đã cấp tốc tránh đi, rồi trầm giọng nói: “Đại công tử, xin hãy tự trọng!” Trên mặt có vẻ tức giận.

Nàng không phải là cô nàng Quản Phương Nghi, nàng từ nhỏ tiếp nhận là quan niệm chính thống, lại chưa có làm chuyện nam nữ, phương diện tình dục bản thân luôn tự ước thúc gắt gao, làm loạn về phương diện này nàng không cách nào tiếp nhận, cũng sẽ không tùy tiện buông thả.

Thiệu Bình Ba ngươi bình thường tỏ chút thái độ mập mờ thì cũng thôi, dám động tay động chân, coi nàng là cái gì đây? Chuyện này đối với nàng mà nói, đó là nhục nhã, thật sự là chọc cho nàng rất tức giận!

Thiệu Bình Ba nháo cái bị xấu hổ, cười đáp: “Thật có lỗi, nhất thời không kìm lòng nổi!”

Đường Nghi: “Ta đã là phụ nữ có chồng, mong rằng Đại công tử về sau không nên có hành động như vậy nữa, làm vậy chính là đang nhục nhã tại hạ!”

Nói lời này xong, trong lòng nàng cũng nhịn không được mờ mịt, Ngưu Hữu Đạo lập tức sẽ tái giá, đến lúc đó nàng còn có thể nói được như vậy sao?

Thiệu Bình Ba kiêng kị Triệu Hùng Ca, nếu thật muốn làm ra sự tình gì, Đại Thiền sơn cũng phải quỳ xuống trước mặt Triệu Hùng Ca, hắn cũng không dám bức Đường Nghi đến chó cùng rứt giậu, bèn quay đầu nhìn ra phía trước, mắt hơi híp lại, trong ánh mắt có âm u hiện lên. . .  . . .

Trên ngọn giả sơn trong đình nghỉ mát*, Lệnh Hồ Thu và Hồng Tụ cùng trông về phía xa, trơ mắt nhìn Ngưu Hữu Đạo với Quản Phương Nghi kết bạn từ bên ngoài trở về, rồi vào trong viện của Quản Phương Nghi.


Thời gian đảo mắt đã một tháng trôi qua, Quản Phương Nghi với Ngưu Hữu Đạo thật sự là dính quá chặt, bên này mãi miết không tìm thấy cơ hội hạ thủ.

Muốn sắc dụ, cũng phải tại lúc Quản Phương Nghi không ở mới được, Quản Phương Nghi ở đây, Ngưu Hữu Đạo cho dù có ‘tà tâm’, sợ là cũng phải thu hồi lại tặc đảm, không dám làm cái gì.

“Tiên sinh, nếu lại tiếp tục như vậy nữa, phía trên còn dễ nói, còn chuyện Ngụy Trừ này mà nói, phía Ngưu Hữu Đạo đã không thể kéo dài tiếp như vậy nữa!” Hồng Tụ nhỏ giọng nói.

Lệnh Hồ Thu cau mày, lúc đầu trong lòng hắn vẫn còn có khó chịu với kế hoạch sắc dụ của hai nàng, hiện tại thời gian dần dần trôi qua làm cho hao mòn đi, cõi lòng kia cũng phai nhạt dần, trái lại, lại sốt ruột vì hai nữ chậm chạp mãi không có cơ hội để ra tay.”Thế này, ngươi lại báo tình huống lên, để phía trên thiết lập bố cục, chọn thời gian tốt dụ Quản Phương Nghi ra ngoài!”

Bên này vốn tính tự mình thiết lập bố cục dụ Quản Phương Nghi đi ra, nhưng mà Quản Phương Nghi đã rửa tay chậu vàng, không tiếp tục làm mua bán, cơ bản cũng không tiếp khách, thật đúng là không tiện dụ người ta ra ngoài. Một vấn đề khác là, dụ ra ngoài cũng phải có đầy đủ thời gian nhất định cho hai nữ nữa, không phải vậy Quản Phương Nghi vừa ra lại về liền phá hỏng kế hoạch mất, nên không chỉ là dụ nàng ta ra khỏi Phù Phương viên là xong được.

“Vâng!” Hồng Tụ gật đầu dạ.

Trong viện, dưới bóng cây, trên một cái ghế nằm, Ngưu Hữu Đạo nằm đó chợp mắt. Trong đầu đang suy nghĩ đến tin tức Công Tôn Bố bên kia truyền đến, phía hải đảo bên kia, đoán chừng những chiếc thuyền kia đã sắp cải tạo xong.

Suy nghĩ đang xoay chuyển, chợt có động tĩnh, mở mắt ra nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy một cái cái túi nho nhỏ bay tới, đập xuống phần bụng hắn.

Quản Phương Nghi tay cầm quạt tròn, lắc lư vòng eo mềm mại đi tới, đồ vật này chính là do nàng ném tới.

Ngưu Hữu Đạo cầm cái túi lên kéo mở miệng túi ra xem xét, nhìn thấy bên trong có đầy những viên thuốc sáp bao bọc lấy Linh Nguyên Đan, số lượng cũng không ít.

Quản Phương Nghi dùng chân chỉnh cái ghế ngồi tròn, tới bên cạnh ghế nằm rồi ngồi xuống, quạt tròn trong tay ve vẩy, nói “100 viên!”

Ngưu Hữu Đạo hồ nghi hỏi: “Có ý gì?”

Quản Phương Nghi: “Ta thấy ngươi tu luyện không có dùng Linh Nguyên Đan, một mực dựa vào công pháp cứng rắn hấp thu linh khí, đau lòng cho ngươi quá, nên mua cho.”

Nói đến cái này, Ngưu Hữu Đạo cũng đúng là đang còn cân nhắc tới việc này,  Truyền Pháp Hộ Thân Phù trong cơ thể hắn lại tiêu hao hết một cái, bây giờ chỉ còn lại năm cái!


Hắn đoán chừng, không được bao lâu sau, hắn cũng phải sử dụng Linh Nguyên Đan để tu luyện, chỉ là tốc độ tu luyện sợ là cũng phải chậm hơn không ít.

Ngẫm lại có chút tiếc hận, nếu một thân tu vi của Đông Quách Hạo Nhiên toàn bộ chuyển hóa thành Truyền Pháp Hộ Thân Phù cho hắn luôn thì tốt biết bao, bản thân hắn liền có thể một đường nhanh chóng tu luyện tới cảnh giới Kim Đan rồi. Bất quá cũng chỉ có thể là mộng đẹp nghĩ cho vui, không quá thực tế, nếu Đông Quách Hạo Nhiên vẫn còn đầy đủ tu vi, đoán chừng người cũng còn đang sống thật tốt, cũng sẽ không truyền lại pháp lực cho hắn làm gì.

Cầm cái túi nhỏ trên tay nhấc nhấc, nói “Ta cũng không có tiền trả cho ngươi!”

Quản Phương Nghi xì một tiếng, vỗ vỗ quạt tròn trên ngực hắn, “Ngươi thử sờ lấy lương tâm ngươi coi, lần nào đi ra ngoài chơi không phải là lão nương trả tiền, ngươi móc ra được một đồng nào sao? Cũng không thấy ngươi đả động gì đến chuyện tiền bạc, hiện tại lại đề cập tới tiền với ta?”

“Ha ha!” Ngưu Hữu Đạo gượng cười hai tiếng, nói xin lỗi: “Cái này là hiểu lầm, bởi trên người ta trước giờ không có thói quen mang tiền.”

Nếu nàng ta không nhắc, hắn quả thực là không nghĩ tới chuyện này, dù sao lúc du ngọa ở kinh thành, chơi đã đời xong hắn cứ rời đi, căn bản không có nghĩ đến trả tiền. Khi bên người có người đi theo, hắn cũng đích thực là không có thói quen trả tiền.

Việc này đúng là cái hiểu lầm, lúc đám Hắc Mẫu Đơn rời đi, thế mà cũng không có ai nghĩ tới chuyện chừa lại chút tiền cho hắn, lẫn nhau đều dưỡng ra thành thói quen, ở tại kinh thành hắn luôn là túi rỗng, dù sao trước đó ăn uống cũng có mấy người Lệnh Hồ Thu bao.

Bây giờ nghĩ lại, gần đây hình như thật sự là tại đang ăn chùa ở chùa.

Quản Phương Nghi: “Yên tâm, ta cũng không so đo cái này, cũng đã quen, những năm nay ta cũng vung không ít tiền trên người mấy đứa tiểu bạch kiểm kia, thêm một người ngươi cũng không nhiều, thiếu một người ngươi cũng không ít.”

Ngưu Hữu Đạo lập tức dở khóc dở cười: “Hóa ra ta biến thành ăn bám à? Cơm chùa ta ăn không quen!” Tính ném cái túi nhỏ trên tay trả cho nàng.

Quản Phương Nghi đưa quạt tròn ra cản đẩy lại, “Không phải ăn bám, cho thiếu, về sau lấy cả gốc lẫn lãi. Ở chỗ này ta đã gãy mất tài lộ, về sau ngươi nhớ phải nuôi ta, đừng có trở mặt bảo không quen biết là được!”

Có thể làm như vậy, là vì sớm chiều ở chung, cũng nhận biết thêm nhiều.

Nàng cũng là người thường xuyên gặp đủ loại người, hơn một tháng qua sớm chiều ở chung, đối với tên Ngưu Hữu Đạo này, dần dần cũng đã có phát hiện ra!

Hô Diên Uy mặc dù là một người tùy tiện, nhưng hắn không ngốc, giống như hắn nói với Viên Cương vậy, trên người Ngưu Hữu Đạo này có mị lực, có thể kết giao!

Quản Phương Nghi cũng đồng dạng đã nhận ra, cái tên nam nhân sớm chiều chung đụng này, cùng tất cả các nam nhân trước kia nàng gặp qua, là không giống nhau.

Tối thiểu cùng so với tất cả các nam nhân cùng tiến vào phòng nàng, thì thật là không giống, không có cố làm ra vẻ, không có gợi ý với nàng cái gì, trong lòng có một thứ phẩm chất gì đó đặc biệt lắng đọng, đó là mị lực của nhân cách!


Nhất là khi nàng từ quanh co lòng vòng biết được, là Ngưu Hữu Đạo chủ động đuổi người bên cạnh đi hết, không có để cho mọi người cùng hắn đi mạo hiểm, mà chỉ một người lưu tại ở trong nguy hiểm này đi quần nhau với người ta, làm nàng thật là kinh ngạc!

Mà căn bản là bản thân Ngưu Hữu Đạo cũng không có nhắc tới chuyện này.

Từ một khắc đó, nàng liền ý thức được, chính mình đã gặp được một ‘tên xấu’ đáng giá đầu tư!

Quản Phương Nghi nhắc đến chuyện gãy mất tài lộ, Ngưu Hữu Đạo ít nhiều cũng lặng yên một chút, Linh Nguyên Đan giá 100 kim tệ một viên, 100 viên tính ra là 1 vạn kim tệ, đối với tu sĩ bình thường mà nói, không phải là số tiền nhỏ!

Vấn đề là, Quản Phương Nghi không có tài lộ, còn phải nuôi mấy chục tên thủ hạ, ngoại trừ chi tiêu hàng ngày, còn có chi tiêu tài nguyên tu luyện, đây đều là số tiền lớn cần phải tiêu.

“Hồng Nương, trên tay ngươi còn có bao nhiêu tiền?” Ngưu Hữu Đạo hỏi một tiếng.

Kỳ thật lần này hắn đến cũng không mang theo tiền, tiến kiếm được trước đó thật sự là đã tiêu gần hết, Thiên Ngọc môn bên kia không thấy thỏ là không thả chim ưng, lợi nhuận bán rượu chia một mực chưa chia cho hắn.

Về phần mua sắm chiến mã, chỉ cần có thể lấy được chiến mã, Thiên Ngọc môn bên kia đã đáp ứng bọn hắn sẽ xuất tiền rồi!

Quản Phương Nghi lập tức ngạc nhiên nói: “Hỏi làm gì? Lừa thân thể lão nương, còn muốn lừa gạt nốt tiền của lão nương sao?”

Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi nhìn coi, ta cũng chỉ hỏi thăm một chút thôi mà.”

Quản Phương Nghi: “Chuyện tư ẩn cá nhân, cự tuyệt trả lời!”

Ngưu Hữu Đạo bật cười ha ha, “Xem ra những năm nay làm lái buôn kiếm được không ít, chắc cũng đã để dành được một chút gia sản đi.”

Quản Phương Nghi nghiêng thân thể qua một bên, tựa vào trên ghế nằm, quạt tròn trong tay ve vẩy quạt gió cho hắn, cũng quạt chính mùi thơm trên người nàng cho hắn ngửi, “Muốn mưu đồ gia sản của ta cũng không phải là không được! Ta trước kia đã nói qua, chỉ cần ta nguyện ý gả cho ai, hết thảy của ta đều là của người đó, bao quát cả gia sản của ta luôn. Nếu không cảm thấy ủy khuất, ngươi đường đường chính chính cưới ta đi?”

“Ai da! Mệt mỏi quá, người cứ mơ mơ màng màng, ngủ một lát đã!” Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu qua, nhắm mắt lại, dùng loại phương thức này đi cự tuyệt.

Quản Phương Nghi hận đến nghiến răng, trực tiếp xoắn lấy thịt trên cánh tay hắn, dùng sức nhéo một cái.

Ngưu mỗ là lợn chết không sợ nước sôi, đau đấy nhưng vẫn không chịu nhúc nhích dù một chút, chết sống không mở mắt, nhất định không tiếp lời này. . .  . . .

(Luna: Ai nha ta đổ Nghi tỷ rồi này. Nếu ta là nam ta nhất định mang kiệu hoa 16 người nâng đón vào vào cửa.)


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement