Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 337 : Tự tác

Edit: Luna Huang
Thời gian sau đó, Ngưu Hữu Đạo gần như không có ra ngoài đi dạo nữa, tập trung cao độ chú ý đến động tĩnh ở hải đảo bên kia, yêu cầu Công Tôn Bố mỗi ngày đều thông báo tình huống giám thị được.

Mấy ngày về sau, Lệnh Hồ Thu tìm tới tiểu viện bên này, nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo đang nằm lười biếng dưới bóng cây, hô gọi, “Huynh đệ.”

Đang còn liếc mắt đưa tình với Quản Phương Nghi, Ngưu Hữu Đạo nhìn lại, thấy hắn đeo bọc hành lý trên lưng, bèn dứng dậy, đi tới hỏi: “Nhị ca ngươi tính đi ra ngoài sao?”

Lệnh Hồ Thu nhỏ giọng nói: “Tìm được nhân thủ thích hợp rồi, nhưng muốn ra tay với Ngụy Trừ thì không nên để cho quá nhiều người biết, bèn tính bỏ qua người trung gian, ta muốn đích thân đi gặp đối phương nói chuyện, nhìn xem coi đối phương muốn điều kiện gì, còn có giá tiền thế nào, nếu thỏa đàm mà nói, ta sẽ lập tức liên hệ ngươi, chuyện tiền bạc tự ngươi nghĩ biện pháp đó.”

Ngưu Hữu Đạo trông có vẻ mừng rỡ, “Tốt lắm! Không biết lần này nhị ca phải đi bao lâu?”

Lệnh Hồ Thu: “Ngắn thì hai ba ngày, dài thì bảy tám ngày.”

Hơi lớn tiếng chào hỏi xong, Lệnh Hồ Thu cứ xuất phát đi như vậy, vốn Ngưu Hữu Đạo muốn đưa tiễn, nhưng Lệnh Hồ Thu nói không cần đưa, miễn cho gây sự chú ý.

Nếu hắn đã nói như thế, Ngưu Hữu Đạo cũng không khách khí, chỉ đưa tiễn hắn đến cửa tiểu viện.

Đưa mắt nhìn hắn rời đi, đang ve vẩy quạt tròn Quản Phương Nghi thuận tay giơ quạt lên che mặt, làm như một động tác lơ đãng, nhưng hơi nghiêng đầu, cho một người đứng cách đó không xa một cái ánh mắt, lập tức có người lặng lẽ bám theo Lệnh Hồ Thu rời đi.

Trở lại trong nội viện, Ngưu Hữu Đạo nằm xuống lại ghế nằm.

Quản Phương Nghi cũng ngồi xuống trên ghế tròn bên cạnh, “Xem ra cuối cùng cũng đã như ngươi mong muốn, hắn rốt cục đã đổi hướng ra tay với Ngụy Trừ.”

Ngưu Hữu Đạo cười khổ: “Sự tình có chút vượt ra ngoài dự liệu của ta, không nghĩ tới hắn có thể kéo lâu như vậy, nếu như hắn lại tiếp tục kéo, ta xem như cũng không thể kìm được nữa phải đi.”

Nguyên nhân rất đơn giản, hải đảo bên kia cũng sắp sửa có động tác rồi, hắn không có cách nào một mực ở lại kinh thành này nữa, đã ở đủ lâu rồi, nếu thật muốn ở chết không đi, chỉ sợ Hạo Vân Đồ lại ra tay trừng trị hắn.

Hai người ngươi một câu ta một câu hàn huyên một hồi, hán tử bám theo trở về, nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo nằm lười nhác ở đó, tựa hồ không biết có nên nói ra hay không.

Quản Phương Nghi nói: “Hắn ngủ cũng đã ngủ cùng lão nương rồi, không có gì phải e ngại, cứ nói đi!”

Ngưu Hữu Đạo nằm nghe mắt trợn trắng, phát hiện nữ nhân này thật đúng là muốn ‘trâu già gặm cỏ non’, mở miệng ngậm miệng đều lấy việc này ra bôi bác hắn.


Hán tử bẩm báo: “Đông gia, Lệnh Hồ Thu đi ra khỏi thành một mình, đi từ cửa Nam, sau khi rời khỏi Phù Phương viên còn cải trang nữa.”

“Ừ!” Quản Phương Nghi khẽ gật đầu, biểu thị đã biết, phất quạt tròn một cái cho lui.

Hán tử kia đang tính quay người rời đi, Ngưu Hữu Đạo chợt lên tiếng hỏi, “Một mình Lệnh Hồ Thu ra khỏi thành thôi sao?”

Hán tử lại nhìn mắt Quản Phương Nghi, xong đáp: “Vâng!”

Ngưu Hữu Đạo ngồi dậy, “Hồng Tụ, Hồng Phất đâu? Không có đi cùng hắn sao?”

Hán tử sửng sốt một chút, “Hai người bọn họ không phải ở tại Phù Phương viên sao? Hai người bọn họ đưa tiễn Lệnh Hồ Thu đến cửa liền dừng, cũng không có đi cùng!”

“Hồng Tụ, Hồng Phất không đi cùng ư?” Ngưu Hữu Đạo đứng dậy, có chút kỳ quái nói: “Hai nữ nhân này luôn luôn như hình với bóng theo hắn mà.”

Sợ trong này có nhầm lẫn gì, Quản Phương Nghi suy nghĩ một chút, nói: “Lão thất, ngươi đi sang tiểu viện bên kia xác nhận lại một chút, nhìn thử xem các nàng còn có ở đó hay không.”

“Vâng!” Hán tử rời đi.

Không bao lâu sau lại trở về, xác nhận Hồng Tụ, Hồng Phất vẫn còn đó, cũng không có rời đi, chỉ có một mình Lệnh Hồ Thu rời đi.

“Có ý tứ gì đây?” Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm, rồi nói: “Để ta đi xem một chút.” Nói xong bước nhanh chân rời đi.

“Đi nhanh như vậy làm cái gì, vội vã muốn đầu thai sao?” Quản Phương Nghi quát lên, lắc lắc vòng eo mềm mại đi theo, tay đong đưa quạt tròn không nhanh không chậm.

Hai người vừa ra khỏi tiểu viện bên này, bốn phía lập tức toát ra năm sáu người đi theo.

Hồng Tụ, Hồng Phất đang phơi đồ ở trong sân, nhìn thấy người đến, tạm thời thả đồ xuống, tới hành lễ, “Đạo gia, Phương tỷ!”

Ngưu Hữu Đạo trực tiếp hỏi thẳng các nàng: “Vì sao các ngươi không đi cùng nhị ca vậy?”

Hồng Tụ trả lời: “Tiên sinh nói chuyện lần này cơ mật, hai tỷ muội song sinh chúng ta đi theo gây chú ý quá mức, dễ khiến người ta chú ý, mà lần này người tiên sinh đi gặp cũng cẩn thận, không cho phép tiên sinh dẫn người theo. Chính tiên sinh cũng cố ý giấu diếm thân phận, không muốn để cho đối phương biết, cho nên không có mang bọn ta đi theo. . .”

Rời khỏi bên này, trở về tiểu viện của Quản Phương Nghi, Ngưu Hữu Đạo chắp tay đi tới đi lui suy tư.


Trên ghế nằm đã đổi thành Quản Phương Nghi nằm lười biếng đó, thỉnh thoảng uốn éo thân thể trêu ngươi người ta, quơ quơ quạt tròn trong tay, “Đừng đi tới đi lui nữa, làm mắt ta hoa hết cả lên rồi.”

Ngưu Hữu Đạo dừng bước đứng ở bên cạnh, “Việc này ta như thế nào đều cảm giác thấy có kỳ quặc nhỉ?”

Quản Phương Nghi: “Người ta nói cũng không có sai mà, mang theo một đôi tỷ muội song sinh như vậy, người có tâm để ý, vừa nhìn cái liền biết hắn chính là Lệnh Hồ Thu, vì ổn thỏa một chút, làm như vậy cũng đúng mà.”

Ngưu Hữu Đạo ngồi ở trên ghế tròn, nằm nhoài người lên trên ghế nằm, kề sát bên tai nàng nói: “Vậy ngươi cảm thấy Lệnh Hồ Thu sẽ đi tìm ai để ra tay với Ngụy Trừ đây?”

Quản Phương Nghi quay đầu qua, ‘phù!’ Thổi một hơi lên mặt hắn, “Không phải ngươi nói hắn là người Hiểu Nguyệt các sao? Hiểu Nguyệt các là thế lực khổng lồ, cao thủ nhiều như mây, hắn muốn làm thịt Ngụy Trừ, tự nhiên là đi tìm Hiểu Nguyệt các. . .” Nói đến đây liền sững sờ, nhíu mày.

Ngưu Hữu Đạo: “Hiện tại ngươi đã hiểu lời nói của hai nữ nhân kia có vấn đề rồi chưa? Nếu ta không biết rõ nội tình của bọn hắn, thật đúng là đã bị bọn hắn lừa gạt.”

Quản Phương Nghi thay đổi tư thế sang nằm nghiêng, gấp hai chân sát người, đối mặt cùng hắn, nói: “Có lẽ hắn đi tìm người khác, không phải tìm người Hiểu Nguyệt các thì sao? Mặt khác, Hiểu Nguyệt các luôn luôn thần bí, trong cùng nội bộ của nhau lại không muốn bại lộ thân phận cũng hoàn toàn là có khả năng.”

“Chỉ hi vọng như thế đi!” Ngưu Hữu Đạo nhàn nhạt nói, từ từ ngồi thẳng dậy, ánh mắt lấp lóe.

Hai ngày sau, sáng sớm, bên ngoài khuê phòng Quản Phương Nghi có tiếng gõ cửa.

Có tiếng nha hoàn truyền đến, gọi “Đông gia ”

Quản Phương Nghi đang ngủ say trên giường, lật qua, lật lại, uốn dẻo người, nằm tiếp.

Đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa dưới giường, Ngưu Hữu Đạo gọi : “Uy, chớ ngủ, gọi ngươi kìa!”

Tình huống trong phòng của hai người đã sớm thay đổi, biến thành Quản Phương Nghi ngủ trên giường, Ngưu Hữu Đạo ngủ dưới sàn.

Hết cách, đầu tiên da mặt hắn không có dày bằng người ta, thứ yếu là có việc cầu người, Quản Phương Nghi lại chơi lầy, Ngưu Hữu Đạo hắn không muốn lăn xuống dưới cũng không được.

Quản Phương Nghi ngay cả mắt cũng không mở, thuận tay chụp cái gối, vung mạnh tay ném tới, có vẻ như bực mình hắn ồn ào.

Ngưu Hữu Đạo đưa tay bắt lấy cái gối bay tới.


Trên giường, Quản Phương Nghi co tay duỗi chân, hỏi: “Có chuyện gì?”

Nha hoàn bên ngoài đáp, “Đông gia, Hứa lão lục nói có chuyện gấp.”

Quản Phương Nghi bỗng nhiên mở mắt, trong nháy mắt tựa hồ thanh tỉnh lại, mắt nhìn bên ngoài, sắc trời vừa mới tảng sáng, nàng biết, nếu không phải có chuyện gì gấp gáp, Hứa lão lục sẽ không quấy rầy mình vào lúc này .

Lập tức ngồi dậy, thả một đôi chân ngọc xuống giường, xỏ giày vào, đứng dậy, giật cái áo khoác mặc lên bên ngoài, rồi cứ để tóc tai bù xù như vậy đi ra ngoài.

Ngưu Hữu Đạo thuận tay ném cái gối trở về trên giường, cũng đứng dậy, từ từ rảo bước đi ra ngoài, nhìn ra ngoài viện, chỗ Hứa lão lục đang đứng nói chuyện với Quản Phương Nghi.

Giơ lên hai tay lên vuốt mái tóc dài ra phía sau, Quản Phương Nghi lên tiếng hỏi, “Có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?”

Hứa lão lục trầm giọng nói: “Lão thập tam xảy ra chuyện, hắn dắt mối một cái mua bán, kết quả đồ vật giao dịch có vấn đề, bị người mua bắt giữ lại, người mua hiện tại muốn chúng ta cho cái bàn giao!”

Quản Phương Nghi trầm mặt xuống, “Ai bảo hắn tự tiện tiếp hàng, lão nương đã rửa tay chậu vàng, chẳng phải đã bảo các ngươi cũng ngừng rồi sao?”

Hứa lão lục: “Đại tỷ, ta có hỏi thăm, chuyện là thế này, lần này đối phương chia phần lợi nhuận rất lớn, lão thập tam nhịn không được, muốn tiện thể kiếm một mớ, ai ngờ lại xảy ra chuyện.”

Người Phù Phương viên, mặt ngoài xưng hô Quản Phương Nghi là đông gia, nhưng bí mật đều gọi nàng là đại tỷ!

Quản Phương Nghi mặt đầy tức giận, nhưng mà hiện tại không phải là thời điểm tức giận, tức giận không giải quyết được vấn đề, bèn hỏi: “Người mua là ai?”

Hứa lão lục: “Không rõ nữa. Đối phương không nói, theo quy củ, chúng ta cũng sẽ không hỏi.”

Quản Phương Nghi: “Người bán đi đâu rồi?”

Hứa lão lục: “Tìm cả một đêm qua vẫn không tìm ra được, hẳn là đã chạy.”

Quản Phương Nghi: “Đối phương có nói điều kiện gì chưa?”

Hứa lão lục: “Chỉ hai cái điều kiện, một là bồi thường đồ vật, hai là bồi thường tiền!”

Quản Phương Nghi: “Đồ gì, bao nhiêu tiền?”

Hứa lão lục: “Ba mươi tấm phù triện, trị giá 300 vạn kim tệ!”

“Nhiều như vậy?” Quản Phương Nghi hơi kinh, rốt cuộc đã hiểu vì sao lão thập tam lại động tâm.


Hứa lão lục cười khổ: “Đại tỷ đã rửa tay chậu vàng, nếu không phải chia phần quá lớn, chúng ta cũng không dám nhận, cũng sẽ không kinh động tới đại tỷ!”

Quản Phương Nghi hỏi: “Người bị bắt đi đâu rồi?”

Hứa lão lục: “Trên một chiếc thuyền ngoài thành!”

“Thông tri Trần bá chuẩn bị một chút.” Quản Phương Nghi nói xong quay người trở về.

“Vâng!” Hứa lão lục chắp tay dạ, rồi cũng quay người rời đi chuẩn bị.

Ngưu Hữu Đạo đang đứng dưới mái hiên chỗ cửa ra vào, thấy nàng về còn tính hỏi xem là có chuyện gì, thì Quản Phương Nghi đã bước sượt qua hắn, mang theo một trận gió thơm bước vào trong phòng.

Ngưu Hữu Đạo đành phải đi vào theo.

Quản Phương Nghi ngồi xuống trước bàn trang điểm, nhanh chóng chải đầu, cải trang, Ngưu Hữu Đạo ở bên cạnh hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Quản Phương Nghi vừa chải đầu vừa nói: “Người phía dưới tự mình tiếp hàng, hàng xảy ra chút chuyện, bị người mua bắt lại, muốn cái bàn giao.”

“Tự mình tiếp hàng?” Ngưu Hữu Đạo a một tiếng, “Xem ra người bên cạnh ngươi không quá nghe lời ngươi nhỉ!”

Quản Phương Nghi: “Không biết rõ thì đừng có mà nói mò, chuyện này hẳn là có người gài bẫy, một cuộc giao dịch lớn như vậy, song phương mua bán há có thể không nghiệm hàng tại chỗ, để rồi sau đó lại đi bắt người của ta là có ý gì? Đoán chừng nghe nói ta rửa tay chậu vàng, có người cho rằng ta là cục mỡ dày, muốn cắn một ngụm đây!”

Có người gài bẫy ư? Lông mày Ngưu Hữu Đạo bỗng nhúc nhích, hỏi thử: “Có phải là nhằm vào ta hay không?”

Quản Phương Nghi quay đầu lại, hỏi: “Loại chuyện này mà cũng có thể dính tới ngươi sao?”

Ngưu Hữu Đạo hơi yên lặng, hắn cũng chỉ là hoài nghi thôi, với mấy loại tình huống này, bất luận có biến cố gì xảy ra bên cạnh hắn, hắn đều sẽ hoài nghi, phải chăng là có liên quan đến hắn đây.

Lại tiếp tục hỏi: “Ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào?”

Quản Phương Nghi: “Nếu đã bị đối phương cắn vào, tự nhiên là muốn nhìn xem coi, răng lợi đối phương có đủ cứng hay không!”

Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi đừng có làm loạn, đối phương đã dám gài bẫy, tất nhiên là đã có chuẩn bị.”

Quản Phương Nghi: “Có chuẩn bị? Lão nương làm nghề này, nếu chỉ có chút chuyện như vậy cũng không đuổi được, chiêu bài ‘Hồng Nương Tề kinh’, há có thể treo đến hiện tại?”

Ngưu Hữu Đạo ‘ha’ một tiếng, nhiều hứng thú nói: “Vậy sao lại dễ dàng thư phục ta như vậy hen?”

“À á, được tiện nghi còn khoe mẽ hả! Toàn bộ người trong cái Tề quốc này, ngoại trừ Hạo Vân Đồ cùng tam đại phái ra, mụ nội ngươi trái lại đi hỏi thử coi, có mấy đứa dám chọc vào lão thái giám Bộ Tầm kia, ngươi tưởng lão nương là sợ ngươi chắc? Chỉ bằng ngươi cũng nghĩ hạ được bảng hiệu của lão nương?” Quản Phương Nghi oán giận một trận, nhắc đến cái này nàng liền nổi đóa.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement