Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 339: Sắc dụ

Edit: Luna Huang

Quản Phương Nghi vẫn không có ý động đậy, ve vẩy quạt tròn, nhìn bên trái một chút, liếc bên phải một chút, hững hờ nói: “Ta đây là người vô cùng để ý hình tượng, chiếc thuyền này quá gớm, ta không có hứng thú, các ngươi cứ từ từ mà chơi, ta đi trước!” Nói xong liền quay người rời đi. Hán tử hoa y đột nhiên híp hai mắt lại, “Hồng Nương, ngươi đang còn nói đùa à?”

“Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói đùa chắc?” Quản Phương Nghi xỉa lật ngón tay một cái, một tấm phù triện* đen kịt kẹp giữa ngón tay nàng, phía trên có đồ án hình kiếm, mơ hồ có lưu quang lưu chuyển trên đồ án. (* tờ giấy có vẽ bùa chú- thường là hình ảnh hoặc chữ)

Hán tử hoa y thất kinh la lên: “Thiên Kiếm Phù!”

Không nghĩ tới trên tay nữ nhân này lại có loại lợi khí giết người này!

Vừa nghe ba chữ ‘Thiên Kiếm Phù’, đám người đang vây chung quanh đều động dung, mặt từng tên đều tỏ ra kinh nghi bất định, không dám lại tiếp tục đến gần nữa, trái lại đều lui ra sau từng chút một.

Quản Phương Nghi cười lạnh xinh đẹp dị thường, “Thiên Kiếm nơi tay, đủ tru* ngươi chưa?” (tru diệt)

Sắc mặt hán tử hoa y lập tức trở nên khó coi dị thường, rốt cuộc minh bạch bản thân đã bị nữ nhân này đùa bỡn, con tin cũng đã đi mất, trên tay lại không có thứ gì để có thể uy hiếp được nữ nhân này nữa!

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi thế mà lại có Thiên Kiếm phù, tuy nhiên, một tấm phù triện cũng chỉ có thể dùng được một lần thôi, chúng ta có nhiều người như vậy, ngươi có thể giết được mấy cái đây!”

Quản Phương Nghi xùy một tiếng, khinh thường nói: “Từ lúc lão nương khai trương Phù Phương viên đến nay, ngươi cho rằng đám các ngươi là đám thứ nhất tìm ta gây phiền phức sao? Ngươi không ngây thơ đến mức, cho rằng ta chỉ dựa vào một tấm Thiên Kiếm Phù là có thể bãi bình được tất cả phiền phức đó chứ?” Giắt quạt tròn trên lưng, lại lật tay kia lên, thêm một tấm phù triện màu đen xuất hiện kẹp giữa hai ngón tay nàng, phía trên có đồ án sấm chớp, đồng dạng cũng có lưu quang lưu chuyển trên đó.

“Khai Sơn Phù!” Lại có người kinh ngạc thốt lên.

Quản Phương Nghi nháy mắt với người vừa thốt lên đó, ngón tay kẹp Khai Sơn Phù xìa một cái, lập tức từ một tấm biến thành ba tấm, nguyên lai là ba tấm chồng vào nhau.

Hiện trường không ít người thần sắc run rẩy.

Thứ phù triện này được phân ra bốn đẳng cấp, màu tím là cực phẩm, màu đen là thượng phẩm, màu đỏ là trung phẩm, màu vàng là hạ phẩm.

Sở dĩ phân như vậy, là bởi vì vật liệu dùng luyện chế phù triện có khác biệt.

Sở dĩ dùng vật liệu khác biệt, là bởi vì năng lượng ẩn chứa trong các loại phù triện lớn nhỏ khác nhau, phù triện cực phẩm ẩn chứa năng lượng lớn, nếu như lấy vật liệu hạ phẩm để chế tạo, vật liệu hạ phẩm chứa không nổi.


Mà thứ phù triện này, luyện chế không đơn giản, cho nên giá cả rất đắt.

Sử dụng nó thuần túy là đốt tiền, dùng một lần liền mất, người bình thường sẽ không ai đi dùng, mà đa số cũng dùng không nổi.

Người có chút điều kiện kha khá, có thể sẽ lưu giữ một tấm ở trên người để phòng thân, chuẩn bị ở thời khắc mấu chốt mà bảo mệnh.

Mà vị ở trước mắt này, thế mà cầm trên tay một mớ phù triện thượng phẩm!

Hán tử hoa y nắm chặt song quyền giận nói: “Phù Phương viên mua bán cướp giật, lừa gạt người mua, lại muốn ăn quỵt như vậy sao?”

Quản Phương Nghi: “Chớ có chơi bộ này với ta! Hồng Nương ta nhiều năm qua biển chữ vàng như vậy, không phải tùy tiện ngọn gió nào cũng có thể thổi ngã! Các ngươi nếu có ý kiến, có thể đi thỉnh cầu Phiếu Miểu các phán quyết. Chưởng môn Thiên Hỏa giáo, Đại Khâu môn, Huyền Binh tông đều là thành viên của Phiếu Miểu các đó, đang ở trước mặt các ngươi, các ngươi cứ đi tìm bọn hắn đi! Một đám lén lút, các ngươi dám sao?”

Nam tử hoa y: “Hồng Nương, coi như hôm nay ngươi có thể thoát thân, về sau thì sao đây?”

“Không có hôm nay, còn nói gì đến về sau, ta không có thời gian cùng các ngươi chơi, đi đây! Ai dám cản lão nương, lão nương liền lấy Khai Sơn Phù oanh hắn!” Quản Phương Nghi đe dọa, xong lắc mình một cái lướt không bay đi.

Một đám người tại hiện trường, vậy mà không có ai dám đi ngăn cản, quay mặt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đưa mắt nhìn bóng người phiêu phiêu bay đi xa.

Mặt mũi hán tử hoa y tràn đầy hắc ám, hôm nay mặt mũi này quả thực là ném đi được rồi, cũng không có cách nào bàn giao cho phía trên .

Hắn cũng nghĩ không ra, vì sao ở trên tay nữ nhân này lại có nhiều phù triện như vậy, mà một chút tiếng gió hắn cũng không có nghe nói qua ?

Bất quá, sau khi ngẫm lại cũng đã minh bạch, đổi lại là hắn, đoán chừng cũng sẽ không đem chuyện hôm nay kể ra ngoài, thật sự là mất thể diện!

“Nhanh phát tin tức về!” Hán tử hoa y chợt quay đầu lại quát lên. . .  . . .

Trong đình trong nội viện, Hồng Phất khuôn mặt lãnh diễm, đang ngồi ngay ngắn đánh đàn, tiếng đàn chậm rãi vang lên là từ chỗ này.

Hồng Tụ ở bên cạnh lắng nghe, chợt nghiêng đầu nhìn lại, thấy Ngưu Hữu Đạo đang đi tới, tranh thủ thời gian đứng dậy hành lễ nói: “Đạo gia!”

Tiếng đàn bỗng dừng lại, Hồng Phất cũng đứng dậy chào theo, “Đạo gia!”

“Đàn không tệ, sao lại không đàn nữa?” Ngưu Hữu Đạo đi vào cười hỏi, hắn vẫn là như cũ, làm một bộ rất hứng thú với hai nữ, trước giờ vẫn cứ duy trì phong cách như vậy, chẳng phải lúc trước coi đây là cái cớ để vu vạ với Quản Phương Nghi đó sao?


Trước khi mọi chuyện chưa hạ màn, hắn không thể để lộ mối quan hệ thật với Quản Phương Nghi được, một khi để cho Lệnh Hồ Thu bên này phát giác ra, là hắn đã biết được thân phận của bọn hắn, liền sẽ chơi không nổi nữa. Không nói những cái khác, Ngụy Trừ đã là cái uy hiếp lớn, hắn còn muốn mượn tay Hiểu Nguyệt các diệt trừ Ngụy Trừ nữa, Ngụy Trừ không chết, tại lãnh thổ Tề quốc này hắn sẽ gặp phiền phức, chỉ cần rời khỏi kinh thành này là sẽ gặp nguy hiểm liền.

Người có thực lực có thể diệt được Ngụy Trừ, trước mắt ngoài trừ Hiểu Nguyệt các ra, hắn cũng không tìm ra được ai khác.

Hồng Phất: “Đạo gia chê cười, nhìn thấy trong phòng có cây đàn, tiện tay múa chút giải khuây mà thôi.”

Ngưu Hữu Đạo cười ha ha một tiếng rồi đi qua, đổi đề tài, “Nhị ca bên kia có tin tức gì không?”

Hồng Tụ nói: “Hôm qua có nhận được tin tức một lần, vẫn chưa tìm được người ta, đoán chừng hôm nay tin tức sẽ về chậm chút.”

“Thế à! ừ, vậy các ngươi cứ tiếp tục chơi đi, nếu có tin tức của nhị ca, nhớ nói cho ta biết đó.”

“Vâng!”

Ngưu Hữu Đạo quay người rời khỏi đình, dẫn mấy người Hứa lão lục rời đi.

Nhưng mà vừa đi đến cửa, Hồng Tụ đuổi theo, hô gọi, “Đạo gia, xin dừng bước!”

Đám người dừng bước, Ngưu Hữu Đạo quay lại hỏi: “Có việc gì à?”

Hồng Tụ có chút do dự nói: “Đạo gia, có thể mượn một bước nói chuyện hay không?”Ánh mắt liếc qua đám người Hứa lão lục.

Ngưu Hữu Đạo minh bạch ý tứ của nàng, quay sang đám Hứa lão lục, nói: “Các ngươi chờ ở đây đi.”

Hứa lão lục nói: “Đông gia nói. . .”

“Ai…, không có việc gì!” Ngưu Hữu Đạo biết hắn muốn nói cái gì, khoát tay cắt ngang, chỉ chỉ trong đình, “Cũng chỉ nói mấy câu thôi.”

Hơi kéo ra chút khoảng cách cũng không có việc gì, trước mắt bao người, hắn không tin Hồng Tụ, Hồng Phất dám động thủ với hắn ở tại Tề kinh này, hai nữ nhân này không phải là tử sĩ, cũng không phải là người có thể làm tử sĩ.

Hai người về lại trong đình, Ngưu Hữu Đạo ngồi xuống, Hồng Tụ bận bịu đổ nước châm trà.


Ngưu Hữu Đạo khoát tay áo, hỏi: “Chuyện gì mà thần thần bí bí vậy?”

Hai nữ nhìn nhau, có vẻ như có chút do dự.

Ngưu Hữu Đạo kì quái, thúc giục: “Có chuyện gì các ngươi cứ việc nói!”

Cuối cùng, vẫn là Hồng Phất lạnh tanh nói: “Đạo gia, kỳ thật không có ai nguyện ý cả một đời đi làm nô tỳ cả!”

“. . .  . . .” Ngưu Hữu Đạo sửng sốt, lời này là có ý gì? Hỏi lại: “Các ngươi muốn nói cái gì?”

Hồng Tụ nói: “Đạo gia, chúng ta đi theo tiên sinh không sai biệt lắm đã 20 năm. Năm đó lúc tiên sinh mua chúng ta, có từng nói, mười năm sau sẽ trả lại văn tự bán thân cho chúng ta, cho chúng ta được tự do, thế nhưng là, chớp mắt cũng đã 20 năm trôi qua, tiên sinh vẫn không có ý tứ đó.”

Ngưu Hữu Đạo thầm nhủ trong bụng, hai nữ nhân này tính làm cái quỷ gì?

Mắt nhìn kĩ lấy hai người, dò hỏi: “Ý của các ngươi là, nhờ ta đi nói giúp cho các ngươi? Bảo nhị ca trả văn tự bán thân lại cho các ngươi hả?”

Hồng Phất nói: “Tỷ muội chúng ta biết Đạo gia luôn để ý chúng ta, chỉ cần Đạo gia có thể năn nỉ giúp chúng ta một chút, tỷ muội chúng ta sẽ nguyện ý!”

Ngưu Hữu Đạo hồ nghi: “Nguyện ý cái gì?”

Hồng Phất: “Tỷ muội chúng ta nguyện ý cùng hầu hạ Đạo gia một lần! Đạo gia yên tâm, chỉ cần Đạo gia có thể giúp cho chúng ta biện hộ, không quản chuyện có được hay không, chúng ta cũng sẽ không có lời gì oán giận.”

Ngưu Hữu Đạo minh bạch, rốt cuộc hiểu rõ các nàng nguyện ý là nguyện ý chuyện gì. 

Nháy mắt biểu hiện trên mặt hắn đặc sắc vạn phần, trong lòng thì lại hơi hồi hộp một chút!

Trong khoảng khắc đó, hắn đã biết, thời gian kéo dài lâu như vậy, phía Lệnh Hồ Thu bên này vẫn là muốn xuống tay với hắn!

Nếu là không biết nội tình của những người này thì còn thôi, đã biết rõ ngọn nguồn của hai nữ nhân này rồi, hết lần này tới lần khác hai người này còn nói ra lời như vậy, đây rõ ràng không phải là đang lừa phỉnh hắn sao?

Hai nữ nhân này nói ra lời như vậy, lập tức khiến hắn đoán ra được hết thảy những sự kiện trước đó.

Lệnh Hồ Thu đi ra ngoài.

Người phía dưới Quản Phương Nghi đột nhiên xảy ra chuyện.

Quản Phương Nghi cũng đi ra ngoài.

Sau đó có tiếng đàn.


Chính mình nghe tiếng đàn mà đi tới.

Hai nữ cầu tình, nguyện ý lấy thân báo đáp.

Liên hệ hết thảy các dữ kiện lại, Ngưu Hữu Đạo lạnh sống lưng, tất cả mọi chuyện đều là một đường thiết kế rất tốt, chính là vì sáng tạo cơ hội cho hai nữ nhân này ra tay.

Hắn hiện tại xem như đã hiểu, vì cái gì Lệnh Hồ Thu kéo lâu như vậy vẫn không động Ngụy Trừ, bởi vì vẫn còn cơ hội xuống tay với hắn a, có thể tùy thời ra tay nữa, không cần thiết đi gây cái tên Ngụy Trừ phiền phức kia!

Sắc dụ! Hắn không nghĩ tới lại chơi chiêu sắc dụ này với hắn!

Hiện tại hắn rất lo lắng cho Quản Phương Nghi, đối phương mưu đồ đã lâu, muốn tạo đủ thời gian và không gian cho hai nữ động thủ, Quản Phương Nghi đi ra lần này còn có thể trở về được sao?

“He he, làm vậy có thích hợp không?” Ngưu Hữu Đạo cười he he, chà xát hai tay, ánh mắt lại lướt lướt trên người hai nữ, làm một bộ ta đây không kịp chờ đợi, y như sắc lang.

Dâm tặc! Trong lòng hai nữ gần như đồng thời mắng, chuẩn bị lát nữa để cho Ngưu Hữu Đạo nếm thử cái gì gọi là mùi vị ‘muốn sống không được, muốn chết cũng không xong’.

Hồng Phất bình tĩnh nói: “Nếu Đạo gia không tin, tỷ muội chúng ta có thể… cho ngươi trước.”

Ngưu Hữu Đạo cười ha ha nói: “Cái này. . . Ai nha, đằng sau đó các ngươi sẽ không đi nói lung tung gì với nhị ca đó chứ?”

“Sẽ không! Ta và tỷ tỷ vào phòng trước đợi ngài!” Hồng Phất nửa ngồi nửa quỳ hành lễ, Hồng Tụ cũng thi lễ theo, sau đó cả hai cùng quay người rời đi.

Ngưu Hữu Đạo không ngừng vui vẻ cười ha ha, chờ đến khi không thấy thân ảnh của hai nữ nữa, nụ cười trên mặt chợt tắt, bước nhanh đi tới trước mặt đám Hứa lão lục, khẩn cấp bàn giao: “Lập tức tập trung hảo thủ của Phù Phương viên, gấp rút tiến đến tiếp viện Hồng Nương!”

Hứa lão lục nói: “Tiên sinh quá lo lắng, đông gia không dễ thất thủ như vậy.”

Ngưu Hữu Đạo trực tiếp đưa tay kẹp cổ hắn, kề sát lỗ tai hắn, nhỏ giọng đốc thúc: “Phe xuất thủ là người của Hiểu Nguyệt các, Hồng Nương gặp nguy hiểm, nhanh đi ngay!”

Nghe nói là ‘Hiểu Nguyệt các’, Hứa lão lục chấn kinh, vội vàng gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta đi liền! Đúng, chúng ta đi, vậy còn tiên sinh thì sao?”

“Cứu Hồng Nương quan trọng, ngươi cứ việc mang toàn bộ hảo thủ đi, chỗ này ngươi tùy tiện chừa mấy người cho ta là được. Tại kinh thành này không tiện động thủ, ngươi lập tức chuẩn bị cho ta một bình rượu độc. . .” Ngưu Hữu Đạo cấp tốc căn dặn một phen.

Sự tình đến trình độ này, hắn cũng không đoái hoài tới có thể bại lộ hay không nữa, lo lắng chuyện Quản Phương Nghi bên kia bị chậm trễ, lo lắng Quản Phương Nghi đã rơi vào trên tay đối phương, hắn chỉ có thể tương kế tựu kế, bắt Hồng Tụ vơi Hồng Phất lại, hy vọng có thể xem như là con tin để trao đổi, hi vọng còn có cơ hội cứu vãn Quản Phương Nghi.

Hứa lão lục đại khái đã hiểu tình huống, vì cứu Hồng Nương vị này để cho mình mang đi hết hảo thủ, còn vị này lại muốn ở đây mạo hiểm.

Hứa lão lục rất là động dung, môi mấp máy, ôm quyền, cúi người bái thật sâu, rồi nói: “Bảo trọng!” Sau đó cấp tốc rời đi, cũng thật là không có thời gian để mà trì hoãn nữa!


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement