Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 340: Cưỡi hổ khó xuống

Edit: Luna Huang

Người trong Phù Phương viên, cấp tốc xao động lên, vừa điệu thấp lại vừa phải nhanh chóng, Hứa lão lục lặng lẽ triệu tập nhân thủ.

Mà Ngưu Hữu Đạo thì cấp tốc kéo lão thập nhị, người được Hứa lão lục lưu lại, căn dặn hắn làm thịt rượu ra làm sao, rồi làm sao đưa vào.

Xác nhận lão thập nhị đã nhớ rõ rồi, Ngưu Hữu Đạo cấp tốc chạy tới gian phòng của Hồng Tụ, Hồng Phất, không dám để cho hai người đợi lâu, lề mà lề mề với chuyện hắn ‘ưa thích’ như thế này mà nói, sẽ không phù hợp với biểu hiện thường thấy của hắn đối với hai nữ, sợ sẽ khiến cho hai nữ hoài nghi.

Lúc này, hắn không dám tạo ra bất cứ gì khiến hai nữ hoài nghi!

Trong gian phòng của Lệnh Hồ Thu, cũng chính là gian phòng hai nữ hàng ngày ở.

Lúc này, Hồng Tụ, Hồng Phất cũng có chút khẩn trương, lần đầu tiên làm loại chuyện sắc dụ này, nội tâm lẫn tâm thần đều bất an không vững.

“Không phải muội nói chuẩn bị thịt rượu sao? Thịt rượu muội chuẩn bị đâu?” Hồng Tụ bỗng nhiên nhỏ giọng kinh hô, đi lòng vòng tìm kiếm trong phòng.

Hồng Phất: “Không cần đến thịt rượu!”

Hồng Tụ: “Ừ! Nước trà, để ta đi chuẩn bị nước trà!”

Hồng Phất kéo nàng lại, “Tỷ tỷ, cũng không cần nước trà!”

Hồng Tụ kinh ngạc: “Vậy thì làm sao hạ dược đây?”

Hồng Phất lắc đầu: “Ẩm thực thường ngày của Ngưu Hữu Đạo đều bị kiểm tra rất nghiêm mật, làm thịt rượu đem tới nhất định sẽ bị kiểm tra, chẳng lẽ bưng vào phòng rồi hạ dược ở trước mặt hắn sao? Rất dễ bị bại lộ, việc này chỉ có thể thành công, không được phép thất bại, phương pháp hạ dược trong rượu thịt không ổn cho lắm!”

Hồng Tụ hồ nghi: “Không phải muội nói muốn hạ dược hắn sao?”


Hồng Phất nói: “Có cần phải phiền toái như vậy ư? Chúng ta cũng không cần tạo ra phong hiểm đó! Ngay lúc cùng hắn ôm ôm ấp ấp ấy, ngay lúc người sát người, thừa dịp hắn tình loạn ý mê, bất ngờ âm thầm chế trụ hắn, chẳng lẽ ngay lúc đó muội và tỷ tỷ còn không thể chế trụ nổi hắn nữa sao? Trước đó nói hạ độc trong rượu thịt với tiên sinh, chỉ là nói cho tiên sinh nghe mà thôi, có một số việc, nếu để tiên sinh biết, sẽ khiến cho tiên sinh mất mặt mũi, dù sao tỷ muội chúng ta cũng là nữ nhân của hắn, nếu nói huỵch tẹt ra trước mặt tiên sinh như vậy, để tiên sinh làm sao chịu nổi chứ, phải không?”

Hồng Tụ minh bạch, lần này không phải chỉ là sắc dụ ‘nói’ không, mà chính là ‘thực chất’ sắc dụ, mười ngón nàng không khỏi xoắn xuýt lại với nhau, khẩn trương nói: “Thật sự để cho hắn chiếm tiện nghi sao?”

Hồng Phất: “Cũng chẳng bị chiếm bao nhiêu tiện nghi đâu, nhiều lắm là bị hắn ôm một chút, hoặc là bị sờ hai ba cái, còn không đợi hắn kịp làm ra cử động gì quá mức, chúng ta liền chế trụ lại hắn. Chẳng lẽ ngay cả chút ủy khuất ấy, tỷ tỷ cũng không chịu nổi sao? Tỷ tỷ không ngại ngẫm lại, từ lúc rời Thanh Sơn quận đến nay, hai tỷ muội ta bị hắn coi như là nha hoàn sai đến hét đi không nói, ngay cả tiên sinh cũng phải đi theo sau mông hắn làm trâu làm ngựa, chẳng lẽ tỷ tỷ không muốn sớm chấm dứt, còn muốn tiếp tục như thế này nữa sao? Không chỉ là cái này, tỷ xem, tên Ngưu Hữu Đạo này đi đến chỗ nào cũng gây chuyện, tiếp tục như vậy nữa, chúng ta sớm muộn cũng bị hắn liên lụy!”

Hồng Tụ cười khổ nói: “Ta minh bạch ý của muội, chỉ là làm như vậy ta cảm giác có lỗi với tiên sinh.”

Hồng Phất kéo tay của nàng lại, khuyên bảo: “Tỷ tỷ, sau đó cứ nói với tiên sinh là hắn bị hạ dược lật, tránh cho tiên sinh để ý. Chỉ cần chúng ta không nói cho tiên sinh biết, đằng sau lại đem Ngưu Hữu Đạo đi diệt khẩu, chuyện này trời biết, đất biết, tỷ biết muội biết, sẽ không còn ai biết nữa. Một chút ủy khuất nho nhỏ, nhịn một cái liền qua, chúng ta cũng không thật sự làm ra chuyện gì có lỗi với tiên sinh mà, tỷ thấy muội nói có đúng hay không?”

Hồng Tụ cuối cùng cũng khẽ gật đầu.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, tiếp theo có tiếng đập cửa, còn có tiếng Ngưu Hữu Đạo lén la lén lút cười trộm hỏi khẽ, “Hai vị có ở trong này không?”

Hai nữ nhìn nhau, Hồng Phất để tay ở trước ngực nhấn nhấn mấy cái, ra hiệu nàng đã chuẩn bị xong, sau đó xoay người đi mở cửa, gượng cười nhìn Ngưu Hữu Đạo đang đứng ở trước cửa.

“Đạo gia!” Hồng Phất nửa ngồi nửa quỳ hành lễ.

“Không cần đa lễ, không cần đa lễ, cái kia…, ta có thể vào sao?” Lúc Ngưu Hữu Đạo hỏi câu này, còn ra vẻ thần thần bí bí quay đầu ngó ra phía ngoài, có vẻ như đang chột dạ, giống như sợ có người nhìn thấy vậy.

“Đạo gia, mời!” Hồng Phất nghiêng người bước qua một bên nhường lối cho hắn tiến vào, chính mình cũng giả ló ra đóng cửa tiện thể quan sát bên ngoài một chút, sau đó mới lui vào trong, đóng cửa lại, quay người lại, từ sau lưng Ngưu Hữu Đạo ngó qua, khẽ gật đầu với Hồng Tụ một cái, biểu thị không có vấn đề gì.

“Đạo gia!” Trong phòng, Hồng Tụ cũng hành lễ.

Ngưu Hữu Đạo lập tức tiến lên, đưa hai tay ra đỡ lấy cánh tay nàng, nâng nàng đứng thẳng dậy, còn thuận tiện nắm bàn tay nàng, vừa sờ vừa vỗ nhè nhẹ, nói “Đều là người một nhà cả, không cần đa lễ!”

Bị hắn sờ như thế, cảm giác giống như có đám côn trùng đang bò trên da vậy, toàn thân Hồng Tụ nổi hết cả da gà, thân thể run lên một cái, mém chút vô ý thức rụt tay về, nhìn thấy Hồng Phất đứng trước nhìn nàng khẽ lắc đầu, nàng mới cố nén lại không có rút về.


Mặt ngoài thì nhịn được, nhưng trong lòng thì lại rất ư là buồn nôn.

Thấy nàng không phản kháng, Ngưu Hữu Đạo liền nắm lấy nàng tay không thả, nắm ở trong lòng bàn tay sờ sờ, rồi hắc hắc hỏi: “Không biết lời nói của hai vị lúc nãy có còn tính hay không?”

Hồng Phất đi tới, bình tĩnh nói: “Chỉ cần Đạo gia đồng ý giúp chúng ta, cái kia tự nhiên là chắc chắn.”

“Tốt! Các ngươi yên tâm, việc này cứ bao ở trên người ta.” Ngưu Hữu Đạo vỗ vỗ bộ ngực, cho cam đoan, lại duỗi tay ra, bắt lấy tay Hồng Phất, một tay nắm một bàn tay, dùng sức kéo một cái, kéo hai nữ cùng tiến sát vào trong ngực mình, hai tay vòng qua eo ôm chặt, trái ôm phải ấp rất sung sướng.

Vẻ mặt Hồng Phất giường như có kháng cự, nhưng cũng còn tốt, có thể ổn định được, sắc mặt của Hồng Tụ thì rõ ràng nhìn có chút không chịu nổi, thỉnh thoảng nhìn ánh mắt muội muội, có vẻ như đang hỏi, có muốn động thủ hay chưa.

Ai ngờ Ngưu Hữu Đạo đang trái ôm phải ấp lại nói: “Ta đã sai người đi chuẩn bị chút rượu thịt, lập tức sẽ đưa tới liền, tí nữa chúng ta hảo hảo uống hai chén trợ hứng nha!”

Kỳ thật hắn cũng là đang còn nơm nớp lo sợ a, hắn biết rõ hai người muốn dùng loại phương thức này để mưu hại mình, còn phải nhảy vào tròng, căng cả đầu ra phối hợp diễn với các nàng, thần kinh hắn đang rất căng, nội tâm cũng cảnh giác cao độ, nói là liếm máu trên lưỡi đao của người khác cũng không có quá đáng chút nào.

Lúc này Hồng Tụ, Hồng Phất với hắn mà nói, chính là hai đầu ‘độc xà mỹ nữ’, tư vị ôm hai đầu rắn độc ở trong ngực rất không dễ chịu, chuyện ‘hương diễm’ như vậy lại không cảm giác được bất luận chút khoái hoạt gì.

Đối phương lúc nào cũng có thể ra tay với hắn, hắn chỉ có thể là dựa theo kế hoạch của chính mình trước đó, nhanh chóng nói ra câu ổn định hai người, hi vọng hai người này tuyệt đối đừng có xúc động mà làm bậy.

Nghe nói lập tức sẽ có người đưa thịt rượu đến, cả hai nữ đang bị hắn ôm vào ngực ngẩng đầu nhìn nhau, cũng hơi sửng sốt một chút.

Chờ một lát nữa sẽ có người đến, vậy hiện tại các nàng làm sao ra tay được đây?

Hồng Phất nói: “Đạo gia, không cần thịt rượu đâu.”

“Ấy, chuyện tốt như vậy, sao có thể không có rượu trợ hứng chứ! Cũng đã bàn giao xuống rồi.” Ngưu Hữu Đạo nói dứt lời, cúi đầu hôn ngay vào trên môi của nàng.


Trong nháy mắt, Hồng Phất mở to hai mắt lên, sau đó thân thể run lên, hai con mắt lại trừng lớn thêm mấy phần, ma trảo* kia của Ngưu Hữu Đạo đã thuận theo lưng nàng trượt xuống mông. (*bàn tay vàng trong làng sờ mó~^^~)

Hồng Tụ cũng mở to hai mắt, nhìn xem một màn này, tiếp sau đó chính nàng cũng luống cuống, hai tay cuống quít bắt lấy ma trảo của Ngưu Hữu Đạo đang cho vào trong cổ áo của mình, trượt xuống sờ về phía bộ ngực của mình!

“Hửm?” Ngưu Hữu Đạo thả môi Hồng Phất ra, quay đầu nhìn sang Hồng Tụ, một mực kìm nén Hồng Phất tranh thủ thời gian quay đầu qua một bên thở hổn hển.

Ngưu Hữu Đạo nhìn chằm chằm động tác bắt lấy tay mình của Hồng Tụ, rất là bất mãn nói: “Có ý gì đây, hay là đã đổi ý rồi?”

Trên ngực cắm một cái tay của nam nhân, mặt Hồng Tụ đỏ lên, nhìn về phía muội muội mình.

Hồng Phất bận bịu giải vây, nói: “Đạo gia, không phải chúng ta đổi ý, mà chờ lát nữa có người đưa thịt rượu đến, nếu bị người ta thấy được thì thật sự là không ổn đâu. Đợi người đưa rượu thịt đến rồi, tỷ muội chúng ta lại hầu hạ ngài cũng không muộn!” Đang khi nói một tay đưa ra sau lưng muốn đẩy cái bàn tay đang còn bóp lấy mông của mình kia.

“Chuyện lý thú như vậy, há có thể dừng lại? Yên tâm, không có việc gì.” Ngưu Hữu Đạo cười ha ha một tiếng, một câu cho qua, hai tay lại co lại, trực tiếp ôm hai nữ đi tới bên cạnh giường, làm hai nữ hãi hùng khiếp vía, xem như trải nghiệm cái gì gọi là cưỡi hổ khó xuống.

Nếu nói Ngưu Hữu Đạo không phải là sắc lang, hiện tại ai mà tin được?

Hắn hiện tại cũng hy vọng người đi làm thịt rượu kia nhanh chóng đem đồ ăn đến, nếu không hắn sợ rằng làm cho hai nữ nhân này tức giận, muốn chó cùng rứt giậu!

Trong thành, trên đường phố, Hứa lão lục đang dẫn mấy người bước nhanh đi đột nhiên dừng bước, mấy người đi theo cũng đều ngừng lại.

Phía đối diện, Quản Phương Nghi, Trần bá cùng lão thập tam cũng dừng lại.

Thấy nàng không có việc gì, đám người Hứa lão lục đồng loạt khẽ thở phào.

Quản Phương Nghi tiến lại gần, trầm giọng hỏi hắn: “Bảo ngươi bảo hộ Ngưu Hữu Đạo, ngươi chạy tới nơi này làm gì?”

“Ta cũng muốn tuân theo phân phó của đại tỷ, thế nhưng Ngưu Hữu Đạo nói đại tỷ người đang gặp nguy hiểm, nói Hiểu Nguyệt các muốn động đại tỷ. . .” Hứa lão lục kề tai nàng nhỏ giọng kể lại mọi chuyện.

Được biết Ngưu Hữu Đạo không tiếc bị bại lộ, cũng muốn mạo hiểm bắt Hồng Tụ, Hồng Phất lại, để dùng cứu nàng.

Vì cứu nàng, thậm chí bảo Hứa lão lục đem hết hảo thủ của Phù Phương viên đi.

Vì muốn Hứa lão lục tranh thủ thời gian chạy đi cứu nàng, không tiếc tiết lộ thân phận đám Lệnh Hồ Thu là người Hiểu Nguyệt các cho Hứa lão lục biết, có thể thấy được là vội thật.


Quản Phương Nghi răng ngà cắn môi, trong lòng bị một phen cảm động mạnh, loại cảm giác khó nói nên lời kia, nàng không có biểu lộ ra, trái lại nghiến răng nghiến lợi mắng một câu, “Tên chết bầm, tự mình còn khó đảm bảo nữa, lão nương cần hắn tới cứu chắc? Các ngươi là heo à, hắn nói cái gì các ngươi liền nghe cái đó, liền tin ngay luôn hả?”

Hứa lão lục lo lắng nói: “Đại tỷ, nếu ngươi không có chuyện gì nữa, vậy chúng ta nhanh trở về đi, muốn mắng, quay đầu chúng ta để ngươi từ từ mắng cho sướng miệng, còn hiện tại hắn rất nguy hiểm!”

“Vậy ngươi còn đứng ở đây làm cái gì, còn không nhanh đi?” Quản Phương Nghi trừng hắn một cái, một nhóm cấp tốc bước đi nhanh, đồng thời lại tiếp tục phân phó, “Đừng để cho người một nhà lại bị tóm, sai người đi gọi những người khác trở về.”

Nhân thủ Phù Phương viên sau khi ra ngoài cũng không có đi cùng nhau, một đống người đi chung quá bắt mắt, tất cả đã tách ra từ con phố đầu, hẹn gặp mặt ở ngoài thành.

Hứa lão lục cấp tốc phân phó hai người đi ra ngoài thành gọi người trở về.

Quản Phương Nghi bước nhanh váy tung bay, trong mắt có thần sắc lo lắng, lúc này thật hận không thể bay trở về, nhưng mà ở trong kinh thành có quy củ, không cho tu sĩ ở đây nhiễu loạn trật tự thế gian!

Một đám người vô cùng lo lắng chạy về Phù Phương viên, thẳng đến tiểu viện chỗ Lệnh Hồ Thu ở, vừa vặn gặp lão thập nhị đang bưng khay đứng trước cửa viện, phía trên khay có bày rượu thịt.

“Đại tỷ, ngươi đã trở về rồi?” Đang bưng khay thịt rượu lão thập nhị kinh hỉ.

Quản Phương Nghi quét mắt nhìn đồ vật hắn đang bê, hỏi: “Là đồ vật bưng tới đưa cho Ngưu Hữu Đạo hả?”

“Vâng!” Lão thập nhị gật đầu.

“Không cần, bỏ đi!” Quản Phương Nghi vung tay lên, nhanh chóng bước nhanh vào trong viện.

Nếu nàng không có trở về thì cũng thôi, nếu đã trở về, liền sẽ không để rượu độc phát huy hiệu quả khiến Ngưu Hữu Đạo bị bại lộ được. Nàng biết tình cảnh bây giờ của Ngưu Hữu Đạo, muốn mượn tay Hiểu Nguyệt các giết Ngụy Trừ, nếu không sau khi Ngưu Hữu Đạo rời khỏi kinh thành này, khắp nơi đều sẽ đầy nguy cơ, không khéo muốn bước nửa bước cũng khó đi.

Nàng biết rõ lần này Ngưu Hữu Đạo vì cứu nàng mới làm như vậy, trước mắt qua cửa này không nói, về sau này sẽ có hậu hoạn vô cùng vô tận, nàng không thể để cho chuyện này phát sinh được!

Sau khi tiến vào tiểu viện, mắt Quản Phương Nghi khẽ xoay chuyển, đưa tay lên ra hiệu người đi phía sau dừng bước, còn chính nàng thì rón rén bước đến gian phòng đang đóng chặt cửa kia.

Nàng đứng ở trước ra vào nghiêng tai lắng nghe một lát, tiếp theo sau đó quay người đá một cước.

Rầm! Váy áo bay múa, trực tiếp đạp banh cửa ra!


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement