Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 360: Người Giáo Sự Đài

Edit: Luna Huang

Bị giày vò như thế, đêm nay ai cũng đừng nghĩ được an ổn.

Ngày kế tiếp, Cao chưởng quỹ đến hậu viện tìm Viên Cương, thức cả một đêm, vẻ mặt hắn đầy mệt mỏi, cười khổ nói: “Đông gia, đã tìm được tam thiếu gia rồi, mọi người có thể an tâm.”

Hôm nay, hắn không có đến Đậu Hũ quán làm đúng giờ, một mực ở chỗ Hô Diên gia bên kia chờ tin tức, dù sao phí tổn cho Hô Diên Uy chạy trốn là Viên Cương cung cấp.

Viên Cương hỏi: “Tìm được ở chỗ nào?”

Cao chưởng quỹ: “Ai, cũng chưa có chạy đi quá xa, tới một chỗ cách hơn hai trăm dặm thì bắt được. Nghe nói là bị truy đuổi, nên trốn vào trong đống cỏ khô của một nông trường, bị lục soát được, vừa sáng sớm hôm nay bị áp giải về. Ai nha, cả người nhìn rất là chật vật, một thân đầy vụn cỏ, sao lại phải tự làm khổ mình cơ chứ!”

Viên Cương im lặng, không biết nên nói Hô Diên Uy thế nào cho tốt, không khỏi quá vô dụng đi, mới đó đã bị bắt trở về, không có bản sự chạy còn ráng chạy cái gì?

Thật tình không biết, ngay từ đầu Hô Diên gia đúng là không biết Hô Diên Uy chạy chỗ nào thật, nhưng mà việc này lại kinh động đến hoàng đế, Hạo Vân Đồ sao có thể để cho Hô Diên Uy chạy được, lập tức mệnh cho Giáo Sự Đài, cần phải tìm cho được người mang về, rất nhanh, liền theo dấu được Hô Diên Uy khi hắn tới một nông trường để đổi ngựa.

Giáo Sự Đài cũng không có trực tiếp đi bắt người, Hạo Vân Đồ cũng muốn mặt mũi, sao có thể cưỡng ép, đi bắt người không nguyện ý cưới nữ nhi của mình trở về để cưới nữ nhi của mình được.

Thế nên có người lặng lẽ đem tin tức ném tới cho Hô Diên gia, để người Hô Diên gia tự mình nhìn mà xử lý.

Hô Diên gia lập tức phát ra quân lệnh, điều động Kiêu Kỵ quân ở gần đó đuổi theo hướng Hô Diên Uy chạy trốn, tiến hành vây bắt.

Mấy ngàn thiết kỵ quét ngang, chỉ vì bắt một cái Hô Diên Uy, mà vị trí mục tiêu đã được xác minh, còn có tu sĩ phối hợp nữa, một Hô Diên Uy lẻ loi trơ trọi, như chó nhà có tang chạy đi được chỗ nào? Cứ như vậy Hô Diên Uy bị bắt giải trở về!

Cao chưởng quỹ lấy ra ba tấm kim phiếu mệnh giá 1000, “Đông gia, đây là tiền Tam thiếu gia mượn ngươi, Thượng tướng quân bảo ta trả lại cho ngươi, lấy giấy nợ Tam thiếu gia viết trở về.”


Viên Cương nhận lấy, phiếu nợ cũng còn để ở trên người hắn, thuận tay lấy ra đưa cho Cao chưởng quỹ, lại hỏi: “Người bị bắt trở về có bị phạt gì không?”

Cao chưởng quỹ than thở nói: “Phải gọi là thảm a, người vừa bị bắt trở về, Thượng tướng quân ra lệnh một tiếng, một trận gia pháp hầu hạ ngay, đánh cho tam thiếu gia quỷ khóc sói gào, nói là về sau không dám nữa. Đoán chừng trong thời gian ngắn, tam thiếu gia cũng đừng nghĩ nằm ngủ hay đi bộ được, chớ nói chi là chạy trốn. Ai, đông gia, nếu không có việc gì gấp ta đi trước đây.”

Viên Cương yên lặng khẽ gật đầu. . .  . . .

Cũng không lâu lắm, một tin tức được truyền ra, toàn bộ Tề kinh oanh động.

Nghe nói trong lúc tảo triều, Thượng tướng quân Hô Diên Vô Hận đột nhiên ở ngay trước mặt bách quan, hướng hoàng đế cầu thân, giúp nhi tử Hô Diên Uy cầu hôn trưởng công chúa Hạo Thanh Thanh, hoàng đế ở ngay trước mặt bách quan một lời đồng ý xuống.

Miệng vàng lời ngọc, quân vô hí ngôn, ván đã đóng thuyền.

Về phần người trong cuộc, mặc kệ là nhà trai, hay là nhà gái, đều không có quyền cự tuyệt!

Nhưng đối với một số người mà nói, sự tình cần chú ý lại không phải là cái này.

Bạch Vân gian, Tô Chiếu cùng Tần Miên đang đứng trước một tấm bản đồ, Tần Miên đưa tay chỉ một đường hướng Đông trên địa đồ, nói “Nhìn tuyến đường, rõ ràng là muốn rời khỏi Tề quốc quay trở về Yến quốc!”

Bên này nhận được tin tức, có người trong lúc vô tình ở trên đường nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo đã cải trang cách ăn mặc đi cùng với đám đệ tử Thiên Ngọc môn, sau khi bên này biết được, thì lập tức sai người tới vùng đó điều tra, quả thật phát hiện có đệ tử Thiên Ngọc môn cải trang.

“Ta liền biết tặc tử kia rất xảo trá mà!” Tô Chiếu cắn răng chửi mắng, không dám nói là bản thân sớm đã có hoài nghi, bây giờ kết quả ấn chứng suy đoán của nàng, bèn quả quyết nói: “Lập tức liên hệ phía trên, thỉnh cầu người ở nơi khác phối hợp, không tiếc bất cứ giá nào chặn đường hắn lại! Một khi để hắn trốn trở về Thanh Sơn quận, đến trên địa bàn của hắn còn muốn động đến hắn, tổ chức sẽ phải bỏ ra cái giá không nhỏ, quyết không thể để hắn chạy về đó được!”

Nàng đã sớm muốn giải quyết Ngưu Hữu Đạo, lần này được phía trên cho phép, tự nhiên là nỗ lực hết sức.

“Được!” Tần Miên đáp ứng, nhanh chóng rời đi.

Nhưng mà sau khi ra ngoài không bao lâu, Tần Miên lại vội vàng quay trở về, mở miệng liền nói: “Ngưu tặc gian trá, nhóm đi về phía đông là đang lừa gạt chúng ta, còn hắn thì đi về phía tây.” Trên tay chìa ra một phần mật tín, “Phía trên nói, Ngưu tặc đã cách xa khu vực chúng ta quản hạt, nói nhân thủ chúng ta ở bên này chạy đến cũng đã không kịp, bảo chúng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ, miễn cho bị bại lộ!”


“Đi về phía tây?” Tô Chiếu kinh ngạc: “Xác nhận rồi sao?”

Tần Miên: “Phía trên có thể trực tiếp phát ra chỉ lệnh cho chúng ta, tất nhiên là đã nắm giữ được tình báo đáng tin, bằng không sẽ không trực tiếp bảo chúng ta kết thúc hành động!”

Tô Chiếu lần nữa nhìn về phía địa đồ, “Đi về phía tây, đến vị trí nào vậy?”

“Tình huống cặn kẽ phía trên không có nói cho biết, chỉ nói nguyên nhân bảo chúng ta kết thúc hành động. Bất quá, nếu có thể nói đã cách xa khu vực chúng ta quản hạt, bảo người của chúng ta tiến đến cũng không kịp, vậy Ngưu tặc hẳn là đã sắp đến bờ biển, một khi để hắn chạy trốn lên trên biển, khắp nơi đều là chỗ có thể tùy thời ẩn núp, còn muốn tìm được hắn, cơ bản là không có hi vọng.” Tần Miên đưa tay chỉ hướng vùng biển của Tề quốc.

Vừa nghe được Ngưu Hữu Đạo đi tới bờ biển, Tô Chiếu lập tức hãi hùng khiếp vía, lo lắng Ngưu Hữu Đạo muốn ra tay với đám chiến mã kia.

Bất quá nghĩ lại, có thể bản thân đã quá lo lắng, đám chiến mã cho Bắc Châu kia đã sớm đi ra biển rồi, Ngưu Hữu Đạo hiện tại chạy tới, thì có thể làm được cái gì. Huống chi, đội tàu một mực vẫn có liên hệ với bên này, đội tàu đã chạy vòng sang hướng bắc, trước mắt vị trí của đội tàu cũng đã sớm cách xa bờ biển Tề quốc rồi.

Còn nữa, Ngưu Hữu Đạo rất không có khả năng biết được đám chiến mã kia.

Khả năng càng lớn hơn là, Ngưu Hữu Đạo đã biết việc Hiểu Nguyệt các muốn đối phó hắn, biết được thế lực Hiểu Nguyệt các khổng lồ, nếu mà đi đường bộ, mặc kệ đi hướng nào cũng không an toàn, nên muốn lên trên biển để dễ bề thoát thân hơn.

Nghĩ thông suốt cái này rồi, Tô Chiếu nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại có chút hận đến nghiến răng, “Bán đứng Lệnh Hồ Thu, chính mình thì vụng trộm chạy mất, làm chúng ta không biết được là có chuyện gì xảy ra, lại thả ra tin tức cả hắn với Lệnh Hồ Thu đều rơi vào trên tay triều đình, làm mồi nhử hấp dẫn lực chú ý của chúng ta, tiếp tục yểm hộ cho hắn chạy trốn. Hiện tại lại toát ra một nhóm đi về phía đông, trên thực tế người lại chạy về phía tây, tặc này chân chính là gian trá vô cùng!”

Tần Miên thở dài: “Đúng vậy a! Tặc này thiết kế bẫy liên hoàn nhìn như đơn giản, kì thực lại cực kỳ cao minh, từng khâu đều trải qua tỉ mỉ bố trí, các phương diện đều được che giấu vô cùng tốt, lừa chúng ta lâu như thế, vậy mà không ai có thể nhìn thấu được kế của hắn, quả thực là bị hắn xỏ mũi trâu kéo đi, kéo chúng ta chạy tới chạy lui, khiến chúng ta như lọt vào trong sương mù, cho nên không có cách nào tập trung lực lượng để truy sát hắn. Lần này, nếu không phải phía trên kịp thời nắm giữ tình huống, nếu chúng ta lại tập trung lực lượng truy sát về phía đông mà nói, đợi đến khi xuyên phá được bố cục của hắn, sợ là hắn đã sớm chạy lên biển trốn mất dạng rồi.”

Nàng cũng giương mắt lên nhìn về phía địa đồ, “Hắn chắc là đã sắp đến bờ biển rồi, hi vọng lần này phía trên có thể tới kịp, bằng không thì phiền phức sẽ thật là lớn!”

Tô Chiếu cười lạnh một tiếng nói, “Phiền phức lớn thì không đến nỗi, nhiều nhất để cho hắn đắc ý nhất thời mà thôi!”

Tần Miên không biết nói gì, vấn đề này thật sự là liên quan quá lớn, việc Ngụy Trừ giả chết không có cách nào nói cho nàng ta biết được.


Vì sao phía trên không tiếc đại giới cũng muốn bóp chết Ngưu Hữu Đạo ở tại lãnh thổ Tề quốc?

Nguyên nhân rất đơn giản, ngay cả Lệnh Hồ Thu cũng không biết, trước mắt Ngưu Hữu Đạo tự nhiên cũng không biết Ngụy Trừ là giả chết, Ngụy Trừ là người Kim vương, chỉ cần Ngưu Hữu Đạo còn ở trong lãnh thổ Tề quốc, Ngưu Hữu Đạo cũng không dám lộ ra lung tung, nhưng một khi để cho Ngưu Hữu Đạo rời khỏi Tề quốc, rời khỏi phạm vi thế lực Kim vương cai quản, ai dám cam đoan Ngưu Hữu Đạo sẽ không đề cập đến việc này? Đến lúc đó Ngụy Trừ còn có thể sống lại sao?

Hoàng hôn trên thảo nguyên, là một màn rực rỡ nhất của thiên nhiên.

Dân du mục ngồi trên lưng ngựa, quơ quơ cái roi dài, xua đàn dê bò ngựa vào khu trại.

Ở nơi xa, có năm người cưỡi ngựa rong ruổi chạy đến, chạy về phía bên này, chính là nhóm năm người Ngưu Hữu Đạo.

Ngựa giảm dần tốc độ, chạy tới đàn dê bò bên này, hỏi thăm ai là chủ nhân của nông trường này, tự nhiên là muốn thay đổi ngựa.

Một tiểu cô nương chỉ chỉ lão hán đang đứng phía trước hàng rào, bên cạnh lán gỗ, đó chính là chủ nhân của nông trường.

Ngay lúc năm người thúc ngựa chậm rãi chạy qua đó, chợt có một hán tử cầm cái roi dài phóng ngựa chạy tới, chắn ngang hướng đi của năm người.

Năm người siết cương ngựa dừng lại, nhìn xem hắn, mà đối phương cũng đang quan sát tỉ mỉ năm người bọn hắn.

Ngưu Hữu Đạo cười hỏi: “Vị bằng hữu này, vì sao lại ngăn cản chúng ta?”

Hán tử nhìn chằm chằm hắn một trận, nói: “Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi hẳn là Ngưu Hữu Đạo đi.”

Vừa nghe được lời này, năm người mặt ngoài vẫn là thản nhiên, nhưng nội tâm lại rất rung động.

Ngưu Hữu Đạo đưa tay sờ lên mớ râu quai nón trên mặt mình, híp mắt lại hỏi: “Bằng hữu nói cái gì chúng ta nghe mà không hiểu.”

Hán tử thò tay vào trong ngực, lấy ra một tấm lệnh bài, đưa lên cho năm người nhìn, lệnh bài trên có khắc một con chim ưng âm trầm, một đôi mắt ưng trông khiếp người.

Khóe miệng Quản Phương Nghi co rút lại một chút, nhìn sang xem phản ứng của Ngưu Hữu Đạo, phát hiện Ngưu Hữu Đạo tựa hồ không biết, thúc ngựa tới gần một chút, thấp giọng nói: “Là người Giáo Sự Đài.”


“Vị này chắc hẳn là Hồng Nương đi!” Hán tử lại lên tiếng nói, cũng từ từ thu hồi lại lệnh bài trên tay, bỗng nhiên ngữ khí nghiêm trọng nói: “Bệ hạ có chỉ, xin mời năm vị nghỉ ngơi một chút, rồi ngày mai quay trở lại kinh thành, có chuyện quan trọng cần thương lượng!”

Chuyện cho tới lúc này, đối phương đã nói đến tình trạng này, Ngưu Hữu Đạo minh bạch, chính mình tự cho rằng hành tung của mình luôn bí ẩn, kỳ thật ra vẫn luôn nằm trong lòng bàn tay của Hạo Vân Đồ. Bèn chậm rãi hỏi lại: “Không biết là có chuyện gì quan trọng cần thương lượng vậy?”

“Phía trên không nói, cũng không phải chuyện ta nên hỏi. Đã chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi cho mấy vị xong rồi, mời đi theo ta!” Hán tử đưa tay mời, rồi thúc ngựa đi phía trước dẫn đường.

Bốn người hai bên nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo.

Ngưu Hữu Đạo cũng thúc hai gót chân vào bụng ngựa, đi theo đối phương, đồng thời quan sát hoàn cảnh bốn phía.

Bốn người nhìn nhau, cũng chỉ đành đi theo.

Đi vào trong nông trường, quả nhiên đã chuẩn bị xong lều trại cho bọn hắn nghỉ ngơi, trong liều trại cũng đã chuẩn bị sẵn đồ ăn uống, hiển nhiên không chỉ là nắm giữ được động tĩnh của bọn hắn, thậm chí ngay cả lúc nào bọn hắn đến cũng nắm rất rõ.

Kiểm tra đồ ăn uống qua một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Ngưu Hữu Đạo ăn uống trong trầm mặc.

Hắn không nghĩ tới, đã đến cuối đoạn đường, nhiều nhất chỉ cần nửa ngày nữa là có thể đến mục đích, là có thể coi như đã thuận lợi thoát thân, ai ngờ, thế mà còn có thể toát ra người của Giáo Sự Đài, bảo bọn hắn ngừng lại, lúc này, trong đầu hắn nghĩ ra rất nhiều chuyện.

Quản Phương Nghi thì ngồi đó nhỏ giọng oán trách, lại phải quay trở về, cực cực khổ khổ chạy nhiều ngày như vậy cũng như không.

Đợi đến khi ăn uống xong xuôi, Ngưu Hữu Đạo cho Quản Phương Nghi một cái ánh mắt, người sau cùng chui ra lều vải với hắn, cùng dạo bước dưới ánh chiều tà trong nông trường.

Nhìn thấy có người cầm túi da dê đút cho gia súc uống nước, hai mắt Quản Phương Nghi lập tức tỏa ánh sáng, “Bẩn chết đi được, ta đi tìm bọn họ xin chút nước tắm một cái cho đã.”

Ngưu Hữu Đạo lên tiếng ngăn cản, “Bảo Hứa lão lục với Trần bá đi sờ ngọn nguồn của đám người nơi đây một chút, nếu như không có tu sĩ, không có người cản trở đường rút của chúng ta, sau khi trời tối chúng ta lập tức rời đi!”

Vừa bước được hai bước Quản Phương Nghi chợt dừng lại, quay người, ngạc nhiên hỏi: “Ngươi muốn kháng chỉ sao?”

Ngưu Hữu Đạo: “Kháng chỉ? Có phải ngươi ở Tề kinh lâu quá nên đần độn luôn rồi?”

(Luna: Kỳ thực ta thấy NT chết hay không không quá quan trọng đâu. Bởi NHĐ cũng biết rõ LHT là ai rồi, nếu biết thêm bị phản bội thì cũng có gì đâu. Sao lại làm quá lên thế nhỉ)


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement