Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 362: Tự tiện chủ trương

Edit: Luna Huang

Trăng sáng nhô trên mặt biển, thủy triều sóng vỗ.

Một bóng đen mọc sừng sững trên mặt biển, là một núi đá ngầm cực lớn, cách đó không xa, có một chiếc thuyền lớn đang chạy qua.

Chiếc thuyền lớn này không chỉ là chạy qua không, mà lại chạy qua lặp đi lặp lại.

Trong mắt người ngoài nhìn thấy, có lẽ là vừa từ nơi này chay qua, nhưng kì thực lại là một mực chạy qua chạy lại, từ đó, sẽ không dễ dàng khiến cho người ta cảm thấy, là nó đang cố ý lưu lại ở vùng biển này.

Chiếc thuyền này chính là chiếc thuyền mà Ngưu Hữu Đạo ước định gặp mặt, cũng không phải là thuyền chở chiến mã, mà là một trong 200 chiếc thuyền loại dùng để chở vật tư kia.

Thuyền chở chiến mã sớm đã đi rồi, Ngưu Hữu Đạo cũng sẽ không để thuyền chứa chiến mã lưu lại ở trong này, như thế sẽ quá nguy hiểm, một khi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn mà nói, rất dễ bại lộ việc bên này lén cướp chiến mã.

Một chiếc thuyền chở vật tư, nếu gặp chuyện thì giải thích thế nào cũng được.

Trên boong phía đầu thuyền, Hắc Mẫu Đơn và Công Tôn Bố đứng sóng vai nhau, cùng nhìn về phía bờ biển.

“Làm sao còn chưa tới?” Hắc Mẫu Đơn rõ ràng có chút lo lắng tự hỏi.

Nàng lo lắng không phải là không có nguyên nhân, mặc dù không biết Ngưu Hữu Đạo đến tột cùng đã làm gì ở kinh thành, nhưng từ trong tin Thẩm Thu truyền đến, biết được Phù Phương viên đã đem Hồng Tụ, Hồng Phất đuổi ra ngoài, đằng sau đó, lúc rời đi lại bỏ rơi Lệnh Hồ Thu, lúc ấy nàng liền ý thức được, Đạo gia tám chín phần mười là đã ngửa bài với Lệnh Hồ Thu.

Chuyện giữa Ngưu Hữu Đạo với Lệnh Hồ Thu, nàng là rõ ràng nhất, cũng biết được thân phận thật của Lệnh Hồ Thu, ngửa bài với Lệnh Hồ Thu, liền mang ý nghĩa là sẽ đối diện với Hiểu Nguyệt các.

Mặc dù nàng đã sớm biết, Ngưu Hữu Đạo không có khả năng mãi tiếp tục giả đò với Lệnh Hồ Thu, sớm muộn gì cũng sẽ ngả bài, nhưng khi cái ngày đó đến, nàng vẫn là không nhịn được sợ hãi. Hiểu Nguyệt các là thế lực đáng sợ bực nào, không phải nàng không biết.

Công Tôn Bố an ủi: “Yên tâm, từ thời gian gần đây nhận được tin tức, hẳn là sẽ không có cách nơi này quá xa.”

Đúng lúc này, có một con Kim Sí vạch phá bầu trời đêm, bay về phía chiếc thuyền bên này, trực tiếp chui vào một cánh cửa sổ trong khoang thuyền.

Hai người nhìn nhau, cấp tốc quay người rời khỏi đầu thuyền, đi vào trong khoang thuyền, cùng chui vào phòng cất giữ Kim Sí đưa tin ở trong khoang.


“Là tin của Đạo gia gửi tới sao?” Công Tôn Bố đóng cửa, lên tiếng hỏi.

Hai đệ tử canh giữ ở trong khoang thuyền vừa mới lấy mật tín ra, cùng đứng dậy, một người trả lời: “Vâng, là tin của Đạo gia bên kia gửi đến.”

Công Tôn Bố trầm giọng nói: “Dịch ra nhanh đi.”

“Vâng!” Đệ tử kia dạ, cấp tốc dịch nội dung ra, viết lại trên một trang giấy, sau đó giao cho Công Tôn Bố.

Hắc Mẫu Đơn lập tức thò đầu tới, cùng nhìn xem nội dung trên mật tín, sau khi xem xong, hai người quay mặt nhìn nhau.

Công Tôn Bố nhíu mày nói thầm: “Tình huống gì đây? Không phải nói là gặp mặt ở đây sao? Bảo chúng ta rạng sáng ngày mai liền xuất phát là có ý gì?”

Hắc Mẫu Đơn nghiêm mặt nói: “Khẳng định là đã xuất hiện cái gì đó ngoài ý muốn, nên không muốn chỗ chúng ta bị bại lộ, lập tức đưa tin hỏi rõ tình huống!”

Công Tôn Bố gật đầu, lập tức hạ lệnh: “Gửi tin hồi đáp, hỏi rõ tình huống!”

“Vâng!” Hai tên đệ tử cấp tốc chấp hành.

Không bao lâu sau, một con Kim Sí được thả ra ngoài.

Thời gian sau đó, Công Tôn Bố cùng Hắc Mẫu Đơn đều là cùng chờ đợi trong lo nghĩ, khi thì quanh quẩn một chỗ ở trong khoang thuyền, khi thì đi đi lại lại ở trên boong thuyền bên ngoài.

Song, lần này cũng không cần chờ quá lâu, khoảng hai canh giờ sau, nhìn thấy một con Kim Sí xuyên phá bầu trời đêm quay trở về.

Hai người lần nữa chạy trở vào trong khoang thuyền, Công Tôn Bố vẫn nói câu nói kia, “Là tin của Đạo gia bên kia gửi sao?”

“Vâng!” Đệ tử cung kính trả lời.

Công Tôn Bố chỉ vào mật tín, “Mau dịch nhanh đi!”

Rồi lại quay sang nói với Hắc Mẫu Đơn “Từ thời gian Kim Sí lui tới, nếu chỉ tính một chiều mà nói, nhiều lắm chưa tới nửa ngày là có thể đến đây rồi, xem ra Đạo gia nói trước khi trời sáng cho thuyền rời đi cũng không phải là không có đạo lý.”


Hắc Mẫu Đơn mím môi, kỳ thật ở trong lòng hai người cũng không có lạc quan như vậy, Đạo gia nói bọn hắn rạng sáng chạy đi, cũng không có nói là rạng sáng sẽ tới nơi này gặp bọn hắn.

Chờ đến khi xem hết nội dung mật tín được dịch ra xong, Công Tôn Bố và Hắc Mẫu Đơn đều trầm mặc.

Ở trước mặt đệ tử Ngũ Lương sơn, hai người cũng không có nói nhiều gì, sợ làm cho người khác lo sợ, cùng rời khỏi khoang thuyền này.

Lúc ra khỏi khoang thuyền, Hắc Mẫu Đơn tiện thể tới gõ cửa phòng Đoàn Hổ, đứng ngoài cửa dùng tay ngoắc, ra hiệu Đoàn Hổ ở bên trong đi ra đây một chút.

Công Tôn Bố nhìn Hắc Mẫu Đơn nhiều thêm một chút, không biết nàng ta gọi Đoàn Hổ cùng đi ra ngoài là có ý gì, loại chuyện khiến người ta lo lắng như này, nên để càng ít người biết mới càng tốt.

Đoàn Hổ cấp tốc đi ra, cùng đi theo tới một chỗ ở trên boong phía đầu thuyền, xong hỏi: “Đại tỷ, nhìn sắc mặt của ngươi không được tốt lắm, có chuyện gì vậy?”

Hắc Mẫu Đơn đưa mật tín cho hắn nhìn xem.

Đoàn Hổ xem qua xong, kinh nghi bất định nói: “Không phải nói là gặp mặt ở đây sao? Cho một nhóm đi tới hải đảo phía Tấn quốc bên kia là sao?”

Hắc Mẫu Đơn nói: “Thẩm Thu đã nói rất rõ ràng, hành tung bị bại lộ, Đạo gia nhận ra nguy hiểm gì đó, cho nên năm người mới chia ra làm hai nhóm.”

Đoàn Hổ nhìn Công Tôn Bố, lại nhìn Hắc Mẫu Đơn, hỏi: “Gặp phải nguy hiểm sao? Vậy phải làm sao bây giờ?”

Hắc Mẫu Đơn hỏi: “Đi với ta một chuyến, ngươi với ta giúp Đạo gia dẫn dụ nguy hiểm kia rời đi, ngươi có sợ hay không?”

Đoàn Hổ ưỡn ngực ra nói: “Ngươi cũng không sợ, ta có gì phải sợ chứ?”

Công Tôn Bố giật mình nói: “Mẫu Đơn muội tử, dẫn dụ nguy hiểm rời đi là sao? Ngươi đừng có nói giỡn! Mặc dù Đạo gia còn trẻ tuổi, thế nhưng ở trong số những người ta đã gặp qua, luận đầu óc cùng với thủ đoạn, không ai mạnh hơn hắn, nếu Đạo gia đã sắp xếp xong xuôi, vậy thì liền theo Đạo gia an bài mà chấp hành đi, không cần các ngươi chạy tới dẫn dụ nguy hiểm rời đi gì cả!”

Nhưng mà trong lòng Hắc Mẫu Đơn lại biết rõ ràng tình huống hơn ai cả, cũng hiểu rõ Ngưu Hữu Đạo hơn những người khác, tình huống lần này không giống với như trước đó, phe đối đầu có thể chính là Hiểu Nguyệt các kia!

Coi như không phải là Hiểu Nguyệt các, cũng nhất định là sẽ xuất hiện tình huống cực kỳ nguy hiểm gì đó, nếu không đang còn đi thẳng một đường như vậy, cớ gì lại ngay tại lúc sắp gặp mặt phải tách ra làm hai, theo lý mà nói, muốn chống cự nguy hiểm, thì càng có nhiều người, thì mới càng có khả năng chống cự lại nguy hiểm tốt hơn mới đúng.

Hắc Mẫu Đơn: “Công Tôn huynh, kỳ thật trong lòng ngươi hay ta đều hiểu, trước mắt Đạo gia chia người ra làm hai, điều đó nói rõ, là một khi xảy ra chuyện mà nói, thì có nhiều người hơn đi nữa cũng không có tác dụng gì!”


Công Tôn Bố: “Chính vì vậy, các ngươi mới không thể đi! Biết rõ sẽ gặp nguy hiểm còn chạy tới làm gì, nếu như ngay cả Đạo gia cũng ứng phó không nổi, các ngươi chạy tới thì có ích lợi gì?”

Hắc Mẫu Đơn: “Công Tôn huynh, chúng ta đi theo Đạo gia đã lâu, ở dưới tình huống phức tạp như vậy, Đạo gia có từng bạc đãi qua chúng ta người nào chưa? Điều chiếu cố chúng ta thật tốt! Ở Thanh Sơn quận bên kia, cùng với điều kiện như Đạo gia, nếu đưa cho chúng ta đi xử lý mà nói, chúng ta cũng không có uy tín và thủ đoạn để mà tiếp tục cùng những người kia quần nhau, thế lực các phương kia căn bản là sẽ không đem chúng ta để vào mắt, ở bên kia, chỉ có Đạo gia mới có đủ uy tín và thủ đoạn để trấn trụ được các phương! Đạo gia trời sinh chính là người cầm lái, rời đi hắn, ta không cách nào thế được, ngươi cũng không được, chúng ta ai cũng không được, lập tức sẽ tan rã ngay, Ngũ Lương sơn của ngươi muốn tiếp tục đi con đường nào? Cho nên, cho dù là vì chính chúng ta, cũng tuyệt đối không thể để cho Đạo gia xảy ra chuyện được!”

Công Tôn Bố than thở nói: “Đạo lý không cần ngươi nói ta cũng biết, nhưng tình huống này, các ngươi thì có thể làm được gì?”

Hắc Mẫu Đơn: “Có biện pháp, không phải Đạo gia cùng với Hồng Nương kia làm thành một nhóm sao? Ta và Đoàn Hổ cũng vừa vặn một nam một nữ!”

Công Tôn Bố đã hiểu ý của nàng, lại một mặt đầy xoắn xuýt.

Hắc Mẫu Đơn lần nữa thuyết phục: “Ngươi yên tâm, đầu tiên tình huống cũng chưa chắc là sẽ như chúng ta nghĩ như vậy, có lẽ sẽ là một trận sợ bóng sợ gió rồi thôi. Thứ hai, nếu thật sự gặp phải phiền toái gì, khả năng đối phương không nhận biết hai người chúng ta là rất lớn, vừa nhìn cái liền biết ngay chúng ta không phải là Đạo gia và Hồng Nương, hai người chúng ta hoàn toàn có thể giả bộ hồ đồ lượn đi qua. Còn nữa, hai chúng ta vừa tạo ra động tĩnh, liền sẽ lập tức rời đi ngay, sẽ không chờ cho đến khi đối phương tìm tới được chúng ta.”

Công Tôn Bố khổ sở khuyên: “Đừng có làm rộn, Đạo gia nói trời vừa sáng là phải xuất phát ngay, quy củ của Đạo gia các ngươi hiểu, không thể chờ được!”

Hắc Mẫu Đơn: “Nếu như trước khi trời sáng mà chúng ta chưa thể trở về, các ngươi cứ việc rời đi như ý của Đạo gia, chúng ta sẽ tiến đến cái chỗ mà nhóm Thẩm Thu đi tới để gặp các ngươi”

Công Tôn Bố: “Muội tử, không nên tự tiện chủ trương, hay là liên lạc với Đạo gia trước đã, xem Đạo gia quyết định như thế nào đi!”

Hắc Mẫu Đơn: “Hiện tại bên người Đạo gia căn bản là không có Kim Sí đưa tin, làm sao liên hệ đây?”

“. . .  . . .” Công Tôn Bố im lặng.

Cuối cùng, Công Tôn Bố chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Hắc Mẫu Đơn cùng Đoàn Hổ bay lượn rời thuyền.

Hắn cũng không ngăn lại được, tình huống hiện tại, người phụ trách chỉ huy chính là Hắc Mẫu Đơn, Ngưu Hữu Đạo không có ở đây, Hắc Mẫu Đơn chính là đại biểu Ngưu Hữu Đạo, lời nàng nói mới tính. . . . . .

Thảo nguyên, dưới bóng đêm mông lung, có hai bóng người bay lượn tiến tới, dừng tại một chỗ bên ngoài nông trường, hô gọi người ra mở cổng hàng rào.

“Hai vị có chuyện gì sao?”

Người trong nông trường ra mở cửa rào, hồ nghi lên tiếng hỏi, đánh giá một nam một nữ đêm hôm khuya khoắt còn mang theo nón lá ở trước mắt.

“Mua hai con ngựa!” Nữ tử lấy ra một tấm kim phiếu.

Có tiền dễ nói chuyện, người trong nông trường cấp tốc làm việc, chuẩn bị ngựa cho khách.

Hai con ngựa được dắt tới, sau khi nữ tử kiểm tra xong, nói với nam nói: “Đạo gia, xong rồi!”


Sau đó hai người trở mình lên ngựa, ở dưới bóng đêm mau chóng phi đi.

Vừa ra khỏi nông trường, nam tử hỏi: “Làm thế này có được không?”

Nữ tử nói: “Hẳn là có thể, nếu đối phương thật sự muốn tìm kiếm mà nói, nhìn thấy nông trường hẳn là sẽ tới nghe ngóng. . .  . . .”

Đám cháy lớn kia rốt cục cũng được dập tắt, song nông trường cũng đã đầy rẫy tro tàn, dưới ánh trăng, những mục dân kia đi tìm kiếm súc vật chạy lạc khắp nơi.

Đang đứng yên ở trong đám tro tàn, Từ Dung bỗng nhiên ngẩng đầu, dưới bầu trời đêm trăng sáng, nhìn thấy có mấy con phi cầm cỡ lớn liên tiếp bay xẹt qua.

Chưa đầy một lát sau, một cái Kim Sí xuyên phá bầu trời đêm lướt tới, hạ xuống tay của Từ Đức Hải, Từ Dung thấy thế bèn bước nhanh đi tới.

Lôi mật tín ra nhìn qua xong, Từ Đức Hải một mặt đầy bất mãn.

Từ Dung ở gần bên hỏi: “Thế nào?”

Từ Đức Hải nói: “Phía trên có hồi phục, nói hướng Cửu Đạo Xuyên bên kia, có vẻ như phát hiện tung tích của Ngưu Hữu Đạo.”

Từ Dung: “Vì sao là có vẻ như?”

Từ Đức Hải: “Trên thư không có nói rõ nguyên do, phía trên bảo ta chuyển cáo Từ tiên sinh, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi tin tức, nếu kinh thành bên kia đã lên tiếng, liền sẽ cố hết sức, đã phái người ở lân cận đuổi theo xác minh rồi . . .  . . .”

Trời đêm trăng tà, có hai bóng người đang bay lượn trên mặt biển, đâu tiên hạ xuống tảng đá ngầm cao sừng sững kia nhìn ra chung quanh, cuối cùng nhắm hướng con thuyền mơ hồ ở phía nơi xa trên mặt biển bay đi.

Hai người này không phải ai khác, chính là Ngưu Hữu Đạo cùng với Quản Phương Nghi.

Bay tới hạ xuống thuyền, Ngưu Hữu Đạo chống kiếm trước người, bày ra động tác đặc trưng.

Cửa khoang thuyền mở ra, Công Tôn Bố lộ mặt nhìn tới, đối phương vừa vặn đứng khuất sáng, nên cũng không dám xác nhận.

Nhìn thấy là Công Tôn Bố, Ngưu Hữu Đạo đưa tay lột râu quai nón trên mặt xuống.

Công Tôn Bố lập tức mừng rỡ chạy ra, chắp tay nói: “Đạo gia, rốt cuộc ngươi đã đến!”

Ngưu Hữu Đạo ngắm nhìn bốn phía, thở phào một hơi, nói: “Đúng vậy, cuối cùng cũng tới. Đi thôi, lái thuyền đi!”

“Ấy. . .” Vẻ mặt Công Tôn Bố đây khó xử, nói “Đạo gia, Hắc Mẫu Đơn với Đoàn Hổ đã cùng lên bờ, vẫn còn chưa có trở lại”


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement