Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 363 : Gặp nạn

Edit: Luna Huang

Đang tính đi vào trong khoang thuyền Ngưu Hữu Đạo chợt dừng chân, quay đầu lại nhìn về phía lục địa, hỏi lại “Lên bờ?”

Công Tôn Bố thở dài: “Hắc Mẫu Đơn lo lắng ngươi gặp nguy hiểm, đã mang theo Đoàn Hổ lên bờ, nói là giúp ngươi dẫn dụ nguy hiểm rời đi.”

“Giúp ta dẫn dụ nguy hiểm rời đi?” Ngưu Hữu Đạo thu hồi ánh mắt, chuyển qua mặt hắn, cũng chầm chậm quay người lại đối diện hắn, quát: “Tình huống thế nào?”

Tiếng quát này, làm cho Lục Ly Quân đang ngồi bên trong bước ra, đứng ở cửa khoang nhìn về phía này.

“Trước đó nhận được tin tức, bảo chúng ta rạng sáng liền xuất phát, Hắc Mẫu Đơn dự đoán là Đạo gia có khả năng gặp phải nguy hiểm. . .” Công Tôn Bố kể rõ lại tình huống khi đó.

Quản Phương Nghi chớp chớp đôi mắt to sáng, nội tâm thầm thổn thức, mặc kệ Hắc Mẫu Đơn làm đúng hay là làm sai, đều không thể phủ nhận đó chính là một thủ hạ trung thành, cái thế đạo này, loại người như thế này đã khó có được!

“Hồ nháo!” Ngưu Hữu Đạo giận dữ mắng mỏ, kiếm trong tay chọc liên tục xuống boong thuyền mấy lần, “Không cho thuyền cập bờ, chính là vì để cho các ngươi ở trên biển chờ, lại chạy lên bờ làm cái gì? Ai bảo các ngươi chạy lên bờ?”

Cái này để Công Tôn Bố phải trả lời như thế nào? Bất quá Công Tôn Bố cũng đã nhìn ra, có thể khiến cho Ngưu Hữu Đạo nổi giận dữ như vậy, xem ra thật sự là có nguy hiểm, nội tâm không khỏi lo lắng cho Hắc Mẫu Đơn với Đoàn Hổ !

Sắc mặt Ngưu Hữu Đạo thật khó coi, đi lui đi tới ở trên boong thuyền, thỉnh thoảng nhìn về bờ biển, trong ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Trước đó hắn đã cảm thấy có chút kỳ quái, sau khi chạy ra khỏi nông trường về sau, một đường thuận lợi không tưởng tượng nổi, một chút dấu hiệu có vẻ như đang bị truy tìm cũng không có cảm nhận được.

Hắn còn cảm thấy có thể là do chính mình lo lắng quá, căn bản là không có xuất hiện tình huống mà bản thân hắn lo lắng kia, một chút lực cản cũng không có gặp phải.

Hiện tại xem ra, hoặc là do chính mình lo lắng quá thật, hoặc là chính việc làm của Hắc Mẫu Đơn đã phát huy tác dụng, thật sự giúp mình dẫn dụ nhân mã đi tìm kiếm rời đi.

Đạo lý rất đơn giản, nếu thật sự tồn tại loại nguy hiểm kia, từ trên thời gian chênh lệch, còn có trên trạng thái địch ta, là có thể đưa ra được phán đoán nhất định.

Chỉ mong là chính mình lo lắng quá, chỉ mong cái nguy hiểm có thể sẽ xuất hiện mà chính mình lo lắng kia không có tồn tại.

“Bọn hắn có mang Kim Sí theo không vậy?” Đang đứng tại mép thuyền Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại hỏi.


Công Tôn Bố trả lời: “Không có!”

Ngưu Hữu Đạo: “Bọn hắn có nói là đi hướng nào không?”

Công Tôn Bố lắc đầu: “Cũng không có, chỉ nói là nếu lỡ như không đợi được bọn hắn, bọn hắn có thể sẽ đi tới chỗ đám Thẩm Thu đi, sẽ gặp lại chúng ta ở đó.”

Đông! Ngưu Hữu Đạo lại dùng sức chọc kiếm thật mạnh xuống boong thuyền, trong lòng tức giận không chỗ phát tiết.

Không có Kim Sí liền liên lạc không được với hai người Hắc Mẫu Đơn, không biết bọn hắn đi đâu, là không tìm được bọn hắn, lục địa lớn như vậy, dựa vào chút ít người này đi tìm dạng mèo mù đụng phải chuột chết, vậy thì không khác gì mò kim đáy biển cả, cũng không có thực tế!

“Đạo gia, làm sao bây giờ?” Công Tôn Bố thử hỏi, ngụ ý là, còn muốn lái thuyền đi nữa không?

Ngưu Hữu Đạo tức giận nói: “Còn có thể làm gì? Chờ!”

Quản Phương Nghi vốn còn muốn đùa giỡn một chút tiểu tính tình mà mình hay làm, vừa nhìn thấy địa điểm gặp mặt này, là nàng có chút không cao hứng, cảm thấy Ngưu Hữu Đạo quá ma quỷ, lúc đẩy ba người Trần bá ra cũng không chịu tiết lộ địa điểm, rõ ràng là tại đang đề phòng.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ Ngưu Hữu Đạo kiểu này, rõ ràng là đang còn tức giận, tiểu tính tình kia bèn nuốt trở lại. . .  . . .

Một vùng dãy núi liên miên, sông núi hiểm trở, địa danh được gọi là Cửu Đạo Xuyên.

Dưới chân núi, có hai kỵ đang rong ruổi.

“Đại tỷ, không tốt!”

Ngồi trên lưng ngựa thỉnh thoảng quan sát cảnh giác bốn phía, Đoàn Hổ đột nhiên kinh hô.

Hắc Mẫu Đơn mãnh liệt quay đầu lại, nhìn theo phương hướng hắn nhìn, chỉ thấy trên bầu trời đêm, dưới ánh trăng sáng, liên tiếp có mấy bóng đen lướt qua, là mấy con phi cầm cỡ lớn.

Sắc mặt Hắc Mẫu Đơn kịch biến, sự tình có chút vượt quá dự liệu của nàng, nàng muốn là sau khi dẫn xuất động tĩnh, thì sẽ lập tức chạy về phía có địa thế hiểm yếu để bỏ trốn, muốn cậy vào địa hình phức tạp để dễ bề thoát thân, nhưng mà không nghĩ tới, đối phương thế mà vận dụng phi cầm cỡ lớn đuổi theo tìm kiếm, lại còn vận dụng nhiều phi cầm cỡ lớn như vậy nữa.

Ở trong quan niệm của nàng, dù là một cái phi cầm cỡ lớn, đều là giá trên trời, trong tiềm thức, không nghĩ tới sẽ có người vận dụng nhiều phi cầm cỡ lớn như vậy để đuổi theo truy bắt.


Nàng trước đó cảm thấy hi vọng thoát thân thật là lớn, nhưng đối phương vận dụng phi cầm cỡ lớn đuổi bắt, tốc độ phản ứng vượt ra ngoài dự đoán của nàng, không nghĩ tới nhanh như vậy liền đã có thể bị đuổi kịp, đến mức bỏ qua một vài cơ hội thoát thân!

Nàng không trông cậy vào việc những phi cầm cỡ lớn này chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua, không có quan hệ gì với bọn hắn, nàng biết lần này thật sự là phiền toái lớn, thật sự rất nguy hiểm!

“Đi!” Hắc Mẫu Đơn la lên một tiếng, phi thân bay lên rời khỏi lưng ngựa, nhằm về hướng đỉnh núi bay đi.

Đoàn Hổ cũng phi thân bay lên đuổi theo, hai người đồng thời vứt bỏ tọa kỵ, cũng vứt bỏ nón lá trên đầu, lộ ra diện mạo thật, hoảng hốt đào mệnh!

Không trung, năm con phi cầm chia chia hợp hợp, tìm kiếm bốn phía, chợt cao chợt thấp.

Có một con phi cầm cơ hồ bay sát mặt đất, lướt qua phía trên hai con ngựa không người cưỡi, lại nghiêng cánh lướt vút lên trên không, chếch lên, đuổi theo hai người đang bay về lượn về phía đỉnh núi.

“Réc!” Phi cầm phát ra một tiếng kêu báo động bén nhọn kéo dài.

Trên không trung bốn phía, bốn con phi cầm lập tức chuyển hướng, tăng tần suất vỗ cánh, đẩy nhanh tốc độ đuổi theo hướng bên này.

Rất nhanh, Hắc Mẫu Đơn cùng Đoàn Hổ bị buộc chạy lên tới đỉnh núi, một bên núi là một hẻm núi, trong hẻm núi có dòng nước chảy xiết gào thét lao nhanh.

Một con phi cầm bay vòng trên đỉnh đầu bọn hắn, hai con bay vòng xung quanh bọn hắn, một con đậu xuống hẻm núi đối diện, còn có một con bay tới bay lui ở trên dòng nước siết dưới hẻm núi.

Trên năm con phi cầm đều có ba người điều khiển, từng người dấu ở trong đấu bồng đen, nón trùm xuống che nửa mặt, thấy không rõ được khuôn mặt.

Bất quá từ râu ria cùng nếp nhăn ở phần mặt lộ ra của mấy người nhìn ra, tựa hồ có không ít người đã lớn tuổi.

Toàn bộ đường chạy trốn đã bị chặt đứt, cũng đã bị bao vây toàn diện, nội tâm Hắc Mẫu Đơn cùng Đoàn Hổ tràn đầy khẩn trương, tâm thần bất định, nói không có chút nào sợ hãi chính là nói xạo.

Trên một con phi cầm có một người bay xuống, hạ xuống đối diện bọn hắn, nhìn thật kĩ dung mạo hai người.

Đối với người có kinh nghiệm mà nói, vừa nhìn liền biết hai người không có dịch dung.


Rất rõ ràng, vô luận là màu da hay tư sắc của Hắc Mẫu Đơn, đều không phù hợp với hình mẫu Quản Phương Nghi, mà tuổi tác của Đoàn Hổ, cũng rõ ràng không hợp với tuổi của Ngưu Hữu Đạo, nhìn rõ ràng lớn tuổi hơn Ngưu Hữu Đạo nhiều, không có khả năng là Ngưu Hữu Đạo được.

Hắc Mẫu Đơn trầm giọng nói: “Các ngươi là ai, vì sao đuổi theo chúng ta mãi không buông?”

“Các ngươi không phải là Ngưu Hữu Đạo và Quản Phương Nghi, giả mạo bọn hắn là muốn dẫn dắt chúng ta rời đi phải không, nói, Ngưu Hữu Đạo ở đâu?” Người kia phát ra thanh âm âm trầm hỏi thăm.

Hắc Mẫu Đơn: “Ngươi đang nói cái gì ta nghe không hiểu!”

“Còn dám mạnh miệng!” Người kia lật tay tung ra một chưởng, một đạo chưởng ảnh màu xanh, to như cái bàn lớn hiện ra, tung bay đánh tới!

Hai người kinh hãi, muốn tránh cũng không thể tránh được, đối phương vừa ra tay, hai người liền biết, thực lực của đối phương căn bản không phải là hai người bọn hắn có thể chống cự.

Nhưng hai người ở trên tu hành giới liên thủ xông xáo nhiều năm, cũng coi là phối hợp ăn ý.

Hắc Mẫu Đơn lập tức dùng hết toàn bộ tu vi, song chưởng đẩy ra chống cự.

Đoàn Hổ lập tức đập song chưởng vào phía sau lưng Hắc Mẫu Đơn, cũng dùng hết một thân tu vi cung cấp pháp lực trợ giúp Hắc Mẫu Đơn, lấy chống cự công kích của đối phương.

Bành! Chưởng ảnh màu xanh công phá phòng ngự mà hai người cùng liên thủ.

Hai tay Hắc Mẫu Đơn bị hất văng ra, có thể nghe được tiếng xương cốt đứt gãy, mặt ngửa lên trời, miệng “phốc” phun ra một ngụm máu tươi.

Bịch! Hắc Mẫu Đơn bị chấn bay đập vào người Đoàn Hổ, người sau cũng “phốc” phun ra một ngụm máu, bất quá đại bộ phận uy lực công kích đã bị Hắc Mẫu Đơn tiếp nhận gần hết, Đoàn Hổ hiển nhiên đỡ hơn nhiều.

Hai bóng người bị một chưởng đánh bay, rơi xuống hẻm núi, lần lượt ‘ ầm’ ‘ầm’ lọt vào trong dòng nước xiết dưới hẻm núi.

Phi cầm đang lướt tới lướt lui trong hẻm núi lướt đến, một người phi thân nhảy ra, lật tay cầm một viên dạ minh châu ra, rồi chui vào trong nước, đuổi bắt hai người!

Mà vừa vào trong nước, Đoàn Hổ lập tức ôm lấy Hắc Mẫu Đơn cơ hồ đã mất đi lực hành động, liều mạng lặn sâu xuống dưới đáy nước, thuận dòng nước xiết nhanh chóng tiến tới, hắn biết rõ, con sông này có lẽ là hi vọng duy nhất cho hai người thoát thân.

Sau lưng tựa hồ có loáng thoáng ánh sáng đuổi theo, Đoàn Hổ luống cuống.

Dưới sự thất kinh, có thể phát hiện được bất cứ cơ hội nào cũng sẽ không buông bỏ, đây là bản năng cầu sinh, tay chạm đến một chỗ lỗ hổng không biết là cửa hang hay là hỏm đá, lỗ hổng nhỏ chỉ có thể đủ cho một người chui vào. Đoàn Hổ cũng không quản được nhiều như vậy, một cánh tay kẹp lấy Hắc Mẫu Đơn, đẩy Hắc Mẫu Đơn đi vào.

Thấy Hắc Mẫu Đơn có thể dễ dàng tiến vào sâu, nói rõ bên trong còn có không gian, chính hắn cũng chui vào theo.


Vừa tiến vào trong, mới phát hiện đây là một cái thủy động, cũng không biết không gian bên trong lớn được bao nhiêu, bèn lập tức ôm Hắc Mẫu Đơn ép sát vào bên trong, một cử động nhỏ cũng không dám động, một tay bịt lấy miệng Hắc Mẫu Đơn, không để cho mùi máu tươi trong miệng mũi nàng lại lan chảy ra bên ngoài.

Ngoài động, có ánh sáng loáng thoáng hiện lên, sau đó rời đi, Đoàn Hổ nhắc chân lên mò mẫm thăm dò, lại phát hiện thêm một cái hang nhỏ.

Mới đầu, hắn cũng không để ý tới cái hang nhỏ này, ôm lấy Hắc Mẫu Đơn bơi sâu vào bên trong, hai người rất nhanh nổi lên mặt nước, cũng không biết không gian bên trong lớn cỡ bao nhiêu.

Hắn vốn định ôm Hắc Mẫu Đơn lên bờ, song chợt nghĩ nghĩ, lại lẻn lặn lại vào trong nước, tìm tới cái hang nhỏ ở bên cạnh cửa hang mà hắn mới phát hiện trước đó, hơi chút tìm tòi, phát hiện không gian bên trong cũng chỉ có thể chứa được khoảng ba, bốn người. Bèn đẩy Hắc Mẫu Đơn nhét vào, tìm trong thủy động được một tảng đá lớn ôm tới, lúc bản thân hắn cũng chui vào, liền kéo theo tảng đá lớn đó chặn lại cửa hang nhỏ.

Mặt nước của dòng nước chảy xiết, chợt có ánh sáng của ngọc minh châu nở rộ, một người nhô lên mặt nước, quơ quơ một viên dạ minh châu chiếu sáng, sau đó lại chui vào trong nước.

Trên không trung, lập tức có mười người phi thân nhảy xuống, từng tên lấy dạ minh châu ra xong chui vào trong nước, chỉ thấy dưới đáy dòng nước chảy xiết, có quang mang loáng thoáng trôi theo hạ du đi tìm kiếm.

Hai con phi cầm thì chở những người còn lại bay tới bay lui, tuần sát ở phía trên dòng sông.

Phía trên không, còn có hai con cũng chở những người còn lại tuần sát khắp nơi ở trong núi.

Người áo đen vừa động thủ kia thì đang đứng ở ngay trên vách núi, bên cạnh có một con phi cầm đứng đó.

Có người phát hiện cửa hang mà Đoàn Hổ ẩn thân, cầm dạ minh châu chui vào.

Đang trốn trong hang nhỏ ở bên cạnh cửa hang Đoàn Hổ lập tức khẩn trương cao độ lên, hắn có thể nhìn thấy loáng thoáng ánh sáng qua khe hở tảng đá lớn che ở cửa hang.

Nhưng mà dưới tình thế cấp bách, hắn đã có quyết đoán chính xác, cơ trí, người tới thường ít khi để mắt đến cửa hang, sau khi chui vào trong hang, bỏ qua tảng đá lớn nằm ở cửa, tiến nhập vào bên trong, thi pháp dò xét khắp nơi, nhưng mà không ngờ tới, ở cửa hang lại có giấu người.

Trình độ nào đó mà nói, ngay từ đầu Hắc Mẫu Đơn chọn hướng Cửu Đạo Xuyên để chạy trốn là đã biết rõ địa hình nơi đây.

Người tới tiến vào bên trong rồi nổi lên mặt nước, lên bờ, giơ dạ minh châu lên xoi sáng khoảng không gian hơn mười trượng dưới đất này, dò xét qua mấy lượt, mấy hang động to to nhỏ nhỏ nối với hang này cũng đều không có buông tha.

Triệt để kiểm tra hết xong, không thấy có người, người tới mới quay lại trong nước, lại chui ra khỏi động, tiến vào trong dòng sông chảy xiết bên ngoài, tiếp tục tìm kiếm địa phương khác.

Đang trốn ở trong hang nhỏ Đoàn Hổ thấy được bên ngoài chợt lóe sáng lên.

Biết người tới chắc là đã đi ra, nhưng hắn vẫn không dám vọng động, tiếp tục ẩn trốn.

Thẳng đến khi cảm giác Hắc Mẫu Đơn đang nằm hôn mê trong ngực hắn sắp sửa tắt thở, hắn mới không thể không mạo hiểm, cẩn thận từng li từng tí đẩy tảng đá phủ kín cửa hang nhỏ ra, kéo Hắc Mẫu Đơn chui ra ngoài, lặn vào trong động, rồi ôm Hắc Mẫu Đơn lên bờ.

Thi pháp khống chế nước trên thân hai người không cho nhỏ xuống đất, rồi xông thẳng vào bên trong hang động, lại tìm một chỗ kín đáo ở trong hang động chui vào, lúc này mới tiến hành cấp cứu cho Hắc Mẫu Đơn. . .  . . .


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement