Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 364: Thuyền, Đạo gia đang chờ chúng ta!

Edit: Luna Huang

“Ô. . .”

Người áo đen đang đứng trên vách núi chợt ngửa mặt lên trời hét một tiếng thật dài, âm thanh vang vọng khắp núi sông, làm cho con phi cầm cỡ lớn đậu bên cạnh cũng kinh hãi “úc” một tiếng.

Chỉ chốc lát sau, đám người xuôi theo dòng nước xiết  chạy xuống hạ du tìm kiếm chợt nhao nhao nhảy lên, lũ lượt bay về phía bên này, mấy người đang cưỡi trên phi cầm trên không trung cũng bay xuống.

Mười lăm người tập trung lại một chỗ.

Người áo đen vừa phát ra tiếng hét dài kia hỏi: “Đã tìm được chưa?”

Một người đáp: “Địa thế nơi đây rất phức tạp, phía dưới có rất nhiều nơi bị dòng nước xiết ăn mòn, tạo ra không ít hang hốc, muốn tìm được sợ rằng rất phiền phức.”

Người áo đen: “Ngược lại là do ta tính sai.” Hắn có chút hối hận khi đánh hai người rớt xuống dưới, đâu ai rảnh không có việc gì lại chạy đến nơi này, cũng do không ai biết địa hình nơi này, nếu sớm biết địa hình nơi này như vậy, hắn đâu dại đánh người ta rớt xuống làm chi, bây giờ ngược lại thành phiền phức cho bên mình.

Thấy mọi người đều đứng đó lắc đầu, biểu thị không có phát hiện được, người áo đen bèn nói: “Hai người kia không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là Ngưu Hữu Đạo, nếu toàn bộ chúng ta đều mãi đi tìm hai người này ở đây, đó mới thật sự là mắc mưu Ngưu Hữu Đạo. Hắn đã cách bờ biển không xa, nếu chúng ta còn tiếp tục mất thời gian ở đây, Ngưu Hữu Đạo chắc sẽ chạy thoát mất.”

Một người nói: “Hai người này có khả năng biết được chỗ Ngưu Hữu Đạo đang ở, cứ như vậy buông tha sao?”

Người áo đen: “Lưu lại một tổ tiếp tục ở đây tìm kiếm, những người khác trọng điểm đi tìm kiếm tung tích Ngưu Hữu Đạo, không thể để toàn bộ ở lại chỗ này.”

Lời này nói có lý, những người khác cũng không có ai phản đối, liền lưu một tổ lại, còn lại bốn tổ nhảy lên phi cầm, cấp tốc bay đi.

Đưa mắt nhìn đồng bạn biến mất ở trên bầu trời đêm, ba người còn lại hơi phân phối một chút, hai người phi thân bay đi, tiếp tục từ chỗ ngừng lại trước đó truy tìm tiếp, một người còn lại thì khống chế phi cầm bay ở trên không nhìn xuống dưới điều tra.


Thật tình không biết, vị trí mà Đoàn Hổ đang ẩn giấu, liền chỉ ở phía dưới cách bọn hắn không xa, nhưng mà bọn hắn cho rằng ở phía dưới đã tìm hết rồi, không cho rằng còn cần thiết phải tìm kiếm lại lần nữa.

Lúc này, thân đang ở trong hang động, Đoàn Hổ lại gấp không chịu nổi, Hắc Mẫu Đơn cứng rắn chịu một chưởng của tên cao thủ kia, thương tích quá nặng, kinh mạch ở rất nhiều vị trí trong cơ thể đã bị đứt từng khúc, lục phủ ngũ tạng cũng bị chấn thương nặng.

Dưới sự cấp cứu, Hắc Mẫu Đơn từ trong hôn mê tỉnh lại, vừa tỉnh cái lại sặc ra mấy ngụm máu.

Đoàn Hổ lấy thuốc trị thương ra, đặt vào trong miệng nàng, thi pháp giúp nàng nuốt xuống, lại thi pháp giúp nàng luyện hóa.

Nhưng mà thương tích của Hắc Mẫu Đơn thật sự quá nặng, thuốc trị thương bình thường căn bản không có hiệu quả gì, hiện tại cần chính là linh đan kéo dài tính mạng.

“Không được nữa, đại tỷ, thương thế của ngươi không thể kéo dài được nữa.” Đoàn Hổ đưa tay ra muốn ôm nàng đứng dậy.

Hắc Mẫu Đơn phát ra một tiếng kêu rên thống khổ, gian nan lắc đầu, nói: “Không được, bọn hắn khẳng định đang còn ở bên ngoài tìm chúng ta, hiện tại không thể đi ra ngoài.”

“Thế nhưng thương thế của ngươi thật sự không thể kéo dài được nữa!” Đoàn Hổ cuống đến phát khóc.

Hắc Mẫu Đơn yếu ớt nói: “Thực lực những người kia quá mạnh, hiện tại chúng ta ra ngoài căn bản là không có cách nào trốn thoát, một khi rơi vào trên tay của bọn hắn, sẽ tạo thành phiền phức rất lớn cho Đạo gia.”

Đoàn Hổ: “Ngươi là nữ nhân của Đạo gia, Đạo gia có thể hiểu được, Đạo gia cũng không muốn nhìn thấy ngươi xảy ra chuyện, nếu ngươi là xảy ra chuyện, ta làm sao bàn giao lại với Đạo gia đây!”

“Nữ nhân của Đạo gia . . .” Hắc Mẫu Đơn thì thầm, mỉm cười, xem ra tất cả mọi người đều hiểu lầm, bất quá hiểu lầm này đối với nàng mà nói, thật tốt đẹp. “Đoàn Hổ, ngươi nghe ta nói, người bên ngoài rất có thể là người của Hiểu Nguyệt các. Người Hiểu Nguyệt các luôn luôn giữ bí mật rất nghiêm, một khi chúng ta rơi vào tay của bọn hắn, bọn hắn sẽ không để lại người sống, đến lúc đó, hai người chúng ta ai cũng không sống được, ôm hy vọng vào bọn hắn là tự lừa dối chính mình, hơn nữa, còn sẽ rước lấy phiền toái lớn cho Đạo gia, thủ đoạn cạy mở miệng của Hiểu Nguyệt các ngươi cũng đã được nghe nói rồi đi. Tránh qua được đầu ngọn gió này, hai người chúng ta chí ít còn có một người có thể sống xót, bảo vệ Đạo gia, Ngô Tam Lưỡng, Lôi Tông Khang mới có triển vọng. Đoàn Hổ, ngươi đã làm rất tốt, có thể ở dưới mí mắt bọn hắn trốn thoát, ngươi đã cố hết sức. . .  . . .”

Trời đã sáng.

Thuyền vẫn phiêu đãng ở trên mặt biển như cũ, Ngưu Hữu Đạo đang chống kiếm trước người, một mực không nhúc nhích, đứng tại mép thuyền, nhìn về phía bờ biển.

Luôn miệng bi bô nay Quản Phương Nghi cũng ngậm miệng, nàng cũng biết, thời gian trở về càng kéo dài, mang ý nghĩa là khả năng gặp nạn của hai người càng lớn, lúc này không im miệng, lại nói xen vào mà nói, đó chính là tự tìm kích thích.


Công Tôn Bố thỉnh thoảng nhìn xem đường bờ biển, lại thỉnh thoảng lại nhìn xem bóng lưng sừng sững của Ngưu Hữu Đạo, bóng lưng phong trần mệt mỏi còn không kịp tắm rửa.

Ngẩng đầu lên nhìn sắc trời một chút, muốn nói gì đó lại thôi, câu hỏi trời đã sáng rồi, có muốn lái thuyền rời đi hay không cuối cùng vẫn không dám nói ra.

Lục Ly Quân đứng tựa ở cửa khoang thuyền, vòng tay ôm trước ngực, lẳng lặng nhìn xem một màn này, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Thẳng đến khi mặt trời nhô lên khỏi đường chân trời, chiếu từng tia sáng rực rỡ, Công Tôn Bố mới bước tới đứng ở sau lưng Ngưu Hữu Đạo, hỏi, “Đạo gia, trời đã sáng, có muốn đi trước theo lời Hắc Mẫu Đơn nói hay không?”

Mặt Ngưu Hữu Đạo không biểu cảm gì, trầm giọng nói: “Chờ!”

Với hắn mà nói, Hắc Mẫu Đơn với Đoàn Hổ đơn giản chỉ có hai cái kết quả, hoặc là không có chuyện gì, hoặc là đã gặp nạn.

Đã chờ đến giờ này, hai người vẫn còn chưa quay trở lại, vậy đơn giản là đã gặp nạn, hoặc là đã đi tới chỗ Thẩm Thu chờ bọn hắn đến gặp mặt.

Nếu là kết quả sau, lại chờ thêm một chút nữa cũng không có gì. Còn nếu là đã gặp nạn, hắn tin tưởng, nếu người Hiểu Nguyệt các thật sự bắt được hai người, thì sẽ không vội vã giết chết, sẽ ép hai người khai ra nơi hắn đang ở, nghe đồn, không có miệng lưỡi nào mà Khổ Thần Đan của Hiểu Nguyệt các không thể cạy ra được.

Sau khi Hiểu Nguyệt các cạy mở miệng hai người về sau, tất nhiên sẽ dẫn hai người đến xác minh.

Hắn vẫn còn ở lại, liền sẽ còn chỗ thương lượng được với Hiểu Nguyệt các, trên tay hắn còn có át chủ bài có thể chu toàn, còn có cơ hội có thể cứu được hai người.

Nếu hắn không còn ở đây, nếu hắn không quan tâm chết sống của hai người, bỏ chạy, vậy thì tình cảnh của Hắc Mẫu Đơn và Đoàn Hổ liền thật sự nguy hiểm, có giá trị lợi dụng thấp, đối phương có khả năng sẽ giết chết hai người luôn.

Dưới mắt, nếu Hắc Mẫu Đơn và Đoàn Hổ thật sự rơi vào tay Hiểu Nguyệt các, cũng chỉ có hắn là có khả năng cứu được hai người.

Nhưng mà tình huống trước mắt đến tột cùng là như thế nào, cũng không ai biết, chính là bởi vì tình huống không rõ, mới là điều gian nan nhất, biết rõ trước tình huống, hắn mới có phương hướng xuống tay được. . .  . . .


Hai mươi mốt người từ trên trời giáng xuống, đáp xuống bên bờ biển, xếp thành một hàng đứng ở đấy, từng cái được che trong đấu bồng đen, bảy con phi cầm cỡ lớn thì bay vòng quanh ở trên không, nắng sáng chiếu rọi.

Không bao lâu sau, lại có ba con bay tới, tụ lại thành 10 con bay vòng quanh ở trên không trung, chín người trên đó cũng nhảy xuống, gia nhập vào đội hình xếp thành một hàng.

“Có phát hiện gì không?”

“Không có!”

“Thằng đó rõ ràng muốn chạy trốn ra biển, đã tới canh giờ này, khoảng cách lại còn gần như vậy, hắn có bò đi cũng đã chui được vào trong biển rồi, không có khả năng còn ở trên lục địa nữa.”

“Biển rộng mênh mông như vậy làm sao mà tìm được đây? Thân phận của chúng ta cũng không thể đem tất cả thuyền lui tới trên biển cản lại để kiểm tra a? Không có biết được hướng đi của mục tiêu, chúng ta chỉ có chút xíu người này, bay tới bay lui ở trên biển rộng mênh mông tìm kiếm chẳng có mục đích, có chạy chân gãy cũng vô dụng. Lại nói, thằng đó cũng chưa chắc sẽ ở trên thuyền.”

“Coi như có ở trên thuyền cũng vô dụng, tiểu tặc kia không có thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác mới là lạ, chỉ sợ chúng ta vừa lộ diện cái, còn chưa kịp tiếp cận, còn chưa kịp phát hiện ra hắn, hắn đã chui vào trong biển mất rồi.”

“Ai…! Lại tiếp tục đi tìm nữa cũng không có ý nghĩa, tiếp tục làm rùm beng lên, sợ là sẽ kinh động thế lực khác, truyền tin tức trở về, báo cáo tình huống đi!”

” Từ thật xa chạy đến, huy động toàn bộ nhân lực, liền ra cái kết quả như thế này sao?”

“Là chúng ta tới muộn! Cũng không biết phía trên làm cái gì nữa, người đều sắp chạy tới bờ biển luôn rồi, mới bảo chúng ta chạy đến hỗ trợ chặn đường.”

“Còn có nông trường bị hỏa thiêu kia nữa, gọi nhân thủ ở khu vực này chạy đi qua, nhưng lại sớm để lộ phong thanh. Để rồi nhân thủ tập trung qua đó, lại thành cái ‘đánh cỏ động rắn’, làm cho hắn sợ chạy, kết quả phía hậu phương trống rỗng, mặc cho hắn muốn chạy sao liền chạy, ngay cả một người ra cản cũng không có, phía trên đang làm trò quỷ gì không biết?”

“Khẳng định là có nguyên nhân, bây giờ có nói cái này cũng không có ý nghĩa, đi thôi!”

Mười con phi cầm cỡ lớn lao xuống, ba mươi người phi thân bay lên, phi cầm nhanh chóng vỗ cánh rời đi. . . . . .

Một ngày dài bằng một năm không đủ để hình dung tâm tình lúc này của Đoàn Hổ, đối với Đoàn Hổ mà nói, hiện tại mỗi một khắc đều là vô tận dày vò.

Hắc Mẫu Đơn bị thương thành như vậy, hắn liền canh giữ ở bên người Hắc Mẫu Đơn, trơ mắt nhìn xem sinh mệnh của Hắc Mẫu Đơn trôi qua từng chút một, lại bất lực, hồi tưởng lại mọi người cùng một chỗ nhiều năm như vậy, một đại nam nhân như hắn lại ở trong bóng tối khóc lui khóc tới không biết bao nhiêu lần.

Hắc Mẫu Đơn bảo hắn chờ, chờ đến địch nhân rời đi đã mới có thể ra ngoài, chờ càng lâu càng tốt, nếu không chẳng những không cứu được nàng, mà tính mạng của cả hai người đều sẽ gặp nguy hiểm! Chợt bàn tay đang nắm lấy hắn góc áo hắn, không cho hắn hành động thiếu suy nghĩ tựa hồ bị buông lỏng, Đoàn Hổ duỗi tay ra lần mò, phát hiện năm ngón tay Hắc Mẫu Đơn quả nhiên đã vô lực buông lỏng áo hắn ra.


“Đại tỷ!” Đoàn Hổ khẩn trương gọi.

Hắc Mẫu Đơn không có trả lời, Đoàn Hổ cấp tốc kiểm tra, phát hiện Hắc Mẫu Đơn đã hôn mê đi.

Đoàn Hổ cắn răng một cái, rốt cuộc không quản được nhiều như vậy, không thèm đếm xỉa nữa, cấp tốc lách mình rời đi, lại chui vào trong nước, lần mò lặn ra ngoài, rồi chui vào trong dòng nước chảy xiết.

Tại một khúc sông hẻo lánh ngoi đầu lên, hắn mới biết là trời đã sáng tỏ.

Nhìn chung quanh một chút, không thấy có động tĩnh gì, cấp tốc leo lên trên một vách núi, núp sau vách đá thò đầu ra thăm dò bốn phía, cuối cùng đi ra đứng ở trên vách núi, phóng mắt ra nhìn bốn phía, mặt trời đã lên cao.

Chỗ nào còn có bóng người tìm kiếm bọn hắn, cũng không biết đã rời đi từ lúc nào.

Đoàn Hổ ảo não dậm dậm chân, hắn sớm nên đi ra kiểm tra tình huống mới đúng, hận chính mình đã lãng phí không biết bao nhiêu sinh cơ của Hắc Mẫu Đơn.

Hắn quay người lại, trực tiếp nhảy xuống vách núi, rất nhanh ôm Hắc Mẫu Đơn từ trong nước ra ngoài.

Lại leo lên đỉnh núi, vác Hắc Mẫu Đơn ở trên lưng, hai cái cánh tay Hắc Mẫu Đơn đã bị đứt gãy từng khúc, vô lực buông thỏng lắc lư.

Đoàn Hổ vội quá, nên sau khi mang Hắc Mẫu Đơn ra ngoài, hắn mới ý thức được, chẳng biết nên đi hướng nào nữa!

Đã bàn bạc xong là sáng sớm liền cho thuyền xuất phát, hiện tại đã là giờ gì rồi?

Đi tới chỗ hẹn gặp Thẩm Thu kia? Căn bản là không thực tế, Hắc Mẫu Đơn hiện tại sao có thể kiên trì được đến cái chỗ đó.

Bây giờ có thể đi đâu? Trên thảo nguyên mênh mông này đi đâu mới có thể tìm được chỗ cứu chữa Hắc Mẫu Đơn đây?

Không biết có phải là do cảm nhận được ánh nắng kích thích hay không, Hắc Mẫu Đơn hơi mở mắt, đã tỉnh lại, chờ đợi trong chốc lát, nàng tựa hồ đã nhận ra tâm tư của Đoàn Hổ, yếu ớt nói: “Thuyền, Đạo gia đang chờ chúng ta!”

Đoàn Hổ không biết nàng dùng cái gì kết luận Đạo gia còn đang chờ bọn hắn, hắn hiện tại không tìm thấy được đường ra, chỉ có thể là còn nước còn tát, chỉ có thể là nghe nàng, ôm lấy một tia hi vọng cuối cùng, nhanh chóng cõng nàng chạy về phía bờ biển.

Trên đường đi, miệng mũi Hắc Mẫu Đơn thỉnh thoảng tuôn ra máu tươi, chảy xuống đầu vai Đoàn Hổ ướt đẫm. . .  . . .


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement