Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 371: Trước tiên đem bọn hòa thượng này khống chế lại

Edit: Luna Huang

Bắc Châu phủ thứ sử, Thiệu Tam Tỉnh cùng Thiệu Bình Ba chân trước chân sau tiến vào thư phòng.
Đợi Thiệu Bình Ba ngồi xuống rồi, Thiệu Tam Tỉnh bưng nước trà dâng lên, bẩm báo: “Tô tiểu thư gửi tin tức tới, nói gần đây nhất Trưởng công chúa Tề Hoàng cùng với nhi tử của Thượng tướng quân Tề quốc cử hành đại hôn, rất nhiều hoạt động ăn mừng, Tây Viện đại vương lúc nào cũng có thể sẽ tới gọi tiểu thư đi cùng, cho nên nàng không có cách nào đến bên này được.”

Thiệu Bình Ba nghe vậy thì rơi vào trầm mặc, mặc dù lý do này không thể bắt bẻ được, nhưng hắn có phát giác nhạy bén đối với mọi chuyện, thái độ của Tô Chiếu làm hắn cảm giác nàng ta giống như có sự biến hóa vi diệu gì đó.

Trước kia, Tô Chiếu vừa nghe nói tới hắn có chuyện, tất nhiên sẽ muốn sử dụng tất cả biện pháp để chạy tới, lần trước lúc giết mẫu tử Nguyễn Thị, Tô Chiếu càng là không kiêng nể lấy của công dùng việc riêng, trực tiếp vận dụng phi cầm của Hiểu Nguyệt các chạy đến giải vây.

Lúc này, hắn không biết có phải chỉ là ảo giác của mình hay không.

Bất quá ngoài miệng lại chậm rãi nói: “Đằng sau lần thông gia này, trong nội bộ Tề quốc, có một đoạn thời gian tương đối dài Hạo Vân Đồ sẽ không có nỗi lo về sau, Hạo Vân Đồ, chủ nhân Tề quốc suy rồi thịnh trở lại a!”

Đối với chuyện Hạo Vân Đồ thông gia với Hô Diên Vô Hận, bên này đã sớm biết được tin tức, Đại Thiền sơn không đến nỗi ngay cả loại tin tức này cũng tiến hành phong tỏa hắn.

Chuyện này cho qua không còn nói thêm gì nữa, ánh mắt của hắn lại nhìn vào trên bản đồ, “Gần đây tiến độ tiến lên của đội tàu chậm đi không ít.”

Thiệu Tam Tỉnh đáp: “Gần đây liên tiếp gặp phải mưa bão, lại hao tổn thêm mấy chiếc thuyền, bởi vậy tốc độ tiến lên chậm, trước mắt đã bị tổn thất 12 chiếc, mất hơn ngàn chiến mã, ai…!”

3 vạn con chiến mã, đi đường bộ cũng tránh không được tổn thất nữa là, huống chi là trên biển, song Thiệu Bình Ba không phải lo lắng cái này, đứng dậy, đi tới địa đồ trước, chắp tay nói: “Đằng trước còn đang thuận lợi, làm sao sắp tới gần thì lại liên tục gặp bất trắc, có có vấn đề gì hay không?”

Thiệu Tam Tỉnh biết, bất cứ dị thường nào cũng dễ khiến cho vị công tử này hoài nghi, “Thời tiết trên biển hỉ nộ vô thường, khó tránh khỏi gặp phải bất trắc, là chuyện rất bình thường.”

“Thế nhưng liên tiếp gặp phải bất trắc thế này. . . Chẳng lẽ là đến khu vực hay có bão sao?” Thiệu Bình Ba quay đầu lại hỏi.

Thiệu Tam Tỉnh im lặng, sự tình trên lục địa hắn còn chưa thể nào hiểu rõ hết hoàn toàn, sự tình trên biển lại càng ít chú ý hơn, hắn còn không có bác học được tới như vậy, bèn cười khổ nói: “Lão nô cũng không rõ lắm ạ.”


Thiệu Bình Ba: “Ngươi thử đi tìm xem coi, có thể tìm được người thường xuyên lái thuyền ở vùng đó không, thử hỏi thăm một chút.”

“Vâng!” Thiệu Tam Tỉnh dạ. . .  . . .

Thanh Sơn quận, mấy chục kỵ ‘ù ù’ phi nước đại vào thành.

Bên ngoài thủ phủ quận, đám người Thương Triều Tông nghe báo liền tự mình ra nghênh tiếp, chưởng môn Thiên Ngọc môn Bành Hựu Tại đích thân suất lĩnh cao tầng trong môn chạy tới.

Sớm đã từ Tề quốc chạy về Phong Ân Thái cũng có mặt ở trong đó, một đám người tiến vào phủ thứ sử.

Sau nửa canh giờ, một đám người lần nữa đi ra ngoài, lần này có cả đám người Thương Triều Tông cùng đi ra thành, thẳng đến sơn cốc ngoài thành.

Đám Phí Trường Lưu, Trịnh Cửu Tiêu, Hạ Hoa nhận được tin tức bèn chạy tới cửa ra vào sơn cốc nghênh đón, đến nơi, nhảy xuống ngựa, cùng đám người Bành Hựu Tại bước đi vào.

Đám Phí Trường Lưu mời bọn hắn tới môn phái nghỉ chân nói chuyện, Bành Hựu Tại phất bàn tay to từ chối, “Không cần phải bày vẻ khách sáo, nói ở ngay ở chỗ này luôn đi.” Ngón tay chỉ khu vực cất rượu phía trước mặt, nói xong chính mình dẫn đầu đi tới.

Nơi này hắn là lớn nhất, đám người chỉ có thể làm theo lời hắn nói.

Ngoài động cất rượu, vì không cho phép bất luận kẻ nào tùy ý đi vào, nên đám người liền đứng ở bên ngoài sơn động.

Nghe mùi rượu, Bành Hựu Tại nhìn chằm chằm cửa hang một hồi, sau đó quay đầu lại hỏi: “Đã qua hai ba tháng rồi, còn không có bất cứ tin tức gì của Ngưu Hữu Đạo, vương gia cũng không nhận được bất luận tin tức gì, ba vị chưởng môn, đến tột cùng là đã có chuyện gì?”

Ba người Phí, Trịnh, Hạ nhìn nhau, Phí Trường Lưu lắc đầu nói: “Chúng ta cũng không rõ ràng, nếu có tin tức chúng ta khẳng định đã sớm báo cho vương gia biết.”

Bành Hựu Tại: “Ngươi đang nói đùa sao? Đệ tử ba phái các ngươi hẳn là đều đang ở bên cạnh Ngưu Hữu Đạo đi? Nhiều môn hạ đệ tử như vậy, qua mấy tháng mà cũng không liên hệ với các ngươi, có khả năng sao?”

Hạ Hoa nói: “Bành chưởng môn, việc này chúng ta còn gấp hơn cả ngươi, mấy trăm đệ tử tinh nhuệ của ba phái chúng ta đều đã mất liên hệ, chúng ta cũng muốn biết là rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, nhưng mà đích thật là không liên lạc được.”


Nói đến chuyện này, đang đứng một bên Thương Thục Thanh cũng rất là lo nghĩ, tất cả mọi người đều có lo lắng, phải chăng đã xảy ra điều gì ngoài ý muốn rồi, nếu không làm sao lại không có một chút tăm hơi nào?

Bành Hựu Tại: “Ba phái các ngươi cùng Ngưu Hữu Đạo kêu đệ tử Thiên Ngọc môn ta chạy về, ôm đồm lấy việc mua sắm chiến mã, bây giờ lại không cho được cái giải thích, làm trễ nải đại sự, các ngươi chịu nổi trách nhiệm đó sao?”

Chưởng môn ba phái âm thầm nghiến răng, cái này rõ ràng là quyết định của Ngưu Hữu Đạo, vị này nhất định phải đem ba phái cho cột lên, tặc tâm đáng chết.

Trịnh Cửu Tiêu chắp tay với Phong Ân Thái, “Phong huynh, ngươi với Ngưu Hữu Đạo là huynh đệ kết bái, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, ngươi hẳn là rõ ràng hơn so với chúng ta a?”

Bành Hựu Tại nghe vậy nghiêng mặt qua liếc sư đệ của mình, mặt Phong Ân Thái không chút thay đổi nào nói: “Chúng ta bị các ngươi kêu chạy về trước, nào biết đã xảy ra chuyện gì chứ? Phải là ta hỏi ngược lại các ngươi mới đúng.”

Bành Hựu Tại: “Ba vị chưởng môn, phía kinh thành Tề quốc bên kia có tin đồn, nói Ngưu Hữu Đạo cùng Lệnh Hồ Thu đã bị triều đình Tề quốc bắt lại, có phải là thật vậy hay không?”

Phí Trường Lưu lập tức chắp tay nói với Thương Triều Tông: “Vương gia, đây tuyệt đối là tin đồn, sau khi có tin đồn, Ngưu Hữu Đạo còn gửi tin về thêm một lần, bảo chúng ta kiên nhẫn chờ đợi, việc này ngươi cũng biết mà đúng không? Nếu đã bị bắt, sao còn đưa tin cho chúng ta làm gì?”

Bên này dù biết Ngưu Hữu Đạo xảy ra chuyện, cũng sẽ không thừa nhận, một khi thừa nhận, Thiên Ngọc môn sợ là không phải tới chơi không.

Sắc mặt Thương Triều Tông ngưng trọng lên, người Thiên Ngọc môn lần này tới bất thiện, rõ ràng là muốn thừa cơ gây sự.

Bành Hựu Tại: “Nghe nói người của Hồng Nương Tề kinh đã tới bên này, gọi người đến đây hỏi một chút đi.”

Đi đường bộ nhanh hơn đường biển, người Phù Phương viên phân tán ra đi tới, ngoại trừ người có nhiệm vụ ra, những người khác thì cũng đã lục tục ngo ngoe bí mật chạy về tới bên này.

Bành Hựu Tại lên tiếng yêu cầu, Trương lão tam của Phù Phương viên được mời tới.

Một hán tử nhìn trông khá là chất phác, người vừa đến chắp tay với đám người.

Sau khi nghe rõ tra hỏi, Trương lão tam bình tĩnh nói: “Cơ hồ mỗi ngày chư vị đều muốn hỏi ta vấn đề này, ta vẫn là câu nói kia, ta cũng không liên lạc được mấy người đông gia, cáo từ!” Nói xong xoay người rời đi.


Trưởng lão Thiên Ngọc môn Trần Đình Tú lập tức quát: “Ngươi đây là đang bày thái độ gì vậy hả?”

Trương lão tam căn bản không có để ý tới, tiếp tục chính mình bước đi.

“Ngươi. . .” Trần Đình Tú tức giận muốn phát tác tại chỗ, Bành Hựu Tại hơi đưa tay ra ngăn lại.

“Viên Phương đâu? Hắn là tâm phúc của Ngưu Hữu Đạo, chắc hẳn hắn phải biết a? Gọi hắn lại đây.” Bành Hựu Tại lại ra lệnh.

Không đầy một lát sau, Viên Phương bị người gọi tới, nghe được là hỏi chuyện này, lập tức đứng đó than thở: “Các ngươi đây không phải đã biết còn cố hỏi sao? Các ngươi cũng không phải là không biết, những ngày này, ta ngày nào ta lại không gấp chứ, ta cũng không liên lạc được với mấy người Đạo gia bọn hắn a!” Chuyện này hắn cũng thật là sốt ruột.

Bành Hựu Tại giương cặp mắt lạnh lẽo nhìn hắn: “Chuyện này không phải là trò đùa, ngươi không thể nói lung tung được, nói lung tung là phải chịu trách nhiệm.”

Viên Phương trợn tròn mắt nói: “Bành chưởng môn, ta cũng không có uống nhầm thuốc, việc này ta cần thiết đi nói lung tung sao?”

Bành Hựu Tại gật đầu: “Tốt! Ngươi dám chịu trách nhiệm cho lời nói của ngươi hay không?”

Viên Phương vỗ vỗ ngực ‘bành bạch’, “Ta đương nhiên có thể chịu trách nhiệm, ta không cần thiết phải đi nói lung tung!”

Bành Hựu Tại phất tay ra hiệu một chút, “Người tới, trước tiên đem bọn hòa thượng này khống chế lại.”

Hai bên trái phải lập tức có người lóe ra, ngay tại chỗ bắt Viên Phương cái trở tay không kịp.

Bị áp lấy Viên Phương lập tức hô gào: “Bành Hựu Tại, ngươi có ý tứ gì?”

Bành Hựu Tại: “Đợi chứng minh ngươi không có nói láo rồi, ta tự nhiên sẽ buông tha ngươi!”

Thấy đệ tử Thiên Ngọc môn đã tán ra đi bắt đệ tử Nam Sơn tự của mình, Viên Phương lập tức quay sang Thương Triều Tông hét to: “Vương gia, vương gia, đây là tình huống gì thế hả?”

Thương Thục Thanh đang muốn bước lên hỗ trợ nói chuyện, Lam Nhược Đình đứng một bên hơi đưa tay ra ngăn lại, khẽ lắc đầu với Thương Thục Thanh, ra hiệu cho nàng không cần vọng động.

Khuôn mặt Thương Triều Tông vẫn bình tĩnh, trầm giọng nói: “Bành chưởng môn, cái này không thích hợp a?”


Bành Hựu Tại quay đầu lại nói: “Vương gia, chuyện chiến mã đã kéo dài bao lâu rồi, lại còn có thể kéo được bao lâu nữa? Ngưu Hữu Đạo hao tốn thời gian lâu như vậy, đột nhiên bặt vô âm tín, còn bắt đệ tử Thiên Ngọc môn chạy về, nếu hắn chạy mất rồi, chẳng lẽ muốn đệ tử Thiên Ngọc môn chạy về lại Tề quốc bắt đầu lại từ đầu sao? Châu mục Nam Châu Chu Thủ Hiền đã rục rịch rồi, một khi xảy ra chuyện, dù sao cũng phải có người chịu trách nhiệm a? Nếu Ngưu Hữu Đạo đã chạy, chẳng lẽ lại còn để cho người bên dưới của hắn cũng chạy đi mất hay sao?”

Gương mặt Thương Triều Tông căng cứng, hắn rất muốn hỏi một chút, chuyện mua chiến mã này, toàn bộ trách nhiệm đổ trên đầu Ngưu Hữu Đạo, vậy Thiên Ngọc môn cầm phần lợi ích đầu to lại làm ăn được cái gì?

Nhưng mà có mấy lời, hiện tại không có cách nào nói ra khỏi miệng, trứng chọi đá!

Một đám hòa thượng Nam Sơn tự, không phải là đối thủ của tu sĩ Thiên Ngọc môn, rất nhanh, toàn bộ bị bắt lại, Viên Phương oa oa gọi bậy cũng bị làm cho ngậm miệng.

Sắc mặt ba người Phí, Trịnh, Hạ ba người căng cứng, nhưng cũng không dám đối cứng với Thiên Ngọc môn.

Hiện tại, mặc cho ai đều đã nhìn ra, kéo nhiều lý do như vậy đều là giả, Thiên Ngọc môn chính là nhằm vào bọn hòa thượng này mà tới, trên tay đám Viên Phương nắm giữ bí phương cất rượu a.

Phí Trường Lưu bèn lên tiếng nói: “Bành chưởng môn, hiện tại tình huống Ngưu Hữu Đạo bên kia như thế nào còn chưa biết, ngươi bây giờ liền đi bắt người của hắn thì không thích hợp a. Không bằng dạng này, những hòa thượng này giao lại cho ba phái chúng ta trong coi, ba phái chúng ta cam đoan sẽ không để cho bọn hắn chạy mất, nếu như chạy mất, ba phái chúng ta sẽ chịu trách nhiệm!”

“Đúng vậy đó!” Trịnh Cửu Tiêu và Hạ Hoa cùng mở miệng tán đồng.

Bành Hựu Tại: “Không cần, các ngươi có quan hệ mật thiết với nhau, các ngươi cũng chạy mất luôn mà nói, ta đi tìm ai giờ?”

Phí Trường Lưu: “Ngươi làm như vậy, sau Ngưu Hữu Đạo trở về, chúng ta làm thế nào bàn giao đây? Bành chưởng môn ngươi đừng quên, trên tay Ngưu Hữu Đạo cũng nắm giữ bí phương cất rượu, chọc giận hắn, trêu đến hắn đem bí phương cất rượu công bố ra ngoài mà nói, đường tài lộ này liền mất giá!”

Bành Hựu Tại: “Các ngươi suy nghĩ nhiều! Thiên Ngọc môn ta cũng không phải là người không nói đạo lý, mười ngày! Cho các ngươi thời gian mười ngày liên hệ hắn. Trong thời gian mười ngày, đủ để đưa tin đi đi về về tới khắp các ngõ ngách của thiên hạ này rồi, chỉ cần các ngươi có thể liên hệ được hắn, bảo hắn cho cái giải thích, ta sẽ lập tức thả người! Nếu như một mực không liên lạc được, chẳng lẽ lại muốn tất cả mọi người ngồi chờ hắn không bằng, biết bao nhiêu chuyện đang chờ xử lý kìa? Liền mười ngày, mười ngày nếu không cho ta câu trả lời chắc chắn, Thiên Ngọc môn ta lập tức phái đệ tử quay lại Tề kinh xử lý việc mua sắm chiến mã này! Chư vị tự bảo trọng, không phụng bồi! Vương gia, cùng đi về đi!” Đưa tay ra mời Thương Triều Tông đi cùng.

Một đám người đến nhanh, đi cũng nhanh, mấy người Viên Phương cũng bị áp giải đi.

Sắc mặt của chưởng môn Ba phái rất khó coi, Thương Thục Thanh cắn môi không nói gì.

Hạ Hoa tức giận nói: “Bọn hắn là nhằm vào bí phương mà tới, muốn lấy bí phương nắm ở trong tay, sau đó coi như Ngưu Hữu Đạo trở về, coi như Ngưu Hữu Đạo hoàn thành chuyện mua sắm chiến mã, đến lúc bàn chuyện nhường lợi, sợ là cũng không có cách nào lại dựa theo tỉ lệ đi chia như lúc đầu.”

Mấy người đã hiểu ý của nàng, đến lúc đó coi như Ngưu Hữu Đạo cầm lấy việc công khai bí phương ra uy hiếp, đối phương cũng có thể tìm lý do dùng vũ lực uy hiếp người bên này, buộc ngươi bàn lại việc chia phần một lần nữa, ngươi nguyện ý lấy chút chỗ tốt để dàn xếp ổn thỏa, hay là liều cái cá chết lưới rách còn không được gì cả? 

Mà nếu Ngưu Hữu Đạo thật sự xảy ra chuyện, không thể về được, Thiên Ngọc môn đem bí phương nắm giữ nơi tay cũng sẽ không có tổn thất gì, có thể hất bên này ra tự mình đi làm, vẫn là chiếm tiện nghi lớn.

Phí Trường Lưu cắn răng nói: “Hiện tại để người ta nhân cơ hôi chui chỗ trống, lấy lý do bắt người đi mất, có thể làm được gì bây giờ?”


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement