Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 380: Ngưu tặc! Thiệu mỗ thề không đội trời chung với ngươi!

Editor: Luna Huang

“Nàng là nữ nhân của ngươi à?”

Quản Phương Nghi xuất hiện bên cạnh hắn, nhìn chằm chằm bia mộ lên tiếng hỏi.

Đối với nữ nhân yên lặng táng thân ở nơi này, nàng cũng có rất nhiều cảm khái, đầu tiên là cảm khái nữ nhân này trung nghĩa, thứ yếu là cảm khái những gì nàng trải qua, trong lúc trở về được Đoàn Hổ kể lại.

Nói ra, đích thật là nữ nhân này đã tự tiện chủ trương, nói là tự làm tự chịu cũng không đủ, nhưng lúc đó Ngưu Hữu Đạo lại mạo hiểm kiên trì chờ nữ nhân này, mà lúc nữ nhân này hấp hối, mặc dù biết thời gian thuyền xuất phát đã qua, nhưng vẫn tin tưởng vững chắc rằng Ngưu Hữu Đạo đang còn đợi nàng.

Quản Phương Nghi không biết đây có được tính là ‘tâm hữu linh tê’* hay không, song trước mắt đã âm dương cách biệt, khiến lòng nàng tràn ngập cảm khái. (*trong lòng có tương thông)

Ngưu Hữu Đạo: “Phải, cũng không phải, chính xác mà nói, là người của ta.”

Quản Phương Nghi kinh ngạc: “Có ý tứ gì? Có khác nhau chỗ nào đâu?”

Ngưu Hữu Đạo không có trả lời vấn đề này, xoay người qua, trong lúc vô tình ánh mắt chạm đến một chỗ trong gác cao trên sơn trang, Quỷ Mẫu đang dựa vào lan can ở chỗ đó nhìn chằm chằm xuống nơi này.

Hắn hiểu được, đây là đang để mắt tới mình không thả, trước khi chuyện Chương Hành Thụy được xác thực an toàn, nàng sẽ không từ bỏ giám thị hắn.

“Tối hôm qua có chuyển phát ý của ta cho Ngô lão nhị chưa đó?” Ngưu Hữu Đạo mở miệng hỏi.

Quản Phương Nghi: “Phát rồi.”

Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu, lại hỏi: “Ngươi có thể liên hệ với Hiểu Nguyệt các sao?”

Quản Phương Nghi: “Sao ta có thể liên hệ với bọn hắn được, đám người kia thần thần bí bí, cũng không phải ngươi không biết. Ngươi muốn liên lạc bọn hắn à? Vị ở Bạch Vân gian kia. . .”

“Nàng ta không được, hiện tại còn chưa thể bại lộ nàng ta, cái đuôi này cần phải giữ lại, hiện tại còn chưa thể kéo nàng ta vào.” Ngưu Hữu Đạo phủ quyết ngay, hỏi lại: “Hiểu Nguyệt các là tổ chức sát thủ, phía dưới khẳng định có con đường tiếp nhận mua bán, ngươi ở tại Tề kinh làm lái buôn nhiều năm như vậy, vẫn không biết làm sao liên hệ được với đầu mối của bọn hắn à?”


Quản Phương Nghi: “Đầu mối phía dưới của bọn hắn ta thật ra cũng có biết phương thức liên lạc, bất quá ta cũng chỉ biết được ở chỗ kinh thành Tề quốc bên kia, ở địa phương khác ta cũng không biết.”

“Vậy là đủ rồi, ngươi đi theo ta.” Ngưu Hữu Đạo nói xong bước đi.

Hai người cùng quay về lại sơn trang, trở về gian phòng của Ngưu Hữu Đạo.

Ngưu Hữu Đạo lần nữa ngồi xuống, lấy bút mực giấy nghiên ra, Quản Phương Nghi nhìn sơ hoàn cảnh trong phòng một chút, chợt cười nói: “Buổi sáng nay đến tìm ngươi, từ cửa sổ nhìn thấy được một số thứ không nên nhìn thấy, vị quận chúa kia giúp ngươi búi tóc là có ý tứ gì?”

“Ý tứ chính là búi tóc.”

“Chậc chậc, đường đường là quận chúa, nữ nhi của Ninh vương Thương Kiến Bá, đi búi tóc cho ngươi lại không có ý tứ gì khác sao?”

“Là bản thân ngươi suy nghĩ nhiều, thủ đoạn thu mua lòng người của huynh muội Thương thị ngươi không hiểu sao?”

Quản Phương Nghi ‘nha’ một tiếng, bừng tỉnh đại ngộ, lộ ra dáng vẻ ‘thì ra là thế’.

Nàng ngẫm lại cũng đúng, nữ nhân xấu như vậy, xấu đến dọa người, nam nhân nào có thể để mắt tới? Sẽ không có loại quan hệ như chính mình tự nghĩ mới đúng.

Ngưu Hữu Đạo nâng bút, viết xuống mấy dòng chữ, xong cầm trang giấy lên đưa cho nàng, “Chuyển phát cho Ngô lão nhị, bảo hắn giúp ta nghĩ biện pháp đưa đến đầu mối của Hiểu Nguyệt các tại Tề kinh đi.”

Quản Phương Nghi đưa tay nhận lấy rồi nhìn xem, đọc lủm bủm: “Thứ các ngươi muốn ở trong tay ta, ta nguyện ý giao ra, phái người đến đàm luận, Thương, Ngưu Hữu Đạo!” Đọc xong liền ngẩng đầu lên, mặt mũi tràn đầy kinh nghi bất định hỏi: “Bọn hắn muốn thứ gì trong tay ngươi?”

Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi biết cũng được, mà không biết cũng được, tóm lại hiện tại biết quá nhiều đối với ngươi không có chỗ gì tốt, đến lúc biết tự nhiên ngươi sẽ biết.”

Quản Phương Nghi chỉ chỉ chữ trên giấy, “Vậy chữ ‘Thương, Ngưu Hữu Đạo’ này là có ý gì? Là lỡ viết hay là chỉ  huynh muội Thương thị.”

“Đây không phải là viết cho ngươi xem, là cho Hiểu Nguyệt các xem, mau chóng gửi đi. Mặt khác, bảo Viên Phương tới gặp ta.”

“Qua sông đoạn cầu. . .” Quản Phương Nghi hùng hùng hổ hổ rời đi.


Không bao lâu sau, Viên Phương tới, ra vẻ đạo mạo lại đổi thành cười hắc hắc, tiến vào chắp tay hành lễ, “Đạo gia!”

Ngưu Hữu Đạo: “Truyền tin tức cho Trần Quy Thạc, nói cho hắn biết, nếu bên chúng ta không có chủ động liên hệ với hắn, mặc kệ cho bên kia xảy ra chuyện gì, hắn cũng không được liên hệ với bên này, trong vòng một năm, không cho phép hắn chủ động có bất kỳ liên hệ gì với bên này.”

“Vâng! Đạo gia còn có chuyện gì khác sao?”

“Lập tức đi làm!”

“Vâng!” Viên Phương dạ, nhanh chóng rời đi.

Ngưu Hữu Đạo từ từ dựa lưng vào thành ghế, nhíu mày suy tư.

Hắc Mẫu Đơn gặp nạn, Viên Cương bỏ đi, một số chuyện cơ mật cần phải đổi người tiếp nhận, hắn không có khả năng tự làm hết mọi thứ, cũng đã quá bận rộn, Viên Phương thì căn bản tinh lực chủ yếu không có đặt ở trên phương diện này, có một số việc không thích hợp giao cho Viên Phương làm.

. . .  . . .

Bắc Châu phủ thứ sử, trong thư phòng, Thiệu Bình Ba đang đứng ở trước địa đồ, hai mắt nhìn chằm chằm vào ngân châm cắm ở trên địa đồ, sắc mặt ngưng trọng dị thường.

Thiệu Tam Tỉnh lẳng lặng đứng ở một bên, hai mắt thỉnh thoảng liếc trộm.

Thiệu Bình Ba ngoái đầu nhìn lại, trầm giọng nói: “Dựa vào vị trí ngân châm chỉ, theo lý thuyết, đến hôm qua là thuyền đã đến cửa sông, vì sao người tiếp ứng còn không có truyền tin tức về? Thuyền lớn như vậy tiến vào cửa sông be bé, sẽ không đến mức không nhìn thấy a?”

Thiệu Tam Tỉnh cúi đầu, có một số việc hắn không dám nói a!

Thiệu Bình Ba đã nhận ra không đúng, từ từ xoay người, chậm rãi bước tới trước mặt hắn, nhĩn kỹ phản ứng của hắn, gằn từng chữ: “Ngươi có chuyện gì giấu diếm ta phải không?”

Thiệu Tam Tỉnh gian nan ngẩng đầu lên, do do dự dự một hồi lâu, mới nói: “Đại công tử, đã nhận được tin tức gửi về, thuyền. . . Người ở cửa sông không có phát hiện đội tàu đến.”


Hai mắt Thiệu Bình Ba trừng lớn lên mấy phần, đưa tay chỉ hướng ngân châm trên địa đồ, “Vậy cái này là có chuyện gì? Đội tàu gửi tin tức rõ ràng nói đã đến cửa sông, làm sao có thể không phát hiện được?”

Thiệu Tam Tỉnh tựa hồ không biết nên trả lời như thế nào.

Thiệu Bình Ba đột nhiên xuất thủ, đưa tay nắm chặt lấy vạt áo hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi hẳn phải biết là chuyện này rất quan trọng, ngươi già nên hồ đồ luôn rồi sao? Loại chuyện này mà cũng dám hàm hàm hồ hồ với ta?”

Thiệu Tam Tỉnh khó nhọc nói: “Đại công tử, ở cửa sông thật sự không có phát hiện được bóng dáng của đội tàu.”

“Vậy ngươi còn ở chỗ này làm gì? Còn không nhanh đi xác nhận tình huống?” Thiệu Bình Ba tức giận, liền đẩy hắn một phát, đẩy đối phương lảo đảo kém chút ngã xuống đất, rồi chỉ vào đối phương, “Đồng thời liên hệ Chiếu tỷ, hỏi nàng ta một chút, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì!”

Thiệu Tam Tỉnh lại không có ý dịch bước đi, mặt mũi tràn đầy khổ sở nói: “Đại công tử, thám tử ở Thanh Sơn quận bên kia gửi tin tức về, nói Ngưu Hữu Đạo đã trở về Thanh Sơn quận.”

Thiệu Bình Ba ngơ ngác một chút, chợt cả giận nói: “Ngươi đi theo ta nhiều năm như vậy, còn không phân biệt rõ chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ sao? Chiến mã! Chiến mã! Chiến mã! Trước cứ mặc kệ hắn, đi tìm hiểu rõ chuyện chiến mã trước đi đã!”

Thiệu Tam Tỉnh nuốt nước miếng cho bớt khô khốc, vẫn như cũ khó nhọc nói: “Thám tử ở Thanh Sơn quận bên kia nói, Ngưu Hữu Đạo mang về một đội tàu khổng lồ, có khoảng bốn năm trăm chiếc thuyền lớn, chở về khoảng 3 vạn con chiến mã, tình huống có chút trùng khớp với đội tàu của chúng ta. . .” Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí của hắn thật sự rất nặng nề.

Tin tức này hắn đã sớm nhận được, thế nhưng hắn không ngốc, nếu không cũng không có khả năng ở bên người Thiệu Bình Ba lâu như vậy, kết hợp tin tức từ cửa sông, hắn lập tức minh bạch được cái gì.

Chính là bởi vì minh bạch, hắn mới không dám báo cáo, sợ vị ở trước mắt này chịu không nổi đả kích này.

“Ngươi. . . Ngươi. . .” Đang mở to hai mắt nhìn hắn, trong nháy mắt sắc mặt Thiệu Bình Ba trắng bệch, từ từ đưa tay lên, cánh tay run run, chỉ vào hắn, giọng nói mang theo rung động, “Ngươi. . . Ngươi nói cái gì? Ngươi lặp lại lần nữa!”

Thiệu Tam Tỉnh cúi đầu, hắn biết đối phương đã nghe rõ, bằng trí thông minh của Đại công tử, sao có thể không nghe hiểu kỳ hoặc ở trong đó.

Hầu kết Thiệu Bình Ba run run, từ từ quay người lại, chỉ về hướng địa đồ, hướng chỗ Tề quốc, bộ ngực kịch liệt chập trùng, dồn nén nhẫn nhịn một hồi lâu, mới bộc phát ra thanh âm bi phẫn, “Tô Chiếu! Đến tột cùng là ngươi đang dấu diếm ta cái gì hả?”

Lại chỉ về phía Thiệu Tam Tỉnh, “Các ngươi. . . Các ngươi thật tốt, đều một mực giấu diếm ta!”

Thiệu Tam Tỉnh nhíu mày, “Đại công tử, thân thể của ngài, không thể nóng giận, ngài ngàn vạn lần không nên nổi nóng a!”

“Ngưu tặc! Thiệu mỗ thề không đội trời chung với ngươi! A. . .” Thiệu Bình Ba đột nhiên một tay bụm ngực, hét thảm một tiếng, cổ cứng lên, đầu lật một cái, theo tiếng hét thảm ngã ngửa xuống sàn.

Chờ đến khi Thiệu Tam Tỉnh nghe tiếng ngã, ngẩng đầu lên, tính bước tới đỡ, thì đã chậm.

Thiệu Bình Ba đã là cứng rắn ngã đập xuống trên nền nhà.


“Đại công tử!” Thiệu Tam Tỉnh kinh hô, vội quỳ gối xuống sàn, nhanh chóng ôm hắn đỡ vào trong lòng.

Thân thể Thiệu Bình Ba căng cứng, hai bàn tay gắt gao nắm chặt, hai mắt nhắm chặt, phát ra vài tiếng ho khan’ khụ khụ’, từng ngụm máu tươi đỏ thẫm tràn ra khỏi miệng, sắc mặt trắng bệt y như tờ giấy trắng.

Thiệu Tam Tỉnh lập tức ngẩng đầu lên, giọng thê lương hô to, “Người tới! Người tới! Người đâu mau tới đây. . .  . . .”

Bên ngoài có mấy người cấp tốc tiến đến, là tu sĩ Đại Thiền sơn, tình hình Thiệu Bình Ba nôn ra máu trước mắt khiến cho mấy người tới giật nảy cả mình.

Thân là tùy tùng hộ vệ cho Thiệu Bình Ba, nếu để Thiệu Bình Ba xảy ra chuyện thật mà nói, ai cũng không trốn thoát được trách nhiệm, từng tên lập tức luống cuống tay chân, cấp tốc thi pháp tiến hành cấp cứu cho Thiệu Bình Ba.

Vị này vừa xảy ra chuyện cái, toàn bộ cao tầng phủ thứ sử đều bị kinh động đến.

Thiệu Đăng Vân chạy tới, Chung Dương Húc phụ trách tọa trấn phủ thứ sử bên này của Đại Thiền sơn cũng tới, Thiệu Liễu Nhi cũng tới.

Ngồi tại bên cạnh giường cẩn thận kiểm tra cho Thiệu Bình Ba xong, Chung Dương Húc chậm rãi đứng dậy, nói với Thiệu Đăng Vân: “Thiệu huynh, đại công tử dưới cơn nóng giận bị huyết khí công tâm a, nếu không phải có tu sĩ tùy tùng kịp thời cứu giúp, một khi không thở nổi mà nói, chỉ sợ là đã đi.”

Thiệu Tam Tỉnh đứng ở bên gạt lệ, hắn biết không thể nói, thế nhưng việc này chỉ có thể giấu diếm được nhất thời, không dấu diếm được lâu, sẽ không gạt được, Đại công tử mỗi ngày đều chú ý tới tiến độ của đội tàu a.

Thiệu Đăng Vân tóc đã hoa râm mở miệng hỏi: “Vậy tình huống hiện tại thế nào rồi?”

Chung Dương Húc: “Tạm thời đã không có lo lắng về tính mạng, chỉ là tâm mạch bị hao tổn nghiêm trọng, cần phải tĩnh dưỡng!”

Thiệu Đăng Vân hỏi: “Vậy lúc nào thì có thể tỉnh lại?”

Chung Dương Húc nhìn Thiệu Bình Ba trong hôn mê y nguyên nắm chặt song quyền một chút, nói “Ốm đau thể xác có thể chữa trị, bất quá tâm bệnh lại khiến cho người ta thúc thủ vô sách, hắn bây giờ giống như người đang bị rơi vào ác mộng, khi nào thì tỉnh lại, liền nhìn xem lúc nào thì hắn có thể tỉnh mộng.”

Quay đầu lại nhìn về phía Thiệu Tam Tỉnh, híp mắt lại hỏi: “Ngươi thành thật bàn giao, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, lại có thể khiến đại công tử tức giận khó thở đến thế này?”

Thiệu Tam Tỉnh lau nước mắt , nói: “Nhận được tin tức từ Thanh Sơn quận bên kia, Ngưu Hữu Đạo đã từ Tề quốc trở về, còn mang về lượng lớn chiến mã nữa, thế là liền. . . liền. . .”

Hắn nói có chút ậm ậm ờ ờ, chuyện âm thầm giấu diếm Đại Thiền sơn mua sắm chiến mã từ Tề quốc bên kia là hắn không dám nói.

“Ha ha!” Chung Dương Húc được nghe nói bèn cười lạnh, quay đầu lại nhìn Thiệu Bình Ba đang còn hôn mê, có chút cảm khái nói: “Đại công tử a đại công tử, ngươi có không nhìn nổi Ngưu Hữu Đạo tốt hơn ngươi cũng được, lại vì chút chuyện như vậy khiến bản thân phải tức thành bộ dáng như vậy, sao phải tự làm khổ mình như thế? Lòng dạ này của ngươi không khỏi quá nhỏ hẹp một chút đi, ngươi để lão phu phải nói ngươi cái gì cho tốt đây? Ai…!” Phất hai ống tay áo lên, chắp ra phía sau, lắc đầu, một mặt bất đắc dĩ bước rời đi.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement