Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 384: Từ bỏ

Edit: Luna Huang

“. . .  . . .” Mặt Quản Phương Nghi vẫn đầy vẻ khó có thể tin, thế nhưng cuối cùng vẫn là chậm rãi tiếp nhận lấy hiện thực.

Cũng như suy đoán của nàng trước đó, vì sao một chiếc gương lại có thể xách được nhiều điều kiện như vậy với Hiểu Nguyệt các?

Cũng như Ngưu Hữu Đạo nói, nếu không phải là vật kia, dựa vào cái gì xách nhiều điều kiện với người ta như vậy?

Có hai cái lý do này, đủ để khiến cho nàng tin, nàng thử hỏi: “Tại sao ngươi lại có thể có thứ này? Thật sự là của Đông Quách Hạo Nhiên đưa cho ngươi?”

Ngưu Hữu Đạo gật đầu, cảm khái nói: “Tạo hóa trêu ngươi nha! Năm đó Đông Quách Hạo Nhiên bị trọng thương, thời khắc hấp hối chạy đến thôn của ta, lúc đó hắn đã không còn sức để về lại Thượng Thanh tông, đúng lúc gặp được ta, sở dĩ hắn thu ta làm đồ đệ, hẳn là vì muốn ta đem cái gương đồng này về giao cho Thượng Thanh tông đi.”

Quản Phương Nghi từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, chợt chế giễu nói: “Ai ngờ đụng phải tên đồ đệ gian trá, thế mà không đem đồ vật giao lại cho Thượng Thanh tông.”

Ngưu Hữu Đạo liếc xéo nàng nói: “Ngươi coi ta là người như vậy à?”

Quản Phương Nghi: “Chẳng nhẽ không phải sao?”

Ngưu Hữu Đạo lắc đầu: “Có một số chuyện, người ngoài cuộc là không rõ ràng, chỉ là do ngươi không biết rõ nội tình mà thôi.”


Quản Phương Nghi thử dò xét: “Là bởi vì Thượng Thanh tông giam lỏng ngươi, bạc đãi ngươi, cho nên ngươi mới không có nộp lên?”

Ngưu Hữu Đạo y nguyên vẫn lắc đầu, vẻ mặt mang theo mấy phần hồi ức thần kể: “Không phải như ngươi nghĩ. Có lẽ là do đồ vật quá quan trọng, hoặc có lẽ là Đông Quách Hạo Nhiên không có lòng tin đối với những người Thượng Thanh tông khác, trước khi lâm, Đông Quách Hạo Nhiên chung trịnh trọng bảo ta, nói đồ vật này chỉ có thể giao cho sư huynh Đường Mục của ông ấy, quyết không thể để rơi vào tay những người khác. Sau khi ta đến Thượng Thanh tông về sau, nhiều lần xin cầu kiến chưởng môn Đường Mục, muốn giao đồ vật đó cho hắn, ai ngờ Đường Mục cũng đã chết mất rồi. Lúc ấy ta lâm vào lưỡng nan, giao đồ vật ra thì là vi phạm với di mệnh của Đông Quách Hạo Nhiên, không giao ra thì tựa hồ không ổn lắm, một mực đang còn do dự. Thẳng về sau, ta mới phát hiện mình bị Thượng Thanh tông giam lỏng, muốn giao lưu với cao tầng Thượng Thanh tông cũng khó khăn, căn bản không rõ ràng tình huống bên ngoài như thế nào, hai mắt tối đen, nên không dám có hành động thiếu suy nghĩ. Mà bọn hắn giam lỏng ta tại Đào Hoa Nguyên trọn vẹn năm năm không nói, về sau thế mà còn muốn giết lão tử, ha ha! Ngươi nói có phải là tạo hóa trêu ngươi hay không?”

“Thì ra là thế!” Quản Phương Nghi như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu, cũng có thể lý giải được hành vi của Đông Quách Hạo Nhiên, chắc là không muốn để cho thứ này tại Thượng Thanh tông gây huyên náo cho mọi người, chỉ cho một mình Đường Mục biết cũng hợp lý. Lại tiếp tục hỏi: “Loại người như ngươi, tuyệt đối đừng nói là ngươi không có tự mình đi nghiên cứu thứ này qua, nói một chút coi, thứ này đến tột cùng có cái gì kỳ lạ, vì sao được xưng là bát bảo đứng đầu vậy? Ta nhìn thấy rất là phổ thông.”

Ngưu Hữu Đạo lần này không nói thật, “Đúng là có nghiên cứu qua, nhưng nhìn không ra bất kỳ đầu mối nào, nghiên cứu tới nghiên cứu lui, đều thấy đây chỉ là một tấm gương đồng phổ thông không hơn, chẳng biết vì sao lại được xưng là bát bảo đứng đầu nữa.”

Quản Phương Nghi cười lạnh: “Bằng đầu óc của ngươi, đồ vật lại rơi vào trong tay ngươi lâu như vậy, còn có thể không bị ngươi đào ra được chút gì đó sao?”

Ngưu Hữu Đạo lắc đầu: “Coi trọng ta quá! Ngươi không ngại ngẫm lại, thứ này nếu thật sự là thần khí trấn quốc của Tần quốc, nằm ở trên tay Tần quốc nhiều năm qua như vậy, Tần quốc có thể không tiến hành nghiên cứu nó sao? Bằng nhân lực, vật lực của Tần quốc, đồ vật vẫn một mực không phát huy ra được tác dụng gì ngoài tác dụng vốn có, cũng chỉ có hai cái khả năng, một là giống như ta, không phá giải được bí mật ẩn trong đó, hai là phá giải xong rồi cũng không có tác dụng gì.”

Quản Phương Nghi câm lặng không nói, ngẫm lại cũng đúng, một mình Ngưu Hữu Đạo rất không có khả năng thắng được sức mạnh của một nước như Tần quốc năm đó, Tần quốc đều không làm ra được trò trống gì, tự nhiên Ngưu Hữu Đạo càng là không có khả năng rồi.

Nàng nhếch miệng, trêu chọc: “Ngươi để cho ta biết thứ này ở trên tay ngươi, liền không sợ ta cầm đi mất sao?”

Bỗng nhiên Ngưu Hữu Đạo trở nên hết sức chân thành nhìn xem nàng, nhìn chằm chằm vào hai mắt nàng.

Bốn mắt nhìn nhau một hồi, nhìn hoài vậy khiến cả thân Quản Phương Nghi có chút không được tự nhiên, “Làm gì nhìn ta như vậy? Đẹp quá à?”


Thái độ nói chuyện của Ngưu Hữu Đạo cũng nghiêm túc lên, “Ta đối với ngươi là thật tâm đó.”

Quản Phương Nghi sửng sốt một chút, không biết lĩnh hội được cái gì, chợt thẹn quá hoá giận, nhấc chân đá liền, “Đi chết đi!”

Ngưu Hữu Đạo lách mình tránh thoát, vui tươi hớn hở quay người rời đi.

“Đứng lại!” Quản Phương Nghi gọi hắn lại, tiến tới gần hỏi: “Hiểu Nguyệt các giết Hắc Mẫu Đơn, ngươi thật sự giao thứ đồ quan trọng này cho bọn hắn sao?”

Nhắc đến cái đề tài này không khí liền khá nặng nề, nháy mắt khiến cho Ngưu Hữu Đạo khó mà cười được nữa, đáp “Không giao cho bọn hắn, thì ngươi có năng lực ngăn cản bọn hắn trả thù, hay là ta có năng lực đi ngăn cản bọn hắn đây? Đối mặt với loại quái vật khổng lồ này, ta hiện tại có năng lực báo thù cho Hắc Mẫu Đơn sao? Một trận giao thủ tại Tề quốc, bọn hắn bị ăn phải cái lỗ vốn, khẳng định sẽ không bỏ qua cho ta, hiện tại ta cần phải ăn thiệt thòi, chỉ có ta bỏ ra cái giá lớn, để cho bọn hắn hài lòng, mới có thể làm lắng lại lửa giận của bọn hắn. Ta chắp tay nhường lại đồ vật, là không muốn ngươi trở thành Hắc Mẫu Đơn thứ hai, cũng không muốn những người bên cạnh ta nối bước theo gót Hắc Mẫu Đơn. Nếu các ngươi đã đi theo ta, ta liền phải gánh chịu trách nhiệm, nếu không sẽ còn ai ra sức vì ta nữa?”

Quản Phương Nghi hơi lặng yên, tiếc thở dài: “Thời điểm ngươi giao thủ với bọn hắn, hẳn liền phải biết là bọn hắn sẽ không bỏ qua ngươi, đã sớm biết như vậy, cần gì phải làm như thế?”

Ngưu Hữu Đạo trả lời nàng: “Các ngươi đi theo ta, là muốn có cuộc sống tốt hơn, không phải trở thành kém hơn, nguyện vọng của mọi người cũng là trách nhiệm của ta, nếu để cho mọi người không nhìn thấy được hi vọng, còn ai sẽ đi cùng ta? Ta không thể bởi vì e ngại một thứ gì đó, liền sợ đầu sợ đuôi, không thể vì vậy mà dậm chân tại chỗ. Tiến ba bước, lui hai bước, chí ít vẫn là đang đi về phía trước, cố gắng không phải là bước lui lại, chỉ là bước rẽ sang hai bên, tạm né tránh phong mang mà thôi.”

“Sự tình đi đến một bước này, ta không bỏ ra cái giá tương đối lớn, không thể khiến cho bọn hắn hài lòng, là không cách nào để bọn hắn dừng tay. Nếu người chẳng còn, thì giữ lại thứ này có ích gì? Chỉ cần người vẫn còn, hết thảy đều có thể làm lại. Nếu bọn hắn đã để mắt tới ta, không có thực lực là không thể gánh nổi thứ này, chờ đến khi chúng ta có thực lực rồi, tự nhiên sẽ có cơ hội cầm đồ vật về lại. Có bỏ mới có được nha, không bỏ được, liền không có biện pháp đi làm những chuyện khác, có bỏ ra được, mới có thể một lần nữa cầm về được. Huống chi, hiện tại lưu thứ này ở trên tay, cũng không có cái gì tác dụng, giao đồ vật ra, lại có thể tranh thủ được lợi ích tối đa, cớ sao không làm? Thế đạo gian nan, thế cục phức tạp, gánh vác quá nặng mà nói, thân thể chúng ta quá yếu, gánh không nổi, lúc cần thiết liền nên dứt khoát giải quyết, chỗ tốt gì cũng muốn nắm ở trong tay, là tự tìm chết.”

Quản Phương Nghi thở dài: “Thứ này thật sự quá quý giá, cứ giao ra như vậy không khỏi. . . Vừa rồi ngươi cũng có nói, ngay cả quốc lực một nước như Tần quốc cũng đều không thể khám phá được, hay là chúng ta mô phỏng một cái giả đưa cho bọn hắn?”


Ngưu Hữu Đạo từ chối ngay, “Không được! Không ai biết Hiểu Nguyệt các có biện pháp phân biệt thật giả thứ này hay không, làm một cái giả đưa cho đối phương quá mạo hiểm, một khi đối phương nhìn thấu, hậu quả khó mà lường được!”

Giao đồ vật cho đối phương, còn có một cái nguyên nhân trọng yếu hơn mà hắn không có nói cho Quản Phương Nghi biết, đó chính là Hầu Tử.

Hắn hiểu rất rõ Hầu Tử, Hầu Tử sẽ không mặc kệ khi nhìn thấy hắn gặp khó khăn, khẳng định sẽ còn nghĩ biện pháp tiếp xúc Bạch Vân gian, muốn lấy một loại phương thức khác tới giúp hắn.

Hầu Tử ở bên cạnh hắn lâu như vậy, người nhận biết Hầu Tử có nhiều lắm, hiện tại chưa bị bại lộ, không có nghĩa là về sau sẽ không bị bại lộ, ‘tấp nập’ tiếp xúc Bạch Vân gian, tất nhiên sẽ làm cho Hiểu Nguyệt các cảnh giác, sẽ điều tra rõ nội tình của Hầu Tử, nói không chừng hiện tại đã bị bại lộ rồi cũng nên, tình cảnh đó hết sức nguy hiểm.

Một khi thân phận của Hầu Tử bị nhìn thấu, Hiểu Nguyệt các tự nhiên sẽ biết đó là người của hắn.

Nếu Hầu Tử rơi vào trong tay những người khác, những người đó chưa chắc sẽ giết chết Hầu Tử, duy chỉ có rơi vào trong tay Thiệu Bình Ba hay Hiểu Nguyệt các, thì sẽ không nhất định, không nói ân oán giữa hắn với Thiệu Bình Ba, khúc mắc giữa hắn với Hiểu Nguyệt các cũng để qua một bên, hắn ở trên biển thế nhưng giết sạch 300 người của Hiểu Nguyệt các a!

Cái điều kiện cuối cùng hắn đề cập với Hiểu Nguyệt các, là không được loạn động người của hắn, chính là đang chuẩn bị đường lui cho Hầu Tử!

Đương nhiên, Hầu Tử cũng không ngốc, Hầu Tử sẽ khai thác thủ đoạn tự vệ gì hắn không biết, hiện tại hắn cũng không tiện phá bỏ thân phận của Hầu Tử cho Hiểu Nguyệt các biết.

Đối với quyết định của Hầu Tử, hắn không tiện nói gì, hắn có thể cho Hầu Tử được tự do, nhưng cũng không đại biểu là hắn có thể bỏ mặc cho Hầu Tử gặp nạn, hắn sẽ âm thầm sáng tạo ra một cái hoàn cảnh rút lui cho Hầu Tử, mặc kệ Hầu Tử gặp phải nguy hiểm gì, hắn cũng muốn tận lực nghĩ biện pháp bảo đảm tính mạng cho Hầu Tử!

Nếu hắn đã kiên quyết nói như vậy, Quản Phương Nghi cũng không còn nói gì nữa, bất quá vẫn hiếu kỳ một chuyện, “Ngươi giúp Lệnh Hồ Thu thoát thân để làm gì?”

Ngưu Hữu Đạo: “Dù sao cũng kết bái một trận, ta cũng không có sát tâm nặng như vậy, lúc trước khiến hắn bị bắt, là không có ý định lấy mạng của hắn, có thể thuận tiện cho hắn một con đường sống, thì cũng không cần phải đẩy hắn vào chỗ chết làm gì, cũng là để giúp ta. Dù sao lưng đeo ô danh sát hại huynh đệ kết bái cũng không dễ nghe, đi ra ngoài lăn lộn, thứ lòng người này cũng không thể không coi ra gì, nếu lòng người mất hết, đó là một con đường chết a! Làm loại chuyện ‘giết mẫu thí huynh’ như Thiệu Bình Ba kia, ta là không làm được, có một số chuyện cũng chỉ có thể tự làm oan chính mình, nếu ngay cả huynh đệ kết bái của mình, ta đều có thể tuỳ tiện sát hại, há không khiến cho trái tim các ngươi băng giá?”

“Bớt lừa gạt ta đi, chuyện tâm ngoan thủ lạt* ngươi làm còn ít chắc?” Quản Phương Nghi nhịn không được lườm hắn, khẽ vỗ vỗ quạt tròn, “Chỉ sợ hắn chưa chắc sẽ cảm kich, nhận phần nhân tình này của ngươi.”


Ngưu Hữu Đạo nhún nhún vai, tỏ vẻ không có vấn đề gì, nói: “Hắn vốn là muốn hại ta, ta thả cho hắn một con đường sống, thế là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu hắn không cảm kích, ta cũng không có cách nào. Rời khỏi Hiểu Nguyệt các, không thể vận dụng được thế lực của Hiểu Nguyệt các, hắn cũng không làm được gì ta. Nếu như hắn thật sự nghĩ quẩn, quá tam ba bận, mọi chuyện đều có điểm mấu chốt, hắn tốt nhất đừng có bức ta!”

Đang nói chuyện, thì Trần bá trở về, hai người tạm dừng chủ đề.

“Không có trú lại, hắn tiến vào trong rừng núi liền có người tiếp ứng, trực tiếp cưỡi một con phi cầm cỡ lớn bay đi, không cách nào theo dõi tiếp.” Trần bá bẩm báo, bộ dạng có chút áy náy, hắn cũng biết chuyện Hắc Mẫu Đơn vì yểm hộ cho Ngưu Hữu Đạo cùng Quản Phương Nghi lên thuyền mà bị người Hiểu Nguyệt các giết, muốn cố gắng thêm chút sức làm việc.

Quản Phương Nghi không có nói gì, Ngưu Hữu Đạo khoát tay nói: “Trần bá, không có việc gì, nếu người Hiểu Nguyệt các dám đến, khẳng định đã có chuẩn bị, nào có dễ dàng để bị theo dõi như vậy, chuyện trong dự liệu, không cần để ý.”

. . .  . . .

Phù Phương viên, Độc Cô Tĩnh bước nhanh đi vào một tòa lầu các.

Ngọc Thương đang quanh quẩn dạo bước bên trong chờ đợi chợt dừng bước, có chút vội vàng hỏi: “Thế nào rồi?”

Độc Cô Tĩnh đáp: “Đã lấy được.” Móc từ trong tay áo ra hai tấm giấy, mở ra đưa lên, chính là bản in hoa văn hai mặt của Thương Kính kia.

Ngọc Thương tiếp nhận nhìn xem, rồi nhanh chóng đi đến ngồi xuống thư án bên cạnh, lật cuốn sổ bày ở trên bàn ra.

Cuốn sổ lộ ra vẻ cũ kỹ, nhưng bên trong tựa hồ được ghi chép rất nhiều thứ, còn có rất nhiều dấu vết được mô tả tỉ mỉ.

Lật đến một tờ, trên trang giấy ố vàng cũ kỹ có vẽ lại hoa văn hai mặt của Thương Kính.

Ngọc Thương cầm tờ giấy mới trên tay lên, cẩn thận tiến hành so sánh hoa văn in trên đó với hoa văn được vẽ trên tờ giấy cũ.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement