Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 447: Có thể là người của Ma giáo

Edit: Luna Huang

Lại có mấy người cưỡi ngựa đi ngang qua, sượt qua hai người trẻ tuổi, đi theo sau xa xa chiếc xe ngựa kia.

Mấy người đi theo sau xe ngựa tự nhiên là đệ tử của Vạn Động Thiên Phủ, Lê Vô Hoa mặc dù không dám ngăn cản, nhưng cũng không thể bỏ mặc để lão đầu kia tùy tiện mang người đi đâu thì đi, tự nhiên là muốn phái người đi theo, chờ Vạn Động Thiên Phủ đưa ra quyết đoán cuối cùng . . .  . . .

Trong phòng, Hải Như Nguyệt lo nghĩ bồi hồi, thời gian mỗi một khắc trôi qua, đều là dày vò đối với nàng, lo lắng cho nhi tử, cũng lo lắng cho vận mệnh của nàng, thỉnh thoảng tay đặt lên trên bụng của mình xoa xoa.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Chu Thuận vịn khung cửa lảo đảo đi vào. Bị lão đầu kia phất tay hất ngã, mặc dù chưa trọng thương, nhưng ở tuổi này bị té ngã cũng đã là quá sức với hắn.

Dù đi đứng đã không còn được lưu loát, nhưng hắn vẫn gượng lết đến đây, dưới sự chú mục của Hải Như Nguyệt, đóng cửa lại, khập khiễng bước đến trước mặt Hải Như Nguyệt, mặt mũi tràn đầy buồn bã, hỏi “Phu nhân, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì ?”

Hải Như Nguyệt biết lòng hắn trung thành với Tiêu gia, rất lo lắng cho an toàn của Tiêu Thiên Chấn, “Ta cũng muốn biết là đã xảy ra chuyện gì đây.”

Ánh mắt Chu Thuận lại rơi vào phần bụng không có gì khác thường của nàng, hỏi “Phu nhân, Quỷ Y kia nói là sự thật sao?”

Hải Như Nguyệt đưa tay che bụng dưới lại, nhắm mắt lắc đầu, vẻ mặt đầy vẻ không chịu nổi, nói “Chu Thuận, chuyện Xích Dương Chu Quả ta đã nói cho ngươi biết, chắc hẳn ngươi đã minh bạch tình cảnh của chúng ta, Vạn Động Thiên Phủ đã bắt đầu động thủ, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp tự vệ, ta cũng không có biện pháp nào khác.”

Cả người Chu Thuận run lên, lảo đảo lui lại hai bước, trong giọng nói mang theo vẻ rung động: “Là của ai?”

Hắn đã sớm biết Hải Như Nguyệt có cấu kết với nam nhân khác, còn không chỉ một nam nhân, không chỉ mỗi một Lê Vô Hoa, trước đó Hải Như Nguyệt với Lê Vô Hoa còn chưa có tầng quan hệ kia, nàng đã cùng một chút nhân viên tương quan quan trọng của Kim Châu có một chút không minh bạch rồi.

Đối với cái này, hắn một mực mở một con mắt, nhắm một con mắt.


Hắn cũng minh bạch, Tiêu gia đi đến tình trạng này, cô nhi quả mẫu nếu muốn tiếp tục chống đỡ xuống, thật sự là rất gian nan, Hải Như Nguyệt dù là trưởng công chúa Triệu quốc cao quý, kỳ thật cũng chẳng bỏ ra nổi thứ gì để lung lạc lòng người. Triều đình Triệu quốc ước gì khống chế được Kim Châu, như thế nào để cho vị Trưởng công chúa này lợi dụng tài nguyên của mình. Thứ duy nhất vị trưởng công chúa này còn lại mà hữu dụng, cũng chỉ có mỗi sắc đẹp.

Hắn thấy, Hải Như Nguyệt là đang hi sinh vì Tiêu gia, dù có đau lòng cũng đành chịu, chỉ có thể cố duy trì.

Chợt “Ầm” một tiếng, cửa phòng bị người đạp một cước mở ra, Lê Vô Hoa đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn Hải Như Nguyệt ở trong phòng.

Khẩn cấp báo tình huống lên trên, sau khi an bài mọi chuyện xong, hắn lập tức chạy tới đây.

Người trong phòng giật cả mình, Lê Vô Hoa đã cất bước đi vào, lúc bước qua bên người Chu Thuận, quát: “Lăn ra ngoài!”

Chu Thuận ảm đạm cúi đầu, khập khiễng bước ra.

Hải Như Nguyệt thì đang từng bước lui lại, bị Lê Vô Hoa ép cho từng bước lui lại, ánh mắt Lê Vô Hoa nhìn chằm chằm về phía phần bụng dưới của nàng, khiến nàng vô ý thức đưa hai tay che lại phần bụng, đụng vào cái ghế, ngã ngồi trên đó, một mặt đầy khẩn trương.

Lê Vô Hoa dừng ở trước mặt nàng, từ trên cao nhìn gằn giọng hỏi, “Là của ai?”

Hải Như Nguyệt khẩn trương sợ hãi, mắt đỏ như chực khóc nói: “Ngươi nói xem, còn có thể là của ai nữa?”

Khuôn mặt Lê Vô Hoa co rút lại, kỳ thật hắn cũng đã có suy đoán, Hải Như Nguyệt bị giam lỏng hơn nửa năm nay, trong lúc đó, ngoại trừ hắn ra, nam nhân khác căn bản là không có cách nào thông đồng được với Hải Như Nguyệt.

Tuy biết cốt nhục ở trong bụng nàng là của hắn, thế nhưng Lê Vô Hoa vẫn rất là phẫn nộ, ‘Chát!’ Phất tay chính là một cái tát vang dội, đánh Hải Như Nguyệt ngã nằm trên ghế, mắng “Tiện nhân, đan được đưa cho ngươi điều dưỡng thân thể, có phải ngươi đã ngừng rồi đúng không?”

Hải Như Nguyệt đưa tay bụm lấy gương mặt bị đánh sưng đỏ, từ từ ngồi thẳng dậy, rơi lệ nói: “Ta đã sớm biết, thứ đó căn bản không phải là đan dược điều dưỡng thân thể gì cả, thứ đó là dược vật để ngăn ta không thể có thai đúng không.”


Mặt mày Lê Vô Hoa lộ ra vẻ dữ tợn, “Ngươi cố ý phải không, ngươi cho rằng người làm như vậy liền có thể bảo trụ được tính mạng sao?” Ánh mắt hắn nhìn chăm chú về phía phần bụng của nàng, trong ánh mắt lóe lên vẻ âm lãnh, một tay từ từ nắm lại, giơ lên.

Hải Như Nguyệt ý thức được hắn muốn làm gì, đưa hai tay che bụng lại, khẩn cấp khuyên bảo: “Ta biết các ngươi muốn giết ta, thế nhưng tình huống của Kim Châu hiện tại các ngươi cũng thấy được, trải qua mấy đời Tiêu gia kinh doanh quản lý, cây đã sâu rễ đã lớn, quân, chính, thương, khắp nơi đều có liên lụy rất sâu với người của Tiêu gia, liền xem như ta hạ lệnh thanh tẩy một lần toàn bộ đi nữa, dù cho không muốn rung chuyển căn cơ, cơ bản là không có khả năng, người phía dưới không ai nguyện ý nhìn thấy cơ nghiệp của nhà mình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát như vậy được, chuyện này liên lụy tới rất nhiều người, ngay cả Vạn Động Thiên Phủ cũng không dám mạnh mẽ thanh tẩy, chỉ có thể từ từ mà làm, mà nếu làm như vậy, cũng sẽ làm cho thực lực Kim Châu bị suy yếu, đối với Vạn Động Thiên Phủ cũng không có chỗ tốt nào hết phải không?”

“Chấn nhi đã bị Quỷ Y mang đi, vừa vặn giải quyết được hậu hoạn của Xích Dương Chu Quả, cũng đã chứng minh, bệnh của Chấn nhi đích thực có quan hệ tới Quỷ Y, ai có thể chất vấn, nói Quỷ Y không thể chữa trị được Thiên Âm Tổn Mạch cơ chứ? Mà trước mắt, người có thể ổn định được thế cục Kim Châu, chỉ có ta là nhân tuyển tốt nhất mà thôi, ở dưới tình huống Vạn Động Thiên Phủ không có nỗi lo về sau, vì sao phải muốn làm suy yếu đi thực lực của Kim Châu, có thể sóng êm gió lặng, vì sao Vạn Động Thiên Phủ lại muốn tự tìm phiền toái cho chính mình? Chỉ cần ngươi dựa vào lí lẽ biện luận, Vạn Động Thiên Phủ chắc hẳn sẽ xem xét lại!”

“Lời Quỷ Y nói, ngươi cũng đã nghe được đi, trong bụng ta hiện tại chính là nhi tử, là nhi tử của ngươi đó, chỉ cần ta có thể tiếp tục tọa trấn Kim Châu, vậy thì đại quyền Kim Châu sau này sớm muộn gì cũng sẽ là của nhi tử ngươi, tương lại nhi tử của ngươi, chính là thứ sử Kim Châu! Vô Hoa, cả một đời ngươi không có con cái, chẳng lẽ đời này liền không muốn chừa lại cho mình một chút hương hỏa sao? Quỷ Y nói, trong bụng ta chính là nhi tử, chẳng lẽ ngươi không tin vào ánh mắt của Quỷ Y sao? Nhi tử trong bụng ta chính là cốt nhục của ngươi a!”

Nàng bi thiết khuyên bảo, như muốn bắt lấy một cọng cỏ cứu mạng cuối cùng vậy.

Lê Vô Hoa đang nắm chặt tay, ánh mắt lấp lóe, vẻ mặt âm tình bất định. . .  . . .

Lão Bát của Phù Phương viên trở về, về tới chỗ Ngưu Hữu Đạo ẩn thân.

Lão Bát lúc trước ở lại Kim Châu, bởi vì để thuận tiện cho bên này dễ dàng câu thông với Kim Châu hơn, cũng bởi vì bị Vạn Động Thiên Phủ bắt làm con tin, nếu bên này không thả Tiêu Thiên Chấn trở về, vậy thì lão Bát cũng đừng hòng còn sống mà quay về.

Lúc đàm phán với Quỷ Mẫu Hãm Âm sơn, Quản Phương Nghi phái lão Bát đi, lúc đàm phán với Kim Châu bên này, cũng phái lão Bát đi, có thể thấy được, lão Bát này là người có năng lực am hiểu câu thông cùng với đàm phán.

“Quỷ Y ư?” Đang ngồi bên cạnh bàn đá, tự thân châm trà cho lão Bát Ngưu Hữu Đạo nghe kể lại bèn kinh ngạc hỏi, “Quỷ Y Hình Phương mang Tiêu Thiên Chấn đi sao?”

Lão Bát gật đầu: “Không sai, Tiêu Thiên Chấn vừa trở lại phủ thành Kim Châu, còn chưa có bước vào phủ thứ sử, liền đã bị Quỷ Y Hình Phương cướp mang đi, là chính miệng người Vạn Động Thiên Phủ nói cho ta biết. Vạn Động Thiên Phủ bảo ta mang về cho Đạo gia một câu nói, nói xem ở việc Đạo gia thủ tín, bên này không tính toán với Đạo gia nữa, nói mọi chuyện đã qua, nói ngươi đừng có lại cầm chuyện này ra làm văn chương, đừng tưởng rằng bọn hắn không dám trở mặt với Nam Châu, lại tiếp tục náo lên, đối với tất cả mọi người đều không có chỗ tốt gì, nói ngươi nên yên tĩnh lại một chút!”


Ngưu Hữu Đạo nhíu mày, có chút hoài nghi phải chăng Vạn Động Thiên Phủ đang tính làm trò quỷ, miễn cho hắn tiếp tục lấy chuyện này ra làm văn chương. Bất quá ngẫm lại lại cũng không đúng, Vạn Động Thiên Phủ không có đạo lý nào lưu Tiêu Thiên Chấn lại để chơi trò mạo hiểm, nói cách khác, năm đó làm ra tin đồn Quỷ Y đệ tử chữa bệnh, đã kinh động đến vị Quỷ Y thật kia tới?

Đây cũng không phải là chuyện không có căn cứ, trước đó chuyện đệ tử Quỷ Y chữa bệnh, Kim Châu bên kia cũng không có làm rầm rộ cho bên ngoài biết, bởi vì Quỷ Y thực khi làm việc cũng có phong cách riêng của Quỷ Y, cũng không thích trương dương. Thẳng đến khi bên này bắt đầu áp chế, bắt xuất binh, Vạn Động Thiên Phủ đoán chừng chắc là có chút sợ hãi, mới thả ra chút tin đồn, để muốn phủi sạch quan hệ, kết quả thật sự đưa đến Quỷ Y thật sự chạy tới.

Thế mà lại xảy ra chuyện như vậy, đây là chuyện mà trước đó Ngưu Hữu Đạo hắn vô luận như thế nào cũng chưa từng có nghĩ tới, thật sự là làm hắn câm nín.

Đang đứng một bên Quản Phương Nghi nghe xong cũng rất kinh ngạc, Quỷ Y Hình Phương thần long thấy đầu mà không thấy đuôi thế mà xuất hiện, mà mục tiêu lại cực kỳ minh xác, chính là nhằm vào Tiêu Thiên Chấn.

Bên này Ngưu Hữu Đạo lấy Tiêu Thiên Chấn ra làm văn chương, Vạn Động Thiên Phủ cũng bởi vì Tiêu Thiên Chấn mà bị nắm thóp, bây giờ ngay cả Quỷ Y cũng tới vì Tiêu Thiên Chấn, nếu nói Tiêu Thiên Chấn này không có vấn đề gì, đánh chết nàng cũng không tin.

Đôi mắt sáng của Quản Phương Nghi chớp chớp không ngừng, tràn đầy vẻ hồ nghi, nhìn chằm chằm vào mặt Ngưu Hữu Đạo dò xét, có vẻ như muốn nhìn nở cả hoa.

Viên Cương đứng bên cạnh cũng nhíu lông mày lại, cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy.

“Quỷ Y mang Tiêu Thiên Chấn đi là muốn làm gì?” Ngưu Hữu Đạo lên tiếng hỏi.

Lão Bát lắc đầu: “Không biết, ta không có nhìn thấy, Vạn Động Thiên Phủ cũng không có nói rõ.”

“Quỷ Y thế mà lại nhúng tay vào, cũng không biết là phúc hay là họa nữa.” Ngưu Hữu Đạo nhịn không được buông tiếng thở dài, tiếp theo đưa tay ra mời lão Bát uống trà, nói vài tiếng đã vất vả rồi.

Đợi lão Bát rời đi khỏi rồi, Ngưu Hữu Đạo lại hỏi Quản Phương Nghi, “Ngươi hiểu biết rộng, tin tức có liên quan tới Quỷ Y kia, ngươi có tin tức gì đặc biệt không?” Hắn muốn tận lực nắm giữ một chút tình huống, trong lòng cũng cái chuẩn bị cũng tốt.

Quản Phương Nghi vểnh cái chân lên ngồi bắt chéo, ve vẩy quạt tròn, nói: “Người này xuất quỷ nhập thần, ta nào có tin tức gì của hắn, trên tu hành giới có chút tin đồn liên quan đến hắn đơn giản chỉ là tin đồn thất thiệt, người bình thường muốn tìm đến hắn cũng khó khăn. Đúng, năm đó ta ngược lại có nghe người ta nói qua, nghe nói Quỷ Y này có thể là người của Ma giáo.”

“Ma giáo?” Ngưu Hữu Đạo sững sờ, hỏi lại: “Sao lại nói có thể?”

Quản Phương Nghi nói: “Vì người khác đi tìm Quỷ Y thì rất khó, duy chỉ có Thánh Nữ Ma giáo đời trước thì lại rất dễ dàng tìm được, nói cái gì Quỷ Y rất nghe lời Thánh Nữ, nói cái gì là nghe lời cái nấy, nói rằng Quỷ Y thiếu nhân tình của Thánh Nữ nên gia nhập Ma giáo, sau khi Thánh Nữ chết, thì Quỷ Y liền rời khỏi Ma giáo. Ta chỉ nghe được những thứ này, cũng không biết là thật hay là giả nữa, người nói ra những lời này cũng chỉ là nghe được từ người khác mà thôi.”


Thánh Nữ? Ngưu Hữu Đạo thử hỏi một câu, “Thánh Nữ Ma giáo đời trước thế nhưng có phải là vị Thánh Nữ có dính dáng đến Triệu Hùng Ca kia phải không?”

Quản Phương Nghi hơi giật mình, chợt bật cười khanh khách nói: “Quên mất ngươi cũng là từ Thượng Thanh tông đi ra, không sai, chính là Thánh Nữ Ma giáo có cấu kết với khí đồ Thượng Thanh tông Triệu Hùng Ca kia, luận bối phận, Triệu Hùng Ca hẳn là  sư thúc của ngươi a? Nếu truyền ngôn ta nghe được là thật, vậy Triệu Hùng Ca có khả năng nhận biết Quỷ Y đó, không bằng ngươi dứt khoát đi tìm Triệu Hùng Ca hỏi thăm một chút, khẳng định chắc ăn hơn hỏi ta nhiều.”

Ngưu Hữu Đạo bưng chén trà lên uống, không hỏi gì nữa, hắn không thích nhất người khác nói hắn có liên quan đến Thượng Thanh tông.

Nhưng Quản Phương Nghi lại không chịu buông tha, “Ta nói này Đạo gia, lão Bát nhà chúng ta vì chuyện của ngươi mà ở lại Kim Châu làm con tin, kém chút ngay cả chết như thế nào cũng không biết, bây giờ người cũng đã trở về, ta có phải cũng nên cho người ta một cái công đạo hay không, trên người tên Tiêu Thiên Chấn kia đến tột cùng là có giấu giếm bí mật gì?”

Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu liếc nàng một chút, nói “Có một số chuyện không cần bàn giao, ngươi biết rồi cũng sẽ không dám nói cho hắn biết.”

Quản Phương Nghi cười ha ha nói, “Liền nhìn xem ngươi có thành ý hay không thôi, có nói lại hay không nói lại cho người ta biết là chuyện của ta.”

“Ngươi thật sự muốn biết?” Ngưu Hữu Đạo mang theo vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn nhìn nàng.

Hắn làm vẻ mặt này nhìn nàng khiến toàn thân nàng không được tự nhiên, cảm giác đối phương đang không có ý tốt, nhưng vẫn nhịn không nổi hiếu kỳ, quả quyết nói: “Muốn!”

Ngưu Hữu Đạo lúc này cũng dứt khoát nói ra, “Tiêu Thiên Chấn có cái bệnh nan y là Thiên Âm Tổn Mạch.”

“Cái này không cần ngươi nói, ta đã biết.”

“Ngươi biết? Bệnh nan y của Tiêu Thiên Chấn thật ra là do ta trị khỏi.”

“Ngươi? Ngươi còn có khả năng đó sao? Không đúng, chuyện này có liên quan gì tới mấy chuyện trước đó?”

“Ta trộm chút đồ vật từ Băng Tuyết các tới chữa bệnh cho Tiêu Thiên Chấn.”

“. . .  . . .” Sau khi Quản Phương Nghi không còn gì để hỏi nữa, mặt mày chợt biến sắc, tựa hồ như minh bạch cái gì, đột nhiên đứng dậy, quay đầu liền đi luôn, vừa đi vừa lớn tiếng la hét, “Hứa lão lục, nhanh, thu dọn đồ đạc, mau rời đi!”


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement