Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 459: Mất dấu

Edit: Luna Huang

Huống chi, liền xem như Vạn Thú môn đi nữa, cũng không có đủ nhiều phi hành tọa kỵ như vậy dùng để chuyên cho người đi trồng cỏ ‘Khu Quang’.

Vượt quá thời gian ba ngày, cửa ra vào Điệp Mộng Huyễn Giới sẽ đóng lại, với điều kiện trước mắt hiện tại, còn chưa có tu sĩ nào có thể sống được 10 năm ở trong này, vấn đề đầu tiên là nguồn cung cấp thức ăn nước uống lâu dài, cho nên trước khi cửa đóng lại phải tranh thủ thời gian rời khỏi.

Còn có chút địa hình cũng không thích hợp trồng cỏ Khu Quang, đạo lý cũng giống như trồng những loại cây cỏ khác vậy.

Mười năm mới mở ra một lần, mỗi lần chỉ có ba ngày thời gian, còn có nhiều chỗ không thích hợp để trồng, diện tích trồng tích lũy nhưng năm qua đều ở trạng thái mở rộng ngẫu nhiên, cũng không hình thành được một khu vực có diện tích lớn hoàn chỉnh.

Bởi vậy, khi tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới, muốn bảo đảm được an toàn, chỉ có thành thành thật thật hoạt động ở trong khu vực có trồng cỏ Khu Quang, vượt ra khỏi khu vực đó, nếu xảy ra chuyện gì, thì không ai chịu trách nhiệm.

Cũng có thể nói, tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới rồi thì sinh tử do mệnh, không ai bắt buộc ngươi đi vào, trước khi đi vào tự mình nghĩ cho kỹ, Vạn Thú môn không chịu trách nhiệm bảo đảm an toàn.

Trên trời có ánh sao, ngân hà sáng lạn, nhưng không có trăng, chỗ lối vào là một mảnh tối như mực, đầy người nhốn nháo, không có Nguyệt Điệp chiếu sáng.

Cũng không có ai mang Nguyệt Điệp vào, Nguyệt Điệp đồng dạng cũng e ngại mùi cỏ Khu Quang, bởi vì mẫu thể của Nguyệt Điệp sinh ra chính là từ nơi đây, là Vạn Thú môn từ chỗ này bắt được mẫu thể rồi đưa ra ngoài, tốn không ít tâm huyết, nghĩ hết biện pháp gây giống cải tạo chủng loại.

Sinh vật ở nơi này đều rất kỳ quái, tựa hồ như chỉ thích hợp sinh sống ở tại mảnh địa vực hắc ám này, nếu đưa ra ngoài sẽ dần dần yếu đi rồi chết, mẫu thể Nguyệt Điệp cũng như vậy, y như thích khách và sát thủ Điệp Yêu cũng như thế. Cho nên để có thể tạo ra được Nguyệt Điệp, Vạn Thú môn cũng đã rất không dễ dàng, nhưng cũng đáng, trở thành đồ vật thiết yếu của mọi ngươi trên tu hành giới, cũng thành một trong những nguồn thu chủ yếu của Vạn Thú môn.

Nghe nói, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất Vạn Thú môn có thể nắm giữ được nơi đây, có một số người vẫn ôm hi vọng với Vạn Thú môn, hi vọng Vạn Thú môn có thể chinh phục được Điệp Mộng Huyễn Giới.


Viên Cương ngẩng đầu nhìn không trung ở trên đỉnh đầu, trên không trung, tựa hồ có bóng đen gì đang lướt qua dưới ánh sao dày đặc, nhìn không rõ là cái gì.

Quản Phương Nghi thấy vậy bèn giải thích một chút, “Là Điệp La Sát, trên không trung mùi của cỏ Khu Quang không cách nào lan đến, không thể ngăn cản Điệp La Sát bay tới, đôi khi có Điệp La Sát từ trên không trung ném đồ vật gì đó xuống tập kích.”

Ngưu Hữu Đạo: “Nghe nói người tiến vào có thể bắt Điệp La Sát bán cho Vạn Thú môn phải không?”

Quản Phương Nghi: “Đầu tiên là phải còn sống. Điệp La Sát có bốn loại, lực công kích yếu nhất là Bạch Sí*, chỉ có 1000 kim tệ một con, Lam Sí* có thể bán 5 vạn kim tệ một con, còn Hồng Sí, cũng chính là thứ gọi là Huyết La Sát, thì Vạn Thú môn sẽ mua với giá 50 vạn kim tệ. Bất quá Hồng Sí* rất khó bắt được, chẳng những hung mãnh, mà đặc tính lại rất cương liệt, tình nguyện tự vẫn cũng không muốn bị bắt. Đoán chừng Vạn Thú môn lại đang tính lại tạo ra giống gì y như Nguyệt Điệp vậy, mấy thứ này không thuộc về thế giới bên ngoài, sau khi đem đi ra không sống được quá lâu, chỉ có thể dùng số lượng lớn để nghiên cứu tìm hi vọng, cho nên chỉ cần ngươi có thể bắt được, Vạn Thú môn đều sẽ thu mua hết. Mỗi lần Điệp Mộng Huyễn Giới mở ra, Vạn Thú môn đều sẽ đầu nhập vào đây món tiền khổng lồ.” (* cánh trắng, cánh xanh lam, cánh đỏ)

Nàng hất mặt về phía đám người bên kia chậc chậc nói, “Mỗi lúc như vậy, chắc chắn sẽ có một ít tán tu đến đây mạo hiểm, cầm tính mạng đi đổi lấy tiền tài. Cho nên, nếu đụng phải đám người này, tốt nhất nên cách xa bọn họ ra một chút, Điệp La Sát thường thường sẽ bị đám người này chọc giận, đứng gần bọn họ rất dễ bị tai bay vạ gió. Vạn Thú môn thì mặc kệ chuyện này, dù sao cũng không phải là người Vạn Thú môn bọn hắn đi mạo hiểm, bọn hắn chỉ cần bỏ tiền tài, còn việc bán mạng thì để cho người khác đi là được.”

Viên Cương đứng một bên hỏi xen vào, “Có bốn loại, còn một loại nữa là gì?”

Quản Phương Nghi quay sang nhìn hắn nói, “Còn có một loại nữa, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, gọi là Thánh La Sát, nghe nói là vương ở trong đám Điệp La Sát, không giống như những con Điệp La Sát khác, thực lực của nó chẳng những cường hãn, mà còn có thể rời khỏi nơi này đi ra bên ngoài sinh tồn. Nghe nói, chỉ cần hàng phục được nó, liền có thể lợi dụng nó điều khiển được toàn bộ Điệp Yêu ở trong Điệp Mộng Huyễn Giới này, đi lại trong Điệp Mộng Huyễn Giới thoải mái, không gặp trở ngại gì, nhưng mà nó chỉ là tồn tại ở trong truyền thuyết, trước mắt trên tu hành giới hình như còn chưa có người nào gặp qua. Truyền thuyết nói, bên người hoàng hậu Võ triều Ly Ca hình như có một con, được xem như linh sủng vậy, do Thương Tụng tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới hàng phục được, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao Thương Tụng có thể xây dựng được hành cung ở trong Điệp Mộng Huyễn Giới này. Nếu ngươi có thể bắt được Thánh La Sát, thì tiền đã không còn là vấn đề nữa rồi, nó đã là vô giá! Bao nhiêu tiền đều sẽ có người hỏi mua, sợ là ngay cả chín Đại Chí Tôn cũng sẽ bị kinh động, từ nay về sau ngươi liền sẽ lên như diều gặp gió.”

Lông mày nhướng nhướng lên giống như gây hấn, “Ngẫm lại thì thôi đi, tiền này không phải ai cũng có thể lấy. Tục truyền, thực lực Thánh La Sát có thể so sánh với tu sĩ Nguyên Anh kỳ lận, nếu ngươi thật sự gặp phải, tốt nhất ngươi nên mau mau trốn, có thể đào tẩu được coi như ngươi mạng lớn, những thứ khác như bắt bắt gì đó, thì đừng có mà suy nghĩ nhiều.” Trong giọng nói có ý trào phúng.

Ngưu Hữu Đạo mỉm cười, hai người này luôn một mực xem đối phương chẳng vừa mắt.

Viên Cương hôm nay không có tâm tình đấu võ mồm với Quản Phương Nghi, lực chú ý của hắn hôm nay không ở chỗ này.

Tụ tập một hồi, đám người bắt đầu tản ra thăm dò, phần lớn đều là lần đầu tiên tiến vào.


“Nếu đã vào, chúng ta cũng đi xem thử một chút đi.” Ngưu Hữu Đạo mỉm cười phất phất tay.

Ai ngờ Vân Cơ đang đứng một bên đột nhiên lên tiếng: “Hay là tách ra ai đi đường nấy đi.”

“. . .  . . .” Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên, đang muốn hỏi nguyên nhân, thì Vân Cơ đã lách mình bay đi, ngay cả câu giải thích cũng chẳng có.

Đám người không khỏi hiếu kỳ, trước đó không phải Vân Cơ còn nói là đi cùng nhau sao?

Thật tình không biết, ngay từ đầu Vân Cơ đúng là muốn đi cùng để quan sát Ngưu Hữu Đạo một chút, không ngờ lại gặp phải tên Viên Cương này, cùng đứng chung với tên Viên Cương này rất không thoải mái, loại tư vị tay chân bị áp chế như nhũn ra kia, khiến nàng rất khó chịu, vội tranh thủ thời gian thoát ly.

Kỳ thật trước đó Viên Phương cũng có loại cảm giác này, cho nên thường xuyên bị Viên Cương đánh cho ngoan ngoãn, chỉ là hiện tại đã vô thức quen được, trường kỳ ở chung với Viên Cương nên đã thành thói quen, thành thói quen thì liền sẽ tự nhiên hơn, như được rèn luyện, còn có thể cười đùa tí tửng, mặt dày mày dạn lượn ở sát bên cạnh Viên Cương nữa.

Chỉ có thời điểm Viên Cương nổi giận, thì Viên Phương mới sợ hãi.

Hiện tại Viên Cương cũng rất ít khi nổi giận với Viên Phương, bây giờ Viên Phương cũng không nghĩ đến việc chạy trốn nữa, mà Viên Phương lại rất nghe lời hắn nói.

Đối với Ngưu Hữu Đạo mà nói, có lẽ Viên Phương sẽ còn nghi vấn một chút, hỏi hỏi lại, nhưng chỉ cần Viên Cương mở miệng, trên cơ bản Viên Phương sẽ không có hai lời, bảo đi hướng đông sẽ không dám hướng tây, bảo dông dài, lập tức hắn sẽ liền im miệng.

Có một số việc, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cả Viên Cương lẫn Viên Phương đều còn chưa ý thức được nguyên nhân chân chính, Viên Phương cũng chỉ cho rằng Viên Cương là người tương đối bạo lực, động một tí là giơ nắm đấm, mới khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.


Còn có, ngay từ đầu, lúc Viên Phương tiếp xúc Viên Cương, thì khí tức ở trên người Viên Cương cũng không có tính áp bức mạnh như lúc Vân Cơ tiếp xúc hiện tại, Viên Phương đã có một quá trình thích nghi theo cường độ.

Ngưu Hữu Đạo nhìn theo phương hướng Vân Cơ rời đi, phát hiện Vân Cơ bay lên hạ xuống ở trong mảnh hắc ám này tựa hồ rất đúng chỗ, chỗ nào cao, chỗ nào thấp, tựa hồ đã sớm có dự đoán chính xác, tựa hồ không giống như là lần đầu tiên tới, mắt không khỏi híp mắt, liền hất cằm về hướng đó, cũng dẫn mọi người chạy theo hướng Vân Cơ đi.

Bên cạnh hắn kỳ thật cũng chẳng có mấy người, chỉ có Quản Phương Nghi, Viên Cương cùng Viên Phương.

Phù Phương viên lần này vốn không có người nào đến, lại ra chuyện gian tế, nên trước khi chưa làm rõ nội tình Trần bá, khi đi tới chỗ như thế này cũng không dám mang Trần bá đi theo, nội bộ có biến cái thì nó đáng sợ hơn bất cứ thứ gì, sợ xảy ra ngoài ý muốn. Nếu chỉ để một mình Trần bá ở lại, thì sợ Trần bá sinh nghi, cho nên cũng cho Hứa lão lục ở lại bên ngoài, vì lỡ như có chuyện, lỡ như lúc đó bọn hắn không ra ngoài được, bên ngoài cũng sẽ có người biết mà báo cho người trong nhà, để chuẩn bị đối ứng, xem như là để phụ trách tiếp ứng đi.

Về phần lão Thập Tam, vốn là phụ trách trông coi Kim Sí, để ở lại Vạn Thú thành, không đi theo đến bên này.

Bên phía Thượng Thanh tông thì mang theo mười người, Ngưu Hữu Đạo liền không có xem như là người một nhà, thế nhưng Đường Nghi vẫn cứ mang người đi theo.

Dù sao cũng còn chưa quen thuộc địa hình nơi này, đi theo không bao lâu, liền đã mất dấu Vân Cơ.

Một nhóm đang đứng ở một chỗ ngã ba, nhìn chung quanh, bên người chợt có tu sĩ khác đi qua.

Kỳ thật cũng không tính là ngã ba gì, chỉ là do chỗ này cỏ Khu Quang được trồng mọc theo địa thế, lách qua cái dốc đứng, như là nhánh cây kéo dài ra, phân ra ba hướng.

Không biết Vân Cơ đi hướng nào, lại gặp ngã ba đường nên cũng khó đưa ra lựa chọn.

Ngưu Hữu Đạo quay sang nhìn Viên Cương, Viên Cương là cao thủ lần theo dấu, thậm chí có thể căn cứ vào dấu chân phán đoán người này là nam hay là nữ, hình thể cân nặng đại khái nữa. Nhưng mà Viên Cương cũng lắc đầu, nơi này ánh sáng thiếu thốn, Vân Cơ lại bay lượn mà đi nữa, trong thời gian ngắn muốn tìm ra dấu chân của Vân Cơ cũng có chút khó khăn.

Quản Phương Nghi lên tiếng hỏi, “Đi theo nàng ta làm gì? Nữ nhân kia thần thần bí bí, đến tột cùng nàng ta là ai?”

Có đám người Đường Nghi đi theo, nên Ngưu Hữu Đạo không có trả lời, tiếp tục nhìn chung quanh, tìm không thấy Vân Cơ, đành chọn một hướng đi đại vậy.


Trong lòng đã chọn lựa xong, Ngưu Hữu Đạo quay sang đám Đường Nghi, hỏi: “Các ngươi đây là muốn đi theo ta sao?”

Đường Nghi tiến lên, “Đừng hiểu lầm, chúng ta không có ác ý, dù sao nơi này vẫn có chút phong hiểm, ngươi cứ xem như là chúng ta đang hộ tống ngươi đi.”

“Hộ tống ta?” Ngưu Hữu Đạo lập tức buồn cười, châm chọc nói: “Các ngươi ngay cả chính mình đều không bảo hộ được, còn muốn hộ tống ta sao? Nếu ta đã dám đi vào, tự nhiên sẽ có thủ đoạn tự vệ, không cần các ngươi hao tâm tổn trí. Ý tốt của các ngươi ta xin tâm lĩnh, đừng quấn lấy ta nữa, lập tức ra ngoài, rời Huyễn Giới đi.”

Ngụy Đa cà lăm nói: “Đạo. . . Đạo gia. . .”

“Ngươi câm miệng!” Ngưu Hữu Đạo dùng một ngón tay chỉ hắn, “Nhìn thấy ngươi liền phiền, lập tức cút cho ta!”

Ngụy Đa lập tức á khẩu, không biết nói gì.

Đường Nghi thờ ơ nhìn xem hắn, một đám đệ tử Thượng Thanh tông cũng thờ ơ theo, có hiềm nghi là có ý muốn quấn lỳ lấy.

Bực bội! Ngưu Hữu Đạo đi tới đi lui mấy bước, có chút bội phục đám người này, cuối cùng đưa tay ngoắc ngoắc Đường Nghi .

Đường Nghi đi tới, dưới đám người nhìn theo soi mói, đi theo Ngưu Hữu Đạo qua một bên.

Hai người đi ra cách xa đám người một khoảng mới dừng lại, Ngưu Hữu Đạo quay lại hỏi: “Rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?”

Đường Nghi: “Thượng Thanh tông đích thật có lỗi với ngươi, thế nhưng Thượng Thanh tông cũng không có trục xuất ngươi ra khỏi sư môn, ngươi vẫn là đệ tử Thượng Thanh tông. Thượng Thanh tông phạm sai lầm, một mình ta gánh chịu, ngươi muốn như thế nào đều được, cầu ngươi nể tình Đông Quách sư thúc, đừng từ bỏ Thượng Thanh tông, coi như ta van ngươi. . .” Đang nói người hạ xuống, tính quỳ xuống cầu hắn.

Ngưu Hữu Đạo thò tay chụp lấy cánh tay nàng, giật kéo nàng dậy, “Bớt làm bộ này đi! Ta nói này Đường đại chưởng môn, đến cùng là ta có bao nhiêu thù với ngươi vậy, sao chết sống không chịu buông tha cho ta, ngươi muốn hại chết ta hay sao? Ngươi là hồ đồ thật hay là đang giả bộ hồ đồ vậy? Năm đó các ngươi còn biết ném ta cho Thương Triều Tông để phủi sạch quan hệ với Thương Triều Tông, chẳng lẽ hiện tại liền đã quên rằng Thượng Thanh tông không thể ở cùng Thương Triều Tông hay sao? Ngươi cố ý hại ta phải không?”

Cách đó không xa, đám người nhờ ánh sáng sao trời nhìn xem hai người co kéo, Quản Phương Nghi bĩu môi, đầy vẻ khinh bỉ.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement