Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 460: Điệp La Sát

Edit: Luna Huang

Nam nữ thụ thụ bất thân, sau khi thành niên, vẫn là lần đầu tiên bị một nam nhân lôi kéo cánh tay như vậy.

Đường Nghi vô ý thức muốn hất tay ra hắn, thế nhưng về tình hay về lý, nam nhân này vẫn là nam nhân của nàng, nam nhân khác không thể chạm vào nàng, nhưng nam nhân này đụng nàng lại là hợp tình hợp lý, nội tâm hơi rung động một chút, cánh tay đang bị kéo vẫn chưa phản kháng rụt lại, giải thích: “Ta hiểu, Thượng Thanh tông cũng không phải là nhìn thấy Thương Triều Tông lớn mạnh, thì muốn sáp lại với hắn, có thể không cần cùng một chỗ với hắn, chỉ cần cầu ngươi không từ bỏ Thượng Thanh tông, ta hiện tại thật sự không có biện pháp nào, mới đến cầu ngươi, không thể để Thượng Thanh tông do lịch đại tiên sư dốc hết tâm huyết sụp đổ ở trên tay ta được.”

Ngưu Hữu Đạo cũng ý thức được không ổn, buông tay nàng ta ra, “Cả thiên hạ ai mà không biết ta là cùng một bọn với Thương Triều Tông, ta và các ngươi cùng dính vào một chỗ, có khác gì so với dính vào Thương Triều Tông sao? Ta không có phong quang như các ngươi đang nhìn thấy như vậy đâu, rất nhiều chuyện các ngươi không có ở bên trong, không biết được hung hiểm trong đó, ta cũng không có khả năng ở cùng với các ngươi, đừng ép ta hành xử không khách khí!”

Đường Nghi đã không có đường lui, sau khi rời khỏi Bắc Châu liền đã không có đường lui, địa phương khác không có ai nguyện ý thu lưu Thượng Thanh tông hết, cũng không thể mang theo một đám đệ tử phiêu bạt tứ xứ phải không? Chỉ cần biết Thượng Thanh tông không thể dựa vào Ngưu Hữu Đạo, đệ tử trong môn phái sẽ lập tức tản lòng, Thượng Thanh tông lập tức sẽ sụp đổ hết cả, ngay cả Bắc Châu cũng không thể trở về.

Thái độ này của Ngưu Hữu Đạo khiến Đường Nghi hết cách, chỉ có thể nhắm mắt nói: “Là Triệu sư thúc bảo chúng ta chạy tới đây tìm ngươi.”

“Ta không biết sư thúc nào hết, ta cảnh cáo các ngươi, về sau đừng có lại làm phiền ta.” Trong lòng Ngưu Hữu Đạo thì lộp bộp nhưng ngoài miệng vẫn giả bộ hồ đồ, quay đầu bước đi.

Đường Nghi trực tiếp xuyên phá, “Là Triệu Hùng Ca, Triệu sư thúc bảo ta tới tìm ngươi.”

Ngưu Hữu Đạo lập tức lại quay đầu bước trở về, mặt đối mặt, lạnh lùng nói: “Ngươi đây là đang lấy Triệu Hùng Ca ra uy hiếp ta sao?”

Đường Nghi: “Ta nói chính là sự thật, đích thật là do Triệu sư thúc bảo ta tới tìm, tuyệt đối không có lừa gạt ngươi.”

Ngưu Hữu Đạo hiện tại không có tâm tình dây dưa việc này với nàng ở đây, thân thể hơi nghiêng tới trước, Đường Nghi vô ý thức lui về sau một bước, tránh khỏi thân thể nam nữ dính sát vào nhau.

Ngưu Hữu Đạo lại nắm lấy cánh tay nàng, kề miệng sát bên tai nàng hạ thấp giọng nói: “Có chuyện gì chúng ta ra ngoài rồi lại nói. Nơi này lập tức sẽ phát sinh chuyện, ta có việc cần phải giải quyết, các ngươi lưu lại ở đây chỉ làm cho ta thêm phiền phức. Hiện tại, ngay lập tức, mang ngươi của người rời khỏi Huyễn Giới, đã hiểu chưa?”


Rốt cục cũng phải nói ra nguyên nhân hắn nóng lòng muốn đuổi đám người này rời đi, thật sự là bị quấn phiền hết chịu nổi, chuyện muốn hạ độc thủ với Thượng Thanh tông kỳ thật hắn là làm không được.

Hai người dán gần sát như vậy, có thể ngửi được hơi thở của nhau, đây cũng là lần đầu Đường Nghi áp sát người một nam tử trưởng thành như thế, tâm như hươu chạy, lại là lần thứ hai cùng với Ngưu Hữu Đạo như vậy, đêm động phòng hoa chúc năm đó, nàng cùng đã từng dán sát gần như vậy, khi uống chén rượu giao bôi với Ngưu Hữu Đạo thuở hắn còn là thiếu niên.

Rầm rầm! Nơi xa mơ hồ có tiếng đánh nhau truyền đến, hai người cùng quay đầu sang nhìn về phía một lối rẽ.

“Sắp phát sinh chuyện gì vậy?” Đường Nghi quay đầu lại hỏi thử.

“Chuyện không liên quan tới ngươi, lập tức mang người của ngươi lăn ra ngoài.” Ngưu Hữu Đạo hất tay nàng ra, phất tay chỉ về phía lối ra, sau đó lại ngoắc gọi ba người Viên Cương, một nhóm trực tiếp đi thẳng đến chỗ có tiếng đánh nhau.

Mấy người La Nguyên Công đi tới, Tô Phá hỏi Đường Nghi, “Chưởng môn, sao rồi?”

Đường Nghi răng ngà cắn môi, không nói gì, vẫn là lần đầu nàng đi làm chuyện mặt dày như thế này. . .  . . .

Lần theo tiếng đánh nhau, đám Ngưu Hữu Đạo lướt đến gần liền khẩn cấp dừng lại, hạ xuống trên sườn một ngọn núi, ở trên cao nhìn xuống theo dõi tình hình giao chiến ở bên dưới.

Còn tưởng rằng Vân Cơ có chuyện gì, ai ngờ không phải như vậy, là một nhóm hơn mười người tu sĩ đang chém giết cùng một đám Điệp La Sát.

Nhìn Điệp La Sát đang vỗ cánh bay xuyên qua lại ở trong đám rừng cây kia, Ngưu Hữu Đạo cũng là lần đầu tiên được thấy.

Bộ dạng nó đại khái có hình như người, cao lớn hơn người bình thường đôi chút, nam hay nữ đều có, trên người mọc ra hai cánh hồ điệp, tản ra ánh sáng trắng nhu hòa, trong cánh có lớp khung xương như bạch ngọc vậy, rìa cánh có mấy đôi gai xương sắc bén. tạm gọi là Hồ Điệp Nhân, trên mặt với trên người những con Hồ Điệp Nhân này đều có giáp xác bao phủ bên ngoài, phần trán, mũi, ngực, sườn đều là giáp cứng, diện mạo dữ tợn, có răng nanh thò ra, tay chân đều có mống vuốt bén nhọn.

Trong rừng cây phát sáng trông như cành vàng cây ngọc, có mấy người tay đang túm sợi xích sắt, kéo ba con Bạch Sí Điệp La Sát đang bị trói chặt, vội chạy về phía bên này, những người còn lại thì quơ vũ khí trong tay, chống cự một đám Bạch Sí Điệp La Sát bay lướt qua lướt lại tấn công từ bốn phía .


Một tên tu sĩ ở phía sau trong nhóm đang triệt thoái bỗng nhiên thất thủ, bị một con Bạch Sí Điệp La Sát túm được cổ tay kéo bay ra khỏi đội ngũ, tu sĩ kia thuận tay chém xuống một kiếm, lấy đầu con Bạch Sí Điệp La Sát kia, mà con Bạch Sí Điệp La Sát kia dù bị mất đầu lại vẫn gắt gao ôm chặt lấy tu sĩ kia, một người một yêu cùng từ không trung cùng rơi xuống.

Tu sĩ bị ôm chặt đột nhiên vung tay thi pháp, thoát khỏi trói buộc, lại không để ý phía sau có một cái vuốt bén nhọn trực tiếp đâm vào chỗ trái tim của hắn.

Bạch Sí Điệp La Sát đánh lén phía sau xách theo tu sĩ kia lăng không tung bay, rồi đậu xuống trên một chạc cây, há mồm, đầu lưỡi có gai nhọn bắn ra, trực tiếp đâm vào trong miệng tu sĩ nọ, hút mạnh, đầu lưỡi trông giống như một cái ống dẫn vậy, hấp thu huyết dịch trong cơ thể của tên tu sĩ.

Tên tu sĩ bị nhấn ở trên chạc cây co quắp, làn da căng bên ngoài lấy tốc độ bằng mắt thường khô héo đi.

Một đám tu sĩ khẩn cấp rút lui không ai quản tên tu sĩ bị lôi ra khỏi nhóm kia, tựa hồ cũng chẳng kịp đi quản, chỉ biết nhanh chóng một đường triệt thoái về phía sau.

Mà một đám Bạch Sí Điệp La Sát xuyên qua xuyên lại vây công có giáp xác rất cứng rắn, thế mà có thể chống đỡ được đao kiếm chặt chém, có điều cũng không thể chịu nổi những phát chém quá mạnh vượt sức chịu đựng, nên không ngừng có con bị chặt rơi xuống đất, giãy dụa, phát ra từng tiếng kêu rên rỉ bén nhọn chói tai “R… reéc”.

Đám Ngưu Hữu Đạo quay mặt nhìn nhau, cũng đều không có ý xuất thủ tương trợ, chỉ đứng ở một bên xem náo nhiệt, trong rừng cây có ánh sáng tỏa ra, dù đứng hơi xa một chút, cũng có thể thấy rõ.

Chuyện rất rõ ràng, những tu sĩ này hiển nhiên chính là đang muốn bắt Điệp La Sát, để đổi tiền mà trước đó Quản Phương Nghi có nói đến, không phải Điệp La Sát chủ động tiến công, mà là do những người này chủ động chạy ra khỏi khu vực không có cỏ Khu Quang che chở, để bắt Điệp La Sát.

“Đám người này thật đúng là chẳng biết sống chết mà, cũng không nghĩ xem coi, nếu thật có dễ kiếm như vậy mà nói, Vạn Thú môn còn cần người ngoài đến làm sao? Cũng chẳng phải bọn hắn có nhiều tiền quá không có chỗ tiêu.” Quản Phương Nghi lắc đầu cảm thán.

Ngưu Hữu Đạo cũng không nhịn được lắc lắc đầu, đây chính là bi ai của tu sĩ tầng dưới chót a, ở bên ngoài làm loạn chỉ có một con đường chết, trong này kiếm được bao nhiêu chính là được bấy nhiêu, không có ai đi quản, đáng giá để bọn hắn cầm mạng đi mạo hiểm.

Quản Phương Nghi bỗng nhiên nói: “Đám người muốn chết kia có phiền toái rồi.”

Mấy người thuận theo ánh mắt của nàng nhìn lại, chỉ thấy nơi xa có từng đốm từng đốm điểm ánh sáng màu lam từ trong rừng bay xuyên thẳng đến, phía sau còn có lốm đốm điểm sáng trắng kết thành đàn bay theo.


Tốc độ bay đến rất nhanh, thoáng cái đã tiếp cận bên này, để mấy người thấy rõ, đó là cái gì, là một loại Điệp La Sát có màu sắc khác, mấy con Lam Sí Điệp La Sát vọt thẳng tới, không biết có phải là do tiếng rên rỉ bén nhọn chói tai “C… récc” kia hấp dẫn tới hay không nữa.

“Đi!” Cũng có người trong nhóm tu sĩ đang một đường lui về phát hiện ra nguy hiểm, khẩn cấp hô to một tiếng.

Một đám người vứt bỏ luôn 3 con Điệp La Sát đang lôi kéo, mưu toan thoát thân, nhưng một đám Bạch Sí Điệp La Sát đang vây công lại không chịu buông tha cho bọn hắn, tăng nhanh tiết tấu vây công, kéo lấy, không để cho bọn hắn thoát thân.

Rất nhanh, hơn 10 con Lam Sí Điệp La Sát vù vù xông vào cuộc chiến, gia nhập vào nhóm vây công đám tu sĩ kia.

Để cho đám Ngưu Hữu Đạo không nghĩ tới, chính là có 3 con Lam Sí Điệp La Sát khác thế mà lao tới chỗ mấy người bọn hắn đang đứng xem náo nhiệt, mà còn trực tiếp xâm nhập vào khu vực có cỏ Khu Quang bảo hộ luôn.

Mấy người lập tức ý thức được, cỏ Khu Quang Thảo mặc dù có tác dụng khắc chế Điệp La Sát, Điệp La Sát cũng đích thật là không chịu được mùi của cỏ Khu Quang, nhưng chỗ bọn hắn đứng cách khu vực biên giới quá gần, Điệp La Sát xông vào trùng sát thời gian ngắn rồi xông ra có lẽ cũng không có vấn đề gì.

Bọn hắn áp sát quá gần, có lẽ đã bị những Điệp La Sát kia hiểu nhầm là cùng một bọn với đám người ở trong rừng.

Tốc độ phi hành không bằng những quái vật này, bây giờ tránh lui trở về cũng đã không kịp.

Viên Cương đưa tay ra sau, chộp lấy cây Tam Hống Đao đang vác tại sau lưng, rút ra khỏi miếng vải đen, mặt không biểu tình, nắm chặt chuôi đao.

Quản Phương Nghi nắm phù triện trong tay.

Viên Phương buông thả hai tay áo rủ xuống, một đôi Giới Đao tuột xuống rơi ra từ trong tay áo, chộp lấy cầm trên tay.

Ngưu Hữu Đạo chống kiếm trên mặt đất, thờ ơ nhìn.

Chợt có kỳ quái, ba con Lam Sí Điệp La Sát đang giương nanh múa vuốt xông tới gần, trong nháy mắt đột nhiên nghiêng cánh chuyển hướng, hoảng hốt bay vòng qua ba người, có vẻ như đang e sợ tránh né.

Sau khi bay vòng qua, ba con Lam Sí Điệp La Sát lại bay lượn quanh mấy người một vòng, trong hai con ngươi nhìn về phía mấy người tựa hồ lộ ra vẻ e ngại, sau đó toàn bộ quay đầu vù vù rời đi, lại nhào vào trong rừng, gia nhập vào nhóm đang vây công đám tu sĩ kia.


Tình huống này tựa như đã từng quen biết, Ngưu Hữu Đạo từ từ quay đầu nhìn sang Viên Cương.

Viên Cương thì từ từ giơ đao trên tay lên, nhìn chằm chằm cây đao trên tay, hơi lộ ra vẻ suy ngẫm.

Viên Cương chợt quay sang, cùng Ngưu Hữu Đạo đối mắt, hai người đều liếc nhìn nhau.

Không có chuyện gì liền tốt, Viên Phương hai tay đang xách Giới Đao nhẹ nhàng thở ra.

Một bên, Quản Phương Nghi kinh ngạc nói: “Kỳ quái, Điệp La Sát hung hãn không sợ chết, gặp phải tu sĩ có thực lực mạnh hơn cũng không có sợ, thế mà lại không công kích chúng ta, ta làm sao có cảm giác có chút không bình thường?”

Khóe miệng Ngưu Hữu Đạo lộ ra một vòng mỉm cười, nụ cười thần bí quỷ dị, lòng dạ đã biết rõ.

Trong rừng, từng đợt kêu thảm truyền ra, vô luận là lực công kích, hoặc là tốc độ công kích, hay là lực phòng ngự của giáp xác, Lam Sí Điệp La Sát quả nhiên không phải Bạch Sí có thể so sánh bằng, trong khoảnh khắc đã đẩy nhóm tu sĩ mạo hiểm kia vào tuyệt cảnh.

“Cứu ta!” Một tên tu sĩ liều chết giết ra, thấy được đám người Ngưu Hữu Đạo, cao giọng hô cầu cứu, vội vã bay về phía bên này.

Viên Cương nâng đao tính xông ra cứu viện, Ngưu Hữu Đạo thò tay kéo lại, mặt lạnh nhạt vô tình ngăn cản hắn.

Tu sĩ kia không thể thuận lợi chạy trốn tới bên này, bị mấy con Lam Sí Điệp La Sát cùng nhau lướt đến, lam quang như mị ảnh xen lẫn xuyên thẳng qua trên không trung, ngay tại chỗ bắt được tên tu sĩ, tất cả túm lấy một cái cánh tay với một chân, lăng không kéo ngược về phía không trung trên rừng cây phát sáng .

Một con Lam Sí Điệp La Sát đánh tới, ở giữa trời ôm lấy đầu tu sĩ kia, há mồm cắn xuống một ngụm, hai cái răng nanh thật dài hung hăng cắm vào sọ não tên tu sĩ, mấy đôi cánh phe phẩy dẫm lật tên tu sĩ nằm trên mặt đất giãy dụa trong rừng, xâu xé cướp đoạt huyết nhục bay tứ tung.

Mấy người Ngưu Hữu Đạo chợt quay đầu lại, nhìn thấy một đám đệ tử Vạn Thú môn đang bay lượn đến, hạ xuống, có không ít người đang còn khiêng bao lớn bao nhỏ đựng đồ, từ miệng bao có mầm lá cỏ Khu Quang lộ ra, hẳn là đang mang đến chỗ nào đó để trồng.

Trong rừng khôi phục lại vẻ an tĩnh, Điệp La Sát bay lên đứng trên ngọn cây, ngoài miệng, trên móng vuốt dính đầy máu me, đôi cánh tỏa ra lam quang hoặc bạch quang nhẹ nhàng phe phẩy, ánh mắt lăng lệ hung ác, nhìn chằm chằm đám người bên này, chờ một chút sau, đều vù vù quay người, lướt phía phía sâu trong rừng, biến mất.

Nhìn thấy thi hài còn sót lại trong rừng, không ít đệ tử Vạn Thú môn lộ ra vẻ mặt trào phúng, cũng không để ý đám Ngưu Hữu Đạo, tiếp tục tiến lên bận bịu việc của mình.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement