Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 479: Ngân nhi

Edit: Luna Huang

“Vị này là?” Quản Phương Nghi giọng mang theo nghi ngờ thử hỏi.

“Thánh. . .  . . .” Ngưu Hữu Đạo há miệng tính nói chợt ngừng lại, Thánh La Sát là cách người bên ngoài gọi Điệp La Sát, phân chia theo đẳng cấp, trước mặt Yêu Vương của Điệp Yêu gọi Thánh La Sát cũng không thích hợp cho lắm, gọi là tiền bối thì Quản Phương Nghi nghe cũng không hiểu, hiện tại mới nhớ tới vấn đề xưng hô này. Bèn quay đầu lại, hỏi Thánh La Sát: “Để ta lấy cho ngươi một cái tên cho tiện xưng hô có được không?”

Thánh La Sát dùng sức gật đầu mạnh.

Quản Phương Nghi hồ nghi, người gì mà tên của mình cũng không biết, còn cần ngươi lấy tên giúp, ý gì đây?

Ngưu Hữu Đạo hơi suy nghĩ một chút, nói “Ngân nhi, về sau liền gọi ngươi là Ngân nhi đi.”

Thánh La Sát lại dùng sức gật đầu mạnh, cười tươi xán lạn, thanh âm thanh thúy trong trẻo nhắc lại, “Ngân nhi!”

Quản Phương Nghi nhịn không được bật hỏi: “Đạo gia, tình huống gì đây?”

Ngưu Hữu Đạo thở dài: “Ta cũng không biết là tình huống gì nữa.”

Quản Phương Nghi không tin, “Là ai ngươi cũng không biết, lại có thể giữ ở bên người, còn nắm lấy y phục của ngươi không thả thế kia?”

Ai à? Nói ra sợ hù chết ngươi! Ngưu Hữu Đạo cười ha ha nói: “Là ai ta đương nhiên có biết, cái vị mới nãy đánh ngã ngươi đó, đã hóa thành hình người.”

Quản Phương Nghi cùng Viên Phương trong nháy mắt trừng lớn hai con mắt, đồng loạt nhìn về phía Ngân nhi, lại đồng loạt nhìn xuống chỗ tay Ngân nhi đang còn nắm lấy y phục của Ngưu Hữu Đạo, đều có chút khó có thể tin, đều vô ý thức lùi lại về sau một bước.

Trước đó hai người còn cảm thấy kỳ quái, địa phương quỷ quái này làm sao đột nhiên lại lọt ra một nữ nhân được, nhìn nữ nhân này có quan hệ thân cận với Ngưu Hữu Đạo, còn tưởng rằng là người quen của hắn, tưởng là tìm được cứu binh gì, còn kỳ quái người này làm sao xâm nhập vào đây được, té ra đây lại chính là vị Thánh La Sát kinh khủng kia!

“Cái này. . .” Trong lòng Quản Phương Nghi vẫn còn sợ hãi một kích khủng bố của Thánh La Sát trước đó, nghĩ lại mà sợ, hỏi: “Đạo gia, ngươi không có nói đùa đó chứ?”

Ngưu Hữu Đạo giang hai tay ra, tỏ vẻ cũng rất bất đắc dĩ.


Hắn cũng không muốn kéo theo một cái đuôi như thế, mặc kệ Thánh La Sát nhìn như vô hại này có phải là đang giả vờ hay không, mang theo một cái Yêu Vương kinh khủng như thế kè kè bên người, có thể dễ chịu được sao? Trời mới biết khi nào nàng ta sẽ đột nhiên không cao hứng, một khi người ta mà không cao hứng, hậu quả rất nghiêm trọng, đây là mang theo bên người một  tổ tông, một  tổ tông có thể tùy thời vỗ  chết ngươi chỉ bằng một chưởng a.

Quản Phương Nghi với Viên Phương cùng nhìn sang Viên Cương, đều biết tên Viên Cương này là người kiệm lời, hoặc là không nói, còn khi đã mở miệng thì cơ bản là sẽ không có nói dối.

Viên Cương khẽ gật nhẹ đầu.

Quản Phương Nghi cùng Viên Phương thấy vậy, tiếng lòng xiết chặt, dù nhìn bộ dạng Ngân nhi rất thuần khiết vô hại, nhưng hai người đều có chút tâm thần bất định, có cảm giác câm nín, không dám nói lung tung gì nữa.

Hai người vốn còn muốn hỏi xem đã có chuyện gì xảy ra, thế nhưng ở ngay trước mặt Ngân nhi, bọn hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Ngưu Hữu Đạo: “Không cần khẩn trương, hình như không có việc gì.”

Hình như? Hai người nhìn xem Ngân nhi, chuyện liên can đến tính mạng đó, ai cũng không mò ra được tính tình của vị Yêu Vương này như thế nào, có thể dùng ‘hình như’ được sao?

Thấy sắc mặt Quản Phương Nghi nhợt nhạt khó coi, Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Thương thế rất nặng hử?”

Quản Phương Nghi liếc mắt ngó Ngân nhi, nói “Còn tốt, điều dưỡng một đoạn thời gian sẽ khỏi.”

Nói đến cái này, Viên Phương cũng rất hâm mộ linh đan chữa thương ở trên người nàng, bị thương nặng như vậy, mới đầu, ngay cả cử động một chút thôi đều đã quá sức, hiện tại chỉ một viên linh đan vào trong bụng, tốc độ khôi phục rất kinh người, tuy vết thương vẫn còn chưa khỏi, nhưng hiệu quả đã bày ra ở trước mắt.

Quản Phương Nghi cũng nhìn thấy vết thương ở trên tay hắn, hỏi: “Ngươi không sao chứ?”

Ngưu Hữu Đạo cười khổ, “Có thể không có chuyện gì được sao? Xương ngực đã bị gãy mất tận mấy cái đây này, có điều cũng không có vấn đề gì lớn lắm.”

Quản Phương Nghi chú ý tới viên kim châu ở trên tay hắn, lại hỏi: “Nàng ta cho ngươi?”

Cái này à, Ngưu Hữu Đạo thật đúng là không thể nói của người ta cho được, Thánh La Sát tựa như đã quên mất viên kim châu này rồi, cũng không có nói là cho hắn, là Viên Cương nhặt về được. Bèn cười nói: “Trên tay ta chính là của ta.”

Quản Phương Nghi lập tức đưa tay ra xin, “Cho ta!”


Ngưu Hữu Đạo kỳ quái: “Ngươi có chỗ dùng à?”

Quản Phương Nghi lập tức bày ra một mặt đầy tiếc của, “Một tấm Thiên Kiếm Phù, ngươi không phải không biết trị giá của nó là bao nhiêu chứ phải không? Ta bị tổn thất lớn như vậy, chẳng lẻ không nên được một chút bồi thường sao?”

Ngưu Hữu Đạo mỉm cười, không quan tâm tới cái này, thuận tay thả xuống cho nàng.

Thật sự đến thời điểm cần dùng tới, hắn tự nhiên là có biện pháp để Quản Phương Nghi giao ra, chẳng qua là để cho nữ nhân này giữ đảm bảo thôi.

Phương diện này, Quản Phương Nghi không phải là đối thủ của hắn, không biết được tâm tư của hắn, còn tưởng rằng đã chiếm tiện nghi, ôm bụm viên kim châu ở trong tay, trước tiên liếc nhìn nhìn Ngân nhi, thấy vị Yêu Vương này không có phản ứng, mới vui vẻ ra mặt thu lấy, chuyện Thiên Kiếm Phù bị tổn thất cũng đã quên hết.

Thử hỏi tín vật truyền thừa của chưởng môn Vạn Thú môn, đồ vật có thể khiến cho Vân Cơ mạo hiểm đi tìm kiếm, giá trị của nó chắc không chỉ là một tấm Thiên Kiếm Phù có thể so sánh, nàng tự nhiên cho là mình đã chiếm được tiện nghi, tự nhiên cũng sẽ không lại đi so đo việc Thiên Kiếm Phù bị tổn thất.

Bảo bối nha! Viên Phương nhìn mắt đầy hâm mộ, nhưng mà hắn không có quyền lên tiếng, thân là người gặp phải nguy hiểm liền chạy trước, chính hắn cũng chột dạ, thành thà thành thật đứng một bên làm trọn chức vụ tùy tùng, miễn cho tự làm mất mặt.

Thu hồi cất Vạn Thú Linh Châu vào, nhớ tới chủ nhân đời trước của nó, Quản Phương Nghi nhịn không được lại hỏi, “Vân Cơ chết rồi sao?”

Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại nhìn Ngân nhi, “Nàng không nói. Ngươi cảm thấy nàng xuất thủ, Vân Cơ có thể có hạ tràng tốt sao?” Nói xong buông tiếng thở dài, hắn không biết đám Hầu Kình Thiên có biết chuyện Vân Cơ tìm tới bọn hắn hay không, sợ khi ra khỏi Huyễn Giới sẽ bị tới hỏi thăm, việc này thật đúng là không tiện giải thích, chỉ có thể nói là không biết.

Có thể tưởng tượng, Độ Vân sơn thiếu đi Vân Cơ tọa trấn, sợ là sẽ không được tốt lắm.

Nếu vị Yêu Vương này không nói, Quản Phương Nghi cũng chỉ có thể “ờ” một tiếng, không dám hỏi nhiều nữa, bất quá ngẫm lại cũng đúng, thực lực của Thánh La Sát nàng đã được chứng kiến, Vân Cơ tám chín phần mười là đã gặp nạn.

“Không nói nữa, thời gian không còn nhiều lắm, đi thôi!” Ngưu Hữu Đạo lên tiếng.

. . .  . . .

“A…!”

Trên tường thành hành cung, Ngân nhi hét dài một tiếng, Điệp La Sát tụ tập chung quanh nhao nhao rời đi tứ tán.


Mấy con Huyết La Sát cất cánh, dưới thân mang theo mấy người, lướt về phía chỗ sâu trong rừng rậm mênh mông kỳ huyễn.

Con Huyết La Sát mang theo Ngưu Hữu Đạo đoán chừng là con tương đối vất vả nhất, không có cách, bởi ngoài Ngưu Hữu Đạo hắn còn có một người cứ nắm lấy y phục của hắn không chịu thả nữa, đành phải vất vả vị Huyết La Sát ở phía trên kia rồi.

Ngân nhi trái lại có thể mở cánh ra tự bay, thế nhưng Ngưu Hữu Đạo sợ a, cầu ngươi đừng có lộ, ngươi lộ cánh ra cái y phục bị rách chỉ là việc nhỏ, mà mấu chốt là đôi cánh kia phát ra ánh sáng quá mức chói mắt, rõ ràng là rất khác biệt so với những con Điệp La Sát khác.

Trên đường đi, Quản Phương Nghi nhịn không được hỏi, “Đạo gia, ngươi muốn mang nàng ta ra khỏi Huyễn Giới thật hử?”

Chuyện rất rõ ràng, mang vị Yêu Vương này ra ngoài không phải là chuyện gì tốt, thuần túy là tự tìm phiền toái cho bản thân mình.

Ngân nhi cho nàng đáp án.

Vừa nghe nói muốn tách mình ra khỏi Ngưu Hữu Đạo, Ngân nhi đang nắm y phục Ngưu Hữu Đạo cấp tốc lạnh lẽo quét mắt tới, một mặt đầy vẻ không cao hứng, rõ ràng không có thích nàng nói vậy, rất là tức giận.

Ngay cả Ngưu Hữu Đạo, cũng là lần đầu nhìn thấy nàng tức giận sau khi hóa thành hình người như vậy, không khí hiện trường nháy mắt trở nên nặng nề.

Cõi lòng của Quản Phương Nghi run lên, lúc này bèn rụt cổ một cái, cười khan nói: “Nói đùa, nói đùa thôi.” Rồi nghiêng đầu nhìn qua một bên, xem như chưa hề nói gì cả.

Đáp án ở trong lòng nàng tự hiểu rõ, vị Yêu Vương này muốn đi ra ngoài, sợ là Ngưu Hữu Đạo cũng không tiện cự tuyệt.

Mấu chốt chính là người ta cứ giữ chặt Ngưu Hữu Đạo không thả, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đều vô dụng, đụng tới loại người lý lẽ cứng đầu này, coi như ngươi có thể nghĩ ra biện pháp hất người ta ra, cũng không thể nào làm, ngươi có bản lĩnh thử tới cứng một chút xem.

. . .  . . .

Một nhóm không dám đi theo đường cũ chỗ vách núi kia trở về, mà lượn quanh một vòng, đi tới một chỗ cách lối ra không xa, mới hạ xuống.

Cho mấy con Huyết La Sát lui ra xong, mấy người Ngưu Hữu Đạo cũng bắt đầu chia ra, Ngưu Hữu Đạo để ba người Viên Cương đi trước, cho ba người tách ra, đi tới lối vào Huyễn Giới ra ngoài, không nên đi cùng với nhau, lỡ có biến cố gì thì cũng có thể tránh khỏi gặp nạn cả đám.

Về phần Ngân nhi, là trốn không thoát, Ngưu Hữu Đạo chỉ có thể mang theo.

Triều Thắng Hoài đang nằm dưới đất từ từ tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo, kinh hãi co rút người lại, cấp tốc bò dậy.

Nhìn nữ nhân đang đứng sau lưng nắm lấy y phục của Ngưu Hữu Đạo một chút, cũng không biết là ai, hoảng sợ nói: “Ngươi đến cùng là muốn làm gì?”

Ngưu Hữu Đạo: “Không làm gì cả, tự nhiên nói lời giữ lời, thả ngươi trở về.”


Triều Thắng Hoài kinh nghi bất định hỏi lại, “Thật chứ?”

Ngưu Hữu Đạo mỉm cười gật đầu.

Triều Thắng Hoài cảm thấy sự tình không có đơn giản như vậy, thử hỏi, “Ta là người của Vạn Thú môn, ngươi không sợ ta ra ngoài liền quay lại trả thù ngươi sao?”

Ngưu Hữu Đạo: “Đệ tử Thiên Hỏa giáo ta cũng đã từng giáo huấn qua, đến giờ vẫn sống rất tốt, đệ tử Vạn Thú môn thì như thế nào? Muốn báo thù, có bản lãnh đó cứ việc chạy tới, ta chờ.”

Triều Thắng Hoài: “Ngươi đến tột cùng là ai?”

Ngưu Hữu Đạo: “Yến quốc Nam Châu, Ngưu Hữu Đạo!”

Triều Thắng Hoài câm câm, “Ngươi chính là Ngưu Hữu Đạo?”

Hiện nay trên tu hành giới, Ngưu Hữu Đạo mặc dù không phải là đại nhân vật gì, nhưng cũng tính là một nhân vật, chỉ cần tin tức không phải bị quá mức bế tắc, ít nhiều cũng đều có nghe nói.

Ngưu Hữu Đạo: “Thật giả không quan trọng. Nhớ kỹ, Vạn Tượng thành, khách sạn Thiên Vận, hồi sau nhớ đến liên hệ ta.”

“Được!” Triều Thắng Hoài đáp ứng, lúc này mới tin tưởng là đối phương thật sự muốn thả mình rời đi, nhưng mà nghĩ đến những việc bản thân đã làm, liếc nhìn chung quanh một chút, hỏi: “Sư huynh Hà Hữu Kiến của ta đâu rồi?”

Ngưu Hữu Đạo cười nói, “Ngươi giết thân đệ đệ của hắn, ta lo hắn không chịu buông tha cho ngươi, để tránh phân tranh, ta đã an bài hắn rời khỏi Huyễn Giới trước rồi. Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi không nguyện ý cho hắn trở lại Vạn Thú môn, hắn liền tuyệt đối sẽ không có khả năng xuất hiện ở tại Vạn Thú môn, ngươi là người thông minh, hiểu ý của ta đi.”

Triều Thắng Hoài ý thức được cái gì, tâm tình nặng nề, trong mắt đầy bi phẫn.

Liền những chuyện hắn đã làm kia, hắn không cách nào tưởng tượng nổi hậu quả sau khi Hà Hữu Kiến trở lại Vạn Thú môn.

Bất kỳ môn phái nào, môn quy đều không phải là bài trí, liền xem như gia gia hắn, cũng không thể bảo vệ được hắn.

Coi như hắn nhanh chóng nói ra, khai ra vị ở trước mắt này ra để lấy công chuộc tội, nói bị bất đắc dĩ, nhưng một người vì sống tạm mà đi tàn sát đồng môn, ở tại Vạn Thú môn còn có tiền đồ nữa sao?

Vị gia gia trưởng lão kia của hắn bị mất mặt mũi, chẳng những không có che chở hắn, mà còn sẽ cố gắng nghiêm trị hắn để cho người ta nhìn nữa.

Những chuyện này Ngưu Hữu Đạo tự nhiên là biết, Viên Cương biết hắn muốn cái gì, lúc thẩm vấn ba sư huynh đệ này tự nhiên là đều cố tình nhắm vào.

“Ta đây không phải là cái người không quyền không thế, có thể để cho bất luận kẻ nào muốn tùy ý nắm thì nắm, người Vạn Thú môn ngươi không tuân theo quy củ, ta giết người cũng là tự vệ, Vạn Thú môn coi như biết cũng chỉ có thể nhận, coi như ngươi báo cáo lên, đối với ta cũng chẳng có ảnh hưởng gì, người xui xẻo chỉ có thể là chính ngươi. Nhưng cũng đừng để cho gia gia ngươi phải khó xử, coi như ngươi nhờ gia gia ngươi diệt trừ ta, cũng vô dụng, người của ta gia gia ngươi diệt mãi không xong, Nam Châu ta còn có người có thể liên hệ được với cao tầng Vạn Thú môn các ngươi, gia gia ngươi cũng ngăn không được. Làm lớn chuyện lên, vị trí trưởng lão của gia gia ngươi sợ là không gánh nổi, ngươi còn phiền toái hơn. Ta là người xưa nay không bạc đãi bằng hữu, tiền tài loại vật này rất dễ nói, định kỳ ta sẽ cho người đưa đến cho tặng ngươi, cho nên ngươi cũng đừng làm trò mạo hiểm nữa, ngươi không chơi nổi đâu.” Ngưu Hữu Đạo tiến lên, lấy ra 10 tấm kim phiếu trên mặt có trị giá 1 vạn, cứng rắn nhét vào trong tay của hắn.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement