Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 519: Bị Ngưu Hữu Đạo đùa bỡn

Edit: Luna Huang 

Một môn phái thường có vài vị trí trưởng lão, bình thường đều là khi trống chỗ mới có thể bổ sung theo thứ tự lên, một trường hợp đặc biệt là không dễ dàng có được.

Huống chi người muốn vị trí này cũng không chỉ một mình hắn, thật muốn tuyển bổ sung theo thứ tự lên mà nói, chưa hẳn là đến lượt hắn, hôm nay cái ‘chuyện tốt’ này xem như rơi trúng hắn rồi.

Lưu Tiên tông phá lệ cũng là do không có cách, nếu để hỏng chuyện, Ngưu Hữu Đạo là uy hiếp sẽ xóa tên bọn hắn khỏi Nam Châu.

Thử hỏi gặp gỡ cơ hội ‘ngàn năm một thuở’ này, Tiêu Thiết sao có thể không nâng cao tinh thần lên 12 phần để ứng đối, may mắn không làm nhục mệnh, cũng là đạt được ước muốn.

Cất kỹ mấy phong thư, Tiêu Thiết phất tay, một đám người mang mục tiêu bắt được cấp tốc biến mất ở trong rừng núi sâu xa. . .  . . .

Trong núi, bên dòng suối trong vắt, nước chảy róc rách.

Mấy tên đệ tử Vạn Thú môn ‘bất đắc chí’* đang ngồi xổm bên dòng suối giặt quần áo, ngoại trừ giặt cho bản thân ra, còn phải giặt giúp cho những sư huynh đệ khác nữa, bằng không sao bị gọi là bất đắc chí được, ở bên trong môn phái lăn lộn không tốt, phải nhìn sắc mặt người khác. (*không có ý chí tiến thủ)

“Ngưu Hữu Đạo có rất nhiều huynh đệ kết bái sao?”

Chu Thiết Tử chính là một trong số đó, hắn đối với tin tức bên ngoài cũng không biết gì nhiều, gần đây nhất thì rất hay nghe ngóng nhiều chuyện có liên quan đến Ngưu Hữu Đạo, vừa vặn nghe được sư huynh đối diện đề cập đến việc Ngưu Hữu Đạo ưa thích kết bái với người khác, bèn ngẩng đầu lên hỏi thăm.

Sư huynh ngồi ở đối diện cười ha ha nói: “Nhiều hay không thì không biết, nhưng nghe nói rất là ưa thích kết bái, bất quá loại người này làm sao có thể thực tình thực ý kết bái gì chứ, đơn giản đều là lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Nghe nói tu hành giới có tán tu đại danh đỉnh đỉnh, tên là Lệnh Hồ Thu, có tin đồn nói hắn sau khi cùng Ngưu Hữu Đạo kết bái tại kinh thành Tề quốc xong thì bị bắt vào đại lao, vị Ngưu Hữu Đạo này lại vứt bỏ huynh đệ kết bái này chạy. Hiện tại còn có cái trưởng lão Thiên Ngọc môn chỗ Nam Châu của hắn, tên là Phong gì đó, hình như cũng là huynh đệ kết bái của hắn, mà huynh đệ kết bái thì thế nào, nghe nói hiện tại còn không phải cũng đang cùng Thiên Ngọc môn đấu cái ngươi chết ta sống đó sao. Khỏi cần phải nói, lần trước Trần trưởng lão vừa mới chết kia, không phải liền là người của Thiên Ngọc môn sao? Sư huynh đệ của huynh đệ kết bái bị chết, ngươi có thấy hắn lộ diện tế bái qua chưa? Ngay cả ý tứ làm dáng một chút cũng không có.”

Nghe được những lời này, trong lòng Chu Thiết Tử trầm xuống, có chút không để tâm giặt giũ quần áo, nghĩ vẩn vơ. . .  . . .

Thời tiết tốt, Ngưu Hữu Đạo cùng Quản Phương Nghi đi dạo tới đình viện phía sau trên núi, đứng trên cao nhìn ra xa.

Mắt thấy cảnh đẹp bốn phía, tựa hồ có chút tức cảnh sinh tình, Quản Phương Nghi chợt thăm thẳm cảm thán, “Năm đó rời bỏ sơn dã, đầu nhập vào hồng trần, bây giờ nghĩ lại, cũng không biết là đúng hay sai nữa, có lẽ chết già ở trong núi rừng cũng là một lựa chọn tốt.”

Ngưu Hữu Đạo không có đi hỏi sâu chuyện của nàng lúc trước, giờ nghe nàng nói kiểu này, nhịn không được hỏi thăm, “Ngươi xuất thân sơn dã sao?”


Quản Phương Nghi từ từ ngẩng đầu lên nhìn trời, ánh mắt mê võng, không có trả lời hắn.

Ngưu Hữu Đạo lại cười ha ha nói: “Trước mắt trong sơn dã cũng có đầy sát cơ tứ phía.”

Một con Kim Sí bay qua đỉnh đầu hai người, hạ xuống khách viện phía dưới.

Chỉ chốc lát sau, Viên Cương chạy lên núi, nhưng vẫn không tới gần.

Ngưu Hữu Đạo dạo bước rời đi, đi tới chỗ Viên Cương bên kia.

Quản Phương Nghi lườm liếc, rất khó chịu “hừ” một tiếng mắng, “Lén lén lút lút.”

“Đạo gia, thám tử phía ngoài báo, chưởng môn Đại Thiền sơn Hoàng Liệt tới.” Viên Cương báo lại với Ngưu Hữu Đạo.

Ngưu Hữu Đạo hơi nhíu mày, “Tốc độ rất nhanh nha, xem ra sau khi nhận được tin tức liền chạy thẳng một mạch tới a, thật đúng là vất vả rồi, cũng không có xáo trộn thời gian ta dự trù, đến hay lắm!”

. . .  . . .

“Hoàng chưởng môn.” Cừu Sơn lần nữa xuất hiện ở ngoài sơn môn đón khách.

Hoàng Liệt dẫn hơn mười người tùy hành phong trần mệt mỏi chắp tay cười nói: “Cừu huynh tấn thăng làm làm trưởng lão Vạn Thú môn, lúc trước không thể đích thân đến chúc mừng, mong rằng thứ tội cho.”

“Hoàng chưởng môn quá lời rồi.” Cừu Sơn khoát tay áo, tấn thăng lên chức trưởng lão, hắn cũng không muốn làm rộn ràng náo nhiệt, thật sự đi làm ra cái tiệc để tứ phương đến chúc, không khỏi quá gì kia, để những người khác trong nội bộ Vạn Thú môn nhìn thế nào? Hắn cũng biết người ta chỉ là nói khách khí mà thôi, nghiêng người nhường đường, đưa tay mời vào, “Hoàng chưởng môn, mời vào bên trong.”

Hoàng Liệt nhìn thấy đám người Hoàng Thông cũng đến đây nghênh tiếp, vẫn chưa lên tiếng nói gì, một nhóm đi theo Cừu Sơn vào trong, mấy người Hoàng Thông cũng đi theo.

Dù sao thân phận Hoàng Liệt cũng không giống với người nào đó, Cừu Sơn trực tiếp dẫn đi gặp chưởng môn Tây Hải Đường, chủ khách khách sáo một phen tự nhiên là không cần đề cập tới.

Bên này nhiều người, thêm thân phận Hoàng Liệt nữa, nên sau khi chia tay Tây Hải Đường, thì được dẫn đi khách viện lớn hơn đặt chân.


Chờ đến khi Cừu Sơn rời đi, đệ tử Vạn Thú môn cũng rời đi, Hoàng Liệt tiễn khách trở về tới dừng chân ở trong một cái đình đài lầu các, hỏi Hoàng Thông, “Đã xảy ra chuyện gì? Kể rõ đầu đuôi mọi chuyện đi.”

Cả nhóm còn chưa tới, đang còn trên đường đi thì nhận được tin Hoàng Thông gửi tới, nói chuyện Long Hưu triệu kiến.

Trong thư nói không rõ, nên tới đây tự nhiên là muốn hỏi thăm cho rõ ràng.

Hoàng Thông: “Thì mọi chuyện giống như lời trong thư đã nói, trước đó lục đại phái không muốn gặp ta, sau đột nhiên Long Hưu gọi ta tới, cũng không nói gì nhiều, trực tiếp đưa cho ta một phần thư do Thiệu Bình Ba gửi đến cho Tiêu Dao cung, hỏi ta có phải là đại biểu Đại Thiền sơn đến để đàm luận việc này hay không. Ta không rõ tình huống, chỉ có thể qua loa tắc trách ứng phó, chờ chưởng môn đến định đoạt.”

Hoàng Liệt: “Thư là thật hay là giả?”

Hoàng Thông: “Ta nhất thời cũng không biết là thật hay giả, lại không tiện quá phận ở trước mặt Long Hưu xin thư để xác minh, việc này còn cần liên hệ Thiệu Bình Ba hỏi rõ xem mới biết được.”

“Nhận được tin tức của ngươi, ta liền lập tức truyền tin tức cho Bắc Châu phủ thành bên kia.” Hoàng Liệt hồi đáp cho hắn biết, sau khi đi qua đi lại một lúc sau, lại nói: “Chung trưởng lão có gửi tin, nói là do Thiệu Bình Ba nhắc nhở, nói Triều Thắng Hoài tôn tử của Triều Kính có thể là người của Ngưu Hữu Đạo.”

“A!” Hoàng Thông kinh ngạc, “Cái này sao có thể?”

Hoàng Liệt: “Có thể nghĩ biện pháp nhìn chằm chằm một chút, nhìn xem có thể tìm ra chút chứng cứ nào không.”

Hoàng Thông suy nghĩ một chút, khổ sở nói: “Nếu là ở địa phương khác còn dễ nói, ở trong Vạn Thú môn, người của chúng ta lại không thể chạy loạn, bọn hắn cho dù có cấu kết, tất nhiên cũng là bí mật liên hệ, muốn ở đây tìm được chứng cứ, là rất không có khả năng.”

. . .  . . .

Bắc Châu phủ thứ sử, địa lao, tiếng mở cửa sắt lại vang lên, chỉ thấy Chung Dương Húc bước nhanh đi tới.

Thiệu Tam Tỉnh đang ngồi ở trên hành lang kinh hãi đứng lên, khẽ gọi, “Đại công tử.”

Bên kia song sắt, Thiệu Bình Ba đang đứng yên tĩnh suy tư quay đầu lại, nhìn thấy chỉ có một mình Chung Dương Húc, khẽ hồi đáp, “Không có việc gì.”


Chung Dương Húc đứng ở bên ngoài song sắt, cũng không vòng vèo, nhìn chằm chằm Thiệu Bình Ba ở bên trong đang chắp tay chào trầm giọng nói: “Thư đưa đến cho Tiêu Dao cung là có chuyện gì?”

Thiệu Bình Ba vừa nghe liền minh bạch, Tiêu Dao cung bên kia hẳn là người đầu tiên nhận được thư, bèn bình tĩnh nói: “Chẳng những là Tiêu Dao cung, mà Tử Kim động, Linh Kiếm sơn, Bách Xuyên cốc, Vô Thượng cung, Thiên Nữ giáo, ta đều phái người đưa thư tới.”

Chung Dương Húc sầm mặt lại, “Ngươi muốn làm gì? Có phải đã chán sống rồi hay không?”

Thiệu Bình Ba: “Ngưu Hữu Đạo muốn làm hại Bắc Châu ta, ta há có thể ngồi yên không lý đến? Ta bí mật đưa thư gửi đến cho cả hai bên, vờ đàm phán quy thuận, Yến quốc bên này thấy Bắc Châu muốn quy thuận, sợ Hàn quốc quấy nhiễu, tất sẽ giấu giếm Hàn quốc. Trái lại, Hàn quốc bên kia cũng giống như vậy. Đến lúc đó, thế hai nước chia cắt Bắc Châu ta sẽ không công tự phá, mưu đồ của Ngưu Hữu Đạo cũng bị thất bại. Sau này, dù đàm phán không được, Bắc Châu ta y nguyên vẫn không bị hao tổn gì, nên như thế nào thì cứ làm như thế ấy. Bất quá có một điểm là không thể không phòng, để tránh Ngưu Hữu Đạo lại tiếp tục gây sóng gió sau này, Đại Thiền sơn cần phải diệt trừ hắn ngay!”

Chung Dương Húc nhíu mày trầm tư một trận, chợt ngẩng mắt lên nhìn hắn, “Ngươi đã sớm biết mưu đồ của Ngưu Hữu Đạo, nói cách khác, việc này chính là do ngươi dấy lên?”

“Bá phụ!” Thiệu Bình Ba lớn tiếng nói: “Chẳng lẽ cho tới bây giờ, bá phụ còn không nhìn ra được sao? Đây đều là quỷ kế của Ngưu Hữu Đạo nhằm hãm hại ta, ta chưa bao giờ dấy vào việc này, ta biết là bởi vì có người tiết lộ tin tức cho ta biết.”

Chung Dương Húc: “Ai tiết lộ tin tức cho ngươi biết? Biết vì sao lại không sớm báo cáo lên?”

Thiệu Bình Ba: “Là Thiên Ngọc môn, là Thiên Ngọc môn chủ động liên hệ với ta, đoán chừng cũng là muốn lợi dụng ta đối phó Ngưu Hữu Đạo. Ta không báo sớm, cũng là vì sợ Đại Thiền sơn hiểu lầm thôi!”

Chung Dương Húc hừ lạnh nói: “Là thật hay là giả, tự ta sẽ tra ra!”

Lại nói chuyện thêm một phen, sau đó Chung Dương Húc quay đầu rời đi.

“Bá phụ, Ngưu tặc gian trá, không thể khinh thường, cần nhắc nhở Hoàng chưởng môn chú ý cẩn thận với nó.” Thiệu Bình Ba nắm lấy song sắt hò hét, hắn thật hận, hận không thể tự mình chạy tới Vạn Thú môn, hắn thật sự là không yên lòng đối với năng lực của đám người Đại Thiền sơn này, nhất là còn đối đầu với Ngưu Hữu Đạo.

Chung Dương Húc không có bất kỳ đáp lại cái gì.

Bên này hai người nhìn theo lưng hắn rời đi, thẳng đến khi cửa sắt đóng lại ầm một tiếng, Thiệu Bình Ba mới ngẩng đầu thở ra một hơi, lẩm bẩm nói thầm: “Thư đến nơi là tốt rồi.”

Trong giọng nói vẫn ẩn giấu sầu lo, mặc dù hắn xuất thủ có hiệu quả, thế nhưng đích thân Ngưu Hữu Đạo tọa trấn tại Vạn Thú môn bên kia, khí thế đằng đằng sát khí, để hắn từ đầu đến cuối đều khó mà an tâm được.

Nhìn lại đệ tử Đại Thiền sơn đang nhìn chằm chằm bên này, hắn lại vẫn cứ bị hạn chế tự do.

. . .  . . .

“Chu huynh có tâm sự à?”

Chu Thiết Tử đang ở trong sảnh dọn xong đồ ăn ra bàn, gặp phải Ngưu Hữu Đạo vừa đi tới, người sau phát hiện thái độ người trước tựa hồ không có nhiệt tình như trước đó nữa, không khỏi hỏi thăm thử một câu.


“Không có không có, chư vị chậm rãi dùng đi.” Chu Thiết Tử gượng cười một tiếng, rồi cáo từ.

Ngưu Hữu Đạo quay người lại, nhìn xem bóng lưng hắn rời đi, trong đầu như có điều suy nghĩ.

Viên Cương xích lại gần, thấp giọng nói: “Có chút không đúng, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ.”

“Để ý chút.” Ngưu Hữu Đạo cho câu xong quay người bước đi, vừa tiến vào trong sảnh lại nhịn không được bật cười.

Ngân nhi đang ngồi đó ăn uống thả cửa, Viên Phương thì ở bên cạnh cẩn thận hầu hạ, đây là nhiệm vụ Ngưu Hữu Đạo giao cho hắn, chuyên theo sát Ngân nhi, đừng để cho nàng làm loạn.

Không có cách nào, không dám để Yêu Vương này bị bại lộ thân phận, không phái người chuyên nhìn chằm chằm là không thể yên lòng.

Sau khi ăn xong không bao lâu sau, Ngưu Hữu Đạo tới ngồi trong đình, một tay đỡ kiếm, nhìn Chu Thiết Tử ra ra vào vào thu dọn đồ đạc.

Chu Thiết Tử vừa xách đồ vật rời đi, Viên Cương bước nhanh đi vào, mang theo một xấp giấy đưa tới, vừa đưa vừa giải thích nói: “Đồ vật đã lấy được, người đã bị người Lưu Tiên tông bắt lại trên đường trước khi đến Vô Thượng cung.”

Ngưu Hữu Đạo tiếp lấy xem xét, đập vào mắt chính là con dấu đỏ tươi trông bắt mắt kia của Thiệu Bình Ba, lại nhìn nội dung trên thư, khóe miệng nhếch lên lộ ra một vòng mỉm cười, khen “Việc này Lưu Tiên tông làm khá lắm.”

. . .  . . .

“Ta thấy việc này tám chín phần mười chính là cái thằng Thiệu Bình Ba kia làm ra.”

Hoàng Liệt đứng dựa vào lan can, sau khi nhìn xem tin tức Bắc Châu trả lời ‘hừ’ lạnh một tiếng, bất quá đằng sau đó lại lâm vào trầm mặc, nhìn chằm chằm tin tức suy nghĩ một hồi, lẩm bẩm “Biện pháp cũng không tệ, quy thuận. . . Đi, đi chuẩn bị một chút, bản tọa muốn đích thân tới bái phỏng chưởng môn lục đại phái.”

Rất nhanh, Đại Thiền sơn lấy Hoàng Liệt cầm đầu, mấy người đi ra khách viện,  cùng chạy tới Tiêu Dao cung, Hoàng Thông đã quen thuộc, không còn cần người Vạn Thú môn dẫn đường nữa.

Một phen thay phiên bái phỏng xong xuôi, ngoài trừ Tiêu Dao cung ra, những môn phái khác khi nói tới việc quy thuận, thì cũng còn có chút ngoài ý muốn, nhưng với chuyện tốt đưa tới cửa này, tự nhiên là không có chê rồi.

Hoàng Liệt cũng không có ngoài ý muốn, lục đại phái phân tán ở các nơi trong hai nước,  người mang tin tức vừa đi vừa về cũng phải mất nhiều thời gian, hắn đã đích thân đến, nên việc nhận được tin sớm hay muộn đã không trọng yếu, hắn có thể tự làm chủ.

Bái phỏng xong một nhà cuối cùng, đến lúc đi ra khỏi khách viện chỗ Thiên Nữ giáo đặt chân, thì đêm cũng đã về khuya.

Sau khi đi ra khỏi cửa, sắc mặt Hoàng Liệt cũng trầm xuống, đi vào trao đổi giao lưu một hồi, hắn đại khái hiểu rõ một sự kiện, đã bị Ngưu Hữu Đạo đùa bỡn rồi, cái gì xui khiến lục đại phái chia cắt Bắc Châu cẩu thí, căn bản là chẳng có chuyện đó!


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement