Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 530: Chó nhà có tang

Edit: Luna Huang

Bốn phía, thị vệ như ẩn như hiện, thỉnh thoảng nhìn chăm chú về phía bên này.

Đường Nghi cùng Đường Tố Tố lẳng lặng chờ đợi, cũng không dám chạy loạn, chẳng qua là cảm thấy nơi này có chút là lạ, đường đường phủ đệ trưởng công chúa Vệ quốc, thế mà một đường đến tận đây ngay cả một đóa hoa cũng chẳng thấy, trông không giống như là chỗ ở của nữ nhân chút nào. . .  . . .

Trong hiên các rộng rãi, một nữ tử ăn mặc giả nam trang, mặt mày như vẽ, ung dung ngồi ở sau trường án, đang vấn đáp cùng với mấy tên quan viên ngồi quỳ ở phía dưới, chính là nữ tướng công Vệ quốc Huyền Vi.

Bên cạnh trụ tròn lớn ở bên dưới, có một nam tử tóc dài xõa vai đứng đó, bận trường sam vải màu xám, lưng đeo cổ kiếm bản rộng, lẳng lặng đứng chờ đợi ở một bên, vẻ tuấn dật mang theo nét tang thương, chính là pháp sư tùy tùng của riêng Huyền Vi, đệ nhất cao thủ Đan Bảng, Tây Môn Tình Không.

Phụ nhân đi vào từ cửa sau hiên các, vòng ra hành lang bên cạnh, bước đến trụ tròn lớn bên dưới, rồi thì thầm bên tai Tây Môn Tình Không mấy câu, Tây Môn Tình Không khẽ gật đầu, ra hiệu chờ một chút, phụ nhân thối lui qua một bên chờ đợi.

Đợi cho mấy tên quan viên lui ra xong, Huyền Vi đang ngồi đưa tay ra lấy một bản văn thư trong mớ hồ sơ trước mặt, đang tính mở ra thì Tây Môn Tình Không đang đứng ở dưới cây cột lên tiếng, “Đường Nghi đến rồi.”

Huyền Vi ‘à’ một tiếng, buông văn thư trong tay xuống, đứng dậy, vừa đi tới bên này vừa nói, “Tới cũng rất nhanh đó.”

Phụ nhân trả lời: “Đường Nghi suất lĩnh một nhóm nhỏ một đường ngựa không dừng vó chạy tới trước, những người Thượng Thanh tông khác thì vẫn đang còn trên đường đi tới.”

Huyền Vi hỏi: “Ngưu Hữu Đạo còn ở tại Vạn Thú môn sao?”

Từ khi nhận được thư Viên Cương gửi, nhờ bên này tiếp thu Thượng Thanh tông xong, nàng liền hạ lệnh cho người ‘Vụ Phủ’ trọng điểm nhìn chằm chằm Ngưu Hữu Đạo.

Nàng lại không ngốc, Thượng Thanh tông là có quan hệ với Ngưu Hữu Đạo, mà không phải là có quan hệ với Viên Cương, chưởng môn Thượng Thanh tông Đường Nghi còn là phu nhân của Ngưu Hữu Đạo nữa, Viên Cương chẳng qua chỉ là tùy tùng của Ngưu Hữu Đạo thôi, nếu nói đó không phải là ý của Ngưu Hữu Đạo mới là chuyện lạ, chứ một tên tùy tùng sao lại có thể làm chủ chuyện lớn như vậy được?


Giữa người thông minh với nhau có một số việc không cần nói rõ ràng ra, trong lòng Ngưu Hữu Đạo rõ ràng, trong lòng nàng cũng rõ ràng, nàng chứa chấp Thượng Thanh tông, thì Ngưu Hữu Đạo sẽ thiếu nàng một món nợ ân tình.

Vụ Phủ, ngụ ý là thần bí ẩn giấu ở trong mây mù, ở Vệ quốc này tính ra là cùng loại như với Điệp Báo Ti của Yến quốc, hay là Giáo Sự Đài của Tề quốc vậy, nói trắng ra chính là tổ chức gián điệp tình báo của một nước.

Huyền Vi nói một câu, tổ chức gián điệp tình báo cường đại nhất của Vệ quốc lập tức triển khai hành động.

Mà phụ nhân kia, tên là Khương Thạch Cơ, bề ngoài nhìn trông xấu xí, nhưng lại chính là Chưởng lệnh sứ của Vụ Phủ, có thể đích thân đi đón tiếp Đường Nghi, từ ngoài mặt đã nói rõ Huyền Vi rất là coi trọng Ngưu Hữu Đạo.

Khương Thạch Cơ: “Đã rời khỏi Vạn Thú môn rồi, cùng chưởng môn Đại Thiền sơn Hoàng Liệt cưỡi hai con Hắc Ngọc Điêu đi Bắc Châu, người bây giờ đang ở phủ thứ sử Bắc Châu. Cụ thể đang làm gì thì không rõ, có điều tình huống Bắc Châu phía bên kia có chút không bình thường, tại trước khi Ngưu Hữu Đạo đến đó, người Đại Thiền sơn đã giết mấy tên thuộc hạ của Thiệu Đăng Vân, đồng thời Bắc Châu đang lùng bắt nhưng học sinh trong học phủ do Thiệu Bình Ba một tay sáng lập, một bộ phận học sinh tới các nơi Bắc Châu rèn luyện đột nhiên biến mất, làm người lùng bắt vồ hụt. Còn có, đã có một đoạn thời gian Thiệu Bình Ba không hề lộ diện.”

Huyền Vi nghi hoặc: “Đại Thiền sơn phát sinh xung đột với Thiệu thị sao?”

Khương Thạch Cơ: “Nhìn có chút giống vậy? Tình huống cụ thể thì không biết, tin tức bị phong tỏa tương đối nghiêm mật, chính là bởi vì tin tức bị phong tỏa nghiêm mật, nên mới càng có khả năng đó. Có tin đồn nói, Ngưu Hữu Đạo với Thiệu Bình Ba từng có ân oán với nhau, cụ thể là ân oán gì thì không rõ ràng.”

Người bên ngoài cũng đích thực là không quá rõ ràng ân oán giữa Ngưu Hữu Đạo với Thiệu Bình Ba, mấu chốt là có một số việc, song phương cũng không dám để cho người bên ngoài biết.

Huyền Vi đi qua đi lại: “Ngưu Hữu Đạo cùng với Hoàng Liệt đi Bắc Châu, lại giết thuộc hạ của Thiệu Đăng Vân, còn lùng bắt học sinh của Thiệu Bình Ba, hai người này nếu thật có ân oán mà nói, Ngưu Hữu Đạo người cũng đã xuất hiện ở tại hang ổ của Thiệu Bình Ba luôn rồi, điều này đã nói rõ vấn đề, tu hú đã chiếm tổ chim khách, Thiệu Bình Ba hẳn là đã ăn phải thua thiệt. Tên Thiệu Bình Ba này là người thật không đơn giản, từ đủ loại dấu hiệu biểu hiện, Bắc Châu tự lập rất có thể là do chính một tay hắn thao tác, ở phía sau màn Bắc kháng Hàn quốc, Nam chống Yến quốc, dưới hai nước giáp công vẫn không ngã, quá trình Bắc Châu phát triển càng có nhiều lần hành động rất kinh diễm, nói là kỳ tài 300 năm có một cũng không đủ.”

Khương Thạch Cơ: “Đã hạ lệnh chú ý Thiệu Bình Ba rồi, có tin tức gì của hắn sẽ lập tức báo cáo.”

Huyền Vi: “Những loại người này trưởng thành từ trong mưa gió, không phải ai cũng có thể vặn ngã được, thế mà ăn phải thua lỗ trên tay một Ngưu Hữu Đạo mới nổi lên sau. Ngưu Hữu Đạo này quả thực là càng ngày càng thú vị, hoặc là tiềm ẩn không xuất đầu lộ diện, để cho người ta không có dấu vết mò thấu hiểu, đến khi lộ diện cái, thì liền làm ra chuyện lớn. Đi, đi xem thử một chút cô nàng Ngưu phu nhân khiến cho Ngưu Hữu Đạo quan tâm kia xem.” Quơ quơ ống tay áo, gọi hai người cùng rời đi ra cửa sau hiên các.

Trong thủy tạ, Đường Nghi cùng Đường Tố Tố cùng xoay người lại, nhìn về phía cuối hành lang có ba người đang đi tới.


Phụ nhân kia trước đó hai người đã gặp qua rồi, còn một nam tử đeo kiếm, tóc dài xõa vai, bận y phục đơn giản kia lại khiến cho con ngươi của hai người đột nhiên co rút lại, nhìn rất phù hợp với hình tượng được miêu tả trong truyền thuyết kia, là đệ nhất cao thủ Đan Bảng, Tây Môn Tình Không!

Ánh mắt hai người lập tức chuyển sang nhìn chằm chằm về phía nữ nhân đi đầu, toàn thân mặc một bộ trường sam đen, ngực to sung mãn, dù là nữ mặc giả nam trang cũng khó che dấu được khí độ ung dung của người này, lại có thể được Tây Môn Tình Không làm tùy tùng đi theo, không cần đoán cũng biết đó là ai.

“Tướng công tới.” Ba người vừa đến, Khương Thạch Cơ liền lên tiếng giới thiệu.

Hai người lúc này bái chào, “Bái kiến Tướng công.”

“Không cần đa lễ.” Huyền Vi giơ tay miễn lễ, ánh mắt nhìn kĩ Đường Nghi từ trên xuống dưới, mở miệng khen, “Dáng dấp Đường chưởng môn thật là xinh đẹp, không biết nên xưng hô ngươi là Đường chưởng môn, hay là Ngưu phu nhân mới phù hợp?”

Đường Nghi hơi ngẩn ra chút, chợt bình tĩnh nói: “Ta với Ngưu Hữu Đạo đã không còn bất kỳ quan hệ gì.”

Huyền Vi cười hỏi, “Chuyện này bắt đầu từ khi nào?”

Đường Nghi hơi do dự một chút, nói “Ta đã ly hôn với Ngưu Hữu Đạo rồi, thư ly hôn cũng đã đưa cho Ngưu Hữu Đạo, sau này đã không còn quan hệ gì nữa, ít ngày nữa liền sẽ công khai chuyện này ra tu hành giới. Cũng đang tính nói rõ ràng chuyện này với tướng công luôn.” Ngụ ý là, nếu ngươi cảm thấy giữa ta với Ngưu Hữu Đạo không có quan hệ gì, thì sẽ không muốn thu nhận nữa, ta đây cũng không có lời gì oán giận.

Ba người quay mặt nhìn nhau, Huyền Vi thử hỏi: “Là ngươi bỏ Ngưu Hữu Đạo, mà không phải Ngưu Hữu Đạo bỏ ngươi sao?”

Bình thường đều là nam nhân bỏ nữ nhân, chuyện nữ nhân đi bỏ nam nhân này, thật sự là ít gặp.

“Đúng vậy.”


“Vì sao?”

Đường Tố Tố chen vào, “Ngưu Hữu Đạo với Hồng Nương Tề kinh kia không rõ không ràng, không chịu cắt đứt, chưởng môn không thể chịu đựng được nữa, cho nên bỏ luôn.”

Huyền Vi từ chối cho ý kiến, chỉ ‘à’ một tiếng, có điều có một số chuyện nàng vẫn là phải hỏi cho rõ ràng, cũng phải nhìn xem thái độ của Thượng Thanh tông bên này như thế nào nữa, mới tiện quyết định an bài cho phù hợp . . . . . .

Phù Phương viên, trong rừng trúc, Độc Cô Tĩnh đi theo sau Ngọc Thương đang dạo bước, bẩm báo tình huống Thiệu Bình Ba cho hắn biết.

Thiệu Bình Ba đã đến Tề kinh rồi, bên này đã sai người đi tới hỏi tình huống, Thiệu Bình Ba cũng nói thẳng cho biết luôn, nói là bị Ngưu Hữu Đạo hãm hại.

Không nói thẳng cũng không được, hắn cũng đã rời khỏi Bắc Châu luôn rồi, có một số chuyện là không thể gạt được, người ngoài sớm muộn gì cũng sẽ biết hết.

“Thì ra là thế, một phương nhân kiệt, thế mà bị Ngưu Hữu Đạo bức cho thành ‘chó nhà có tang’. Hắn vừa trốn đi, sợ là không thể trở về Bắc Châu được nữa. Đại Thiền sơn uống lộn thuốc hay sao? Làm cho Thiệu thị sụp đổ thì bọn hắn có chỗ tốt gì?” Ngọc Thương sau khi thổn thức cũng có chút tức giận, hắn nơi này kinh doanh tạo lập quan hệ với Thiệu Bình Ba tự nhiên là có mục đích ở trong đó, bị người ta phá hỏng hết tất nhiên là nổi nóng rồi. Lại hỏi tiếp: “Không phải nói là có người có thể ảnh hưởng đến thế cục Tề kinh sao, hắn có giải thích cái gì hay không ?”

Độc Cô Tĩnh: “Người hắn nói chính là Anh Vương phi*, muội muội của hắn, hắn nói hắn có thể lợi dụng muội muội hắn khiêu động thế cục Tề kinh, hiện tại hắn đã đi Anh vương phủ rồi.” (* phi tử của Anh Vương)

Ngọc Thương nhíu mày, “Anh vương kia là người hiền lành, có thể khiêu động được cái gì?”

Độc Cô Tĩnh lắc đầu, biểu thị không biết. Nói : “Ngưu Hữu Đạo kia sợ là sẽ không bỏ qua cho hắn, cứ cắn chết đòi giao người, chúng ta có cho hắn hay không?”

Ngọc Thương: “Không cần để ý, qua loa tiếp, để hắn không thể làm gì được là xong. Còn phải nhìn phía Bắc Châu bên kia nữa, nếu Thiệu Đăng Vân có thể không ngã, vậy Thiệu Bình Ba chưa hẳn không còn cơ hội chuyển mình. Nếu như hắn thực sự không trở về được, nghĩ biện pháp mời chào đến bên này, tên này là nhân tài khó có được, có thể làm đại sự, Ngưu Hữu Đạo cho bao nhiêu tiền ta cũng không đổi.”

. . .  . . .

Anh vương phủ, trước cổng chính, Thiệu Liễu Nhi ăn vận hoa mỹ, đeo linh đang hoàn bội, bộ dáng một quý phụ phu nhân, đích thân đưa tiễn Thiệu Bình Ba ra cổng lớn.

“Dừng bước đi!” Thiệu Bình Ba quay người lại ra hiệu nói.


“Ca, đi thong thả.” Thiệu Liễu Nhi nửa ngồi nửa khụy hành lễ, điềm tĩnh ôn nhu, khí chất đã không giống như ngày xưa.

Thiệu Bình Ba mỉm cười, quay người rời đi, được một đám tu sĩ hộ vệ đưa đi, đưa tới khách quán dùng để chiêu đãi tân khách.

Lần này hắn đến đây, là muốn đầu nhập vào, cũng là muốn tìm che chở, sợ Ngưu Hữu Đạo tiếp tục đuổi giết, cũng là vừa phòng bị Hiểu Nguyệt các.

Hiểu Nguyệt các là thứ mặt hàng gì, hắn biết rất rõ, sau khi lợi dụng Hiểu Nguyệt các thoát thân xong, liền lập tức quyết định chặt đứt liên hệ, tuyệt đối không để cho bản thân rơi vào khống chế của Hiểu Nguyệt các. Bởi vậy mới hướng Anh vương Hạo Chân cầu chút đệ tử tam đại phái Tề quốc tới bảo hộ.

Tại trên mặt đất này, có đệ tử Thiên Hỏa giáo, Huyền Binh tông, Đại Khâu môn bảo hộ, vô luận là Ngưu Hữu Đạo, hay là Hiểu Nguyệt các, cũng không dám tuỳ tiện động đến hắn.

Đương nhiên, hắn sẽ không đi nói với Hạo Chân về Hiểu Nguyệt các, chỉ nói là bị Ngưu Hữu Đạo truy sát.

Thiệu Liễu Nhi đứng ở trên bậc cửa đưa mắt nhìn theo, thần sắc bình tĩnh.

Trong phủ, trong thính đường, Hạo Chân cụp mắt bình tĩnh đứng đó, hai tay xỏ vào trong tay áo, vòng ở trước bụng.

Thái giám tổng quản Mộc Cửu ở bên cạnh, Cao Tiệm Hậu của Thiên Hỏa giáo , Xa Bất Trì của Đại Khâu môn , Tạ Long Phi của Huyền Binh tông, ba người cũng từ bên cạnh bước lại gần bên người Hạo Chân.

Cao Tiệm Hậu nói: “Ý đồ của hắn rất rõ ràng, là muốn đầu nhập vào vương gia.”

Hạo Chân nói: “Đại cửu ca* này của ta cũng không phải là người bình thường, tuyệt đối là người tài ba, không nghĩ tới lại bị Ngưu Hữu Đạo bức cho thành dạng này, trước đó phía Bắc Châu bên kia cũng không có một chút dấu hiệu nào, không biết tình huống vị nhạc phụ kia của ta bây giờ ra sao nữa.” (* anh vợ)

Mấy người minh bạch lo lắng của hắn, vị này sở dĩ cưới Thiệu Liễu Nhi, đầu tiên là vì hoàng mệnh khó vi phạm, thứ yếu cũng là vì nhìn trúng gia thế bối cảnh của Thiệu Liễu Nhi, Thiệu gia có thể ảnh hưởng được thế cục Yến quốc cùng Hàn quốc, trình độ nào đó mà nói, cũng có thể gia tăng phân lượng của hắn ở trong lòng Hạo Vân Đồ lên, xem như đó là trợ lực bên ngoài, thời khắc mấu chốt có thể dùng tới, nếu như Thiệu gia bị sụp đổ, trợ lực này của hắn cũng không còn.

Mộc Cửu: “Vương gia, sự tình đi đến trình độ này, Ngưu Hữu Đạo sợ là cũng rất khó thu tay lại a!”

Hạo Chân: “Bất kể như thế nào, đều phải thử một lần, bản vương không có khả năng ngồi nhìn. Người tài giỏi như Thiệu Bình Ba thế này, bình thường có cầu cũng cầu không đến, lần này chủ động đưa tới cửa, há có thể bỏ lỡ, bản vương lưu lại sẽ có tác dụng lớn, không có khả năng để cho Ngưu Hữu Đạo giết mất. Đưa tin cho Ngưu Hữu Đạo, giảng tình cảm, bảo hắn cho bản vương mặt mũi, chuyện Thiệu Bình Ba tới đây ngừng là được rồi, Bắc Châu bên kia cũng không nên để bản vương khó xử. Nói cho hắn biết, coi như là trả lại nhân tình cho bản vương. . . Không ngại nói nặng lời hơn chút, nói đó là nhạc phụ cùng đại cửu ca của bản vương, mặc kệ ai giết bọn hắn, đều sẽ trở thành kẻ thù của bản vương!”


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement