Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement

Chương 582: Đầu của Thiệu Bình Ba

Hai người tách ra khỏi mọi người đi ra một bên khác rồi dừng lại, Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Tư Đồ chưởng môn có gì chỉ giáo sao?”

Tư Đồ Diệu hiện tại trái lại rất thẳng thắn, có chút cảm khái nói: “Lão đệ, mặc dù nguy hiểm của Kim Châu, Nam Châu đã được giải, thế nhưng điều đó đã làm hỏng chuyện tốt của một số người, Vạn Động Thiên Phủ dù sao cũng là hào cường một phương, triều đình không dám làm loạn, nhưng ngươi thì khác a.”

Ngón tay chỉ chỉ vào bả vai Ngưu Hữu Đạo một chút, nói : “Ngươi căn cơ nông cạn, Đại Thiền sơn cũng sẽ không liều lĩnh vì ngươi, Nam Châu tạm thời không sao cả, nhưng ngươi sợ là sẽ có phiền toái, Yến Hoàng Thương Kiến Hùng sợ là sẽ không bỏ qua cho ngươi. Bản sự lão đệ ta đã kiến thức, ngươi ở tại Nam Châu ta yên tâm, nhưng những người khác thì chưa hẳn là có thể ngăn cản được thủ đoạn của triều đình Yến quốc, Hải Vô Cực lần này ăn phải thua lỗ, tất sẽ không chịu từ bỏ không, Vạn Động Thiên Phủ cần một hậu phương ổn định, cho nên ta không hy vọng nhìn thấy ngươi xảy ra chuyện.”

Bất kể có phải là thực tình hay không, lần này đối phương đã kiệt lực giải vây giúp cho bên này, trải qua một ít chuyện, xem như đã có cơ sở tín nhiệm.

Ngưu Hữu Đạo hai tay chống trên chuôi kiếm, thần sắc vô tư, “Cưỡi ngựa hành tẩu giang hồ, gió cũng được, mưa cũng tốt, một chiếc áo tơi* mưa gió mặc sự đời!”

Tư Đồ Diệu nghe xong thì lắc đầu, nhưng trên mặt có ý vị tán thưởng, “Nếu như ta trẻ lại mấy chục tuổi, chắc chắn sẽ cùng ngươi trở thành mạc nghịch chi giao*.” (* anh em nối khố)

“Hiện tại cũng không muộn mà.” Ngưu Hữu Đạo thay đổi biểu lộ, mắt đầy mong đợi nhìn hắn nói: “Nếu Tư Đồ chưởng môn không chê, ta nguyện cùng Tư Đồ chưởng môn kết bái làm huynh đệ khác họ!”

“Dừng lại!” Tư Đồ Diệu sửng sốt một chút vội tranh thủ thời gian đưa tay ra ngăn lại, “Ta nói ngươi có phải hay chăng ngươi rất ưa thích ‘trò’ này? Lệnh Hồ Thu kết bái cùng ngươi xong, bị bắt vào đại lao Tề kinh. Phong Ân Thái cũng cùng ngươi kết bái, kết quả toàn phái từ trên xuống dưới bị ngươi đá ra khỏi Nam Châu. Hiện tại đến phiên ta rồi à? Lão phu vô phúc tiêu thụ!”

Ngưu Hữu Đạo: “Trước khác nay khác, Tư Đồ chưởng môn không giống với bọn hắn, chúng ta là minh hữu. . .”

“Thôi!” Tư Đồ Diệu khoát tay ngăn lại, “Ta đích xác là không giống với bọn hắn, nhưng ta thân là chưởng môn Vạn Động Thiên Phủ, nhất cử nhất động của ta là đại biểu cho toàn bộ Vạn Động Thiên Phủ, mọi thứ đã không thể tùy theo sở thích của ta, loại sự tình kết bái này đã không phải cá nhân ta có thể làm chủ được, ta thấy hay là miễn đi.”

Ngưu Hữu Đạo: “Không sao, Tư Đồ chưởng môn không ngại trước tiên cùng bọn hắn thương lượng lại một chút, lỡ tất cả đều đồng ý đâu?”

Tư Đồ Diệu không tiếp tục cùng hắn dây dưa vấn đề này, cưỡng ép chuyển chủ đề, “Bên này mọi chuyện không sai biệt lắm đã ổn, ta cũng không thể một mực ở lại chỗ này, hai ngày này có thể sẽ muốn rời đi, lão đệ chính mình tự bảo trọng ha.” Nói xong chắp tay, quay người đi luôn.

Đợi một đám người Vạn Động Thiên Phủ rời đi xong, Quản Phương Nghi bu lại, “Lén lén lút lút, hắn nói cái gì với ngươi vậy?”

Ngưu Hữu Đạo cười ha ha: “Không có gì, nói là Thương Kiến Hùng sẽ không bỏ qua cho ta, bảo ta nên cẩn thận một chút.”


“Ai!” Quản Phương Nghi thở dài thườn thượt.

Ngưu Hữu Đạo quay đầu qua nhìn nàng một cái nói, “Đừng than thở nữa, Linh Nguyên Đan chúng ta dùng để tu luyện đã bổ sung chưa vậy?”

“Yên tâm đi, không có thiếu của ngươi.” Quản Phương Nghi lườm hắn một cái, bỗng nhiên mặt mũi tràn đầy hồ nghi nói: “Tại sao ta cảm giác chi phí tu luyện của ngươi càng ngày càng không bình thường vậy, số lượng ngươi hiện tại dùng không giống như số lượng của Trúc Cơ kỳ thường dùng, Trúc Cơ kỳ dùng số lượng Linh Nguyên Đan có thể lớn như vậy sao? Tại sao ta cảm giác giống như là số lượng Kim Đan kỳ dùng vậy, không phải ngươi đã đột phá đến Kim Đan kỳ rồi chứ hả?”

Ngưu Hữu Đạo xem thường nói: “Ta không biết nhiều về việc tu luyện của những người khác, nhưng riêng phần ta, công pháp ta tu luyện không giống với họ, tất nhiên số lượng tiêu hao cũng sẽ không giống rồi.”

“Thật sao?” Quản Phương Nghi có chút hoài nghi, xách tay áo lên duỗi ra một tay thò đến, làm bộ muốn ấn vào bụng của hắn, “Có dám để cho ta điều tra xem thử không?”

Ngưu Hữu Đạo thản nhiên, dời kiếm đang chống trước người qua, “Đối với ngươi có gì là không thể, muốn tra liền tra đi.”

Đan điền khí hải*, chính là nơi căn bản chưa pháp lực của một tu sĩ, một khi bị phá hư, thì coi như một thân tu vi đã bị phế đi, cái này tương đương như với một tính mạng khác của tu sĩ vậy. Nhất là còn để pháp lực rót vào phần bụng ở khoảng cách gần xem xét nữa, nếu người thật sự có lòng dạ xấu xa mà nói, thì ngay cả thời gian kịp phản ứng cũng không có, không khác gì bị người dùng đao gác ở trên cổ vậy.

Dưới tình huống bình thường, tu sĩ tình nguyện để cho người ta đụng vào những bộ vị khác trên thân thể, cũng sẽ không để cho người ta tiếp xúc trực tiếp với đan điền khí hải, như vậy ít nhiều còn có thời gian để kịp chống cự.

Thấy hắn tín nhiệm chính mình như thế, Quản Phương Nghi mặt ngoài tỏ vẻ khinh thường, nhưng trong lòng lại chân chính rất cao hứng, từ từ đưa tay ấn tở bụng dưới Ngưu Hữu Đạo, chầm chậm thi pháp rót pháp lực vào đan điền khí hải của hắn điều tra xem tình huống bên trong.

Kết quả phát hiện chân khí trong khí hải của Ngưu Hữu Đạo đích xác là tinh thuần đến tình trạng nhất định, có điều trong đan điền vẫn rỗng tuếch, cũng không có phát hiện một thân tu vi đã kết thành Kim Đan gì.

Đợi nàng rút pháp lực về xong, Ngưu Hữu Đạo nhìn nàng cười mà giống như không phải cười nói: “Không có lừa gạt ngươi phải không, lần này tin tưởng rồi chứ?”

Quản Phương Nghi hồ nghi lầm bầm: “Kì quái, chẳng lẽ thật sự có liên quan đến công pháp tu luyện của ngươi thực?”

Hoàn toàn chính xác không có lừa gạt nàng, thật đúng là chưa đạt tới cảnh giới Kết Đan. Thế nhưng nàng có chút không nghĩ ra, không nói số lượng Linh Nguyên Đan cần dùng không bình thường, mà độ tinh thuần của chân khí trong cơ thể đối phương cũng không phải Trúc Cơ kỳ có thể so sánh, thế nhưng lại vẫn chưa có đạt tới cảnh giới kết thành Kim Đan, nàng chỉ có thể hoài nghi là có liên quan đến công pháp tu luyện của Ngưu Hữu Đạo.

Là  công pháp tu luyện của Thượng Thanh tông sao? Nàng cũng muốn hỏi thử xem công pháp Ngưu Hữu Đạo tu luyện là công pháp gì, nhưng mà đây là điều tối kỵ của tu hành giới.


Người trong một môn phái chỉ nhìn liền biết tu luyện công pháp gì, không cần hỏi nhiều, hỏi cái này là hoài nghi người khác phản bội sư môn, là tại đang nhục nhã người ta.

Về phần người không môn không phái thì lại càng không nên hỏi, bản sự bảo mệnh của người ta sao có thể tùy tiện cho người ngoài biết được.

Tựa như Ngưu Hữu Đạo, cho tới bây giờ cũng sẽ không tìm hiểu công pháp nàng tu luyện là gì, của người nào vậy.

Ngay lúc này, có hộ vệ phủ thứ sử đến báo, “Tiên sinh, có sứ thần Tấn quốc Sở Tương Ngọc cầu kiến.”

Quản Phương Nghi ngạc nhiên, Ngưu Hữu Đạo cũng có chút kỳ quái, “Tấn sứ có nói gặp ta làm gì không?”

Hộ vệ đáp: “Không biết ạ, người đang ở ngay tại bên ngoài phủ, tiên sinh có gặp hay không gặp?”

Ngưu Hữu Đạo suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định xem thử coi đối phương muốn làm gì, “Cho mời vào.”

Hộ vệ rời đi, Quản Phương Nghi thấp giọng thì thầm: “Ngươi đã liên tiếp giết hai vị sứ thần, giờ này vẫn còn có người dám đưa tới cửa luôn?”

Ngưu Hữu Đạo trợn nàng trắng mắt, “Ta cũng không phải là tên cuồng sát nhân, vô duyên vô cớ giết hắn làm gì?”

Quản Phương Nghi vẫn là không nhịn được cười trộm.

Chỉ chốc lát sau, Tấn sứ Sở Tương Ngọc đi vào, người còn chưa tới trước mặt liền đã từ xa xa chắp tay chào hỏi: “Đạo gia, chúng ta lại gặp mặt.”

Ngưu Hữu Đạo khoát tay cười nói: “Trước mặt Sở đại nhân, hai chữ Đạo gia không dám nhận.”

Sở Tương Ngọc cười ha ha nói: “Nghe nói người bên cạnh Đạo gia đều xưng hô như thế, ta đây cũng liền theo họ đi.”


Song phương tự nhiên là không tránh được một phen hàn huyên khách khí, người ta nhất định phải xưng hô như vậy, Ngưu Hữu Đạo cũng không có cách nào từ chối.

Song phương vào trong đình ngồi xuống, Quản Phương Nghi rót trà xong, dưới sự ra hiệu của Sở Tương Ngọc, Quản Phương Nghi lui xuống.

“Sở đại nhân, hiện tại có thể nói sao?” Ngưu Hữu Đạo cũng không cùng hắn quanh co lòng vòng, buông chén trà xuống liền lên tiếng hỏi.

Sở Tương Ngọc thấp giọng hỏi: “Đạo gia chắc chưa biết được tình cảnh của bản thân mình trước mắt nhỉ? Lần này nguy hiểm của Nam Châu mặc dù được giải quyết, nhưng chắc Yến Hoàng Thương Kiến Hùng e là hận ngài thấu xương a!”

Ngưu Hữu Đạo cười cười nói, “Sở đại nhân thế mà quan tâm tới an nguy của ta a, tại sao ta cảm giác có điểm là lạ?”

Sở Tương Ngọc thần thần bí bí nói: “Được biết tới tình cảnh của Đạo gia, có người nguyện ý bảo đảm cho Đạo gia bình an.”

Ngưu Hữu Đạo không khỏi quan sát đối phương tỉ mỉ một chút, thân phận của đối phương làm hắn không thể không hoài nghi, “Chẳng lẽ Tấn Hoàng Thái Thúc Hùng muốn bảo đảm ta?”

Sở Tương Ngọc mặt nghiêm túc nói: “Bệ hạ chính là một đời hùng chủ, mến hiền tài như khát nước, đối với Đạo gia có thể nói là ngưỡng mộ đã lâu. . .  . . .”

Hắn ra rả một đống lời hữu ích, Ngưu Hữu Đạo xem như đã nghe rõ, đây là muốn mời chào mình đây.

“Nam Châu mặc dù đã vượt qua nguy hiểm trước mắt, nhưng sớm muộn gì cũng phải đối mặt với một kiếp này, thật sự không phải nơi để sinh sống, Tấn quốc ta thì không giống như vậy. Không nói lâu dài, chỉ nói trước mắt, Thương Kiến Hùng tất sẽ nghĩ hết biện pháp làm hại ngài, nếu như đi tới Tấn quốc ta, thì sẽ không lo vấn đề này. . .  . . .”

Ngưu Hữu Đạo từ từ uống trà, nhẫn nại nghe hắn nói xong.

Sau khi Sở Tương Ngọc nói xong, cũng đang chờ đợi hắn tỏ thái độ.

Kỳ thật trong lòng Sở Tương Ngọc cũng là đang thổn thức không thôi, sứ thần chư quốc đều chạy cả rồi, chỉ còn hắn xem như gan lớn chưa chịu rời đi.

Đoàn người của Hàn quốc, Tề quốc, Vệ quốc đều chạy, không cần thiết ở lại gánh phong hiểm kia. Cả người của Yến quốc cùng Triệu quốc đều không còn dám lưu lại, một khi khai chiến, hạ trạng của người hai nước này ở Kim Châu như thế nào là có thể nghĩ. Về phần đoàn người Tống quốc, xảy ra chuyện này đâu còn ngốc ở lại, ai nên đi thì đi, nên trở về Tống quốc phục mệnh liền trở về phục mệnh.

Duy chỉ có thừa lại mỗi một mình hắn, hắn cũng là không có cách nào khác, âm thầm nhận chỉ thị hạ sát thủ với Ngưu Hữu Đạo.

Ai nghĩ tới, cơ hội hạ sát thủ còn chưa có tìm tới, bệ hạ lại có ý chỉ mới, bảo hắn thử đi mời chào Ngưu Hữu Đạo, trước sau biến hóa nhanh chóng như vậy khiến hắn chỉ biết câm nín.

Chờ nửa ngày không thấy có phản ứng, Sở Tương Ngọc thử hỏi: “Bệ hạ đích thật là một mảnh thành ý, ý Đạo gia như thế nào?”


Ngưu Hữu Đạo chậm rãi nói: “Ý tốt của bệ hạ, ta xin tâm lĩnh, chỉ là ta không dám đi. Bệ hạ nếu thật sự có thành ý, không ngại bày ra chút điểm thành ý trước.”

Sở Tương Ngọc: “Đạo gia muốn thành ý gì?”

Ngưu Hữu Đạo: “Đầu của Thiệu Bình Ba! Chỉ cần đưa thủ cấp của hắn cho ta, ta không nói hai lời, lập tức liền đi ngay.”

Sở Tương Ngọc câm câm, lại tiếp tục nói: “Thiệu công tử đã đáp ứng bệ hạ, chỉ cần Đạo gia nguyện ý, hắn sẽ nguyện ý quên hết những ân oán trước kia với Đạo gia, bệ hạ có thể làm bảo đảm!”

Ngưu Hữu Đạo: “Coi ta là đứa con nít ba tuổi không bằng? Hắn nói quên hết những ân oán trước kia ta liền tin liền? Sở đại nhân, cái này không phải là bệ hạ cùng với Thiệu Bình Ba hợp mưu đến lừa ta đó chứ?”

“Tuyệt đối không có khả năng, nếu ngài không tin, bệ hạ có thể công khai ra thiên hạ bảo đảm!”

“Bảo đảm có làm được cái gì hả? Chúng ta đến Tấn quốc, rơi vào trong tay các ngươi, muốn cho ta ăn cái tội danh gì còn không dễ dàng sao? Ngươi cũng đừng phí sức phí lưỡi nữa, vẫn là câu nói kia, chỉ cần đem cái đầu của Thiệu Bình Ba cho ta, ta lập tức tiến đến tìm nương tựa vào bệ hạ.”

Đàm luận không được nữa, hắn cứ lặp đi lặp lại yêu cầu này, chính là muốn Thái Thúc Hùng giết chết Thiệu Bình Ba, Sở Tương Ngọc làm sao có thể làm chủ được cái này, cuối cùng chỉ có thể ngượng ngùng cáo từ, xin phép về trước xin chỉ thị rồi lại nói tiếp.

Đừng nói Ngưu Hữu Đạo, kỳ thật liền ngay cả bản thân Sở Tương Ngọc cũng có hoài nghi, phải chăng bệ hạ đang cùng Thiệu Bình Ba giả bộ này.

Khách nhân rời đi, Quản Phương Nghi lại đi đến, “Hắn chạy tới đây gặp ngươi làm gì vậy?”

“Nói là Thái Thúc Hùng muốn mời chào ta. . .” Ngưu Hữu Đạo đem tình huống đại khái mới nãy kể lại.

Quản Phương Nghi kinh ngạc, “Thái Thúc Hùng chẳng lẽ không biết ngươi với Thiệu Bình Ba là tử địch sao?”

“Người trong thiên hạ đều biết, hắn không biết mới là lạ. Cho nên a, nếu nói là muốn dùng mánh khoé vụng về này để mưu hại ta thì cũng là hơi quá, ta lại không ngốc. Chỉ là Thái Thúc Hùng đột nhiên lại chui ra chiêu này. . .” Ngưu Hữu Đạo suy nghĩ một lúc, chợt nhíu mày chửi tục: “Má nó, tên Thiệu Bình Ba khốn kiếp kia ta hiểu rất rõ hắn mà, cũng không biết hắn ở bên tai Thái Thúc Hùng nói bao nhiêu lời hữu ích về lão tử, quên hết những ân oán trước kia à, lão tử tin hắn mới là lạ, chỉ sợ là muốn mượn đao giết người mới là thật đi!”

Quản Phương Nghi nhắc nhở: “Trong số quân chủ thất quốc, duy chỉ có Tấn quốc là chính giáo một thể*, lực lượng tu hành giới Thái Thúc Hùng có thể điều động cũng không phải những đế vương khác có thể so sánh, mặt mũi của hắn cũng không dễ bôi bác a!”

Ngưu Hữu Đạo: “Cho nên ta cũng không dám trực tiếp cự tuyệt đó, ta bảo hắn trước tiên lấy đầu của Thiệu Bình Ba đưa cho ta!”

“. . .  . . .” Quản Phương Nghi câm lặng, yêu cầu tránh trực tiếp này cũng không khỏi có chút quá phận đi.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement