Truyện Đạo Quân - Tác giả Hoa Tiến Tửu (full)

Advertisement
Mấy người quay đầu lại nhìn, cũng lần lượt chào hỏi, Lam Như Đình cười nói: 

- Đúng vậy! Nếu chỉ có người qua sông thì dễ xử lý, nhiều ngựa thế này, không làm trên trăm bè gỗ thì e là không tiện. 

Ngưu Hữu Đạo nhìn xuống phía dưới, hiếu kỳ nói: 

- Thượng hạ du không có cầu sao? 

Lam Như Đình nói: 

- Pháp sư có chỗ không biết, thái thú Phượng Lăng Ba quận Quảng Nghĩa tự xây dựng quân đội riêng, để đề phòng đại quân triều đình đã khống chế chặt thuyền lui tới trên sông, còn cầu nối qua sông cũng đã bị đốt hết. Đi đường vòng thì quá xa, chúng ta chỉ có thể làm bè gỗ vượt sông. 

- Xây dựng quân đội riêng? 

Ngưu Hữu Đạo đi vào giữa đám người, nhìn cảnh vật lờ mờ bờ bên cạnh. 

- Chỉ là một quận trưởng mà cũng dám đối kháng với đại quân triều đình. Phượng Lăng Ba này rất lợi hại sao? 

Huynh muội Thương Triều Tông liếc nhìn nhau, ngay cả điều này cũng không biết sao, liệu có phải Ngưu Hữu Đạo đã biết rõ còn cố hỏi không. 

Lam Như Đình mỉm cười, vuốt râu nói: 

- Thực lực một quận đối kháng với cả triều đình dĩ nhiên không được, chẳng qua triều đình hiện nay đang đối mặt với đại quân nước đối địch áp cảnh, không thể tạo thêm nội loạn. Còn Phượng Lăng Ba này đúng là cũng có chút thực lực, có môn phái tu hành làm chỗ dựa không nói, dưới trướng còn có mười vạn đại quân tinh nhuệ, trưởng tử Phượng Nhược Nghĩa, thứ tử Phượng Nhược Tiết đều là hổ tướng năng chinh thiện chiến. Ngay cả nữ nhi Phượng Nhược Nam cũng là nữ tướng hào kiệt không thua gì đấng mày râu. Phượng Lăng Ba có hai nhi một nữ làm tướng, liên tiếp đánh bại đại quân triều đình chinh thảo nhiều lần, khiến triều đình tạm thời chỉ có thể trấn an, không dám bứt họ hoàn toàn làm phản. Cộng thêm quận Quảng Nghĩa là nơi đất lành, khí hậu ôn hòa, lương thực sung túc, nhân khẩu dĩ nhiên cũng không ít, có thể nói là đã đã tạo điều kiện cho Phượng Lăng Ba tự lập, bởi vậy họ mới dám nhân lúc triều đình lo ngoại hoạn mà đối kháng! 

Một quận trưởng bên dưới mà cũng dám tự xây dựng quân đội riêng, xem ra phiền phức của nước Đại Yên này không nhỏ! Ngưu Hữu Đạo lại lộ vẻ đăm chiêu, thầm thì trong miệng: 

- Phượng Nhược Nam... 

Hắn nhớ tới một chuyện, năm đó lúc từ miếu nhỏ trong thôn dọc theo con sông trôi đi từng gặp một nữ tướng, lúc gọi hang từng bảo hắn tìm đến quận Nghĩa Quảng nương tựa, hắn nhớ kỹ trên lệnh bài bắn cho hắn có khắc một con Phượng Hoàng, còn có một chữ “Nam”. 

Lam Như Đình nghe hắn lẩm bẩm vậy thì ướm hỏi: 

- Pháp sư quen Phượng Nhược Nam nữ nhi Phượng Lăng Ba sao? 

- Ha ha! 

Ngưu Hữu Đạo cười lắc đầu. 

Đúng lúc này, nơi tạm đóng quân phía sau đột nhiên xuất hiện động tĩnh rối loạn, Thương Triều Tông bỗng nhiên quay đầu lại quát: 

- Xảy ra chuyện gì? 

Ngưu Hữu Đạo quay đầu sang nhìn thì thấy Viên Cương bị một đám người vây quanh, lông mày hơi giật giật. Sau đó mấy người nhanh chóng bước tới, Bách phu trưởng Quan Thiết tiến đến mở đường, đám người vây quanh tránh ra, thấy Viên Cương đang đối mặt với thân vệ của mình, Thương Triều Tông lại một lần nữa quát: 

- Xảy ra chuyện gì? 

Viên Cương đứng sừng sững tại chỗ không nhúc nhích, mặt không cảm xúc. Trần Thụ Lâm - một Bách phu trưởng khác đứng đối diện gã chỉ vào Viên Cương, sắc mặt giận dữ nói: 



- Vương gia, hắn ta nói người của nhị vệ Anh Dương, Vũ Liệt chúng ta là phế vật! 

Mọi người nhanh chóng nhìn chằm chằm Viên Cương, Thương Thục Thanh âm thầm cảm thấy kỳ quái. Viên Cương này tuyệt đối không phải người nhiều chuyện, sao lại có thể nói ra những lời này? 

Thương Triều Tông hỏi: 

- Viên huynh đệ, có chuyện như vậy sao? 

Viên Cương thờ ơ nói: 

- Là ta nói. 

Một câu càng kích thích chúng nộ, sắc mặt của những người xung quanh đều giận dữ, ngay cả sắc mặt Thương Triều Tông cũng trầm xuống, Lam Như Đình cùng Thương Thục Thanh liếc nhìn nhau. 

Ngưu Hữu Đạo tay cầm thanh kiếm đi đâu cũng làm thành quải trượng, hững hờ nói một câu: 

- Hầu Tử, nói hươu nói vượn gì vậy? 

Viên Cương lạnh nhạt nói: 

- Không có nói hươu nói vượn, nói sự thật thôi, nếu ai không phục có thể so tài thử xem! 

Hai vệ thân binh lập tức xoa nắm đấm, rõ ràng đang chuẩn bị để đánh Viên Cương một trận. 

Thương Triều Tông thì mừng rỡ, lần đầu tiên gặp Viên Cương y đã vừa mắt. Với cỗ khí chất trên người Viên Cương, y tin chắc mình không nhìn nhầm. Y sớm đã muốn thăm dò bản lĩnh của Viên Cương như thế nào, giờ thời cơ đã đưa đến trước mắt, không khỏi quát: 

- Được! Vị huynh đệ nào ra bồi Viên huynh đệ chơi thử đi! 

- Thuộc hạ! 

- Để thuộc hạ! 

- Vương gia, để thuộc hạ! 

Cả đám người tranh nhau chen lấn, cuối cùng vẫn là Bách phu trưởng Trần Thụ Lâm hét lên một tiếng đè ép ý kiến những người khác xuống, đích thân ra trận. 

Viên Cương vẫn đứng bất động, bộ dạng rõ ràng muốn nói họ muốn thay ai lên cũng được. 

Ngưu Hữu Đạo cũng hét lên: 

- Hầu Tử, chớ làm loạn, mau trở về, đây không phải nơi để ngươi làm bậy! 

- Ta không làm bậy, ta thua sẽ mặc cho vương gia xử trí. 

Viên Cương hứa hẹn. 

Thương Triều Tông nghe vậy mừng thầm, đang muốn thu thập Viên Cương về dưới trướng. Từ lúc gặp hắn ta ở miếu nhỏ trong rừng kia, thấy hắn ta có thể dẫn dắt thôn dân chống phỉ binh đánh cướp cũng đủ để chứng minh người này có tố chất chỉ huy tác chiến nhất định. 

Viên Cương cũng hất cằm với Trần Thụ Lâm phía đối diện: 



- Nếu ngươi thua thì sao? 

Trần Thụ Lâm cũng nói: 

- Ta thua cũng tùy ý ngươi xử trí! 

Viên Cương lạnh nhạt nói: 

- Ngươi là lính của vương gia, lời của ngươi có tác dụng sao? 

- ... 

Trần Thụ Lâm bị chặn á khẩu không trả lời được, không khỏi nhìn về phía Thương Triều Tông xin giúp đỡ. 

Thương Triều Tông cười ha ha, nói: 

- Chuẩn! 

Viên Cương nghiêng đầu nhìn về phía y, nói: 

- Ta không muốn xử trí ai, chỉ là đoạn đường này bôn ba, muốn tìm một chân chạy việc. Nếu ta thắng, vương gia cho phép ta tùy ý chọn một chân chạy việc, không biết ý vương gia như thế nào? 

Thương Triều Tông vung tay lên. 

- Được! 

Ngưu Hữu Đạo lại kêu lên: 

- Hầu tử, đừng làm loạn! 

Có điều lời của hắn dường như không hề có tác dụng. Đám thân vệ sao có thể nghe lời hắn, ngay cả Viên Cương cũng thờ ơ, những người khác càng không cần nói. 

Tiền cược của trận đấu đã đặt xong, tất cả mọi người đều lên tinh thần. Cả chặng đường dài bôn ba đúng là quá buồn tẻ vô vị, bây giờ có màn náo nhiệt để xem, ai nấy đều lần lượt lui sang hai bên, nhường sân bãi rộng rãi lại, hai con ngựa được dắt đến trước mặt hai người, hai trảm mã đao tiêu chuẩn thân vệ được dâng lên. 

Trần Thụ Lâm trở mình lên ngựa, đón trảm mã đao được ném tới, chụp lấy dây cương phóng ngựa ra xa rồi dừng lại xoay người nhìn bên này. 

Ngưu Hữu Đạo không lui ra, đợi sau khi người đưa đao đưa ngựa lui xuống mới tiến lên trách cứ Viên Cương: 

- Ngươi làm càn cái gì vậy! 

Sau đó mới thấp giọng nhẹ nhàng bồi thêm một câu. 

- Ngươi có được hay không đấy? Đừng cậy mạnh! 

Viên Cương cũng thấp giọng đáp lại một câu. 

- Ở thôn miếu nhỏ kia ta đã đánh nhau với phỉ binh mấy năm. Ngài đoán không nhầm đâu, tốc độ tu luyện Ngạnh khí công ở đây vượt xa tưởng tượng. 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement