Truyện Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn) - Đường Tam (full)

Advertisement

- Thật làm muội sợ muốn chết, đại ca, chúng ta còn cần làm kiểm tra hay không đây?

Thu Thu đi về hướng tiểu đội trưởng có sắc mặt ngưng trọng, đang chuẩn bị bước lên đầu thành, duyên dáng gọi to một tiếng.

Tiểu đội trưởng hướng nàng phất phất tay:

- Nhanh vào thành đi. Chờ đến lúc ta có thời gian. . .

Dứt lời, hắn vung vẩy tờ giấy trong tay về phía Nam Thu Thu.

Nam Thu Thu hiểu ý cười một tiếng, lại liếc mắt đưa tình với hắn, lúc này mới cùng Diệp Cốt Y đi vào thành.

Loại thời điểm này, cho dù là vị tiểu đội trưởng này có bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc, cũng không dám tự ý rời vị trí.

Sáu người Đường Môn cứ như vậy không có trải qua bất luận kiểm tra gì, ngang nhiên mà tiến vào thành.

Rất nhanh, sáu người đã tụ tập cùng một chỗ.

Từ Tam Thạch lập tức hướng Nam Thu Thu giơ ngón tay cái lên:

- Thu Thu, lợi hại nha! Không nhìn ra ngươi còn có thể diễn xuất như thế. Đừng nói gia hỏa đó, cho dù là ca đây đều bị ngươi mê hoặc tìm không thấy Đông Tây Nam Bắc, Ha Ha.

Nam Thu Thu tức giận nói:

- Thôi ngươi bớt nói giùm ta, cẩn thận ta cáo trạng cho Nam Nam tỷ. Lại miệng ba hoa. Không phải là kỹ năng diễn xuất của ta tốt, phải nói là Vũ Hạo dự đoán đối với tình người quá chuẩn đi.

Diệp Cốt Y nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Thu Thu nói rất đúng, gia hỏa đó làm ra chủ ý này nhìn qua thì nguy hiểm, nhưng trên thực tế phong hiểm cũng không quá lớn.

Hòa Thái Đầu lên tiếng:

- Hai tháng này chúng ta cũng không uổng công chờ đợi, nếu như đặt ở thời điểm vừa mới giam giữ tù binh, kiểm tra khẳng định phải nghiêm khắc nhiều hơn so với hiện tại, cũng sẽ không cho chúng ta cơ hội như vậy. Đi thôi, chúng ta trước tiên tìm địa phương ổn định lại, đợi Vũ Hạo vào thành.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Một bên khác.

Tiếng nổ kịch liệt đương nhiên là Hoắc Vũ Hạo tạo thành, mà chính hắn lại đã sớm không đếm xỉa đến. Bởi vì thứ đang tạo nên tiếng nổ kịch liệt là một cái Địa Ngục Chi Môn.

Hoắc Vũ Hạo sẽ không dễ dàng ngay trước đồng bạn thi triển Vong Linh Ma Pháp, nhất là sẽ không dùng ngay trước mặt Diệp Cốt Y, người có vũ hồn Thần Thánh Thiên Sứ. Nhưng cũng không đại diện hắn không thể dùng.

Mấy tháng này bế quan, hắn quả thật đã có thu hoạch to lớn, có thể nói lần khổ tu này đã đem các loại năng lực lấy được trong kỳ ngộ bảy, tám năm trước toàn bộ thông hiểu đạo lí, tiến vào một tầng thứ khác. Đồng thời tâm tình của hắn cũng trở nên càng thêm thành thục, chững chạc. Những thứ lúc trước trong lòng không cách nào buông bỏ, hiện tại cũng nhận biết càng thêm trong suốt.

Một cái Vong Linh Ma Pháp đơn giản tạo thành một nhóm Khô Lâu Binh cộng thêm Cương Thi, hung hãn không sợ chết đi về hướng trận địa hồn đạo sư. Kết quả có thể nghĩ, đám sinh vật vong linh xuất hiện còn chưa tới mười giây, liền bị hồn đạo khí tham trắc trên không phát hiện, ngay sau đó là đợt tấn công của quân đoàn hồn đạo sư.

Oanh kích tập trung kéo dài đến mười lăm giây, một mảng lớn khu vực bao gồm Địa Ngục Chi Môn giống như là bị hung hăng cày qua một lần, không còn một ngọn cỏ.

Mà Hoắc Vũ Hạo đang ở đâu? Sau khi hắn thông qua hồn kỹ Mô Phỏng che giấu bản thân phóng ra Địa Ngục Chi Môn, đã sớm về tới cuối hàng thương đội, cùng thương đội bất đắc dĩ đối mặt với đại môn đã phong bế. Hiện nay cửa thành không biết lúc nào mới có thể mở ra, đột nhiên xuất hiện sinh vật vong linh, không bị điều tra kỹ càng mới là lạ. Còn kết quả điều tra, thì tự nhiên là không có kết quả. . .

Cho nên, chỉ có Hoắc Vũ Hạo mới biết được sau khi đang điều tra không có kết quả, cửa thành sau đó không lâu khẳng định sẽ lại mở ra.

Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo vẫn luôn dõi theo đồng bạn mình, lúc này tự nhiên đã cảm nhận được bọn hắn đã tiến vào nội thành.

Mà tất cả mọi người đã tiến vào, vậy thì sự tình liền dễ làm.

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nhìn thoáng qua lượng lớn hồn đạo khí tham trắc trên đầu thành, khóe miệng toát ra một tia lãnh ý. Bằng vào những kiện hồn đạo khí này, ta chẳng lẽ thật không có biện pháp vào thành sao?

Bọn chúng còn chưa đủ để ngăn ta.

Hoắc Vũ Hạo quan sát một chút xung quanh, người của thương đội đều đang oán trách, còn hắn đi lặng lẽ theo thương đội, ngồi xuống một chỗ có địa hình che chắn như vô sự. Mà trong thương đội cũng có rất nhiều người đều làm như vậy, vào không được thành thì trước hết nghỉ ngơi chứ sao. Cho nên động tác của Hoắc Vũ Hạo không đáng chú ý chút nào.

Nhưng mà , đồng dạng là đang ngồi xuống, nhưng hắn lại cực kỳ bận rộn. Hai mắt có chút nhắm lại, tốc độ chảy của hồn lực trong cơ thể bắt đầu chậm lại, sau đó cả người đều tiến nhập một loại trạng thái kỳ diệu. Tinh thần lực nhu hòa bắt đầu được hắn phóng ra, thận trọng ôm trọn lấy hồn lực trong cơ thể hắn, sau đó dần dần đem hồn lực khống chế hoàn toàn an tĩnh lại.

Bình thường mà nói, hồn lực trong cơ thể hồn sư không ngừng dựa theo lộ tuyến tu luyện thường ngày vận chuyển, hình thành một vòng tuần hoàn. Khiến cho hồn lực đứng yên là sự tình gần như không thể nào. Nhưng Hoắc Vũ Hạo hiện tại cứ như vậy mà làm được.

Cách làm của hắn tương đương với dùng tinh thần lực của mình đem phong ấn hồn lực của bản thân. Quá trình này kéo dài đến nửa canh giờ, mới khiến cho trên người hắn không còn nửa phần hồn lực xuất hiện. Khiến bản thân tạm thời biến thành một người bình thường có tinh thần lực cường đại mà thôi.

Làm xong chuyện này, Hoắc Vũ Hạo mới chậm rãi đứng lên, thích ứng trạng thái thân thể của mình một chút.

Hồn sư không có hồn lực, bất luận như thế nào đều sẽ cảm thấy có chút hư nhược. Nhưng hắn cũng không quá để ý, chỉ là bước đi trở nên hơi chậm một chút mà thôi.

Lại kiểm tra trạng thái bản thân một chút, xác nhận hồn lực đã hoàn toàn bị tinh thần lực áp súc, phong ấn tại đan điền. Hoắc Vũ Hạo lúc này mới một lần nữa về tới thương đội. Mà lần này, hắn nhân lúc thương hội cho rằng một lát nữa sẽ không mở cửa thành, lặng yên lẩn vào trong đội ngũ gần phía trước

Quân đoàn hồn đạo sư đối với việc kiểm tra ngoại thành cũng không có duy trì quá lâu, sau nửa canh giờ, bọn hắn đã đưa tin tức vào thành, cửa thành Nhật Thăng Thành một lần nữa mở ra, tiếp tục dò xét đội ngũ thương đội.

Một khắc đồng hồ sau, Hoắc Vũ Hạo nghênh ngang xuất hiện ở trước mặt hồn đạo khí tham trắc hồn lực.

Lục quang nhu hòa đảo qua thân mình hắn, thật lòng mà nói thì Hoắc Vũ Hạo cũng có chút khẩn trương, nhưng hắn cũng có không ít hậu chiêu, cho dù bị phát hiện, dù có chạy ra khỏi nơi kiểm tra cũng không thể nào bị quân đoàn hồn đạo sư phương xa bắn tập trung. Nơi này có nhiều bình dân và thương đội như vậy, với thực lực của hắn, dù có mạnh mẽ xông tới thì cũng có thể xông vào thành. Coi như có triển khai lùng bắt toàn thành, bằng vào các loại năng lực của hắn thì cũng gần như không có khả năng bị phát hiện.

Lúc này quân binh thủ thành nhìn khắp nhóm người, lại liếc qua Hoắc Vũ Hạo hoá trang thành bộ dáng cu li chuyển hàng cho thương đội, phất phất tay, ra hiệu hắn có thể đi qua.

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng dù sao cũng hơi mừng rỡ. Thành công, hắn thật sự thành công qua mặt được kiểm tra.

Hồn đạo khí tham trắc hồn lực có hai loại, một loại là trực tiếp kiểm tra hồn lực trong cơ thể ở khoảng cách gần, còn có một loại tiến hành cảm ứng hồn lực bên ngoài cơ thể, trên đầu thành chính là loại thứ hai. Hai loại hồn đạo khí kết hợp lại có thể nói là hiệu quả vô cùng, bất luận là nhằm vào hồn sư có được năng lực ẩn thân, hay là xem xét hồn sư có năng lực ngụy trang thành người bình thường đều có hiệu quả tuyệt hảo. Mà lúc này Hoắc Vũ Hạo lại bằng vào tinh thần lực cường đại của bản thân, quả thực là đã lừa dối được cửa ải kiểm tra nghiêm mật này.

Sau khi đi vào trong, Hoắc Vũ Hạo không nhanh không chậm đi về hướng nội thành.

Đây quả nhiên là một tòa thành thị cỡ trung, so sánh với thành thị của đế quốc Tinh La, đế quốc Thiên Hồn, thì thành thị của đế quốc Nhật Nguyệt nhiều hơn mấy phần phong tình dị vực, kiến trúc ở đây cho dù không phải là các loại nhà cao tầng, nhưng cũng phải cao hơn so với thành thị bên phía tam quốc Đấu La Đại Lục, hơn nữa còn có rất nhiều kiến trúc có đỉnh nhọn.

Hoắc Vũ Hạo chú ý dĩ nhiên không phải là các loại kiến trúc này, mà là bố trí canh phòng của nội thành. Làm hắn hơi kinh ngạc chính là, hắn đi về phía trước cũng không cảm nhận được bất kỳ khí tức cường giả nào. Mặc dù trên đầu thành có không ít hồn đạo sư đang khống chế hoặc giám thị lấy hồn đạo khí tham trắc, nhưng lại không có bất kỳ cường giả tồn tại. Mà những người đang đi lại hối hả trên đường phố, tựa hồ cùng thành thị thông thường cũng không có gì khác biệt.

Bởi vì Nhật Thăng Thành đối ngoại nghiêm mật phòng ngự, học viện Sử Lai Khắc lấy được tin tức cũng vẻn vẹn là tù binh đang bị cầm tù ở chỗ này mà thôi, về phần người bị cầm tù ở nơi nào trong thành, lực lượng thủ vệ mạnh bao nhiêu cũng không có nửa điểm tin tức.

Cho nên, lần này hành động đối với mọi người Đường Môn mà nói cũng vô cùng chật vật, đương nhiên, học viện Sử Lai Khắc đã quyết định để cho bọn hắn tới đây, tất nhiên cũng sẽ tạo ra một ít cơ hội cho bọn hắn.

Đầu tiên chính là thời gian, chỉ cần trà trộn vào nội thành thì không cần phải vội. Ít nhất trước khi bắt đầu chiến tranh toàn diện, bọn hắn cũng còn có cơ hội cứu người. Tiếp theo là động tĩnh biên cảnh bên đó, mấy người Huyền lão lần này đã làm ra đầy đủ chuẩn bị, tám vị Siêu Cấp Đấu La tiến vào biên cảnh hô phong hoán vũ, hơn nữa còn có đế quốc Tinh La và đế quốc Thiên Hồn âm thầm phối hợp, khiến cho đế quốc Nhật Nguyệt gặp phải phiền phức không nhỏ, ít nhất ở trong thời gian ngắn phải đem tất cả tinh lực đều vùi đầu vào biên cảnh.

Cho nên, nhiệm vụ hàng đầu của nhóm người Hoắc Vũ Hạo là xác định tù binh bị giam giữ ở địa phương nào, lực lượng giám sát ra sao, còn có lực lượng phòng ngự xung quanh Nhật Thăng Thành, những tin tình báo này còn quan trọng hơn so với việc bọn hắn trực tiếp cứu người. Trước khi lên đường Huyền lão đã từng nhiều lần căn dặn Hoắc Vũ Hạo, nhiệm vụ trọng yếu nhất của bọn hắn là dò xét, nếu có cơ hội cứu người đương nhiên càng tốt hơn, nhưng nếu như không có cơ hội, cũng nhất định không thể cưỡng cầu, an toàn của bọn hắn càng quan trọng hơn tất cả.

Hoắc Vũ Hạo rất nhanh liền tìm được ký hiệu do đồng bạn lưu lại, nhưng hắn cũng không có nóng lòng tiến đến tụ hợp, mà là chậm rãi ung dung đi dạo trong Nhật Thăng Thành.

Cách ăn mặc hiện tại của hắn giống như là một tên cu li vận chuyển hàng hóa, mặc dù thân hình cao lớn chút, nhưng trên người lại mặc quần áo vải thô mang đầy miếng vá, tướng mạo, lông tóc cũng đều bị hắn làm cho hết sức bình thường. Căn bản sẽ không bị người chú ý.

Hoắc Vũ Hạo vừa đi, vừa từ từ giải trừ áp chế hồn lực trong cơ thể.

Dùng tinh thần lực phong ấn hồn lực dễ lắm sao? Loại cảm giác mất đi lực lượng này cực kỳ không dễ chịu. Mà quá trình giải phong cũng đồng dạng phiền phức, hồn lực đã áp súc cùng một chỗ không thể giải khai ngay lập tức, nếu không, một khi hồn lực bạo phát ra, kinh mạch của hắn đứng mũi chịu sào sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Cho nên chỉ có thể từ từ giải phong, khiến từng tia hồn lực giải khai, một lần nữa chảy xuôi trong cơ thể.

Hoắc Vũ Hạo không sốt ruột chút nào, vừa đi, vừa quan sát bốn phía. Với tinh thần lực của hắn, coi như không cần dùng Tinh Thần Tham Trắc cũng có thể chú ý tới rất nhiều chi tiết mà người thường không cách nào phát hiện. Càng đem toàn bộ nơi mình đi qua ghi nhớ, để thuận tiện cho hành động sau đó.

Lần này hắn đi hơn một canh giờ, sắc trời đều đã dần tối lại. Lúc này, hồn lực của hắn đã toàn bộ phóng thích, khôi phục được trạng thái tốt nhất.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement