Truyện Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn) - Đường Tam (full)

Advertisement

Lúc này vị tà hồn sư này nhìn thấy một đôi mắt trong suốt thấu triệt, đôi mắt trong suốt giống như bích thủy, sâu không thấy đáy. Ngay sau đó, một đạo quang ảnh màu vàng nhạt lập tức từ thân mình thanh niên trẻ tuổi này bay lên, kim quang lóe lên, đại biểu cho hồn kỹ thứ ba Chú Oán trên không trung của nàng bị phá thành mảnh nhỏ.

- A, có chút ý tứ.

Nàng phiêu nhiên rơi xuống đất, cũng không tiếp tục tiến công, trong đôi mắt đỏ như máu hiện lên ánh sáng có chút quỷ dị nhìn chăm chú vào Hoắc Vũ Hạo.

- Hồn sư thuộc tính tinh thần? Rất hiếm thấy, cường độ tinh thần của ngươi hẳn đã vượt rất xa tu vi.

Lúc này nàng tựa hồ trở nên không khác lắm so với người bình thường, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không nhìn tới tướng mạo của nàng.

Hoắc Vũ Hạo lạnh nhạt nói:

- Không sai, ngươi cũng hẳn là hồn sư thuộc tính tinh thần, chỉ bất quá, chúng ta đi lộ tuyến hoàn toàn khác biệt. Vũ hồn của ngươi hẳn là Oán Linh?

Vị tà hồn sư này đột nhiên thê lương cười ha hả, trong tiếng cười tràn đầy cuồng loạn và trào phúng.

- Oán linh? Vũ hồn của ta mà là oán linh sao? Không, ngươi sai rồi. Vũ hồn của ta không phải là oán linh.

- Không phải?

Lần này đến phiên Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc:

- Vậy là cái gì?

Cặp mắt đỏ như máu của vị nữ tà hồn sư này đột nhiên trợn to, lên tiếng:

- Vũ hồn của ta gọi là Linh Hồn Báo Thù.

- Linh Hồn Báo Thù? Có loại vũ hồn này?

Hoắc Vũ Hạo có chút không dám tin hỏi tiếp.

- Vì sao lại không có? Nó vốn chính là ta tự sáng tạo. Thần kỳ không! Ha ha hahaha!

Nàng đang cười, nhưng ở giờ khắc này, trong tiếng cười của nàng lại tràn đầy bi thương.

Hai mắt của Hoắc Vũ Hạo híp lại:

- Vũ hồn tự sáng tạo? A, ta biết rồi, vũ hồn của ngươi hẳn đã biến dị?

- Không, không, không!

Nàng liên tiếp nói ba cái không, thanh âm bi thương biến thành lãnh khốc:

- Ngươi đã thấy qua người nào mười lăm tuổi mới giác tỉnh vũ hồn biến dị sao? Không, ngươi chưa từng thấy qua. Vũ hồn của ta đến từ cừu hận. Đến từ cừu hận khắc cốt minh tâm. Thời điểm cừu hận dâng cao đến cực hạn, vũ hồn Linh Hồn Báo Thù của ta lập tức xuất hiện. Ta giết nàng, giết nàng, giết nàng! Ta muốn báo thù, ta muốn báo thù, đi chết đi, đều đi chết đi!

Tinh thần của nàng đột nhiên mất khống chế, hai tay bỗng dâng lên, ngay sau đó, trên người nàng thứ hai, thứ ba, thứ năm ba cái hồn hoàn đồng thời sáng lên.

Một cỗ màu trắng quỷ dị lập tức từ trên người nàng khuếch tán ra bên ngoài, vô số Chú Oán lúc trước xuất hiện trên đỉnh đầu Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên trào tứ tán ra ngoài.

Cũng ngay lúc này, trong hai con ngươi đỏ như máu của nàng có một cái hồn hoàn lóe sáng, là một cái hồn hoàn trắng tinh như ngọc, phía trên lại mơ hồ nổi lên nhàn nhạt kim sắc. Khi cỗ ánh sáng này sắp phóng tới người Hoắc Vũ Hạo, đôi mắt oánh nhuận trong suốt của hắn lập tức tỏa ra ánh sáng bốn phía, ánh sáng long lanh như có hàng nghìn hàng vạn ánh sao màu tử kim chiếu rọi lóe lên một cái rồi biến mất.

- A!

Vị tà hồn sư đột nhiên ngửa đầu ra sau, ngay cả thân thể cũng đều lùi về sau mấy bước, Oán Linh to lớn một mực lơ lửng sau lưng nàng cũng theo đó tán loạn một chút, sau đó mới một lần nữa ngưng tụ, mà những Chú Oán nàng vừa mới phóng thích ra đều trong nháy mắt tan biến.

Linh Hồn Trùng Kích! Linh Hồn Trùng Kích của cảnh giới Hữu Hình Vô Chất.

Bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng lung lay, tu vi của nàng dù sao cũng quá mạnh, mặc dù Hoắc Vũ Hạo chiếm cứ ưu thế ở phương diện tinh thần lực, nhưng quyết đấu giữa hồn sư dù sao không thể nào là thuần túy về tinh thần.

Huống chi, trong thế giới tinh thần của nàng tràn đầy khí tức lãnh khốc tà ác, Linh Hồn Trùng Kích của Hoắc Vũ Hạo tuy trúng đối phương, nhưng bản thân cũng bị phản phệ. Đương nhiên, so sánh với thương tổn mà hắn gây ra cho nàng cũng không tính là cái gì.

Chân trái bước về phía trước một bước, hai tròng mắt trơn bóng của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên trở nên nhu hòa, một quang ảnh màu vàng lặng yên xuất hiện sau lưng hắn, sau đó làm ra tư thế ôm ấp dán lên thân hình của hắn, cùng hắn hợp thể.

Ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo trở nên càng thêm nhu hòa, tại thời khắc này trong hai tròng mắt của hắn đã không còn vị tà hồn sư đối diện, lúc này ánh mắt của hắn chỉ có tưởng niệm.

Tưởng niệm là một thứ rất sâu xa, Tư Đông Quyền, ý như suối tuôn!

Một loại màu sắc ánh sáng không diễn tả được, nhưng lại phảng phất như có được toàn bộ màu sắc, ngưng tụ thành quyền đánh về phía nữ tà hồn sư.

Lúc này, tuy nàng vẫn còn choáng váng bởi Linh Hồn Trùng Kích. Nhưng mà cường giả Hồn Đấu La nào có đơn giản như thế?

Ngay tại lúc ánh sáng trong suốt ngưng kết thành Tư Đông Quyền đụng vào người nàng, thân thể của nàng vậy mà đột nhiên tán loạn, tán loạn giống như U Hồn, hóa thành vô số quang ảnh màu đen tản ra xung quanh, mỗi một cái quang ảnh đều có cùng bộ dáng với nàng.

Nhưng nháy mắt sau, một tiếng kêu thảm bén nhọn vang lên, tất cả quang ảnh màu đen một lần nữa dung hợp, nàng lại xuất hiện ở vị trí lúc trước, giống như đã bị một quyền đó đánh trúng.

Giữa tiếng kêu gào thê thảm, toàn thân nàng đều phủ lên một tầng ánh sáng trong suốt, trong hai con ngươi đỏ như máu tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Chuyện này, chuyện này. . .

Hoắc Vũ Hạo không mở miệng, chân trái tiến lên trước, phát lực, cả người có một loại cảm giác như muốn bay lên, nắm tay phải vừa đánh ra lại giơ lên, hóa thành kiếm chỉ, phát ra ánh sáng lập tức xông lên trời cao, vậy mà hóa thành một đạo kiếm quang dài đến hơn mười mét.

Vẻ mặt của Hoắc Vũ Hạo cũng theo đó phát sinh biến hóa, từ ôn nhu biến thành thống khổ, môi của hắn ngậm thật chặt, trong hốc mắt dường như ẩm ướt, dòng suy nghĩ của hắn cũng giống như hoàn toàn đi đến một thế giới khác.

Kiếm quang to lớn từ trên trời giáng xuống, bởi vì người có tình, cho nên kiếm cũng có tình, Niệm Đông Kiếm, nhớ mãi không quên!

Lúc này đôi huyết mâu của nữ tà hồn sư ngơ ngác nhìn kiếm quang từ trên trời giáng xuống, dòng suy nghĩ của nàng vậy cũng đang vì đón nhận một quyền lúc trước mà bị trì trệ.

Bởi vì bản thân nàng có thuộc tính tinh thần, cho nên phải chịu ảnh hưởng so với các hồn sư các còn nhiều hơn. Vũ hồn của nàng là Linh Hồn Báo Thù, chính là dựa vào cảm xúc vô tận cừu hận. Nhưng giờ khắc này, lại bị Hoắc Vũ Hạo đánh vào một loại cảm xúc gọi là tưởng niệm.

- Aaaaaaaa!

Nguy hiểm mãnh liệt lập tức khơi dậy phản ứng bản năng của nàng, hai tay đột nhiên nâng lên, hào quang của hồn hoàn thứ bảy trên người nàng tỏa sáng, Oán Linh to lớn sau lưng bay về phía trước, hoàn toàn hòa làm một thể với nàng, hóa thân U Hồn lại không đi ngăn cản công kích, mà là xoay người bỏ chạy. Muốn thoát đi phạm vi bao phủ của một kiếm kinh thiên này.

Nhưng mà, làm sao có thể né tránh dễ dàng như thế?

Cự kiếm hoành không, vầng sáng nhu hòa lập tức đem oán linh phá thành mảnh nhỏ, mà những nơi đi qua kiếm quang đều lưu lại lốm đa lốm đốm từng điểm ánh sao, giống như nước mắt tưởng niệm từ không trung rơi xuống.

Linh Hồn Báo Thù vừa vỡ vụn lại một lần nữa ngưng tụ, nhưng mà đã không còn là bộ dáng của Vũ Hồn Chân Thân, mà lần nữa khôi phục bản thể tà hồn sư của nàng.

Hoắc Vũ Hạo đã đủ vì một kiếm này của hắn mà tự hào, dưới tình huống hắn chưa dung hợp hồn hoàn thứ sáu, tu vi chưa chính thức là Hồn Đế, nương theo hồn kỹ tự sáng tạo mà lại có thể một kiếm đem một tên Hồn Đấu La có tu vi cường đại chém khỏi trạng thái Vũ Hồn Chân Thân.

Chuyện này là bực nào cường hãn.

Càng làm cho người ta rung động là, nàng đã giải trừ trạng thái Vũ Hồn Chân Thân, màu đỏ trong mắt lại có chút rút đi, lúc này ánh mắt của nàng cư nhiên cùng Hoắc Vũ Hạo có chút tương tự.

Hoắc Vũ Hạo bế quan mấy tháng, hấp thu các loại năng lực của bản thân, sau khi đem tinh thần lực cùng hồn lực thông qua cảm xúc câu thông, kết hợp hoàn mỹ thành tam đại chiến kỹ. Chỗ cường hãn nhất của tam đại chiến kỹ này nằm ở điểm biểu đạt cảm xúc. Bất luận thực lực của đối thủ cường đại đến mức nào, chỉ cần ở mặt cảm xúc không thể chống cự tinh thần lực của hắn xâm nhập, vậy thì nhất định sẽ bị hắn cảm nhiễm.

Bởi vì tu vi tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo đã viễn siêu cảnh giới hồn lực, cho nên tam đại chiến kỹ đều lấy tinh thần lực làm chủ. Trong tương lai không lâu, một khi hắn có thể đem hồn lực của bản thân cũng tăng lên tới tầng thứ ngang nhau, chỉ cần thi triển ra tam đại chiến kỹ này cũng đủ để khiến hắn trở thành người mạnh nhất đương thời.

Một kiếm chém ra, Hoắc Vũ Hạo đã lệ rơi đầy mặt, bàn tay vừa chém xuống thu hồi đến bên eo, bàn tay xoay chuyển, trên không trung phân ra một đạo quỹ tích kỳ dị hình trái tim. Trong một cái chớp mắt này tất cả mọi ánh sáng đều thu liễm, trong lòng bàn tay của hắn nhiều ra một trái tim, một trái tim kim sắc, cho dù là dùng loại đá quý óng ánh nhất đương thời cũng không cách nào cùng nó so sánh.

Trái tim vàng kim, trái tim chân thành tha thiết. Tràn ngập tình cảm chí ái, tưởng niệm vĩnh hằng.

Lúc này Hoắc Vũ Hạo đã nhắm mắt lại, tại thời khắc này, ở trong đầu hắn cũng chỉ có một bóng người. Không có bất kỳ người hoặc sự vật nào có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh lúc này của hắn, hắn đã đắm chìm, đã triệt để đắm chìm trong đó.

Đông Nhi, Đông Nhi, Đông Nhi!

Hắn ở trong lòng nhẹ nhàng hô hoán, phảng phất lại thấy được bộ dáng lúc trước hắn và nàng trong học viện sớm chiều chung đụng, phảng phất lại thấy được một màn nàng vì mình mà nghĩa vô phản cố tự vận, Đông Nhi. . .

Hô hoán, lại hô hoán, trái tim trong lòng bàn tay hắn tỏa ra kim quang lấp lóe, chậm rãi thôi động hướng về phía trước.

Trên bầu trời, phong vân đột biến, từng trận sấm sét nổ vang, đám mây đen kịt trên không trung vậy mà sáng lên, Ánh sáng vô danh không biết đến từ nơi nào, nhưng ánh sáng lại ngưng kết thành một bộ dáng hình trái tim.

Tín hiệu dò xét của ba kiện hồn đạo khí tham trắc trên không trong khu vực này toàn bộ xuất hiện hỗn loạn, ngay sau đó, pháp trận hạch tâm bên trong nổ tung, từng cái rơi xuống.

Trái tim phảng phất to lớn vô biên vô tận trên bầu trời, cùng với trái tim trong lòng bàn tay Hoắc Vũ Hạo như ý hợp tâm đầu.

Sau lưng trái tim trên bầu trời dường như có một ánh mắt tuyệt mỹ yêu kiều đang ôn nhu nhìn hết thảy mọi thứ trên mặt đất.

Bàn tay đẩy ra, ý hợp tâm đầu, dường như có vô số ánh sáng lung linh sáng lên sau lưng Hoắc Vũ Hạo, bên trong ánh sáng chứa dựng trí nhớ của hắn, chứa dựng khoảnh khắc của hắn và Đông Nhi.

Hạo Đông Chưởng, đời đời kiếp kiếp!

Đòn dứt điểm trong tam đại chiến kỹ tự sáng tạo của Hoắc Vũ Hạo, đây cũng là lần thứ nhất hắn sử dụng đến.

Chính hắn cũng không biết, thời điểm hắn đánh ra một chưởng này, đã đặt hắn vững vàng ở địa vị bất hủ trong giới hồn sư tương lai của đại lục.

Phốc!

So sánh với khí tượng rộng rãi giữa thiên địa, thời điểm một chưởng này chạm vào thân mình của vị nữ tà hồn sư này, phảng phất như thiêu thân lao đầu vào lửa, cũng không có tiếng nổ kịch liệt nào vang lên.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Dịch giả: Chương này dịch câu cú lủng củng do bản tiếng Trung dịch cũng khá lộn xộn.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement