Đế Sư Xuất Sơn Diệp Phùng - Thi Nguyệt truyện full

Advertisement

Chương 382

Nghe được câu này, trong lòng Diệp Phùng đột nhiên căng thẳng, nhìn dáng vẻ của Trương Thành Quân, Diệp Phùng cũng biết, Trương Thành Quân không chỉ muốn báo thù, anh ta còn muốn tìm chết a!

Nhưng đến khi Diệp Phùng muốn ngăn cản, căn bản là không còn kịp rồi, tốc độ của con mãng xà quá nhanh, một miệng táp tới đầu Trương Thành Quân, Trương Thành Quân cũng phản ứng cực nhanh, nghiêng đầu một cái, răng độc của mãng xà lập tức cắm sâu vào đầu vai Trương Thành Quân, máu tươi lập tức nhuộm đỏ cái áo màu trắng của anh ta.

Ai ngờ trên mặt Trương Thành Quân ngược lại còn lộ ra một nụ cười thanh thản, đột nhiên cất tiếng cười to, thanh âm vang khắp hang độc: “Trương Thành Quân tôi, từ lúc hai tuổi, trăm độc quấn thân, mỗi tháng tới ngày số chẵn là cả người giống như bị chục ngàn con kiến cắn xẻ, đau đớn sống không bằng chết, cơn đau này kéo dài tận hai mươi năm, là 3695 ngày đó!!!”

“Tất cả những nỗi đau này, đều nhờ mày ban tặng!”

Lúc này, toàn thể người thế gia Trọng Thiên đều im lặng!

Một người phải đau đớn đến thế nào, mới có thể ghi hận và đếm chính xác số ngày như vậy, nhớ đến khắc cốt ghi tâm như vậy mà

Gương mặt Trương Thành Quân lập tức đỏ bừng, họ khan kịch liệt hai tiếng, hai cánh tay đột nhiên giữ chặt miệng của con mãng xà, hung hằng thét dài: “Hai mươi năm qua, tạo không ngừng tiêm thêm kịch độc mới vào trong thân thể mình, có một phần của phương thuốc cổ, có độc dược trong dân gian, thậm chí còn có độc dược mới do chính tạo nghiên cứu chế tạo!”

“Ông trời thấy tao đáng thương, để Trương Thành Quân này thân nạp trăm độc vẫn có thể sống tạm đến nay, đều là vì hôm nay!”

Mãng xà có linh, tựa như nghe hiểu lời Trương Thành Quân nói, trong con người lập tức lộ ra hung quang, đang muốn trực tiếp nuốt anh ta vào trong miệng, đúng lúc này, thân thể mãng xà đột nhiên cứng đờ, sau đó buông Trương Thành Quân ra, thân rắn cứng ngắc như một cây đũa, dựng thẳng lên, cuối cùng nặng nề ngã xuống, thân rắn dài bốn thước như vô cùng đau đớn, không ngừng giãy dựa trên đất, cuốn lên một trời đầy bụi !

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, mười phút sau, mãng xà mất đi một chút sức lực cuối cùng, xụi lơ trên đất, hai con người trở nên ảm đạm!

“Ha ha…”

Trương Thành Quân đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, giờ phút này, mỗi anh ta đã biến thành màu tím đen, nhưng trên mặt lại ngập tràn vui sướng: “Tao biết, sau hai mươi năm, độc tính của mày nhất định là xưa không bằng nay, nhưng mà Trương Thành Quân tạo căn bản không có ý định sống tiếp!”

“Nỗi đau người không ra người, quỷ không ra quỷ này đã hành hạ tạo suốt hai mươi năm, nhưng cũng phải cảm ơn mày, vì chính mối hận này đã giúp tao sống thêm được hai mươi năm!”

Nói đến đây, trong mắt lộ ra vẻ thanh thản, Trương Thành Quân chậm rãi nhắm mắt lại, thanh âm tuy nhỏ, nhưng lại giống như chuông chùa vọng lại, văng vắng mãi bên tại mỗi người: “Đời này, mệt mỏi, cũng nên nghỉ ngơi…”

Nói xong, khỏe mỗi nhếch lên một nụ cười vui sướng, không còn tiếng động.

Người thế gia Trọng Thiên nhìn Trương Thành Quân thi thể, trên mặt là ngũ vị tạp trần.

Thẳng thắn mà nói, Trương Thành Quân đúng là kỳ tài ngút trời, bị kịch độc hành hạ như vậy, vẫn có thể biểu hiện như người bình thường, hơn nữa còn có thể học hiểu toàn bộ y học dược lý của thế gia Trọng Thiên, không tính thân phận cậu cả, chỉ bằng phần nghị lực và ngộ tính này, cũng đủ để gánh hai chữ thiên kiêu!

Đúng vậy, có lẽ giống như lời Trương Thành Quân nói, đời này đã quá mệt mỏi, báo xong đại thù, chấp niệm duy nhất tiêu tán, cũng là lúc để bản thân được giải thoát…

Diệp Phùng chậm rãi đi tới trước mặt Trương Thành Quân, nhìn trên mặt anh ta vẫn còn nguyên nụ cười, quỳ một chân trên đất, khẽ vuốt hai mắt chưa kịp nhắm lại của Trương Thành Quân, bình tĩnh nói: “Người anh em, ra đi thanh thản!”

“Chặc chặc, chết như vậy sao? Ai, xem không đã ghiền chút nào, thật vô nghĩa! Thật không thú vị.”

Một tiếng cười đột nhiên vang lên, ánh mắt Diệp Phùng đột nhiên phát lạnh, ánh mắt như mũi tên nhọn, mang theo sát ý nồng nặc, nhìn về phía người vừa nói chuyện!

Trương Trung Thành bị hai ánh mắt khiếp người kia dọa cho hết hồn, nhưng nghĩ đến tình thể hiện tại, lập tức lớn gan, không sợ hãi chút nào mà đối mặt với Diệp Phùng, ngang ngược nói: “Nhìn gì hả?!”

“Nơi này là thế gia Trọng Thiên! Trương Thành Quân đã chết, tôi chính là cậu cả của thế gia Trọng Thiên, là gia chủ tương lai!”

“Thằng nhóc, mối thù chặt một tay, chờ một lúc nữa chúng ta lại tính toán, bây giờ, trước tiên là vứt xác tên Trương Thành Quân chưởng mắt này ra sau núi cho tôi!”

Một câu nói, trong mắt không ít người thế gia Trọng Thiên lóe lên vẻ không cam lòng, sắc mặt Trương Hùng Tâm cũng khó coi: “Mặc dù Trương Thành Quân đã chết, nhưng dẫu sao cậu ta cũng là cậu cả của thế gia Trọng Thiên chúng ta, theo lý phải mang về nhập mộ tổ tiên, để con cháu thế gia Trọng Thiên lễ bái, sao có thể tùy vứt đi chứ ?”

“Vào mộ tổ tiên?”

Trương Trung Thành liếc ông ta một cái: “Chú ba, có phải ngài già hồ đồ rồi hay không?”

“Ngài không nghe thấy trước khi chết Trương Thành Quân đã nói gì sao? Trên người tên đó có ít nhất hơn trăm loại kịch độc, những thứ độc này chính là một quả bom hẹn giờ, chân tên đó vào trong mộ tổ tiên, chờ thi thể phân hủy, những khí độc này xuyên thấu qua mặt đất, thẩm thấm đi bốn phương tám hướng, khoan nói đến chuyện quấy rầy tổ tiên thế gia Trọng Thiên chúng ta yên nghỉ, một khi lan tràn thì ngay cả mảnh đất dưới chân chúng ta bao đời nay cũng khó mà giữ được!”

Mọi người tình ngộ trong lòng, mặc dù Trương Trung Thành nói chuyện không dễ nghe, nhưng bọn họ không thể không thừa nhận, lời này quả thật rất có đạo lý!

Mặc dù đã chết, nhưng Trương Thành Quân lại đáng sợ hơn gấp trăm lần so với bất kỳ loại độc vật nào trong hang độc!

Nhìn đám người thế gia Trọng Thiên, Diệp Phùng cười lạnh một tiếng, không chút ngại ngần một tay ôm lấy thi thể Trương Thành Quân, Trương Trung Thành nhìn thấy, vội vàng kêu lên: “Ai ai, anh muốn làm gì?”

Diệp Phùng lạnh lùng: “Nếu các người không chôn, vậy Diệp Phùng này sẽ tự an tảng cho anh em mình!”

“Khoan đã!”

Trương Trung Thành đi tới trước mặt Diệp Phùng, khoát tay, cười nhạo một tiếng: “Trương Thành Quân sinh là người thế gia Trọng Thiên, chết cũng là người thế gia Trọng Thiên, chúng tôi có thể vứt bỏ anh ta như con chó hoang, nhưng anh tuyệt không thể mang anh ta đi dù chỉ là một cọng lông, hiểu chưa?”

Diệp Phùng không nói gì, nhẹ nhàng thả Trương Thành Quân xuống, Trương Trung Thành cho rằng Diệp Phùng sợ, nhưng khi gương mặt còn chưa kịp nở nụ cười, chỉ thấy ánh mắt Diệp Phùng đột nhiên lóe lên, chân đá như sấm giật, Trương Trung Thành kêu thảm một tiếng, một hàm mấy cái răng tung bay vô ích, sau đó Diệp Phùng cũng không dừng lại, một cước giẫm lên đầu Trương Trung Thành, hung hằng đè ép, một nửa gương mặt lập tức lún thật sâu vào trong bùn đất.

“Diệp Phùng! Cậu muốn làm gì?!”

Trương Hùng Tâm lập tức quát một tiếng, ông ta biết Trương Trung Thành vô học, cũng biết Trương Trung Thành lưu manh ngang ngược, nhưng Trương Trung Thành là cậu cả duy nhất và cuối cùng của thế gia Trọng Thiên!

Trương Thành Quân đã chết, nếu Trương Trung Thành cũng chết, huyết thống của thế gia Trọng Thiên sẽ bị tuyệt hậu!

Trương Trung Thành nằm dưới chân Diệp Phùng, mặc kệ giãy giụa thế nào cũng khó có thể động đậy nửa phần, tiếng gầm thét giận dữ vang lên: “Diệp Phùng! Tao là cậu cả, là gia chủ tương lai của thế gia Trọng Thiên, mày đạp lên mặt tao, chính là đạp lên mặt toàn bộ thế gia Trọng Thiên!”

“Trương Hùng Tâm, ông còn làm cái mẹ gì nữa hả, còn không mau đánh chết tên khốn này cho tôi!”

Vẻ mặt Trương Hùng Tâm khó coi, trước mặt mọi người lại bị con cháu liên tục gọi mặt chỉ tên, nhưng ông ta cũng không có cách nào khác, chỉ đành hít sâu một hơi, nén lửa giận xuống, lạnh lùng nhìn Diệp Phùng: “Buông Trương Trung Thành ra!”

“Nếu không, nghĩa là cậu đang khiêu chiến toàn bộ thế gia Trọng Thiên!”

Diệp Phùng cười lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, ngạo nghễ nói: “Thế gia Trọng Thiên? Đáng sợ lắm sao?”

Mọi người lập tức hít ngược lại một ngụm khí lạnh, dùng sức một người chống lại một danh gia vọng tộc, Diệp Phùng lấy đâu ra niềm tin này?

Trương Hùng Tâm cũng phải ngưng mắt nhìn: “Diệp Phùng, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

Diệp Phùng hơi cúi đầu, nhìn Trương Trung Thành mặt mũi vặn vẹo dưới chân, lạnh nhạt nói: “Anh em tôi, không thể nhục!”

“Nếu dám nhục, lấy mạng ra đền!”

“Cậu dám?!”

“Nếu cậu dám tổn thương Trương Trung Thành nửa phần, tôi dám cam đoan, không chỉ riêng cậu, bất kỳ ai có quan hệ với cậu, một nhà chín đời, tất cả đều sẽ trả giá bằng mạng sống vì sự xung động của cậu ngày hôm nay!”

“Hừ! Có bản lãnh thì tới đi!”

“Dưới để sư, ba ngàn đệ tử, sẵn sàng tiếp đón bất cứ lúc nào!”

Bầu không khí lập tức trở nên dữ dội, ngay lúc song phương giương cung bạt kiếm, Đào Thiên Linh đã đến bên cạnh Trương Thành Quân từ lúc nào không biết, cô đột nhiên nhẹ giọng nói: “Chuyện là… Tôi cảm thấy, hẳn là vẫn cứu được anh ta…”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement