Đế Sư Xuất Sơn Diệp Phùng - Thi Nguyệt truyện full

Advertisement

Chương 488: Phản kích

“Mày nói cái gì cơ?!”

Bấy giờ Lương Quốc Đổng mới bắt đầu hoảng loạn Suy cho cùng thì từ đầu đến cuối khoản tiền này đều là tiền của bọn họ! “Mau lên! Mau chóng ngăn chặn dòng tiền đó cho tao!”

“Tôi… tôi không làm được!”

“Mặc xác mày có dùng cách gì đi chăng nữa thì mày nhất định không được để tiền của tao xảy ra chuyện gì biết chưa!”

Giọng nói của bộ tài vụ ngập ngừng một lát, sau đó thì im båt! “Này? Này thằng kia? Mày nói gì đi chứ! ĐMM nói mau “Sếp… sếp ơi!”

“Mất cả rồi!”

“Mất cái gì?”

“Tiền! Tất cả số tiền trong tài khoản của ông đều đã mất sạch rồi!”

“Hơn nữa, tôi vừa tìm được nguồn tài khoản đã chuyển!”

“Tất cả số tiền của ông đã được chuyển vào tài khoản lên!” của các thương gia hợp tác mà chúng ta nợ năm xưa, tôi vừa nhận được một tin nhắn. Tiền lương và thưởng ông nợ chúng tôi nửa năm nay đều đã được tính vào tài khoản. Sếp à, các đồng nghiệp bảo tôi mang cái này đến cho ông! “Chúng tôi xin từ chức tập thể! Tạm biệt ông!”

Sau đó anh ta trực tiếp cúp điện thoại, Lương Quốc Đổng đờ người ngay tại chỗ

Một lúc lâu sau, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Ông chủ Lương, tôi vẫn đang đợi ông đấy, ông định để ngày mai cho tôi khỏi nhìn thấy ánh mặt trời sao!”

“Tôi… Tôi…

Lương Quốc Đổng há miệng, cuối cùng sắc mặt ông ta xám như tro tàn, cái đầu kiêu ngạo kia cũng phải cúi xuống, giọng điệu mang theo chút khẩn cầu, nhìn Diệp Phùng: “Cậu Diệp… Cậu Diệp, vừa nãy đều là do tôi hồ đồ, tôi van xin cậu, cậu đại ân đại đức rủ lòng vị tha, tha cho tôi lần này có được không! “

“Tha cho ông à?”

Khóe miệng Diệp Phùng khẽ nhếch lên: “Vậy thì tôi phải xem xem tiếp theo đây ông sẽ biểu hiện thế nào đây!”

“Tôi nói hết! Tôi sẽ nói hết tất cả mọi chuyện!”

Lương Quốc Đổng lúc này mới dám khai hết không chút giấu diếm, ông ta nhanh chóng mở miệng: “Tất cả những chuyện này đều là do Vũ Thiếu Bảo sai tôi làm!”

“Vũ Thiếu Bảo?! Có thật là anh ta không?”

Mắt Diệp Phùng hắn một tia lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Từ từ mà nói! Nói cho rõ ràng vào!” Lương Quốc Đổng vội vã trả lời: “Sáng sớm hôm nay tôi nhận được cuộc gọi từ một người lạ. Tuy không tiết lộ thân phận nhưng nghe nói đó là cậu chủ của tập đoàn Đại Thái, Vũ Thiếu Bảo!”

Trong mắt Tưởng Anh hiện lên một tia nghi hoặc: “Ông dựa vào đâu mà dám khẳng định đó là giọng của Vũ Thiếu Bảo?”

“Tôi là người có năng lực bẩm sinh! Đó là việc tôi đặc biệt nhạy cảm với âm thanh!”

“Không cần biết tuyến giọng có giống nhau cỡ nào, chỉ cần tôi đã từng nghe qua thì tôi có thể phân biệt được chính xác đó là giọng của ai!”

“Trước đây tôi có giao dịch kinh doanh với tập đoàn Đại Thái vài lần, người chúng tôi phụ trách tiếp đón chính là cậu Vũ. Vì vậy, tôi đặc biệt có ấn tượng với giọng nói của anh ta!”

Diệp Phùng gằng giọng nói: “Nói tiếp đi!”

“Đối phương bên kia điện thoại nói cho tôi biết Tưởng Huy trúng độc đang gặp nguy hiểm, tiến cử Tần Tam Thủy cho tôi, để tôi mời Tần Tam Thủy ra mặt chữa trị cho Tưởng Huy!”

Nói đến đây, với sự thông minh của Diệp Phùng thì đương nhiên anh nhanh chóng hiểu được ý đồ của nhà họ Vũ, mắt anh ta lóe lên một tia sáng, đúng là nhà họ Vũ có khác!

Mượn tay của Lương Quốc Đổng để nuốt chửng toàn bộ sản nghiệp nhà họ Tưởng, và chờ đến khi nhà họ Lương nắm quyền kiểm soát toàn bộ thành phố Đức Hùng thì với tư cách là nhà họ Vũ đã ủng hộ Lương Quốc Đổng lên làm chủ, tương đương với việc họ sẽ có quyền gián tiếp kiểm soát thành phố Đức Hùng!

Nếu Lương Quốc Đổng không thành công thì trong suốt quá trình này bọn họ cũng không hề lộ diện, đương nhiên sẽ không bị nhà họ Tưởng tóm được!

Lương Quốc Đổng nói đến đây thì không cần phải nói tiếp nữa, Diệp Phùng xua tay: “Ông đi được rồi đấy!”

Trong lòng Lương Quốc Đổng căng như dây đàn, trên mặt ông ta nở một nụ cười gượng gạo: “Vậy thì… vậy thì tài sản của tôi…

Khóe miệng Diệp Phùng nhếch lên, anh cười giễu cợt: “Ông chủ Lương này, thiếu tiền trả nợ là chuyện đương nhiên, đây là chuyện hợp tình hợp lý. Tiền của ông cũng không phải ở chỗ chúng tôi, vậy thì chuyện này liên quan gì đến chúng tôi?”

Lương Quốc Đổng sững sờ, lập tức trợn tròn mắt: “Cậu… cậu không thể đối xử với tôi như vậy được! Không có số tiền này, nửa đời sau này của tôi sẽ bị hủy hoại mất!”

“Hử! Ông cũng biết là không có tiền thì khó mà sống nổi, vậy thì ông có bao giờ tự hỏi những người bị ông quyết nợ mà không lấy lại được số tiền của họ đã phải sống như thế nào chưa?”

“Của thiên trả địa, ác giả thì ác báo thôi!”

“Lương Quốc Đổng, tất cả chuyện này ông đáng phải nhận lấy!”

Dứt lời, Kiều Chấn Nam trừng mắt, quát lạnh một tiếng: “Người đâu, tiễn khách!”

Lương Quốc Đổng bị cấp dưới của Tưởng Huy trực tiếp kéo thẳng ra khỏi phòng bệnh, trong phòng vang lên tiếng rên khe khẽ, mọi người quay đầu lại thì thấy Tưởng Huy cũng dần dần mở mắt ra. “Ba! Ba tỉnh lại rồi!”

Tưởng Anh cùng mấy người khác vội vàng vây xung quanh giường bệnh, Tưởng Huy chậm rãi mở mắt ra, vì mới tỉnh lại nên trên mặt ông vẫn còn hơi tái nhợt.

Tưởng Anh còn chu đáo lấy gối đặt sau lưng ông, sau đó ân cần hỏi: “Ba, ba thấy trong người thế nào rồi? Có cần con gọi bác sĩ kiểm tra lại không?”

“Không cần thiết đâu!”

Giọng nói lạnh lùng của Trương Mi vang lên: “Độc tố trong cơ thể bệnh nhân đã được đào thải hoàn toàn. Hiện giờ bệnh nhân đang bị mất sức, cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức! Còn cái gọi là kiểm tra của tây y đối với cơ thể thì chỉ có hại chứ không có lợi!”

Mặc dù Trương Mi tuy lạnh lùng nhưng cô ấy có lòng tin vững chắc vào y thuật của bản thân, hơn nữa y thuật của cô ta tài giỏi như vậy là do Hạnh Lâm Nhất Đạo truyền lại hàng nghìn năm nay. Mấy vị bác sĩ phương tây nhỏ bé đó sao có thể so sánh được?

Tưởng Huy cũng chậm rãi gật đầu, yếu ớt nói: “Cô gái này nói không sai, cơ thể của ba cũng không còn khó chịu nữa, ba chỉ cần nghỉ ngơi một chút là được!”

“Này ông bạn già kia, ông làm tôi sợ muốn chết đấy!”

Kiều Chấn Nam cười khổ một tiếng: “Lúc ở trên xe, rốt cuộc ông đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Là tài xế Cường, gã ta lợi dụng nhân lúc ông xuống xe bỏ độc vào trong ly nước của ông!”

Khi nhắc đến đây, sắc mặt Tưởng Huy đột nhiên ớn lạnh! “Quả nhiên là gã khốn đó! Tưởng ông mày là con hổ giấy không uy lực, muốn bóp là bóp được sao?”

Kiều Chấn Nam cũng hừ lạnh một tiếng: “Tôi cũng lập tức ra lệnh truy nã gã rồi, dù có đào ba tấc đất cũng phải tìm ra tên khốn nạn này!”

“Không cần đâu!”

Tưởng Huy xua tay: “Gã ta dám hạ độc tôi như vậy đương nhiên đã tìm đường thoát thân xong xuôi rồi!”

“Ông không tìm được gã nữa đâu!”

“Nói cách khác là người sai gã ta làm chuyện này cũng không thể để cho chúng ta tìm được gã ấy đâu!”

Sau đó, ông quay sang nhìn Diệp Phùng, ánh mắt đầy cảm kích: “để sư Diệp, cảm ơn cậu đã cứu mạng tôi!”

Diệp Phùng cười nói: “Ông chủ Tưởng không phải khách sáo với tôi làm gì, hiện giờ chúng ta là đối tác cùng hội cùng thuyền!”

“Tưởng Huy! Đế sư Diệp!”

Kiều Chấn Nam không kìm được cơn nóng nảy, ánh mắt ông ta lộ ra vẻ dữ tợn, sau đó mở miệng nói: “Nhà họ Vũ đang chuẩn bị ra tay với chúng ta rồi, chúng ta ngồi yên một chỗ chờ chết sao?”

Tưởng Huy không nói gì, bèn quay sang nhìn Diệp Phùng!

Trong trận chiến không có khói thuốc súng này, Diệp Phùng mới là là người dẫn đầu tuyệt đối. “Ha ha ha ha ha……”

Diệp Phùng sờ sờ mũi, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía Tổng Chính Đăng đang đứng sang một bên, ánh mắt sáng lên: “Đúng là cái loại bất lịch sự, cho dù nhà họ Vũ có thông minh đến đâu thì bọn họ cũng chỉ mãi mãi là một tên thương nhân quèn mà thôi…

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement