Đế Sư Xuất Sơn Diệp Phùng - Thi Nguyệt truyện full

Advertisement

Chương 65: Ngay cả tư cách thi đấu với tôi, ông cũng không có!

Ngay sau đó, hai bảng vẽ đã được đưa lên.

Đường Hà Hiên lạnh lùng liếc nhìn Diệp Phùng, không nói gì, lẳng lặng bắt đâu chuẩn bị.

Mà Diệp Phùng thì vẫn là dáng vẻ tùy ý như trước.

Anh thậm chí còn không chuẩn bị màu vẽ, chỉ lấy một cây bút lông rồi cầm trong tay ngắm nghía.

“Lần này, thằng nhóc đó thua là cái chắc!”

Tân Diệu Minh mang vẻ mặt u ám, nhìn Diệp Phùng, hung ác nói: “Đàn anh đã học vẽ tranh được mấy chục năm, hơn nữa còn từng đại diện cho nước mình tham gia nhiều cuộc thi thư họa lớn. Lần này nhất định sẽ khiến anh ta thất bại thảm hại!”

“Đúng vậy!”

Trương Mạnh Hùng và Dương Thành cũng gật đầu theo, rất tự tin về Đường Hà Hiên!

Chẳng bao lâu sau, tất cả dụng cụ đã được chuẩn bị xong. Đường Hà Hiên nhìn sang Diệp Phùng, trâm giọng nói: “Chàng trai trẻ, bây giờ cậu nhận thua, tôi còn có thể cho cậu thể diện rời đi!”

Diệp Phùng cười khúc khích, vẻ mặt nghiền ngẫm, nhìn ông ta: “Những lời này, ông có thấy quen quen không?”

“Mới ở đây một lúc, cộng thêm lần này ông nói, tôi đã nghe câu này đến bốn lần rồi đấy!”

Nhiều người vây xem không khỏi bật cười.

Diệp Phùng này mà mở miệng, đúng là rất xảo quyệt, tuy không nói mấy lời thô tục hay măng chửi gì nhưng từng câu từng chữ lại có thể đâm thẳng vào tim người khác!

“Cậu!…”

Ánh mắt Đường Hà Hiên lạnh lẽo: “Được!

Tôi đã cho cậu một cơ hội, mà cậu lại không quý trọng, vậy thì đừng có trách tôi không khách khít”

“Bấm giờ, bắt đầu!”

Ngay sau khi giọng nói vang lên, khí thế trên người Đường Hà Hiên đột nhiên thay đổi, biểu tình trong mắt cũng trở nên rất nghiêm túc.

Ông ta nhìn chăm chằm vào bảng vẽ trống không trước mặt, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó.

Tất cả khán giả đều mở to hai mắt, quan sát mọi thứ trên sàn đấu, không ai phát ra tiếng động.

Thậm chí, ngay cả tiếng hít thở cũng bị dồn sức đè nén xuống.

Còn Diệp Phùng…

Hả?

Anh đang làm cái gì vậy?

Chỉ thấy Diệp Phùng nghiêng người dựa vào bảng vẽ, tầm mắt dừng trên người Đường Hà Hiên, thích thú nhìn ông ta, không hề có ý định bắt đầu vẽ tranh, trái lại hình như là đang muốn xem xem Đường Hà Hiên đặt bút thế nào.

Mọi người lập tức kinh ngạc!

Thời gian có nửa tiếng đồng hồ, có thể nói là phải giành giật từng giây một, nhưng mà Diệp Phùng lại vẫn thảnh thơi quan sát đối thủ của mình.

Chẳng lẽ còn chưa bắt đầu thi đấu, anh đã chịu thua rồi sao?

Người xem càng nhìn càng cảm thấy có khả năng.

Bởi vì bộ dạng của Diệp Phùng lúc này, hoàn toàn không có dáng vẻ gì là định vẽ tranh, trong lòng không ít người nhất thời có hơi thất vọng.

Ngược lại, Đường Hà Hiên đột nhiên mở †o mắt ra, tập trung tỉnh thần, tay phải nhanh chóng vung vẩy trên giấy vẽ.

Tốc độ đặt bút rất nhanh đến mức người †a khó có thể nhìn rõ hai tay của ông ta, chỉ có thể trông thấy một hình ảnh hư ảo chớp lên.

Nét mặt của Đường Hà Hiên bây giờ rất chuyên chú, nhìn chằm chằm vào bảng vẽ trước mặt, hoàn toàn không để ý đến ánh nhìn chăm chú của mọi người và sự khác thường của Diệp Phùng, dường như ông ta đã tiến vào trạng thái quên đi tất cả, trong mắt chỉ còn bức tranh, không ý thức được gì khác.

Trong chốc lát, Đường Hà Hiên đã đổ mồ hôi nhễ nhại, thế mà vẫn như cũ đưa bút như bay, đoạn giữa còn đổi bút và mực liên tục, nhưng không hề nhầm lẫn hay ngừng lại một giây.

Sau một khoảng thời gian ngắn, trời xanh, mây trắng, núi non sông nước đều lần lượt xuất hiện trên mặt giấy.

Nhưng Diệp Phùng vẫn không động bút, cứ như vậy trơ mắt nhìn động tác của Đường Hà Hiên, trong mắt cũng không bởi vậy mà mang vẻ tán thành.

“Tốt quá rồi! Bức tranh đàn anh vẽ chính là bức phong cảnh tuyệt đẹp sở trường của anh ấy. Diệp Phùng rác rưởi này, lần này chắc chắn sẽ thua!”

Tân Diệu Minh kích động nói.

“Đương nhiên là cậu ta sẽ thua rồi!”

Trong mắt Trương Mạnh Hùng hiện lên nét châm chọc, ngón tay chỉ vê hướng Diệp Phùng: “Còn không thấy cậu ta đang làm gì sao, bị dọa tới mức không dám vẽ rồi chứ gì?”

“Hừ! Lần này, tôi xem cậu ta tiếp tục kiêu ngạo thế nào!”

Mà những người vây xem đã bất giác đắm chìm trong khung cảnh đẹp đẽ đó.

Đến tận lúc Đường Hà Hiên nhấc bút lên, †hu mực, mọi người mới như tỉnh lại từ giấc mộng.

Nhìn kiệt tác mở ra trước mắt, ai cũng bàng hoàng không nói nên lời!

Trời xanh mây trắng, núi non cao vút, khe nhỏ suối dài, cành liễu rũ xuống, dưới ống kính máy ảnh độ nét cao, thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng một con sâu xanh nhúc nhích trên nhành cây!

Mọi người không khỏi cảm thán, đối lập lại, bảng vẽ trước mặt Diệp Phùng vẫn trống rỗng, họ thở dài một tiếng, Diệp Phùng quả nhiên là nhận thua rồi.

Nhưng mà nghĩ lại, tài năng điêu luyện biến hóa ngay trước mắt như thế, thà gọn gàng thẳng thắn nhận thua từ đầu còn hơn để đến cuối cùng bị nhục nhã.

Vừa vẽ xong, Đường Hà Hiên lập tức nhìn sang Diệp Phùng.

Khi nhìn thấy bảng vẽ bỏ không phía trước Diệp Phùng, ông ta mỉm cười.

Bởi vì ông ta biết rằng, mình đã thăng rồi, đã thắng áp đảo, không chút lo lắng!

“Mọi người!”

Giọng nói tự tin của Đường Hà Hiên vang vọng cả sàn đấu: “Đây là tác phẩm tôi trưng bày vì mọi người, một bức tranh phong cảnh thông thường, mong mọi người thoải mái nhận xét!”

“Đẹp! Quá đẹp! Cảm giác như chính mình đang lạc vào chốn đó, hoàn toàn không mang chút tì vết nào!”

“Thầy Đường không hổ là nhân vật bậc thầy. Trong khoảng thời gian ngắn có thể tạo nên một kiệt tác như vậy, thật là ngoạn mục!”

Bao nhiêu là tiếng khen ngợi truyền vào †ai, tuy sắc mặt Đường Hà Hiên trông bình tĩnh nhưng giữa hai lông mày vẫn lộ ra vẻ tự hào.

Ông ta đã không giữ lại chút gì mà dốc hết sức mình!

Sau đó, ông ta quay đầu lại và nhìn về phía Diệp Phùng, giọng điệu hơi ngạo mạn châm chọc: “Chàng trai trẻ, bây giờ, cậu còn lời gì muốn nói không?”

Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Diệp Phùng, suy nghĩ xem anh sẽ nhận thua kiểu gì?

Ai ngờ, Diệp Phùng lại bình tĩnh bước tới, nhìn thoáng qua bức tranh phong cảnh đó, khóe miệng hơi nhếch lên: “Bức tranh này quả thật không tệ!”

Đường Hà Hiên nghe vậy, trên khóe miệng còn chưa nở được nụ cười đã bị câu nói tiếp theo của Diệp Phùng làm sắc mặt trong nháy mắt tối sầm!

“Có điều, nếu trình độ của ông được đến thế này thôi thì tôi đây chỉ có thể ngại ngùng nói một câu…”

Một tia sáng lóe lên trong mắt Diệp Phùng, anh kiêu ngạo nói: “Bởi vì, ở trình độ này, ngay cả tư cách thi đấu với tôi, ông cũng không có!”

Một lời nói ra, tất cả đều kinh hãi!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement