Suốt một đường đi Anna đều nghiêng đầu qua cửa kính nhìn ra cảnh vật bên ngoài không nhìn Thiệu Huy lấy một cái. Lòng cậu khó chịu nhưng cũng không thể hiện ra, vẫn cố treo trên miệng nụ cười, biết đâu sau khi lên đồi tâm trạng Anna sẽ tốt hơn.
Hoàng Thiệu Huy chạy lên đỉnh đồi, mở cửa xe cho Anna xuống, gió cuồng cuộn ùa vào người, Anna ngẩng mặt lên trời hít một hơi thật sâu. Thiệu Huy cởi áo ngoài khoác lên vai cô:
“Em đừng để cảm lạnh.”
Anna phóng tầm mắt ra xa, đúng như cậu nói, ở đây có thể nhìn thấy biển:
"Anh có nghe thấy sóng biển không?”
Thiệu Huy gật đầu, cậu đã hiểu vì sao một nơi phù hợp để làm du lịch thế này nhưng Vĩ Phong vẫn nhất quyết không triển khai. Từ ngọn cỏ nhành cây
đây đều vô cùng nguyên sơ, cả bãi biển chưa có nhiều dấu chân người kia nữa, thay vì biến nó thành một địa điểm thương mại thì cứ giữ nó như này vẫn hay hơn.
Anna cảm nhận được gió từ biển thổi qua mặt mình có chút bỏng rát, cô nghiêng đầu nhìn Thiệu Huy nói:
“Anh có thể cảm nhận được vị mặn của gió không?”
Thiệu Huy ngẩng ra, tóc cô tung bay trong chiều gió lộng, gương mặt không vướng chút muộn phiền nào của cô này, cậu đã rất lâu rồi không thấy được.
“Có”
“Nó không mặn bằng nước mắt em đã rơi vì anh.”
Đây là lần đầu tiên Anna thừa nhận mình đã khóc, đã yếu đuối rơi lệ vì Thiệu Huy. Từ trước đến giờ cô vẫn luôn giữ cho mình hình tưởng mạnh mẽ dứt khoát, dù là nói lời chia tay cũng chưa từng rơi nước mắt.
“Anh là người đầu tiên khiến em muốn cùng anh có một tương lai. Em đã từng tưởng tượng về tương lai của hai đứa, anh biết em thấy gì không?”
Thiệu Huy mím môi lắc đầu.
"Sương mù, mờ mịt.” - Anna cười khổ - “Chúng ta có thể yêu nhau nhưng không thể dài lâu, khoan nói đến những mâu thuẫn trong tình cảm. Chúng ta sẽ vượt qua được khác biệt về quốc tịch, địa lý, vị thế xã hội sao?”
Anna hít sâu một hơi, có những lời cô để ở trong lòng rất lâu, cô không nghĩ sẽ nói với cậu nhưng có lẽ hôm nay là một cơ hội tốt.
“Ngay chính trong tình yêu của chúng ta cũng tồn tại rất nhiều vấn đề. Em tha thứ cho việc lúc đầu anh tiếp cận em vì muốn lợi dụng em, nhưng tha thứ không có nghĩa là sẽ quên đi. Em muốn bạn trai em chỉ thuộc về riêng em, từ lúc chúng ta còn quen nhau, em đã không chấp nhận được khi nhìn anh cùng những minh tinh đó, khi về đây em hiểu rõ chuyện đó không bao giờ dừng lại, cuộc sống của anh luôn hào nhoáng và lấp lánh như vậy.”
“Anh không hề có ý gì với bọn họ cả, sau này anh sẽ khiến bọn họ tránh xa anh." - Thiệu Huy cố gắng giải thích.
“Không quan trọng nữa, em không cần anh thay đổi.” - Anna nhún vai lắc đầu - “Chúng ta chỉ đơn giải là không dành cho nhau thôi.”
Anna cởi áo khoác ra, đi đến gần bên Thiệu Huy, đặt áo vào trong tay cậu sau đó ôm chặt lấy cậu.
“Anh đã cố gắng rồi, em biết, chúng ta đã khiến nhau mệt mỏi lắm rồi, buông tay thôi.”
Hoàng Thiệu Huy lắc đầu, cậu ghì chặt lấy cô, sự ấm áp của cái ôm này vẫn khiến cậu quá luyến tiếc.
“Không được, không thể được.”
Anna buông lỏng hai tay, dáng vẻ vô cùng bất lực, cô chỉ về chiếc xe đang đầu ở phía mép đồi:
“Chúng ta bây giờ chẳng khác gì chiếc xe đó, chỉ có thể lùi thôi, không thể tiến. Phía trước là đường cùng, chỉ cần tiến thêm một bước sẽ rơi xuống vực. Thiệu Huy, chúng ta đến đường cùng rồi.”
Hoàng Thiệu Huy ghì chặt cô lần cuối, cậu biết sau cái ôm này bọn họ thật sự chỉ có thể lùi lại mà thôi. Anna nói đúng, cậu đã cố gắng hết sức rồi, nhân lực còn giữ lại được những ký ức đẹp đẽ mà buông tay, còn dây dưa nữa e rằng sau này nhớ về nhau chỉ có nước mắt.
Lâm Vĩ Phong và Khả Hân đứng trên ban công nhìn Hoàng Thiệu Huy để xe
trước cổng, mở cửa xe cho Anna bước ra. Hai người còn nhìn nhau cười nói mấy câu tạm biệt, Vĩ Phong có chút bất ngờ nói:
“Bọn họ nối lại tình xưa nhanh vậy sao?”
Khả Hân lắc đầu, thở ra một hơi:
“Hai người họ chính thức chia tay rồi, vẻ mặt của hai người giống như vừa buông xuống một gánh nặng vậy.”
Lâm Vĩ Phong nhíu mày, vội vàng ôm Khả Hân vào lòng:
“Xem ra anh vẫn là người may mắn nhất.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |