Chương 1909: Em muốn về nhà
Cô gái này sau khi từ một thiếu nữ xinh đẹp ngây thơ rực rỡ biến thành một cô gái mập nhỏ, thì hình tượng của cô ấy sụp đổ, †âm trí cũng suy sụp theo.
Diệp Phong không biết nên an ủi bé An như thế nào, cuối cùng ôm cô vào trong ngực, vô cùng đau đớn động viên nói: “Thanh An, anh Diệp Phong nhất định sẽ giúp em chữa trị”
Nước mắt cay đắng của bé An tràn lên viền mắt: “Không trị được hết. Bệnh như vậy, cùng lắm chỉ giảm bớt được thôi”
Tình yêu của cô, từ khi Tô Cẩm xuất hiện đã bị Diệp Phong tự tay chôn vùi. Bệnh tình của cô làm sao có thể tốt lên đây?
“Sẽ ổn thôi. Em phải kiên cường, noi gương theo mẹ em. Em xem bà ấy có bệnh trầm cảm nghiêm trọng như vậy, thân thể lại có chứng tự bế, bây giờ không phải cũng đã đứng lên sao?” Diệp Phong dịu dàng an ủi bé An.
Lâm Miên đứng cửa, sắc mặt tối tăm nhìn Diệp Phong và bé An.
Anh ta không biết, lần này anh ta nhất thời mềm lòng rốt cục sẽ mang lại cho bé An họa hay là phúc?
Bé An rõ ràng đã từng nói muốn thổ lộ cho Diệp Phong, giống như bây giờ cũng đã thay đổi chủ ý. Cô gái này lương thiện đến nỗi làm cho người ta phải nghiêm túc kính nể.
Sau nhiều lần bé An muốn nói lại thôi, rốt cục lấy dũng khí thăm dò Diệp Phong: “Anh Diệp Phong, anh sẽ kết hôn với chị Tô Cẩm sao?”
Diệp Phong vỗ trán bé An, trong đôi mắt dâng lên tâm tình ảm đạm. Trong đầu giường như lại nghe thấy văng vẳng cái âm thanh của ác mộng đã theo anh nhiều năm…
Cái tai nạn xe cộ năm đó, là một cô gái bình thường đang tuổi thanh xuân đã cứu anh. Mà Tô Cẩm, có khuôn mặt rất giống cô gái đó. Diệp Phong cảm thấy. Đây là trời xanh cho anh có cơ hội chuộc tôi.
Chỉ có không ngừng đối xử tốt với Tô Cẩm, Diệp Phong mới cảm giác mình được cứu rỗi.
Diệp Phong nhẹ nhàng gật đầu: “Nếu như cô ấy đồng ý, anh đồng ý cưới cô ấy”
Bé An cảm giác máu nóng toàn thân bị đông cứng đến chết, trái tim của cô cũng đau đến rung động. Cô chậm rãi đẩy Diệp Phong ra, cười so với khóc còn khó coi hơn. Cô quay đầu nói với Lâm Miên: “Anh Lâm Miên, em muốn về nhà”
Lâm Miên đi tới, oán khí nông đậm trừng mắt nhìn Diệp Phong. Sau đó không chút khách khí hạ lệnh đuổi khách nói: “Cậu đi về trước đi. Tôi đưa bé An về nhà”
Diệp Phong nói: “Tôi đưa cô ấy về”
Lâm Miên cả giận nói: “Không cần. Đi cùng Tô Cẩm của cậu đi”
Bé An lặng lẽ đi ra ngoài. Bóng lưng của cô cực kỳ hiu quạnh. Bước đi của cô gái nhỏ so với ông già còn tập tễnh hơn.
Diệp Phong đau lòng…Nhưng Lâm Miên không cho anh cơ hội. Lâm Miên xoay người đuổi theo bé An đi ra ngoài.
Diệp Phong cảm giác hơi sức toàn thân giống như bị rút sạch, chỉ cảm thấy ngơ ngác, khó chịu đến cùng cực.
Lúc trở lại phòng của mình, nhưng lại nhìn thấy Tô Cẩm mặc áo ngủ, ôm búp bê vải đứng trước cửa, ánh mắt ngây thơ chăm chú nhìn bé An.
“Cô ấy là ai? Sao anh lo lắng cho cô ấy như vậy?” Tô Cẩm kinh ngạc hỏi.
Diệp Phong nói: “Em gái nhà tôi Tô Cẩm kinh ngạc: “Anh không phải là cô nhi sao?”
“Con gái nhà bố nuôi tôi.”
Tô Cẩm nhìn dáng vẻ Diệp Phong ủ rũ uể oải, nói: “Anh giống như rất quan tâm cô ấy?”
Diệp Phong nói: “Phí lời. Cô bé này theo tôi đã thật nhiều năm. Có thể không quan tâm sao?”
Tô Cẩm chép miệng một cái, chua xót nói: “Con cái nhà có tiên thật may mắn.
Không chỉ có bố mẹ thương yêu, còn có anh chị em trong nhà yêu thương. Nào giống như tôi, hai”
Tô Cẩm nghĩ tới điều gì, bi thương lắc đầu một cái: “Quên đi, giữa người và người thực sự là không thể so sánh”
Diệp Phong nhìn Tô Cẩm, vẻ mặt âm u nói: “Những năm này cô trải qua không tốt sao?”
Tô Cẩm nói: “Bố tôi chết sớm, mẹ tôi bị bệnh điên. Trước đây, tôi có chị gái, chuyện gì chị ấy cũng giúp tôi, tôi cảm giác mình sống còn dễ dàng hơn một chút. Nhưng mà chị gái tôi…” Giọng nói của Tô Cẩm nhỏ dần, trong giọng nói chỉ có âm thanh phát ra từ mũi.
“Chị gái tôi vì cứu một người đàn ông, mà mất mạng. Từ đó về sau, đôi vai non nớt của tôi phải gánh chịu quá nhiều trách nhiệm”
Nói tới đây, Tô Cẩm chợt thoải mái nở nụ cười: “Quên đi, không nói, những gian khổ nhất thời đều đã qua. Bây giờ tôi sống cũng rất tốt”
Diệp Phong gật đầu: “Sau này cô có tôi, sẽ tốt hơn”
Trên mặt Tô Cẩm ửng hồng: “Anh Diệp Phong, anh hãy thành thật nói đi, có phải anh thích tôi đúng không?”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |