Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

Advertisement

Nghe thấy ba chữ Túy đạo nhân, mí mắt Phong Dương co giật, so với Lâm Sơn, hắn vẫn có thể liều một trận, nhưng nếu như đối mặt với Túy đạo nhân, không, bọn họ căn bản không phải một cấp bậc.  

             Kiếm tông có thể chèo chống mấy trăm năm qua qua không ngã, tất cả đều bởi vì có Túy đạo nhân tọa trấn, đồng thời còn có thể duy trì vị trí một trong sáu thế lực lớn, như Ninh Tu từng nói, nếu như chọc giận nhân vật trong truyền thuyết này, Phong gia của hắn thật sự không chịu đựng nổi lửa giận của Túy đạo nhân.  

             - Sư phụ ngươi có là Túy đạo nhân?  

             Phong Dương nhìn Dương Diệp, trầm giọng hỏi.  

             - Ngươi đoán!  

             Đương nhiên Dương Diệp sẽ không nói không phải, nhưng cũng không thừa nhận, đùa gì thế, hắn đã lâu rồi không có giả mạo thành đồ đệ của người ta. Đương nhiên, chủ yếu nhất chính là sợ sau đó có phiền phức, Túy đạo nhân, đó là thần bảo hộ của Kiếm tông, hắn hiện tại không trêu chọc nổi!  

             Mí mắt của Phong Dương co giật, hắn có xúc động xuất chưởng đánh chết Dương Diệp. Nghĩ lại tới Dương Diệp lúc trước thi triển kiếm kỹ phá tan huyền kỹ của hắn, Phong Dương hít sâu một hơi, hắn áp chế cảm xúc động thủ. Thiếu niên trước mắt chỉ là huyền giả Tiên Thiên cảnh, thế nhưng thực lực của hắn đã không kém gì Vương Giả cảnh, đặc biệt kiếm kỹ quỷ dị kia, nếu như thiếu niên trước mắt có cảnh giới cao hơn một chút, chính hắn cũng không thể không kiêng kỵ!  

             Nghĩ đi nghĩ lại, Phong Dương càng cảm thấy Dương Diệp chính là đệ tử của Túy đạo nhân, bởi vì chỉ có Túy đạo nhân mới có thể dạy dỗ ra yêu nghiệt như thế!  

             Một lát sau, Phong Dương trầm giọng nói:  

             - Thả cháu của ta ra, ta không giết ngươi!  

             - Ngươi cho rằng ta là kẻ ngớ ngẩn sao?  

             Dương Diệp châm chọc nói:  

             - Ngươi nói không giết thì không giết? Nếu như ta thả cháu của ngươi, ngươi lại động thủ với ta, ta chỉ là một huyền giả Tiên Thiên cảnh nho nhỏ, ta có thể sống nổi trước mặt Linh Giả cảnh hay sao?  

             - Tiểu tử, ngươi đừng được voi đòi tiên!  

             Phong Dương trầm giọng nói.  

             Đang lúc này, Ninh Tu nói:  

             - Tiểu tử, thả cháu của hắn ra, ta cam đoan với ngươi, hắn tuyệt đối sẽ không động thủ với ngươi, thế nào?  

             Hắn cũng sợ Dương Diệp nhất thời kích động giết cháu của Phong Dương, bởi vì như vậy sẽ kết thành tử thù, người không chết sẽ không chấm dứt. Hiện tại mọi người còn có thể lui một bước, thực sự không cần thiết nháo đến mức đó!  

             Dương Diệp do dự, tay hơi động, Tử Linh kiếm bay trở về trong tay hắn. Đối với lão giả Ninh Tu, hắn hơi có tin tưởng, bởi vì lão giả này lúc trước nói chuyện giúp hắn, không phải vậy hắn hiện tại sẽ liều cá chết rách lưới với Phong Dương. Tuy rằng hắn không sợ, nhưng thực sự không cần phải vậy!  

             Hơn nữa tên thanh niên kia đã bị cụt tay, nếu như sau này đối phương thức thời, hắn đương nhiên sẽ không đi gây phiền phức cho đối phương, thế nhưng nếu như không thức thời, vậy đừng trách hắn.  

             Phong Dương không hề động thủ, thân hình hơi động, hắn đi tới bên cạnh thanh niên nằm trong vũng máu, tuy rằng thanh niên bị thương rất nghiêm trọng, thế nhưng cũng may thanh niên đã dán một tấm Trị Liệu phù cho mình, cho nên hắn không có nguy hiểm tới tính mạng. Thế nhưng Phong Dương vẫn không nén được lửa giận trong lòng, hắn muốn chém Dương Diệp thành muôn mảnh!  

             Nhưng cũng may hắn còn có lý trí nên không hề động thủ, hắn chỉ lạnh lùng nhìn Dương Diệp một chút, sau đó dùng ánh mắt sâu xa nhìn nữ tử kia, lúc này mới mang theo thanh niên kia rời đi.  

             Nhìn thấy Phong Dương rời đi, cổ tay của Dương Diệp hơi động, ẩn kiếm lại tiến vào đan điền, Tử Linh kiếm bay trở về trong tay. Nếu như Phong Dương lại động thủ, khi đó có bại lộ Tiểu gia hỏa, hắn cũng phải chém giết ông cháu Phong Dương tại nơi này!  

             - Một chuyện đơn giản lại nháo đến mức độ như vậy, ngươi hiện tại hài lòng chưa?  

             Lúc này, nữ tử lạnh lùng nói.  

             - Ngươi liền câm miệng đi!  

             Dương Diệp không khách khí nói:  

             - Ngươi quên là ai gây phiền phức cho ta trước, là ai động thủ trước, là ai đẩy đối phương vào chỗ chết. Nếu như ta nhớ không lầm, dường như là các ngươi làm trước? Làm sao, chỉ có thể cho các ngươi động thủ với ta, hạ sát thủ với ta, không thể cho ta giết các ngươi? Dựa vào cái gì? Bằng vào hắn có gia gia trâu bò? Bằng vào ngươi xinh đẹp? Nếu như ngươi còn phí lời, ta thật sự không nhịn được giết ngươi!  

             Nữ tử biến sắc, nàng lần đầu tiên bị người khác chế nhạo ngay trước mặt, sắc mặt của nàng biến thành lạnh lùng, nói:  

             - Thật không biết vì sao Lâm sư thúc lại thu loại người như ngươi!  

             Vừa dứt lời, nữ tử không có phí lời, nàng tiến vào trong Phù văn sư công hội.  

             Thấy nữ tử rời đi, Dương Diệp cười gằn một tiếng, cõi đời này có rất nhiều người tự cho là đúng.  

             - Tiểu tử, không thể không nói, ngươi quá mức kiên cường, ngươi còn kiên cường hơn cả sư phụ Lâm Sơn của ngươi, cứng quá dễ gãy, tính tình của ngươi không được!  

             Lúc này, đột nhiên Ninh Tu lên tiếng. Mặc dù tính tình của Lâm Sơn hơi điên, nhưng nếu không ép hắn quá mức, hắn làm việc vẫn có lý trí, sẽ lưu một đường. Mà tiểu tử trước mắt lại không chừa chút đường lui nào cho mình và người khác, là muốn chém tận giết tuyệt!  

             Dương Diệp lắc đầu, nói:  

             - Đa tạ tiền bối khuyên giải, nhưng vãn bối có tính tình như vậy, sửa không được, cũng không muốn sửa. Lại nói, vãn bối thật oan ức. Nếu không phải vãn bối lúc trước có thực lực hơi mạnh, chỉ sợ đã bị nổ thành tro tàn. Đúng rồi, lúc trước vãn bối biến hôn phu của nữ nhân kia thành như vậy, làm sao không thấy nữ nhân kia tức giận?  

             Ninh Tu hít một tiếng, nói:  

             - Tiểu tử, đầu óc của ngươi đần độn hơn sư phụ của ngươi. Ngươi lúc trước bị người ta lợi dụng, ngươi còn không biết sao?  

             - Bị người ta lợi dụng?  

             Dương Diệp cau mày, nói:  

             - Ngươi nói ta bị nữ nhân kia lợi dụng? Không thể nào?  

             - Còn không biết?  

             Ninh Tu nói:  

             - Lẽ nào ngươi không cảm giác được, nha đầu kia cho tới nay vẫn buộc ngươi giết cháu của Phong Dương? Nếu như nàng thật có lòng muốn giết ngươi, hoặc có lòng bảo vệ tên kia, tiểu tử, ngươi không chỉ không thể đả thương tiểu tử kia, chỉ sợ tự thân cũng khó bảo đảm. Đừng tưởng rằng lão phu đang hù dọa ngươi, gia gia nàng nhưng là hội trưởng Phù văn sư công hội, trên người nha đầu kia có ít nhất mấy chục tấm thuật phù cao cấp, thậm chí thuật phù cao cấp hơn đều có, tiểu tử, ngươi có thể chịu đựng được mấy chục tấm thuật phù cao cấp?  

             Nghe vậy, Dương Diệp biến sắc, mấy chục tấm thuật phù cao cấp, đùa gì thế, lúc trước hắn dùng vài tờ thuật phù cao cấp đã có thể làm Phượng Vũ thực lực Linh Giả cảnh thất phẩm trọng thương, mấy chục tấm. . . . Đừng nói hắn, chỉ sợ cường giả Tôn Giả cảnh cũng không nhất định chịu đựng được!  

             - Ngươi nói, nàng sớm biết thân phận của ta, cũng biết thực lực của ta?  

             Dương Diệp hỏi. Nếu đúng là như vậy, tâm cơ của nữ nhân kia quá khủng bố, lúc trước hắn còn cho rằng nữ nhân kia đang giúp tên thanh niên, nào có biết, đối phương vẫn đang ép hắn giết tên thanh niên. Hiện tại hồi tưởng lại, Dương Diệp cảm thấy có điểm không đúng.  

             Bởi vì sở dĩ thanh niên kia ra tay với hắn, cũng tức giận muốn giết hắn, dường như tất cả nguyên nhân đều vì nữ nhân kia! Nghĩ tới đây, sau lưng Dương Diệp đổ mồ hôi lạnh, nữ nhân này có tâm cơ quá khủng khiếp!  

             - Có biết thân phận và thực lực của ngươi hay không thì ta không biết!  

             Ninh Tu nói:  

             - Nói chung, nàng muốn giết tên kia là chắc chắn. Ai, Phong Dương cũng là kẻ ngu xuẩn, cho dù muốn thông gia tìm chỗ dựa, cũng đừng tìm nha đầu này! Nếu như nha đầu này cũng yêu thích cháu của hắn thì tốt, vấn đề là nha đầu này không thích. Lấy tâm cơ cùng thủ đoạn của nha đầu, cộng thêm nàng không thích, Phong Dương lão thất phu này đi tìm hội trưởng cầu hôn, việc này không phải đang cầu hôn, mà là đang đưa cháu của hắn vào chỗ chết.  

             - Vì sao nàng nói với ta câu cuối cùng là “tại sao Lâm sư thúc lại thu người như ta làm đồ đệ “?  

             Dương Diệp hỏi:  

             - Nàng có ý gì?  

             - Ngươi thông minh thật!  

             Ninh Tu nhìn Dương Diệp như thằng ngu, nói:  

             - Nàng có hai ý, ý thứ nhất chính là diễn trò cho ta xem, cho ta biết nàng và cháu của Phong Dương là một bọn. Ý thứ hai là mắng ngươi, đang mắng ngươi thông minh thấp. . . Hiểu chưa?  

             Nghe vậy, gương mặt Dương Diệp biến thành màu đen, hắn thông minh thấp sao? Được rồi, chuyện lần này, hắn biểu hiện hơi ngu xuẩn. Không chỉ bị người ta bán đi, còn giúp người khác kiếm tiền, quan trọng hơn chính đếm tiền xong còn không biết mình bị bán. . . .  

             - Ở Phù văn sư công hội, không, phải nói là ở đế đô, có hai người tuyệt đối đừng đi chọc vào. Người thứ nhất chính là nha đầu kia, chọc nàng, ngươi sẽ không biết khi nào sẽ có một đống phiền phức rơi xuống ngươi; một người khác chính là tiểu ma nữ Bảo Nhi, chọc tiểu ma nữ kia, ngươi sẽ có phiền phức ngay lập tức!  

             Ninh Tu nói.  

             - Ngươi gặp Bảo Nhi?  

             Dương Diệp hỏi.  

             Nghe được hai chữ Bảo Nhi, khóe miệng Ninh Tu co giật, nói:  

             - Hiện tại đế đô người nào không biết đại danh của nàng? Vừa tới đế đô, nàng cầm thuật phù cao cấp ném vào những người mà nàng nhìn khó chịu. . . Hộ vệ đội hoàng gia tại đế đô hiện tại nghe được tên của nàng là đau đầu, tại sao? Tiểu ma nữ này đánh không được chửi không được, nàng nổ người khác, kết quả cuối cùng chỉ có thể là người khác tới xin lỗi nàng. . .  

             Nói đến đây, đột nhiên Ninh Tu hơi tức giận, nói:  

             - Ngươi nói, nàng nổ người trên đường cũng thôi, nàng ở Phù văn sư công hội cũng nổ! Hiện tại mỗi trưởng lão trong cong hội nhìn thấy nàng sẽ quay đầu chạy, tại sao? Bởi vì khi gặp mặt nàng sẽ gọi gia gia. . . . Gọi gia gia kết quả là ngươi phải cho nàng thuật phù, nếu như không cho? Ha ha. . . . Không cho kết cục chính là gọi lão già, sau đó ném một tấm thuật phù tới . . .  

             Nghe vậy, Dương Diệp hơi buồn cười, xem ra Bảo Nhi hiện tại có tiếng tăm rất lớn tại đế đô, nói không chắc sau này hắn chỉ cần nói là sư đệ của Bảo Nhi là có thể đi nghênh ngang tại đế đô.  

             - Không nói những chuyện này, ta dẫn ngươi đi tìm sư phụ ngươi, hắn hiện tại cũng kết thúc hội nghị rồi!  

             Ninh Tu khoát tay áo một cái, sau đó xoay người đi vào trong Phù văn sư công hội.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement